Yêu Võ Thần

Chương 144: Tiếng Chuông Quỷ Dị 1



Chương 144: Tiếng Chuông Quỷ Dị 1

Thần bí khách sạn xuất hiện để không gian nhất thời tăng thêm mấy phần nặng nề.

Trong đêm tối, ánh sáng đỏ tươi từ trong hai chiếc đèn lồng phát ra phá lệ quỷ dị, đồng thời để người ta tâm thần bất an.

Mà khoảng cách khách sạn đến Chiến Yêu đường chỗ hạ trại không quá xa, cái này càng để đám người cảm nhận được áp lực lớn lao, tựa như trong lòng treo một tảng đá lớn.

Cũng không biết có phải do nhà này thần bí khách sạn xuất hiện hay không, xung quanh lai vãng yêu quỷ đã hoàn toàn biến mất không thấy.

Ngay cả động vật cũng như vậy, tất cả yên tĩnh đến lạ thường.

Đứng ở đội ngũ phía trước nhất, Lục Huỳnh hai đầu lông mày đã nhíu càng lúc càng chặt.

Mặc dù bản thân là Ngưng Nguyên Cảnh đỉnh phong, xong tòa này khách sạn đem đến cho hắn áp lực cũng không nhỏ.

Vô quỷ, đây là cỡ nào tồn tại khủng bố.

Trước mắt tòa này khách sạn không biết đã đạt tới tình trạng nào, nếu như vượt qua ngũ giai, sợ rằng bọn hắn hôm nay lành ít dữ nhiều.

Để Lục Huỳnh hi vọng lớn nhất chính là vô quỷ không có linh trí, cơ hồ hành sự theo bản năng.

Chỉ cần không xúc động nó quy luật, vô quỷ rất ít khi vô duyên vô cơ g·iết người. Mà một khi xúc động quy luật, cho dù là người hay yêu quỷ, đột vật đều khó tránh khỏi c·ái c·hết.

Xong vô quỷ quy luật cực kỳ khó đoán, mỗi loại đều có quy luật khác nhau.

Nếu muốn nắm bắt chỉ có thể dùng mạng liều, nhưng mấy người dám làm như vậy, mạng chỉ có một mà thôi.

Lục Huỳnh bản thân tự nhiên cũng không dám, tuy nhiên không phải không có cách, dùng mạng kẻ khác đến làm chuột bạch cũng là một phương án không tệ.

Thế nhưng không phải đến bước đường cùng, hắn tự nhiên sẽ không làm như vậy.

Bởi từ tình hình hiện tại đến xem, Lục Huỳnh suy đoán đầu này vô quỷ vẫn chưa bị kích hoạt quy luật.

Hiện tại chủ động trêu chọc, quả thực ngu dốt đến cực điểm.

Cho nên việc làm tốt nhất lúc này chính là án binh bất động, chỉ cần yên lặng theo dõi tình hình, tùy cơ ứng biến là được.

Ở phía sau Lục Huỳnh, đám người sau khi nhận được mệnh lệnh liền đã im lặng từ lâu, không một người dám tiếp tục buông lời xôn xao bàn tán.

Lúc này, tất cả ánh mắt đều khóa chặt về phía khách sạn.



Thời gian cứ như vậy chậm rãi trôi, không biết qua bao lâu, đột nhiên một cơn gió lạnh nổi lên.

Leng keng! Leng keng!

Mà theo cơn gió này thổi qua, bất ngờ còn có tiếng chuông gió lanh lảnh.

Đồng thời ở đám người khó tin ánh mắt, nhà kia khách sạn cánh cửa bất ngờ vang lên “ két! “ một tiếng sau đó mở tung ra.

-” Hỏng rồi! “

Nhìn thấy một màn này, lẫn ở trong đám người Trần Huyền Cơ thầm than không ổn.

Hắn đã từng trải qua khách sạn tập kích, tự nhiên rõ ràng nó phương thức công kích, tiếng chuông gió vang lên đại biểu tinh thần công kích sắp đến.

Giờ phút này không dám suy nghĩ quá nhiều, hắn lập tức cắn chặt hàm răng ngưng thần, loại bỏ tạp niệm.

Xong không phải ai cũng giống như hắn biết rõ, lúc này tất cả trên mặt đều lộ ra hoang mang cùng ngưng trọng.

Mà Trần Huyền Cơ cũng không có ý định nhắc nhở bọn hắn, chuyện này nếu như nói ra sẽ dẫn đến nhất định phiền phức, hắn đã lỡ che dấu từ đầu thì phải làm cho đến cùng.

Quả nhiên không qua mấy hơi thở sau đó, Trần Huyền Cơ liền cảm nhận được một cỗ mê hoặc lực lượng ập tới, nó bao phủ lấy hắn, đang cố gắng xâm nhập vào trong đầu não, quỷ dị đến cực điểm.

Đứng trước cỗ này lực lượng, Trần Huyền Cơ ra sức chống cự.

Tuy nhiên cỗ lực lượng này quả thật quá mức mạnh mẽ, mặc cho Trần Huyền Cơ cảnh giới đã có tăng trưởng so với trước đó nhưng cũng khó chống đỡ.

Rất nhanh hắn liền cảm thấy đầu óc mê muội, ánh mắt hoa lên, trước mặt dần dần xuất hiện ảo giác.

Khác với lần trước xuất hiện ảo giác là mỹ nữ, lần này Trần Huyền Cơ nhìn thấy được rất nhiều tinh nguyên, thiên tài địa bảo, bọn chúng cơ hồ chất thành núi.

Tiếp đến hắn liền nghe được bên tai văng vẳng lời nói ma mị mời gọi, thúc giục hắn tiến về phía khách sạn.

-” Mau, mau, mau tới đây, tất cả những thứ này sẽ thuộc về ngươi. “

-” Chẳng phải ngươi muốn lực lượng hay sao, ta có thể cho ngươi. “

-” Hay là ngươi muốn báo thù, ta cũng có thể giúp ngươi. “

Càng ngày những lời nói này càng nhiều, nó không ngừng quanh quẩn trong đầu để Trần Huyền Cơ tinh thần phòng thủ dần dần suy yếu.



Tuy nhiên tất cả chỉ có một mình Trần Huyền Cơ nhìn cùng nghe thấy, người bên ngoài hoàn toàn không biết.

Nhìn qua, Trần Huyền Cơ lúc này vẫn như cũ đứng yên tại chỗ, hai mắt nhắm chặt.

Biến đổi duy nhất là sắc mặt của hắn, cơ hồ mỗi giờ mỗi khắc đều không ngừng vặn vẹo, quỷ dị vô cùng.

Thế nhưng trạng thái của hắn lúc này cũng không có người để ý đến, bởi toàn bộ Chiến Yêu đường đám người cũng đang gia sức chống cự lại cỗ lực lượng thần bí mê hoặc.

Mà mỗi người xuất hiện ảo giác lại không giống nhau, có mỹ nữ, có tài bảo, có lại nhìn thấy người thân đ·ã c·hết từ lâu vẫy gọi.

Xong tất những ảo giác này cũng không phải ngẫu nhiên, nó đều dựa vào mỗi người khát vọng mà câu thúc ra.

Ngay cả cảnh giới cao nhất Lục Huỳnh cũng không tránh khỏi, đồng dạng bị ảnh hưởng.

Tuy nhiên tình trạng của hắn so với những người khác tốt hơn rất nhiều, nhất thời vẫn duy trì được tỉnh táo.

-” Đáng c·hết, con này vô quỷ quy luật vậy mà là âm thanh. “

Từ tiếp xúc lực lượng thần bí mê hoặc không lâu, Lục Huỳnh đã đoán ra vô quỷ quy luật.

Bởi tại âm thanh chuông gió vang lên sau đó, thần bí lực lượng lập tức t·ấn c·ông, quả thật trùng hợp đến cực điểm.

Lúc này chuông gió âm thanh vẫn không ngừng vang lên, vang vọng bốn phương tám hướng.

-” Tất cả bịt tai lại. “

Không chút chậm trễ, Lục Huỳnh quát lạnh một tiếng nhắc nhở đám người.

Dứt lời hắn liền chủ động bịt lại hai tai, đồng thời vận chuyển yêu nguyên ngăn ở màng nhĩ.

Trong nháy mắt tiếng chuông âm thanh liền nhỏ dần, nhưng cũng không có hoàn toàn ngăn cản, vẫn nghe được rất nhỏ.

Dù là vậy cũng không đáng kể, bởi theo âm thanh biến nhỏ, mê hoặc lực lượng cũng yếu bớt, lấy Lục Huỳnh thực lực đã có có thể chống đỡ.

Cùng lúc những người khác cũng nghe được Lục Huỳnh lời nói, lập tức học theo.

Tuy nhiên bởi vì không có yêu nguyên hỗ trợ, hiệu quả cũng không quá khả quan, tiếng chuông vẫn như cũ vang vọng trong đầu, chẳng qua là nhỏ hơn một chút mà thôi.

Xong như vậy cũng đủ đám người chống đỡ thêm một hồi, không bị thần bí lực lượng mê hoặc quá nhanh.



Giống như Trần Huyền Cơ, ban nãy hắn còn phải cố hết sức, nhưng hiện tại đã có thể thở dốc, ứng đối nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Thế nhưng không phải ai tinh thần lực lượng cũng mạnh mẽ, giờ phút này không ít người vẫn chưa đưa tay lên bịt hai tai, đây cũng bởi vì bọn hắn đã bị thần bí lực lượng mê hoặc quá sâu không thể nghe thấy được Lục Huỳnh lời nói.

Rất nhanh đã có người mất kiểm soát, hai mắt vô hồn, toàn thân buông thõng bắt đầu không tự chủ đi về phía nhà kia khách sạn.

Ban đầu chỉ là một vài người, nhưng sau đó tăng nhanh, thoáng chốc đã vượt qua mười ngón tay.

Chứng kiến một màn này, đứng ở phía trước nhất Lục Huỳnh con mắt nheo lại, đồng thời lạnh giọng quát: -” Tất cả Ngưng Nguyên cảnh nghe lệnh, mau ngăn bọn hắn lại cho ta. “

Nghe vậy, phía dưới hơn chục vị Ngưng Nguyên cảnh lập tức đứng ra ngăn cản.

Đến đây tình hình cơ bản được ổn định, tuy nhiên cũng không kéo dài được lâu, bởi tiếng chuông cường độ biến hóa.

Đúng vậy, theo thời gian tiếng chuông bắt đầu không ngừng gia tăng cường độ, càng lúc càng mạnh, càng lúc càng nhanh, kéo theo đó là thần bí mê hoặc lực lượng cũng càng thêm đáng sợ.

Cứ như vậy còn đang gắng gượng chèo chống đám người liên tục thất thủ, số lượng rất nhanh vượt qua ba mươi, tình hình thoáng chốc trở nên vô cùng tệ hại.

Trần Huyền Cơ lúc này vẫn đang ra sức kháng cự, đầu lưỡi đều đã bị cắn rách.

Trước mắt hắn ảo giác không ngừng biến ảo, các loại tài bảo đã biến mất, thay vào đó rất nhiều bóng người liên tục xuất hiện.

Đối với những bóng người này Trần Huyền Cơ cực kỳ quen thuộc, bởi đây đều là Bình An thôn người.

Tất cả đứng vây quanh lấy hắn, từng người từng người đưa con mắt nhìn chằm chằm hắn, sau đó là vô số tiếng nói vang lên, có trách móc, có nguyền rủa, có khóc lóc cầu cứu, van xin.

Đối mặt, Trần Huyền Cơ ban đầu còn có chút xao động, nhưng rất nhanh đã bị hắn gạt bỏ.

Hắn không ngừng tự nhủ, tất cả chỉ là ảo giác.

Nhưng như vậy còn chưa có kết thúc, theo tiếng chuông cường độ không ngừng tăng, Bình An thôn đám người dần biến trở nên dữ tợn, vặn vẹo, cuối cùng tất cả điên cuồng xông về phía Trần Huyền Cơ bắt đầu xâu xé.

Đứng trước đám người, Trần Huyền Cơ lại hoàn toàn không thể cử động, chỉ có thể mặc cho bị xâu xé.

Nháy mắt Trần Huyền Cơ liền cảm nhận được đau đớn, bị cắn xé nỗi đau xông lên thẳng đầu não để hắn toàn thân nổi đầy gân xanh.

Giờ phút này, hắn thậm chí hoài nghi đây không phải ảo giác, thật sự quá đau.

Cứ như vậy Trần Huyền Cơ tinh thần chậm rãi bị mài mòn, dần dần trở nên suy yếu.

Đúng lúc hắn sắp không chịu đựng nổi chuẩn bị thất thủ, bên tai đột nhiên nghe loáng thoáng được tiếng quát lạnh.

Tiếp đến tiếng chuông âm thanh liền bắt đầu giảm bớt, trở về có thể chống cự nổi.