Yêu Võ Thần

Chương 145: Tiếng Chuông Quỷ Dị 2



Chương 145: Tiếng Chuông Quỷ Dị 2

Trong đêm tối, tiếng chuông lanh lảnh vang vọng khắp nơi.

Ẩn hiện dưới sương mù mờ ảo, cách chỗ khách sạn không xa, một cái lồng pha lê màu lục không biết xuất hiện từ lúc nào.

Lồng pha lê kích thước rất lớn, bao phủ cả một đoạn xa ô lộ, đem bên trong hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài.

Mà làm ra thứ này tự nhiên là Lục Huỳnh, vào lúc nguy cấp hắn lập tức thi triển yêu kỹ.

Lần này ra ngoài làm nhiệm vụ là Lục Huỳnh chịu trách nhiệm, một khi để tất cả đoàn diệt ở đây, trở về hắn sẽ cực kỳ khó bàn giao, thậm chí ảnh hưởng tới Hồng tiêu đầu.

Đừng nhìn bề ngoài đây chỉ là nhiệm vụ bình thường, nhưng trên thực tế là ma sát giữa các vị tiêu đầu.

Thân là Hồng tiêu đầu thân tín, Lục Huỳnh tự nhiên không thể để bản thân thất trách làm ảnh hướng tới vị đại nhân của mình.

Lúc này Lục Huỳnh còn chưa ngừng tay, hắn vẫn đang duy trì phóng xuất yêu kỹ.

Theo yêu kỹ không ngừng phóng xuất, bao phủ đám người lồng pha lê càng lúc càng dày, tiếng chuông âm thanh cũng vì vậy mà nhỏ bớt đi một phần.

Xong ngoại trừ giảm đi tiếng chuông, lồng pha lê cũng cùng lúc ngăn cản những người mất kiểm soát.

-” Lục Huỳnh đại đội trưởng, để ta tới giúp ngươi. “

Đột nhiên vào lúc này, một tiếng quát vang lên.

Nhìn lại chỉ thấy Ngô Sinh lúc này đứng ra, sau đó nhanh chóng thi triển yêu kỹ.

Nhất thời chỉ nghe mặt đất chấn động, tiếp sau đó liền dùng mắt thường có thể thấy đất đá lấy tốc độ rất nhanh chồi lên, sau đó bao phủ lấy lồng pha lê.

Đến đây bên ngoài ánh sáng cùng hình ảnh toàn bộ bị cắt đứt, trong lồng chỉ còn Linh Hỏa lửa chiếu sáng.

Thế nhưng cho dù có thêm lớp tường đất, tiếng chuông vẫn như cũ có thể len lỏi vào.

Đồng thời theo thời gian trôi qua, tiếng chuông cường độ càng lúc càng mạnh, lớp lồng phòng hộ tác dụng cũng càng lúc càng giảm bớt.

Trong lồng hơn phân nửa số người đã bị mê hoặc, tất cả đang điên cuồng hướng về vách lồng đập phá.

Ở một góc vắng phía sau, Trần Huyền Cơ lúc này đã khôi phục một chút tỉnh táo.

Chứng kiến nơi này cảnh tượng, hắn trong lòng phát lạnh, càng nghĩ càng thấy khách sạn đáng sợ, không hổ là vô quỷ.



Lần trước bản thân có thể sống sót, quả thật cực kỳ may mắn.

Lại nói đến, lần trước hắn gặp được nhà này khách sạn nó cũng chưa mạnh đến mức như vậy, hiện tại nếu bỏ đi lồng phòng hộ, hắn tin tưởng ngay cả Ngưng Nguyên cũng sẽ lập tức thất thủ.

Hiển nhiên đầu này vô quỷ lại mạnh lên, hơn nữa từ tình hình trước mắt đến xem, còn chưa phải nó cực hạn.

-” Không được, không thể ngồi chờ c·hết thế này! “ Trần Huyền Cơ cắn răng thầm nghĩ.

Đầu óc nhanh chóng vận chuyển, các loại sự kiện không ngừng sâu chuỗi trong đầu.

Rất nhanh hắn liền nghĩ đến hai phương pháp có thể giải quyết tình huống trước mắt, thứ nhất chính là dùng phù lục cùng các loại yêu kỹ có thể gia cố vách lồng phòng hộ, giảm bớt tiếng chuông ảnh hưởng, chờ đợi trời sáng.

Thứ hai, phương pháp này tương đương cực đoan, chính là dùng nhân mạng đến xoa dịu đầu này yêu quỷ.

Lần trước sở dĩ khách sạn tiếng chuông không có kéo dài cùng mạnh mẽ như vậy là bởi vì khi tiếng chuông vang lên không lâu, đã có người tiến vào bên trong, tiếng chuông sau đó mới ngừng lại.

Đặt vào tình huống trước mắt, phương pháp thứ hai nghe qua có vẻ khả quan nhất.

Thế nhưng phương pháp này cũng không dễ thực hiện, bới ai sẽ là người hi sinh? Cần bao nhiêu người mới có thể xoa dịu khách sạn?

Như trước đó chỉ cần tám người, nhưng hiện tại khách sạn đã mạnh hơn, cần số lượng người tự nhiên càng nhiều.

Nói trước không biết có thành công hay không, nhưng một khi thất bại, hắn kẻ chủ mưu này nhất định sẽ hứng chịu làn sóng phẫn nộ của tất cả mọi người ở đây.

Bởi có một người đồng đội như vậy, không biết lúc nào sẽ bị bán đứng.

Hít một hơi thật sâu, Trần Huyền Cơ ánh mắt lúc này lộ ra kiên định, hắn cuối cùng lựa chọn phương pháp thứ nhất.

Nghĩ đến là làm, Trần Huyền Cơ lập tức mở miệng hô lớn: -” Không thể đứng yên một chỗ chịu c·hết, mọi người theo ta hỗ trợ đại đội trưởng cùng các vị tiểu đội trưởng.

Ai có phòng thủ diện rộng yêu kỹ thì sử dụng yêu kỹ, ai không có thì dùng thổ hệ, mộc hệ các loại phòng thủ phù lục tới gia cố lồng phòng hộ. “

Dứt lời, Trần Huyền Cơ liền dẫn đầu làm gương.

Giờ phút này hắn tựa như không cần tiền một dạng, không ngừng phóng thích các loại thổ hệ phù lục.

Nhất thời vách lông bên trên liền thêm một mảng lớn lớp đất, mặc dù không nhiều nhưng có thể dùng số lượng bù chất lượng, tích tiểu thành đại.

Mà nhìn thấy hắn làm vậy, còn tỉnh táo đám người cũng gắp gượng lập tức học theo.



Mặc dù đau xót trong tay phù lục, nhưng vì bảo toàn mạng sống, lập tức cắn răng vung ra.

Có đông đảo đám người hỗ trợ, vách lồng rất nhanh đã thêm từng lớp bảo hộ, tiếng chuông len lỏi vào cũng vì vậy ổn định, không còn tiếp tục ra tăng.

Tuy nhiên số lượng phù lục cùng thời gian phóng thích yêu kỹ có hạn, đám người không biết có thể chống đỡ tới khi trời sáng hay không.

Nhưng đã đâm lao thì phải theo lao, chỉ có thể liều mạng.

Theo thời gian trôi qua, tần suất phóng thích phù lục cùng yêu kỹ càng lúc càng giảm, xong vách tường đã gia cố đến mức cực dày.

Đứng đầu chịu xào Lục Huỳnh cùng Ngô Sinh sắc mặt đều đã có chút trắng, hiển nhiên tổn hao không nhỏ.

Chiếu theo tình hình này, khả năng không còn chống đỡ được bao lâu.

Xong đám người lúc này lại không có chút nào tuyệt vọng, bởi bên ngoài tiếng chuông đã càng lúc càng nhỏ, không còn gia tăng.

Lại trôi qua một khoảng thời gian, tiếng chuông dường như đã tắt hẳn, không còn nghe thấy.

Đến đây mê hoặc lực lượng cũng biến mất, còn đang căng cứng tinh thần đám người cũng được thả lỏng, đồng thời phía trước bị mê hoặc lý trí đám người cũng ngừng lại điên cuồng đập phá động tác.

Tiếp sau đó đó bọn hắn liền vô lực ngã xuống đất, không biết rõ sống c·hết.

Nhìn thấy bọn hắn nhưng vậy cũng không có người tiến lại kiểm tra, lúc này đều đang cảnh giác xung quanh.

Dù tiếng chuông đã biến mất nhưng đám người cũng không dám quá thả lỏng, chỉ là tạm ngừng lại phóng thích yêu kỹ.

Cứ như vậy thời gian chậm rãi trôi, từng giờ từng phút kéo dài đến ngạt thở.

Không biết qua bao lâu, lúc này Lục Huỳnh bất ngờ đứng ra, lệnh cho một người am hiểu thám thính yêu kỹ nhanh chóng dò xét bên ngoài.

Được lựa chọn là một người trẻ tuổi thanh niên, tướng mạo tương đương phổ thông.

Chỉ thấy thanh niên mười ngón tay giờ phút này kéo dài, hóa thành hình dáng tương tự rễ cây, cuối cùng đâm thẳng xuống dưới mặt đất.

Đứng ở xung quanh đám người thấy vậy nín thở ngưng thần, chờ đợi kết quả.

Được một lát, thanh niên mở ra hai mắt cùng thu lại yêu kỹ nói: -” Bên ngoài trời đã sáng, tòa kia khách sạn cũng đã hoàn toàn biến mất. “

Nghe vậy, tất cả mọi người ở đây lập tức thở ra một hơi, trên mặt lộ ra vui mừng.



Một đêm qua đối với bọn hắn tựa như là cực hình t·ra t·ấn, chỉ thiếu một bước đã sang bên kia quỷ môn quan.

Vui mừng đi qua, tiếp sau đó đám người lại nhìn về phía Lục Huỳnh, chờ đợi vị đại đội trưởng này đưa ra mệnh lệnh.

Lục Huỳnh cũng tương đối quyết đoán, lập tức mở miệng nói: -” Trước hết không cần ra ngoài, chúng ta ở trong này tranh thủ khôi phục cùng cứu những người bị mê hoặc kia, sau đó ra ngoài cũng không muộn. “

Nhận được mệnh lệnh, đám người nhanh chóng thực hiện.

Lại nói, những người bị mê hoặc lý trí kia cũng không có c·hết, chỉ bị ngất đi, có đan dược hỗ trợ rất nhanh đã tỉnh lại.

Đối với bọn bắn tình trạng Trần Huyền Cơ cũng không quan tâm, lúc này vẫn đang tranh thủ khôi phục tiêu hao, đặc biệt là ổn định phương diện tinh thần.

Phương diện tinh thần đa phần là yêu võ giả chỗ yếu, rất dễ bị hao tổn.

Nhất là trải qua quỷ dị tiếng chuông công kích, Trần Huyền Cơ bây giờ vẫn còn cảm thấy đầu choáng mắt hoa.

Bên cạnh hắn, Hoàng Thương cũng đang khoanh chân khôi phục.

Thân là Luyện Huyết cảnh đỉnh phong, cộng thêm nhiều năm rèn luyện, đối phương tinh thần không tệ, cũng không có bị thất thủ.

Thời gian thoi đưa, thoáng chốc nửa ngày đã trôi qua.

Lúc này Chiến Yêu đường tất cả mọi người đã ổn định, mặc dù không có hoàn toàn khôi phục nhưng cũng đạt tới bảy, tám mươi phần trăm.

Xong bởi vì có nhiệm vụ trên thân, không thể trậm trễ quá trình, đám người cần phải sớm lên đường.

Dưới Lục Huỳnh chỉ lệnh, đám người bắt đầu phá vỡ vách lồng.

Mặc dù vách lồng dày dặn, nhưng ở đám người điên cuồng công kích cũng không chịu nổi, rất nhanh bị phá ra một cái lỗ thủng.

Từ bên ngoài, ánh nắng lập tức chiều vào.

Đến đây đám người nối tiếp đi ra, xong bởi vì chưa kịp thích ứng ánh sáng, tất cả hai nhắm chặt.

Trần Huyền Cơ cũng không ngoại lệ, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường.

Cảm nhận được bên ngoài không khí trong lành, không còn cái ngột ngạt, Trần Huyền Cơ hít sâu một hơi, chưa bao giờ hắn có cảm giác thoải mái như lúc này.

Nhưng không cho hắn thời gian hưởng thụ quá lâu, Lục Huỳnh giọng nói đã vang lên, thúc giục đám người bắt đầu đi đường.

Thời điểm này thời gian đã vào gần giữa trưa, trên cao mặt trời chói trang, không khí cũng vì đó nóng bức.

Tuy nhiên một chút nóng bức như vậy đối với yêu võ giả không đáng là gì, tất cả lại một lần nữa hăng hái nhanh, không muốn lưu lại nơi này thêm.

Đầu kia vô quỷ khách sạn đối với bọn hắn tựa như một khúc nhạc dạo, rất nhanh bị bỏ lại phía sau.