Yêu Võ Thần

Chương 159: Áo Trắng Nữ Quỷ



Chương 159: Áo Trắng Nữ Quỷ

Dưới ánh trời chiều, Trần Huyền đạp lên những cành cây cổ thụ lao nhanh mà đi.

Xong Trần Huyền Cơ lựa chọn phương hướng cũng không dẫn về Bích Thủy Thành, mà là Thạch Hi Thôn.

Thạch Hi Thôn bên trong có Chiến Yêu Đường đám người lưu lại đồ vật, như Linh Hỏa Củi, lương khô các loại, Trần Huyền Cơ nếu muốn an toàn trở về Bích Thủy Thành cần chuẩn bị đầy đủ một chút.

Xe nhẹ đường quen, lấy Trần Huyền Cơ tốc độ rất nhanh về tới trong thôn.

Nơi này hoàn cảnh vẫn như vậy không có gì thay đổi, các loại đồ vật đám người để lại cũng không bị động tay chân.

Dù sao để lại đồ vật cũng không quý giá, chỉ là lương thực, y phục cùng các loại đồ lặt vặt.

Hơn nữa quanh đây yêu quỷ cũng đã bị thanh lý một lượt, trong một, hai ngày rất khó xuất hiện lại. Mà người thì lại càng khó, bởi Thạch Hi Thôn cách những thôn xóm khác rất xa.

Vừa về tới Trần Huyền Cơ liền đi trong thôn giếng nước tắm rửa, không biết trước đó bản thân đã ngất đi bao lâu, hiện tại trên người bám đầy bụi đất cùng máu tanh để hắn cảm thấy rất khó chịu.

Theo từng gáo nước lạnh dội lên người, Trần Huyền Cơ căng cứng tinh thần lập tức thả lỏng rất nhiều.

Tắm rửa xong, Trần Huyền Cơ liền lấy một bộ y phục màu đen từ trong tay nải mặc vào.

Đối với các loại không gian trữ vật, ở Bích Thủy Thành cũng không có nghe nói tồn tại, cho nên khi đi đường xa, yêu võ giả cấp thấp sẽ thường đem theo tay nải nhỏ gọn, tựa như cổ trang kiếm hiệp.

Đến đây, Trần Huyền Cơ lại nhìn sắc trời, khắp nơi một mảnh đỏ rực hoàng hôn.

-” Trước mắt nghỉ ở đây một đêm đi. “

Trần Huyền Cơ rất nhanh đưa ra quyết định.

Trời đã sắp tối, ban đêm yêu quỷ hoành hành, Trần Huyền tự nhiên sẽ không mạo hiểm.

Trái ngược, Thạch Hi Thôn nơi này yêu quỷ đã được dọn dẹp qua, an toàn hơn rất nhiều, hơn nữa Trần Huyền Cơ cũng cần thời gian tu dưỡng, để bản thân khôi phục trạng thái tốt nhất.

Đeo hắc thiết đao tại bên hông, Trần Huyền Cơ cước bộ nhàn nhã đi lên tường đá.

Đứng ở nơi này, hắn có thể nhìn thấy toàn cảnh xung quanh, từ núi đồi cho tới xa xa dòng sông, đồng bằng.

Ở hoàng hôn tô điểm, những cảnh vật này tựa như khoác lên một chiếc áo mới đỏ thắm, mỹ lệ, để con người ta không nhịn được mà mê mẩn.

Cứ như vậy một mực ngắn cảnh cho tới màn đêm buông xuống, Trần Huyền Cơ mới về chỗ hạ trại.



Ban đêm, không khí xe lạnh, khác hẳn với ban ngày.

Đem Linh Hỏa củi nhóm lửa, ánh sáng màu xanh chiếu rọi bốn phía.

Trần Huyền Cơ ngồi tại đống lửa bên cạnh, một bên nhấm nháp lương khô, một bên suy nghĩ về hành trình ngày mai.

Hắn mục tiêu tiếp theo tự nhiên là trở về Bích Thủy thành, tuy nhiên đoạn đường này không dễ dàng, trước đó cho dù trên đường tới đây đám người đã dọn dẹp qua một lượt, nhưng thời gian qua hơn hai tuần, có yêu quỷ xuất hiện trở lại là điều bình thường.

Lấy cảnh giới của hắn hiện tại, muốn một người vượt mấy trăm dặm vẫn như cũ cực kỳ nguy hiểm.

Thậm chí so với thời điểm hắn lần đầu vượt đèo lội suối tới Bích Thủy Thành còn nguy hiểm hơn, dù sao khi đó mới trải qua cấp cao yêu quỷ yêu tai, cấp thấp yêu quỷ gần như diệt tuyệt.

-” Khó khăn trùng điệp khó khăn a! “ Trần Huyền lắc đầu thở dài.

Xong để Trần Huyền Cơ lo lắng nhất lúc này không phải vấn đề yêu quỷ, mà là sau khi trở về Bích Thủy thành báo cáo sự việc lần này lên trên thế nào.

Trốn tránh? Việc này cần như là không thể, trừ khi hắn không đặt chân vào Bích Thủy Thành.

Còn ở Bích Thủy Thành bên trong, Trấn Yêu Ty thế nhưng thế lớn, một bàn tay che trời, không phải hắn một tên Luyện Huyết Cảnh có thể chống lại.

Mà phương án tốt nhất, tự nhiên là thành thật khai báo tất cả.

Tuy nhiên, có một số điểm nhỏ không cần thiết sẽ cần lược bỏ, tránh rước phiền phức tới trên thân.

Cứ như vậy, một bộ báo cáo được Trần Huyền Cơ chậm rãi biên ở trong đầu.

Rất nhanh thời gian đã tới nửa đêm, Trần Huyền Cơ cũng không có tiếp tục suy nghĩ mà tranh thủ nhắm mắt tu luyện.

Thấm thoát, một đêm yên bình trôi qua.

Sáng sớm, khi những tia nắng đầu tiên chiếu lên đại địa, Trần Huyền Cơ đã bắt đầu xuất phát.

Để bảo đảm an toàn, hắn lựa chọn dựa theo lộ tuyến cũ trở về.

Một mình đi đường, Trần Huyền Cơ tốc độ rất nhanh nhanh, cơ hồ đều duy trì ở tốc độ cao, dù sao lấy hắn mạnh mẽ thể chất, liên tục tiêu hao cũng không ảnh hưởng bao nhiêu.

Tính toán, nếu như trên đường không gặp lợi hại yêu quỷ, Trần Huyền Cơ một ngày có thể đi trăm dặm.

Chiếu theo tốc độ này, chỉ cần năm ngày, hắn đã có thể về tới Bích Thủy Thành.



Để tránh phiền phức, trên đường gặp phải yêu quỷ Trần Huyền Cơ đều chủ động tránh đi, cho dù là nhất giai.

Ai biết được quanh đây có con nào lợi hại yêu quỷ ẩn nấp, chẳng may phát ra động tĩnh thu hút nó đến, lúc đó lại là một trận cực kỳ mệt mỏi.

May mắn đoạn đường này tương đương thuận lợi, cơ hồ một đường thông suốt, mất một ngày Trần Huyền Cơ đã tới được Đào Hoa thôn, thời điểm này cũng đã sẩm tối.

Đến đây Trần Huyền Cơ không có tiếp tục đi đường, mà dừng lại nghỉ ngơi.

Tuy nhiên hắn cũng không có ý định vào Đào Hoa Thôn, mà lựa chọn ở trên Xa Ô lộ hạ trại.

Đem bó Linh Hỏa củi trên vai hạ xuống, lấy ra một ít xếp lại thành chồng rồi châm lửa, rất nhanh một vùng không gian tăm tối bị ánh sáng xanh xua tan.

Ngồi bên cạnh đống lửa, Trần Huyền Cơ sau khi ăn lương khô xong liền lại nhắm mắt tu luyện.

Đừng nhìn hắn như vậy mất cảnh giác, nhưng trên thực tế vẫn như cũ phân ra một phần tâm thần cảnh giác xung quanh, không những vậy cứ cách một đoạn thời gian Thông Linh Chung lại được hắn kích hoạt thăm dò yêu quỷ khí tức.

Thời gian cứ thế trôi, thoáng chốc đã tới nửa đêm.

Đây cũng là thời điểm yêu quỷ hoành hành, bên ngoài Xa Ô lộ không ngừng vang lên tiếng gào rít, tiếng khóc nỉ non hay cả tiếng người nói chuyện.

Ẩn hiện trong đêm tối còn có vô số con mắt màu đỏ lập lòe, tất cả đều hướng về lửa trại bên này không che dấu vẻ khát máu.

Đối với những thứ này Trần Huyền Cơ đã quá quen thuộc, không có quá nhiều cảm giác.

Hơn nữa thông qua Thông Linh chung cũng không phát hiện được quá mạnh yêu quỷ khí tức, cho nên đám này yêu quỷ chỉ cần không chủ động t·ấn c·ông, hắn liền lười nhác quan tâm.

Thế nhưng không thả lỏng được bao lâu, Trần Huyền Cơ đột nhiên mở mắt, tinh thần căng cứng.

Trong ngực hắn Thông Linh Chung lúc này rung lên dữ dội, thông qua cảm ứng, phát hiện được khí tức của một đầu tam giai yêu quỷ cấp bậc đang lại gần.

-” Không phải xui xẻo như vậy chứ. “ Trần Huyền Cơ trong lòng thầm mắng một tiếng.

Vừa nói, hắn vừa đưa mắt khóa chặt về một hướng, đồng thời tay phải đặt lên nên cạnh chuôi đao.

Theo phương hướng đó nhìn lại, chỉ gặp từng trận gió thổi qua kẽ lá vang lên âm thanh tựa như tiếng nỉ non, kèm theo đó còn có tiếng chân dẫm lên lá khô “ xột xoạt “ không ngừng.

Tiếng chân chân càng lúc càng lớn, càng lúc càng lại gần.

Đến cuối cùng thân ảnh rốt cuộc lỗ rõ, đó là một người nữ phụ, thân mang váy trắng, xinh đẹp gương mặt cùng tay chân trắng bệch tựa như n·gười c·hết trôi lâu ngày.



Đặc biệt, trên người nữ phụ còn phát ra huỳnh quang màu xanh, để nàng trông có chút quỷ bí khó lường.

Sau khi xuất hiện, nữ phụ bước chân cũng không có ngừng lại, vẫn đang tiến tới.

Thế nhưng để người kinh dị chính là, nhìn qua chỉ thấy bước chân của nàng rất chậm như đang đi bộ bình thường, xong trên thực tế lại nhanh đến kinh người, tựa như chạy, một bước có thể so với mười bước.

Loáng một thoáng, nữ phụ đã đi tới gần sát Xa Ô lộ.

Chứng kiến một màn này, Trần Huyền Cơ trong lòng xiết chặt, đồng thời rút đao đứng lên.

-” Xem ra hôm nay khó tránh một trận đại chiến rồi. “ Trần Huyền Cơ khẽ thở dài, nhưng trong ánh mắt lại không có sợ hãi.

Trước mắt đầu này nữ phụ yêu quỷ khí tức chỉ có tam giai hạ cấp, cũng không tính quá mạnh.

Lấy Trần Huyền Cơ thực lực, thật sự liều mạng lên chưa chắc đã thua, hơn nữa trong tay hắn còn có hai kiện yêu võ binh trợ sức.

Đặc biệt lạ nhị giai yêu võ binh Hỏa Đảo kiếm, chém tam giai cơ hội càng lớn.

Đứng trước Trần Huyền Cơ nhìn chằm, ở đi tới Xa Ô lộ biên giới, nữ phụ bước chân đột nhiên ngừng lại, tiếp sau đó cái cổ khẽ nghiêng về một bên, dùng hai con mắt chỉ còn lòng trắng nhìn về phía này.

Bộ dáng kia quả thực quỷ dị đến cực điểm, để người không rét mà run.

Nữ phụ cứ như vậy đứng đó, một đoạn thời gian cũng không nhúc nhích, tựa như chôn chân.

Đối diện Trần Huyền Cơ cũng không động, đồng dạng bất động, nhưng trong lòng lại càng thêm cảnh giác vạn phần.

Nhất thời không khí nặng nề đến cực điểm, hai bên lâm vào khí tràng giao phong.

Được một hồi, Trần Huyền Cơ mi tâm không tự chủ nheo lại, hắn có chút không đoán được đầu này yêu quỷ ý đồ, chẳng lẽ là sợ Xa Ô thụ không dám tiến vào?

Xong cái này khả năng không lớn, Xa Ô thụ đối với tam giai yêu quỷ tác dụng đã rất nhỏ.

Càng nghĩ hắn càng cảm thấy khó hiểu, đồng thời có chút không nhịn được muốn xuất thủ, tiên hạ thủ vi cường.

Nhưng cuối cùng vẫn áp chế lại, hắn sợ trúng bẫy của đối phương.

Ai biết trước mặt con này yêu quỷ có phải hay không giả ngu, dẫn dụ hắn.

Thời gian cứ như vậy lại chậm rãi trôi qua, hai bên vẫn như cũ duy trì bất động, mãi cho đến khi trời sáng.

Đến đấy, nữ phụ đột nhiên dựng thẳng đầu, sau đó xoay người rời đi, tốc độ vẫn như cũng rất nhanh, loáng cái đã biến mất sau những hàng cây.

Nhìn thấy một này, Trần Huyền Cơ có chút c·hết lặng.

Cái chó gì, đầu này yêu quỷ là đang giỡn mặt hắn?