Yêu Võ Thần

Chương 142: Tam Giai Tiểu Quỷ



Chương 142: Tam Giai Tiểu Quỷ

Đem lưới gỗ hất văng sau đó, tiểu quỷ lại tiếp tục đuổi theo Trần Huyền Cơ.

Tiểu quỷ tốc độ rất nhanh, xung quanh cành cây rậm rạp cũng không thể ngăn cản, nơi nó nó đi qua tất cả đều bị vô hình lực lượng rạt sang một bên đứt gãy.

Chỉ thoáng chốc, tiểu quỷ đã lại đuổi tới Trần Huyền Cơ sau lưng.

Cũng ngay vào lúc này, chạy ở phía trước Trần Huyền Cơ đột nhiên cảm nhận được một cỗ nặng nề đập đến.

Không kịp chuẩn bị hắn lập tức bị hất văng, cả người trực tiếp đâm về không xa một gốc đại thụ.

Oành!

Vỡ tung âm thanh vang lên, thân cây đổ gãy, Trần Huyền Cơ đập xuống mặt đất.

Đằng sau tiểu quỷ vẫn bay nhanh mà đến, thế nhưng không đợi nó tiếp cận, từ trong bụi đất bất ngờ bắn ra một tia lôi điện thô to màu vàng.

Lôi điện tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã đi đến trước mặt tiểu quỷ.

Thế nhưng tiểu quỷ xung quanh dường như có một cỗ lực lượng vô hình bảo vệ, khi lôi điện chỉ có còn cách tiểu quỷ khoảng nửa mét liền b·ị b·ắn ngược ra một hướng khác.

Dù là như vậy, tiểu quỷ tốc độ theo đó cũng bị chậm lại.

Mà tranh thủ lúc này, Trần Huyền Cơ đã từ dưới đất đứng dậy tiếp tục bỏ chạy.

Không đi được bao xa, hắn liền thấy được phía đối diện có một bóng người hướng về bên này chạy đến, không phải ai khác chính là Ngô Sinh.

Ban nãy nghe được động tĩnh, đối phương liền lập tức đuổi tới.

Chỉ một lát cả hai liền tụ lại, Trần Huyền Cơ lúc này cũng không có tiếp tục chạy trốn, nói đùa, có vị này Ngưng Nguyên Cảnh ở đây tọa chấn còn phải chạy.

Mặc dù cùng đối phương tiếp xúc không lâu, nhưng hắn cũng biết sơ lược đối phương thực lực.

Tại Ngưng Nguyên Cảnh bên trong cũng tính không kém, có thể cùng tam giai trung cấp yêu quỷ đánh đồng.

-” Huyền Cơ huynh đệ không sao chứ. “ Vừa đến, Ngô Sinh liền mở miệng hỏi thăm.

Nghe vậy Trần Huyền Cơ khẽ lắc đầu ra hiệu mình không sao, ban nãy một kích kia còn chưa đủ hắn thụ thương.

Đến đây Ngô Sinh cũng không có nhiều lời, ánh mắt nhìn về phía không xa tiểu quỷ.

Tiểu quỷ đã ngưng truy đuổi, nó lúc này đang lơ lửng ở trên không trung nhìn về phía này, đôi mắt cá c·hết lóe lên vẻ kiêng kị, hiển nhiên đầu này yêu quỷ trí thông minh không thấp.

-” Tiểu quỷ tự tìm đường c·hết, dám tập kích người của Chiến Yêu đường, hôm nay Ngô Sinh ta sẽ hóa kiếp cho ngươi. “

Nói xong, Ngô Sinh chân phải dẫm mạnh về phía trước.



Nhất thời mặt đất nơi nó lập tức tách ra một tảng đất to cỡ một mét bay lên, cùng lúc Ngô Sinh tay phải đấm ra một quyền.

Một quyền này đánh lên tảng đất tạo ra động lực, phong bạo gào thét, cục đất lập tựa như đạn pháo bắn thẳng về phía trên không trung tiểu quỷ.

Đối mặt với tảng đất đánh tới, tiểu quỷ bay người qua một bên tránh né.

Mất đi mục tiêu, tảng đất đập vào phía xa một cây đại thụ.

Mặc dù chỉ là đất, nhưng trải qua yêu kỹ gia trì, độ cứng đã so với tảng đá không kém bao nhiêu, cho nên v·a c·hạm trong nháy mắt thân cây liền nổ tan thành mảnh vụn.

Tuy nhiên công kích đến đây không có ngừng lại, lúc này lại có vô số tảng đất hướng về tiểu quỷ vị trí bắn đến.

Ngô Sinh khống thổ yêu kỹ đã cực kỳ thành thạo, thao tác vô cùng nhanh chóng.

Chỉ thấy theo mỗi bước chân của hắn đi qua, mặt đất liền tự động vỡ ra bay lên những tảng đất lớn.

Một quyền lại một quyền đánh ra, tảng đất cứ như vậy bắn đi, thoáng chốc đã tạo thành bão táp trận thế, đen tiểu quỷ mọi hướng lui đều khóa chặt.

Oành! Oành! Bành!

Nhất thời liên tiếp t·iếng n·ổ tung vang lên, vô số cây vối bị phá hủy.

Tiểu quỷ mặc dù tốc độ không kém nhưng tảng đất thật sự nhiều lắm, rất nhanh liền bị đập trúng.

Nhưng bởi xung quanh nó có vô hình lực lượng bảo vệ nên cũng không có bị thụ thương, chỉ là va vào gần nhất một cái thân cây.

Bắt lấy cơ hội này, Ngô Sinh lập tức đạp mạnh, cả người tựa như dây cung bắn ra đuổi tới.

Thân là khống thổ sư, hắn tự nhiên am hiểu nhất là cận chiến, mà đầu kia yêu quỷ nhìn qua liền kém phương diện này.

Nếu như cận thân chém g·iết, phần thắng sẽ lớn hơn rất nhiều.

Đã khai mở hai chân khiếu huyệt, Ngô Sinh tốc độ cực nhanh, loáng một cái đã đuổi tới chỗ tiểu quỷ rơi xuống.

Chỉ thấy nó lúc này đã từ đổ gãy thân cây bay ra, cá c·hết đồng tử không biết từ lúc nào đã tràn đầy tơ máu.

Hiển nhiên nó đã bị Ngô Sinh công kích chọc giận.

-” C·hết! C·hết! C·hết! “

m thanh khàn khàn khó nghe từ tiểu quỷ trong miệng vang lên.

Xong đón tiếp nó lúc này lại một cái to lớn trọng quyền, bên trên có yêu nguyên gia trì, tựa như búa tạ gào thét giáng tới.

Oành!

Nháy mắt tiểu quỷ lại lần nữa b·ị đ·ánh bay, lần này trực tiếp đập xuống dưới mặt đất.



Trong lúc Ngô Sinh cùng tiểu quỷ giao chiến, Hoàng thương cùng những người khác cũng đã chạy đến, tất cả đều cùng Trần Huyền Cơ đứng ở một chỗ.

Nhìn về phía chiến trường, từng người sắc mặt khác nhau.

Cuối cùng cũng không có ai có ý định đứng ra hỗ trợ, dù sao cũng là tam giai chiến đấu, bọn hắn mấy cái Luyện Huyết Cảnh không thích hợp tham gia vào, ngược lại không cẩn thận còn vướng tay vướng chân.

Hơn nữa từ tình hình chiến đấu đến xem, Ngô Sinh còn đang chiếm thế thượng phong, một mực đè đánh đối thủ.

-” Ngô tiểu đội trưởng thực lực thật mạnh, không hổ là người đã từng tranh đoạt đại đội trưởng vị trí. “

-” Đúng vậy, đáng tiếc là gặp phải Lục Huỳnh đại đội trưởng. “

-” Hahaha! Đây cũng khó trách, Lục Huỳnh đại đội trưởng lúc đó tựa như mặt trời ban trưa, không muốn thua cũng không được. “

Một bên quan sát chiến đấu, mấy người lúc này không nhịn được bắt đầu nghị luận.

Ở trong tám người, ngoài Hoàng Thương thì còn có ba, bốn người khác cũng là lão binh, lịch duyệt tại Chiến Yêu đường tương đối lâu cho nên biết rất nhiều chuyện.

Xong chuyện này cũng không phải là cái gì bí mật, chỉ cần chịu khó tìm hiểu đều sẽ biết được.

Mà Trần Huyền Cơ đối với việc này cũng không có quá nhiều hứng thú, ánh mắt của hắn từ đầu đến cuối vẫn đều tập trung về phía chiến đấu.

Cả hai chiến đấu cơ hồ đã đi đến cao trào, thắng bại gần như chỉ là chuyện trong gang tấc.

Lại nói, bởi vì tận dụng được cận chiến ưu thế, Ngô Sinh vẫn một mực giữ thế thượng phong.

Dù là vậy cũng không thể coi thường con kia tiểu quỷ, nó ngoại trừ tạo ra vô hình lá chắn quanh thân còn có thể cách không điều khiển vật.

Chiến đấu chỉ diễn ra trong thời gian ngắn, rất nhiều gốc đại thụ đã bị nó nhổ lên làm v·ũ k·hí công kích, thậm chí ngay cả tảng đá cũng không ngoại lệ, phạm vi năm mươi mét gần như biến thành nó lãnh địa.

Đáng tiếc mạnh mẽ là vậy nhưng lại gặp phải kinh nghiệm chiến đấu dày dặn Ngô Sinh, thực lực khó mà phát huy toàn bộ.

Chỉ cần nó vừa muốn bay lên kéo dài khoảng cách, Ngô Sinh liền không chế tảng đất đập tới.

Miễn còn ở gần mặt đất, yêu quỷ gần như bị hoàn toàn áp chế.

Rất nhanh thắng bại liền rõ ràng, tiểu quỷ kết quả bị một quyền đánh nát đầu.

Bỏ đi bên ngoài thân thể vô hình tấm chắn, con này tiểu quỷ thân thể yếu ớt đến đáng thương, chỉ có thể so với nhị giai mà thôi.

Mà cùng nó chiến đấu Ngô Sinh lúc này cũng chỉ bị một chút v·ết t·hương nhẹ, gần như không đáng kể.

Giải quyết xong con này yêu quỷ, chín người lại tiếp tục càn quét nhiệm vụ.



Thời điểm này đã vào giữa trưa, tuy nhiên bọn hắn cũng không có ý định nghỉ ngơi, xong không chỉ bọn hắn mấy người, những đội ngũ khác cũng là như vậy.

Đây cũng bởi Lục Huỳnh mệnh lệnh, cần hoàn thành càn quét trước khi trời tối.

Mười dặm khoảng cách nghe qua thì rộng, nhưng trên thực tế không đáng kể.

Lấy Luyện Huyết Cảnh yêu võ giả tốc độ, toàn lực đi đường cơ hồ dùng khoảng một giờ đồng hồ đã có thể đi được một vòng.

Tuy nhiên để mà dọn dẹp bán kính mười dặm bên trong yêu quỷ lại không quá dễ dàng, bởi yêu quỷ thực sự nhiều lắm, hơn nữa ngoài việc chiến đấu còn cần cẩn thận tìm kiếm tránh bỏ sót, vấn đề này tiêu tốn không ít thời gian.

Muốn trong vòng nửa ngày giải quyết, đối với một trăm người mà nó cũng là một thử thách không nhỏ.

Cho nên toàn bộ chín đội mới như vậy gấp gáp, nghỉ ngơi đều không dám.

Trong quá trình này các đội tự nhiên cũng đụng phải không ít lợi hại yêu quỷ, đặc biệt là tam giai yêu quỷ.

Mặc dù các đội đều có Ngưng Nguyên Cảnh dẫn đội, nhưng không phải người nào cũng giống như Ngô Sinh có năng lực một mình giải quyết, phải biết cùng cảnh giới yêu quỷ vẫn luôn luôn mạnh hơn một bậc.

Nếu như gặp phải tam giai yêu quỷ, việc đầu tiên cần làm chính là bắn pháo tín hiệu cầu cứu.

Rất nhanh đội cứu viện liền sẽ chạy đến, trợ giúp chém g·iết.

Cứ như vậy càn quét quá trình tương đương thuận lợi, gần như xuất hiện rất ít t·hương v·ong.

Thời gian thoi đưa, mặt trời đã lặn về tây.

Trải qua hơn nửa ngày chém g·iết, yêu quỷ bên trong mười dặm cuối cùng cũng bị giải quyết toàn bộ.

Đến đây, các đội cũng đã trở về Thanh Quan Trấn tập hợp.

Bởi vì không ngừng chém g·iết, nhìn qua tất cả mọi người ai nấy đều đã thấm mệt mỏi, thậm chí không ít người còn có thương thế mang theo.

Xong để người chú ý nhất lúc này chính là đội ngũ do một vị duy nhất nữ Ngưng Nguyên cảnh dẫn đầu.

Đây cũng là đội có t·hương v·ong nhiều nhất, chín người chỉ còn có bảy người, hơn nữa trong đó còn có ba người thụ thương nặng nề, ngay cả vị kia nữ tiểu đội trưởng cũng b·ị t·hương không nhẹ.

Các nàng có thể nói là tương đương đen đủi, trực tiếp đụng phải tam giai đỉnh phong yêu quỷ.

May mắn Lục Huỳnh chạy đến kịp thời, bằng không sợ rằng t·hương v·ong không chỉ như vậy, đoàn diệt cũng có thể.

-” Được rồi, trời đã muộn, hôm nay chúng ta tiếp tục ở lại đây một đêm, ngày mai sẽ xuất phát sớm. “

Sau khi điểm danh quân số xong, Lục Huỳnh giọng nói vang lên.

Nghe vậy phía dưới đám người thở ra một hơi, sau đó nhao nhao tranh thủ nghỉ ngơi khôi phục thể lực.

Có Thanh Trần phù phụ trợ thanh tẩy thân thể, bọn hắn cũng không cần tắm rửa.

Tuy nhiên nếu không phải bất đắc dĩ, đám người cũng sẽ không sử dụng phù lục, Thanh Trần phù dù là nhất giai phù lục nhưng cũng trị giá không ít tinh nguyên.

Dùng tinh nguyên đến thanh tẩy cơ thể, đối với bọn nắm mà nói tương đương xa xỉ.

Đương nhiên, trong đó ngoại trừ Trần Huyền Cơ một người, của nhà trồng được, cơ hồ dùng không biết tiếc.