Yêu Võ Thần

Chương 148: Nửa Đêm Tập Kích



Chương 148: Nửa Đêm Tập Kích

Thạch Hi thôn xây dựng ở giữa lưng chừng núi, diện tích cũng không quá lớn.

Ban đầu sinh sống ở đây cũng có hơn bốn trăm người, mặc dù không nhiều nhưng lại tương đương giàu có.

Đây cũng bởi vì bọn hắn chủ yếu lấy khai thác khoáng thạch làm công việc chính, sau đó đem bán lại cho các thương nhân, kiếm một món hời kếch xù.

Nhìn từ xa, Thạch Hi Thôn được bao bọc bởi bức tường đá cao hơn mười mét, bên trong công trình kiến trúc cũng toàn bộ xây bằng đá, có thể nói là cực kỳ kiên cố.

Đáng tiếc khi lại gần, những công trình này đã bị phá vỡ ở nhiều nơi, trở nên tan hoang.

Mà thủ phạm làm ra việc này chính là những con nhện kia, bọn chúng đã chiếm cứ hoàn toàn Thạch Hi thôn.

Sau khi Chiến Yêu đường tới gần, từ trong thôn trang lập tức trà ra vô số con nhện.

Bọn nó số lượng cực kỳ đông đảo, cơ hồ tạo thành một một cái thủy triều cỡ nhỏ, nhuộm đen mọi thứ bọn nó đi qua.

Mà ẩn hiện trong đó cũng không thiếu nhị giai con nhện, bọn nó so với những con nhện khác lớn hơn rất nhiều, cỡ hai cái cối xay bằng đá gộp lại, đồng thời có bốn con mắt màu đỏ.

Đối mặt, Chiến Yêu đường đám người sắc mặt không đổi, chiến trận này còn chưa đủ bọn hắn sợ hãi.

-” Giết! “

Lục Huỳnh tiếng quát vào lúc này vang lên.

Phía sau hắn đám người nghe vậy lập tức cầm ra binh khí lao lên, tất cả chiến ý mười phần.

Rất nhanh hai bên đã va vào nhau, các loại yêu kỹ cùng tơ nhện văng đầy trời, kèm theo đó còn có mùi tanh của máu tươi.

Chiến đấu trôi qua mười phút, tình thế dần dần nghiêng về một bên.

Nhện quỷ bên này mặc dù số lượng đông đảo, nhưng Chiến Yêu đường tổng hợp lực lượng lại mạnh hơn rất nhiều, đặc biệt còn có Ngưng Nguyên Cảnh trấn thủ.

Thậm chí Lục Huỳnh đều không cần ra tay, chỉ đứng từ xa quan chiến.

Cứ như vậy nhện quỷ không ngừng bại lui, cơ hồ b·ị đ·ánh đến không có sức hoàn thủ.

Đúng lúc này, từ sâu trong thôn trang vang lên tiếng rít chói tai, tam giai yêu quỷ khí tức từ đó phát tán ra.

Hiển nhiên, đây là báo hiệu nhện quỷ đầu lĩnh muốn xuất trận.

Tuy nhiên không đợi nó xông ra, Lục Huỳnh đã chủ động lao vào trong thôn, tốc độ cực nhanh.

Thoáng chốc bên trong liền truyền đến tiếng đánh nhau, pha lê liên tục ngưng tụ từ trên trời giáng xuống, kèm theo đó còn có tiếng rít thảm thiết.



. . .

Sau nửa giờ, chiến đấu đã đi vào kết thúc.

Chỉ gặp Thạch Hi Thôn bên trong lẫn bên ngoài tràn đầy xác nhện cùng máu xanh, mùi tanh tưởi bốc lên.

Lại nhìn lên bầu trời, thời điểm này cũng đã tối, tất cả nhanh chóng dọn dẹp hạ trại.

Thế nhưng bọn hắn hoàn toàn không biết, đây chỉ mới là món khai vị

Đến nửa đêm, khi Chiến Yêu đường đám người đang nghỉ ngơi, ẩn trong bóng tối, vô số cặp mắt màu đỏ đang từ bốn phương tám hướng nhanh chóng tiếp cận.

Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện đây là từng con nhện quỷ, bọn chúng có lớn có bé, ngay cả tam giai cũng có trên chục con.

Không qua ba mươi phút, đàn nhện quỷ đã tiếp cận tường đá.

Cũng vào lúc này, Chiến Yêu đường đám người đã có phát giác, lập tức rút ra binh khí sẵn sàng chiến đấu.

Nhìn xem từng cặp mắt màu đỏ đang nhanh chóng tiếp cận, tiếng nhao nhao nghị luận vang lên:

-” Ngủ cũng không yên, đám này nhện quỷ quả thật tựa như châu chấu, g·iết mãi ko c·hết. “

-” Chậc chậc! Đêm nay sợ rằng là một đêm mệt mỏi đây. “

-” Hahaha! Sợ cái chó gì, đến một cái g·iết một cái, để xem đám nhện quỷ này có bao nhiêu con để cho lão tử g·iết. “

Trong lúc bọn hắn nghị luận, nhện quỷ đã tràn vào trong thôn xông tới đây.

Nhất thời tơ nhện cùng độc tố các không ngừng phóng ra, rơi xuống tựa như mưa rào tháng bảy.

Tuy nhiên những cái này cũng không làm khó được Chiến Yêu đường đám người, một vị Ngưng Nguyên Cảnh đứng ra, sau đó thi triển phong yêu kỹ đem tất cả thổi bay.

Đối phó với bốn tám hướng yêu quỷ, Chiến Yêu đường đám người cũng không dám chủ quan đối đãi.

Thân là đại đội trưởng, Lục Huỳnh nhanh chóng phân công kết trận.

Đầu tiên, hắn sắp xếp am hiểu phòng ngự cùng cận chiến yêu võ giả ở phía ngoài, sau đó phía trong thì là yêu võ giả am hiểu tầm xa yêu kỹ cùng diện tích phá hủy lớn.

Cuối cùng Lục Huỳnh xuất ra một bộ nhị giai thượng phẩm trận bàn, đồng thời nhanh tay khống chế, đem đã sớm bố trí trận cờ kích hoạt.

Ông!

Theo âm thanh rung động vang lên, một vòng quang mang nở rộ, rất nhanh hóa thành lồng ánh sáng đem Chiến Yêu đường đám người bao phủ.



Cứ như vậy, một pháo đài cơ bản hình thành.

Cùng lúc đàn nhện nhện cũng đã đánh tới, bọn chúng tựa như yêu thiêu thân đâm vào bên trên trận pháp.

Đáng tiếc, mặc cho bọn nó công kích thế nào cũng không thể phá nổi trận pháp.

Dù sao nhị giai trận pháp cũng không phải hư danh, hơn nữa đây còn chính là nhị giai thượng phẩm.

Phải biết nhị giai hạ phẩm liền có thể khốn Ngưng Nguyên Cảnh bình thường, nhị giai trung phẩm khốn Ngưng Nguyên Cảnh đỉnh phong, còn nhị giai thượng phẩm cơ hồ đã có thể chống đỡ Đan Thai Cảnh công kích.

Đây cũng chính là ra ngoài làm nhiệm vụ lần này át chủ bài một trong, đủ cho đám người bảo mệnh.

-” Am hiểu yêu kỹ tầm xa thành viên nghe lệnh, tất cả công kích cho ta. “

Theo Lục Huỳnh vừa nói vừa dứt, phía trong đám người lập tức đứng ra.

Tiếp sau đó các loại hỏa diễm, phong đao, phi kiếm, cực quang, trọng thủy liên tục phóng xuất, đánh về bốn phương tám hướng nhện quỷ.

Nhất thời, vô số tiếng kêu rít thảm thiết vang lên.

Nhện quỷ vào lúc này tựa như ngả dạ không ngừng ngã xuống, thậm chí có con còn b·ị đ·ánh đến nát thành tro.

Thế nhưng dù là vậy, nhện quỷ giống như không biết sợ hãi vẫn điên cuồng xông tới.

Cùng lúc, dẫn đầu tam giai yêu quỷ đã đánh đến, bọn chúng tựa như từng cỗ xe tăng đập lên trận pháp, theo đó trận pháp rung lên không ngừng.

Không những vậy, đám này tam giai còn phun ra c·hất đ·ộc, ý đồ ăn mòn trận pháp.

Xong nhị giai thượng phẩm trận pháp thực sự quá mạnh mẽ, cho dù bọn nó liên tục công kích cũng không thể phá vỡ mảy may.

Mà theo thời gian trôi qua, nhện quỷ số lượng càng lúc càng giảm bớt.

Đáng thương đám này nhện quỷ linh trí không cao, cứ như vậy bị Chiến Yêu đường đám người chơi thả diều, chỉ có thể c·hết dần c·hết mòn.

Nhưng mà Luyện Huyết Cảnh sức lực có hạn, không thể phóng thích yêu kỹ quá lâu, tuy nhiên như vậy cũng đã đủ.

Đợi cảm thấy đã thích hợp, vẫn luôn quan sát Lục Huỳnh lại lần nữa phát mệnh lệnh:

-” Tất thành viên nghe lệnh, theo ta xông ra ngoài chém g·iết! “

Dứt lời, Lục Huỳnh thu hồi trận pháp, sau đó phi đến chỗ một đầu mạnh nhất tam giai nhện quỷ.

Đuổi sát theo sau là chục vị Ngưng Nguyên Cảnh, tất cả cũng chia ra cùng tam giai nhện quỷ chiến đấu.



Còn lại nhất giai cùng nhị giai yêu quỷ tự nhiên là Luyện Huyết Cảnh đám người xử lý, hơn tám mươi vị Luyện Huyết cảnh tựa như từng đầu sói đói nhập đàn dê.

Trần Huyền Cơ tự nhiên cũng có trong đó, tay phải nắm chặt đao điên cuồng chém g·iết.

Hắc thiết đao trong tay hắn giờ phút này không ngừng bay múa, mỗi lần ánh đao lóe lên liền có một đầu nhện quỷ ngã xuống.

Lấy Trần Huyền Cơ thực lực, nhất giai cùng nhị giai yêu quỷ đã không đủ để vào mắt.

Dù là vậy hắn cũng không dám chủ quan chút nào, vẫn như cũ toàn lực ứng phó, lật thuyền trong mương tấm gương trên chuyến đi này cũng không ít, hắn cũng không muốn bản thân dẫm vào vết xe đổ.

Một bên chiến đấu, một bên Trần Huyền Cơ cũng chú ý tới tình hình chiến trận, nhất là tam giai chiến đấu.

Lục Huỳnh, Ngô Sinh mấy vị Ngưng Nguyên cảnh lúc này đang chiếm thượng phong.

Để nói tam giai nhện quỷ tại tam giai yêu quỷ bên trong cũng không tính quá mạnh mẽ, bọn chúng ngoại trừ c·hất đ·ộc cùng sợi tơ sắc bén ra thì còn lại tương đối yếu.

Đặc biệt phương diện thể chất, có thể nói chỉ ngang với bình thường Ngưng Nguyên cảnh, lại thêm linh trí không cao, tự nhiên không phải thân kinh bách chiến Chiến Yêu đường Ngưng Nguyên Cảnh so sánh.

Cho nên chiến thắng chỉ là vấn đề thời gian, không cần Trần Huyền Cơ lo lắng.

Lại chú ý xung quanh, tình thế đồng dạng như vậy, Chiến Yêu Đường đám người cũng đang áp đảo.

Đừng nhìn bọn hắn số lượng ít hơn, nhưng ai đấy đều là Luyện Huyết cảnh bên trong tinh anh, kết hợp với phù lục hỗ trợ, lấy một địch trăm con nhất giai nhện quỷ cũng có thể.

Tình thế cứ như vậy kéo dài cho đến gần sáng, cuối cùng một con nhện quỷ cũng b·ị c·hém g·iết.

Đến đây chiến đấu coi như kết thúc, cơ hồ thắng lợi áp đảo.

Xong trận chiến này mặc dù giành chiến thắng, nhưng cũng có ba người ngã xuống, đây cũng đã coi như tổn thất rất nhỏ.

Mà sau trận chiến, tất cả lập tức tranh thủ dưỡng sức.

Trên tường đá, Lục Huỳnh, Ngô Sinh cùng các vị Ngưng Nguyên Cảnh khác đều ở đây.

Giờ phút này tất cả ánh mắt đăm chiêu, trận chiến này đem đến cho bọn hắn cảm giác không giống bình thường, ẩn ẩn phía sau còn có điều gì đó đáng sợ hơn đang chờ đợi.

-” Cả ngọn núi này sợ rằng đều đã bị nhện quỷ chiếm giữ, hôm nay chém g·iết đi nhện quỷ khéo chỉ là một phần nhỏ. “ Ngô Sinh thở dài một hơi nói.

Nghe vậy, xung quanh đám người sắc mặt càng thêm nặng nề.

Nếu như Ngô Sinh lời nói là thật, nhện quỷ so với bọn hắn càng đáng sợ hơn nhiều, phía sau thậm chí còn ẩn dấu đi tứ giai cấp bậc.

Không hẹn mà động, tất cả đưa ánh mắt nhìn về phía Lục Huỳnh hỏi thăm.

Từ đầu tới giờ, Lục Huỳnh vẫn im lặng không nói, hắn sắc mặt hơi căng, dường như đang đắm chìm trong suy nghĩ.

Đối diện đám người ánh mắt hỏi thăm, Lục Huỳnh khẽ thở dài một hơi nói: -” Ngày mai, Ngô Sinh, Trần Khang, hai người các ngươi ngươi dẫn theo đội của mình đi thám thính tình hình, không cần đi quá xa, chỉ vài dặm quanh đây là được.

Ta muốn xem hoàn cảnh xung quanh như thế nào, sau đó mới lại tính tiếp. "