Yêu Võ Thần

Chương 157: Ngũ Giai Tinh Hạch



Chương 157: Ngũ Giai Tinh Hạch

Đầu mùa hạ, mặt trời mọc từ rất sớm.

Theo những tia nắng đầu tiên chiều xuống, khắp nơi chim chóc hót vang, chào mừng ngày mới.

Khung cảnh yên bình đến tuyệt đẹp, để người tâm tình thích ý.

Xong trái ngược với khung cảnh bên ngoài, bên trong nhện quỷ sào huyệt lại là một mảnh tối tăm, yên ắng đến đáng sợ.

Trước đó trận chiến mặc dù đem nó đánh sập, nhưng vẫn không có hoàn toàn bị lấp kín, tại phần cuối hang động vẫn tồn tại vài cái cỡ nhỏ không gian.

Phốc!

Đột nhiên vào lúc này, trong một chỗ không gian, một cái cánh tay phá đất mà lên.

Ở vươn lên mặt đất sau đó, cánh tay liền chống xuống mượn lực, tiếp đến liền thấy một cái trần trụi mà tráng kiện thân thể nam tử nối tiếp phá đất nhô lên, đem xung quanh đất đá văng tung tóe.

Dường như bị thiếu dưỡng khí, vừa thoát ra nam tử lúc này hít thở gấp gáp, tham lam thu nạp oxi.

Nhất thời trong không gian chỉ còn tiếng thở thô bạo, vang vọng.

Lại trôi qua một lát, tiếng hít thở mới mời dần dần nhỏ lại, thay vào đó là tiếng thì thào:

-” Ta vậy mà vẫn còn sống! “

Nhìn kỹ, nam tử này không phải ai khác chính là Trần Huyền Cơ.

Tựa như vừa mới đi dạo qua một vòng quỷ môn quan trở lại, Trần Huyền Cơ giờ phút này có chút thất thần.

Nhưng rất nhanh hắn hai tay lại bo lấy đầu, bởi một cơn đau như búa bổ truyền tới.

Đau đớn quá độ để Trần Huyền Cơ hàm răng cắn chặt, trên trán gân xanh tràn lan, đồng thời sau lưng túa ra từng trận mồ hôi lạnh.

Cứ như vậy không biết qua bao lâu, cơn đau mới dần dần lắng lại, đến đây Trần Huyền Cơ đỏ bừng khuôn mặt cũng hòa hoãn đôi chút.

Hít lấy một hơi thật sâu, Trần Huyền Cơ gắng gượng lấy lại tinh thần.

Xong trong đầu hắn lúc này có chút trống rỗng, hoàn toàn không nhớ rõ chuyện gì, rất nhiều câu hỏi theo đó được đặt ra,

Tại sao bản thân lại ở đây? Nơi này là chỗ nào? Chuyện gì đã xảy ra?

Càng nghĩ, mới dịu đi cơn đau đầu lại ập tới, thậm chí so với trước đó càng thêm kinh khủng, để Trần Huyền Cơ sắc mặt cực kỳ khó coi, mi tâm càng là nhíu chặt.

Đến cuối cùng Trần Huyền Cơ rốt cuộc không nhịn được hét lên một tiếng, âm thanh tựa như sư tử hống.

Lại trôi qua mấy phút, Trần Huyền Cơ mới lại lần nữa bình phục tâm tình.



Đến đây hắn toàn thân vận lực, đem còn chôn dưới đất nửa thân dưới cũng rút lên.

Lạch cạch!

Mà cũng theo Trần Huyền Cơ thoát thân, đột nhiên có một đồ vật từ trên người hắn rơi xuống, lăn tới dưới chân không xa.

Trần Huyền Cơ nheo mắt nhìn lại, phát hiện vậy mà là một viên tinh hạch.

Không chút do dự, Trần Huyền Cơ cúi người nhặt lên, rất nhanh hắn hai con người co lại, bởi trong tay hắn tinh hạch phẩm cấp vậy mà đạt tới ngũ giai.

Xong cũng tại nhìn thấy viên tinh hạch này trong nháy mặt, trong đầu hắn rất nhiều ký ức ùa tới.

Tuy nhiên đoạn ký ức này cũng chỉ dừng lại khi Trần Huyền Cơ nhìn thấy cửu nhãn nhền nhện lần cuối, còn sau đó hoàn toàn không nhớ rõ thứ gì, tựa như mới từ trong giấc ngủ sâu tỉnh lại.

Nghĩ đến gì đó, Trần Huyền Cơ cúi người kiểm tra thương thế, kết quả vậy mà không phát hiện bất cứ v·ết t·hương nào.

-” Chẳng lẽ… “

Nhất thời trong đầu Trần Huyền Cơ hiện ra một cái suy đoán.

Lại quét một vòng nhìn hoàn cảnh xung quanh, Trần Huyền Cơ cuối cùng thở hắt ra một hơi, trong lòng hắn đã có đáp án.

Như mọi lần, tại thời điểm Trần Huyền Cơ tao ngộ sinh tử lúc, hắn đều sẽ mất đi ý thức, mà đợi khi tỉnh lại thời điểm bản thân vẫn còn sống sót kỳ tích, đồng thời đối thủ còn b·ị c·hém g·iết.

Lần này cũng là như vậy, bằng chứng rõ ràng nhất chính là trong tay viên này ngũ giai tinh hạch, hiển nhiên viên này tinh hạch đến từ đầu kia nhện quỷ vương.

Chuyện này đối với hắn đã cực kỳ quen thuộc, tựa như ăn cơm uống nước hàng ngày.

Tuy nhiên cùng những lần trước ngu ngơ khác biệt, hiện tại Trần Huyền Cơ đã có chút đoán được người xuất thủ cứu hắn là ai.

Nhất thời trong đầu hắn không tự chủ liên tưởng đến cái kia gương mặt cùng mình giống nhau như đúc, ánh mắt đen thăm thẳm, nụ cười ma mị, trên người còn khoác hắc hỏa y phục tựa như từ địa ngục đi ra thần ma.

-” Thôi được rồi, trước mắt chuyện cấp bách là thoát đi nơi này đã. “

Nghĩ nhiều cũng không giải quyết vấn đề gì, Trần Huyền Cơ cuối cùng lựa chọn bỏ qua.

Chỉ cần có thể còn sống, mọi chuyện đều có thể giải quyết, chân tướng sớm muộn cũng sẽ được phơi bày.

Xong Trần Huyền Cơ rất nhanh lại cười, nụ cười còn hơn mếu.

Bởi nhìn lại hắn thân thể, ngoại trừ một chiếc quần đùi rách cùng trên cổ dây truyền, còn lại y phục đã biến mất, kèm theo đó còn có các loại binh khí, phù lục, không biết thất lạc nơi nào.

-” C·hết tiệt. “ Trần Huyền Cơ không nhịn được chửi bậy một tiếng.



Tuy nhiên Trần Huyền Cơ rất nhanh khôi phục tâm tình, rừng xanh còn đó lo gì không có củi đốt.

Nhất là hắn lần này thu hoạch được ngũ giai tinh hạch, giá trị so với tất cả những thứ kia gộp lại còn lớn hơn không biết bao nhiêu lần.

Ngũ giai tinh hạch, đặt tại Bích Thủy Thành đều là cực kỳ trân quý đồ vật.

Phải biết muốn chém g·iết một đầu ngũ giai yêu quỷ khó đến mức nào, đó chính là phó bộ chủ các vị Hợp Thể cảnh cường giả ra tay đều chưa chắc làm được.

Quay trở lại hiện thực, Trần Huyền Cơ bắt đầu tìm cách thoát ly.

Hắn ở chỗ không gian động đá không lớn, chỉ có khoảng ba mét chiều cao, chiều rộng thì sáu mét.

Càng để người tuyệt vọng là, bốn phía đều có tường đá kín kẽ đem c·ách l·y với thế giới bên ngoài, cơ hồ không thể xác định được phương hướng.

Đến đây Trần Huyền Cơ khẽ híp mắt, nhất thời lâm vào trầm ngâm.

-” Hiện tại ta muốn thoát đi, loạn đào là không thể nào, hang động này thế nhưng nằm dưới một ngọn núi lớn, cho dù là đào thẳng lên hay đào ngang đều cực kỳ khó xuyên thủng.

Cách duy nhất bây giờ là phải xác định được lối ra ban đầu, bằng không sẽ bị vây c·hết ở đây mất. “

Càng nghĩ Trần Huyền Cơ hai đầu lông mày càng nhăn lại, cảm thấy có chút khó giải quyết.

Nơi này bốn phía đều là vách đá, muốn xác định phương hướng đều cực kỳ khó khăn chứ đừng nói tìm tới lối ra.

Nhất là hắn còn không biết được mình đang ở phần nào trong hang động ban đầu, mất đi ý thức sau đó ký ức không có, cơ bản giống như bị người bịt mắt đưa vào giữa rừng sâu.

-” Thôi được rồi, thử đánh bậy đánh bạ vậy xem có thể tìm tới cái gì đầu mối. “

Trần Huyền Cơ cười khổ một tiếng thầm nói.

Nói đoạn, Trần Huyền Cơ liếc mắt xung quanh một vòng.

Dựa vào tâm linh mách bảo, Trần Huyền Cơ rất nhanh xác định được một chỗ khả nghi.

Không do dự quá nhiều, Trần Huyền Cơ tiến lại nơi đó vách đá, cùng lúc hai bàn tay năm ngón khép lại tựa đao, bên trên có khí huyết phun trào ra ngưng tụ thành hình mũi nhọn.

Phốc!

Bàn tay đâm về phía trước, âm thanh trầm đục vang lên.

Nhìn lại chỉ thấy Trần Huyền Cơ bàn tay dễ dàng đâm thủng trước mặt tảng đá, tựa như đâm vào đậu hũ.

Lấy Trần Huyền Cơ mạnh mẽ khí lực cộng với khí huyết hùng hậu, tay không chặt sắt chém thép cũng không phải nói chơi, chỉ là tảng đá bình thường đối với hắn quả thật không đáng nhắc tới.

Cứ như vậy lấy tay làm đao đâm chém, chỉ thoáng chốc, Trần Huyền Cơ trước mặt xếp chồng to lớn tảng đã b·ị c·hém đến vỡ nát.

Đến đây hắn cũng không có ngừng lại, tiếp tục đào sâu đi vào.



Nhất thời trong hang động không ngừng vang lên tiếng trầm đục, cùng với đó là vụn đá văng tung tóe.

Một phút, hai phút,... ba mươi phút trôi qua.

Trong thời gian ngắn, một cái đường hầm cao hơn hai mét, sâu mấy chục mét xuất hiện.

Đứng ở trong đường hầm, Trần Huyền Cơ vẫn như cũ miệt mài đào, phảng phất không biết mệt là gì.

Không biết qua bao lâu, Trần Huyền Cơ sau khi đâm vỡ một cái tảng đá, đột nhiên cảm giác được tay mình vậy mà xuyên vào khoảng không không khí.

-” Đây là… “

Xong không đợi Trần Huyền Cơ kịp vui mừng, trước mặt hắn xếp chồng tảng đá dường như mất đi cân bằng “ ầm ầm! “ đổ xuống.

Thấy vậy Trần Huyền Cơ con ngươi co lại, vội vàng đạp đất lùi về phía sau.

Đợi sau khi tảng đá đổ sập ngừng lại, vừa mới đào ra đường hầm đã bị lấp mất một đoạn nửa dưới, chỉ còn nửa trên.

Dù là vậy Trần Huyền Cơ lúc này không có chút nào buồn bã, ngược lại là hưng phấn.

Bởi vì thông qua nửa trên, Trần Huyền Cơ thấy được đối diện một bên hang động khác, hơn nữa còn rất rộng.

-” Hahaha! Trời không tuyệt đường ta. “

Trần Huyền Cơ không nhịn được cười lên một tiếng, sau đó một lần nữa lao vào điên cuồng đào bới, rất nhanh đã nối thông với bên hang động kia.

Cùng với Trần Huyền Cơ hang động ban đầu so sánh, nơi nay hang động rộng hơn gấp bốn năm lần có thừa.

Vừa bước vào, Trần Huyền Cơ liền phát hiện ra mấy bộ t·hi t·hể.

Xong những cái này t·hi t·hể tử trạng cực kỳ kinh khủng, toàn bộ đều bị cắt ra làm vô số khúc.

Tách!

Đầu ngón tay nhóm lửa huyết hỏa, Trần Huyền Cơ lại gần kiểm tra.

Trong đám t·hi t·hể này vẫn có một cái đầu còn nguyên vẹn, mà Trần Huyền Cơ cũng nhận ra đối phương thân phân, chính là một trong mấy vị dẫn đội Ngưng Nguyên Cảnh tiểu đội trưởng.

Khẽ lắc đầu thở dài, Trần Huyền Cơ cũng không có nói gì.

Sống c·hết có số, phú quý do trời!

Mà hắn cũng không có đi vơ vét trên những bộ t·hi t·hể này đồ vật, chỉ tùy tiện cầm lấy một thanh đao, còn lại đều bỏ mặc.

Dù sao cũng từng là đồng đội, làm như vậy để hắn cảm giác rất không thoải mái.

Cùng lúc Trần Huyền Cơ ánh mắt cũng khóa chặt một phương hướng, ở nơi đó hắn thấy được một cái cao hai mươi mét thông đạo, bên trong không gian tối tăm đến thăm thẳm.