Yêu Võ Thần

Chương 143: Gặp Lại Thần Bí Khách Sạn



Chương 143: Gặp Lại Thần Bí Khách Sạn

Đầu mùa hạ, mặt trời mọc từ rất sớm.

Khi những tia nắng đầu tiên chiếu xuống Thanh Quan Trấn, sự lạnh lẽo u ám thường ngày chậm rãi bị xua tan.

Trong trấn, Chiến Yêu đường đám người cũng đã thức dậy, tất cả đứng xếp hàng chỉnh tề.

Sau khi chỉnh đốn đốn đội ngũ, Lục Huỳnh liền ra lệnh cho tất cả một lần nữa lên đường.

Mục tiêu của bọn hắn lần này chính là Hoàng Hoa thôn.

Không giống như thành với trấn gần gũi như vậy, khoảng cách từ thành trấn đến các thôn xóm xa hơn rất nhiều.

Hoàng Hoa thôn cũng không ngoại lệ, nó nằm sâu bên trong rừng núi, nếu muốn từ Thanh Quan Trấn tới đó nhanh nhất cũng phải hai ngày đi đường, đây còn chưa kể trên đường xảy ra các loại sự cố.

Cho nên Chiến Yêu đường đám người cần tranh thủ đi sớm, tránh kéo dài thời gian.

Ra Thanh Quan Trấn, đội ngũ lại một lần nữa xuôi theo Xa Ô lộ mà đi.

Đoạn đường này cơ hồ tương đương thông thuận, rất ít yêu quỷ dám trêu chọc đông đảo Chiến Yêu đường đám người.

Một mực đi cho đến buổi trưa, đội ngũ mới dừng lại nghỉ ngơi.

Xong không dừng lại quá lâu, khoảng nửa giờ sau đó đã lại tiếp tục lên đường.

Càng cách xa Thanh Quan trấn, khung cảnh hai bên lại càng thêm hoang dại, đã có thể thường xuyên bắt gặp các loại động vật sinh sống.

Trần Huyền Cơ thậm chí còn phát hiện không ít động vật kỳ lạ, chưa từng nhìn thấy bao giờ.

Tuy nhiên hắn cũng không có quá ngạc nhiên, dù sao thế giới này không phải thế giới bình thường, đã yêu quỷ đều tồn tại, độc lạ sinh vật cũng không thiếu.

Trong đó thậm chí còn có dị thú sinh ra khả năng đặc biệt, cực kỳ quý hiếm.

Lại nói, Trần Huyền Cơ tới Bích Thủy đã có gần một năm.

Suốt thời gian này hắn rất ít đi ra ngoài, cho dù có ra ngoài thành đi nữa cũng không có đi xa, chỉ quanh quẩn ở phạm vi an toàn.

Chuyến này nhiệm vụ chính là Trần Huyền Cơ hành trình xa nhất, mặc dù nguy hiểm nhưng cũng đầy hứa hẹn, là cơ hội để hắn mở mang kiến thức.

Chỉ ngồi yên một chỗ cẩu thả cũng không phải chuyện tốt, rất dễ trở thành con ếch trong giếng.



Thời gian thoi đưa, thoáng chốc nửa ngày đã lại trôi qua.

Nhìn mặt trời đã khuất sau những ngọn núi, Lục Huỳnh lập tức ra lệnh cho tất cả mọi người đốt lửa hạ trại.

Xong bởi vì Xa Ô lộ kích thước không lớn mà Chiến Yêu Đường đám người lại quá đông, bọn hắn lúc này phải chia thành ba nhóm lửa trại khác nhau, mỗi nhóm lửa bao lại bao gồm ba đội.

Rất nhanh Linh hỏa củi đã được thiêu đốt, ánh sáng xanh quỷ dị chiếu rọi cả một khoảng rộng.

Trần Huyền Cơ được xếp vào đống lửa số ba từ trên xuống, lúc này hắn đang cùng Hoàng Thương, Ngô Sinh tám người ăn lương khô nói chuyện phiếm.

Trải qua nhiệm vụ càn quét trước đó, chín người đã quen thuộc lẫn nhau rất nhiều.

Tuy nhiên đừng nhìn bề ngoài nói nói cười cười, từng người trong lòng đều mang theo đề phòng, không dễ phát giác.

Có thể sống đến hiện tại, không người nào là đơn giản.

Nhiệm vụ lần này kết đội chỉ là nhất thời, sau khi kết thúc sẽ chỉ là người dưng, yêu võ giả ở giữa không có niềm tin tuyệt đối, ai biết được ngươi khi nào bị yêu tính đồng hóa.

Đến lúc đó b·ị đ·âm sau lưng, c·hết sợ rằng đều khó nhắm mắt.

Cứ như vậy thời gian rất nhanh đã tới nửa đêm, đám người bắt đầu tranh thủ nghỉ ngơi, mỗi đội chỉ phân ra hai người canh gác.

Khác với Thanh Quan Trấn, bên ngoài ban đêm không khí thấp hơn rất nhiều, càng về muộn lại càng lạnh rét lạnh, thậm chí còn có sương mù phủ xuống kèm theo từng cơn gió lạnh không ngừng gào rít, nghe qua giống như tiếng khóc nỉ non.

Đồng thời trong đêm tối cũng không yên tĩnh, vô số con mắt lập lòe.

Dù không biết chủ nhân của những cặp mắt này là thứ gì, nhưng đều có chung một đặc điểm là mang theo sự khát máu.

Ở nơi hoang dã khắp nơi đều là yêu quỷ này, Chiến Đường đám người quả thật cực kỳ nổi bật.

Trong mắt yêu quỷ, yêu võ giả chính là khối thịt thơm ngon, nếu không phải e ngại bọn hắn đông người khí tức mạnh mẽ, sợ rằng rất nhiều yêu quỷ đã sớm không nhịn được mà lao vào sâu xé.

Tuy nhiên bọn nó cũng không có dễ dàng bỏ qua, tất cả giờ phút này đều đứng ngoài Xa Ô lộ dòm ngó như đang chờ đợi điều gì đó.

Theo thời gian sương mù các lúc càng dày đặc, xung quanh cảnh vật cũng trở nên không rõ ràng.

Lúc này tại lửa trại số ba, phụ trách canh gác là Trần Huyền Cơ cùng Hoàng Thương.



Thời điểm này đã muộn, cả hai không có nói chuyện phiếm, mỗi người riêng phần mình nhắm mắt dưỡng thần.

Không biết trôi qua bao lâu, đột nhiên Trần Huyền Cơ cảm giác bả vai có ai đụng vào.

Mở mắt ra nhìn, chỉ thấy Hoàng Thương không biết từ lúc nào đã sáp lại bên cạnh hắn, đối phương gương mặt giờ phút này tràn đầy kinh nghi bất định.

-” Có chuyện gì? “ Trần Huyền Cơ theo bản năng mở miệng hỏi thăm.

Đáp lại, Hoàng Thương cũng không nói mà đưa tay chỉ về một hướng.

Trần Huyền Cơ lập tức nhìn theo, rất nhanh hắn hai con đồng tử liền co lại, tràn đầy khó tin.

Chỉ thấy ở trong sương mù xa xăm không biết từ lúc nào sáng lên hai cái điểm sáng màu đỏ tươi, hơn nữa hai cái điểm sáng này càng lúc càng nở rộ rõ ràng, đồng thời nơi đó sương mù cũng đang chậm rãi tản đi, lộ ra hình bóng một cái ngôi nhà hai tầng.

Nhìn kỹ ngôi nhà hai tầng này kiến trúc rõ ràng giống như là một cái khách sạn, hai cái điểm sáng đỏ ban nãy là do phía trước khách sạn hai cái đèn lồng chiếu ra.

-” Là nó! “

Trần Huyền Cơ vào lúc này không nhịn được thốt lên một tiếng.

Sở dĩ Trần Huyền Cơ kích động như vậy là bởi vì nhà này khách sạn hắn cực kỳ quen thuộc, khi hắn trên đường từ Bình An Thôn tới Bích Thủy Thành đã gặp qua, một tòa khủng bố mà quỷ dị đến cực điểm khách sạn.

Nhà này khách sạn để cho hắn ấn tượng rất sâu, cơ hồ khó mà quên đi, bởi bản thân lúc đó cũng suýt chút nữa thất thủ.

Hiện tại nó lại lần nữa xuất hiện ở đây, Trần Huyền Cơ đột nhiên cảm nhận được một trận nguy cơ.

Mà tòa này khách sạn lúc này cũng không riêng Trần Huyền Cơ hai người chú ý tới, cùng thức canh gác những người khác đã phát hiện ra, tất cả trên mặt đều mang theo khủng hoảng.

Tuy nhiên không đợi bọn hắn truy hô thông báo, mọt giọng nói quen thuộc vang lên: -” Tất giữ yên lặng, đừng phát ra động tĩnh quá lớn. “

Nhìn lại chỉ thấy Lục Huỳnh đang chậm rãi đi tới, trên mặt lộ rõ ngưng trọng.

Tòa này xuất hiện trong khoảnh khắc, Lục Huỳnh liền đã cảm nhận được cho nên mới nhanh chóng tới đây.

-” Các ngươi nhanh chóng đi gọi những người khác dậy, nhớ, nhắc bọn hắn giữ yên lặng. “ Lục Huỳnh nhìn về chỗ Trần Huyền Cơ sáu người ra lệnh.

Nghe vậy Trần Huyền Cơ mấy người khẽ gật đầu, sau đó lập tức chạy đi gọi những người khác.

Rất nhanh toàn bộ Chiến Yêu Đường đám người đã thức dậy, khi nhìn thấy tòa kia khách sạn, tất cả trên gương mặt đều lộ ra sợ hãi.

Mặc dù không biết tòa này khách sạn là thứ quỷ gì, nhưng tòa kia khách sạn lại để cho bọn hắn có cảm giác muốn tránh xa, bản năng mách bảo bọn hắn thứ này cực kỳ nguy hiểm.



Nói là vậy, nhưng lúc này cũng không ai dám làm ra cái gì yêu thiêu thân.

Hiện tại tất cả đều nhìn về phía trước nhất Lục Huỳnh, chờ đợi vị này đại đội trưởng đưa ra quyết định.

Mà Lục Huỳnh từ nãy đến giờ đều im lặng không nói, cứ như vậy một mực đứng đó quan sát tòa kia khách sạn, không người nào lúc này biết hắn đang nghĩ gì.

Nhưng là từ sắc mặt đến xem, hiển nhiên Lục Huỳnh cũng đối với cái kia thần bí khách sạn cực kỳ kiêng kị.

Theo thời gian, đám người rốt cuộc không nhịn đươc nhỏ giọng xôn xao bàn tán.

-” Ngô tiểu đội trưởng, ngươi biết thứ này lai lịch, có phải hay không yêu quỷ? “

Trần Huyền Cơ đội ngũ, Hoàng Thương mở miệng nói.

Nghe lời này, còn lại Trần Huyền Cơ cùng bảy người khác lập tức đưa mắt nhìn về phía Ngô Sinh.

Trong chín người, Ngô Sinh không chỉ cảnh giới cao nhất, lịch duyệt cũng sâu nhất, cho nên đối phương có khả năng biết rất nhiều chuyện bí ẩn.

Đứng trước bọn hắn mong chờ ánh mắt, Ngô Sinh thoáng chốc lâm vào trầm tư.

Được một hồi, Ngô Sinh mới mở miệng nói: -” Nếu ta đoán không nhầm, cái này khách sạn khả năng là một con vô quỷ. “

Lời này vừa ra, Trần Huyền Cơ, Hoàng Thương tám người nhất thời giật mình.

Vô quỷ, bọn hắn tự nhiên cũng đã nghe qua, cũng biết được bọn chúng đáng sợ, quả thật là yêu võ giả ác mộng.

Nếu trước mắt cái này quả thật là một con vô quỷ, bọn hắn chuyến này sợ rằng lành ít dữ nhiều.

Xong để nói kinh ngạc nhất lúc này chính là Trần Huyền Cơ, hắn khả năng là người duy nhất ở đây đã từng tiếp xúc qua tòa này khách sạn, đồng thời hiểu được nó đáng sợ.

Lúc đó Trần Huyền Cơ cũng chưa biết vô quỷ tồn tại, cho nên chỉ cho cái này khách sạn là một con yêu quỷ bình thường.

Nghĩ đến khi đó bản thân có thể sống sót, hắn không tự chủ thầm than một tiếng may mắn.

Tuy nhiên vui mừng đi qua, Trần Huyền Cơ tinh thần rất nhanh lại trở nên căng thẳng, bởi nếu đúng tòa này khách sạn là một con vô quỷ, lần này nó xuất hiện sợ rằng rất có thể sẽ đáng sợ hơn lần trước rất nhiều.

Nghĩ đến đây Trần Huyền Cơ khóe miệng khẽ giật, sau lưng rỉ mồ hôi lạnh.

-” Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, được đến đâu hay đến đó vậy. “ Trần Huyền cơ khẽ thở dài.

Hiện tại hắn có thể trông chờ vào chỉ có vị kia đại đội trưởng Lục Huỳnh, mong sao đối phương đừng làm hắn thất vọng.