Yêu Võ Thần

Chương 22: Trở về



Chương 22: Trở về

Trở lại động đá ban đầu vị trí, Tiểu Mục tên này vẫn như cũ không dấu hiệu tỉnh lại.

Trần Huyền Cơ thấy vậy cũng không giúp được gì, trên người hắn thế nhưng nghèo bần, một viên đan dược chữa thương cũng không có.

Bất quá nhìn đối phương nguyên bản trắng bệch sắc mặt đã khôi phục lại một chút huyết sắc thì nhẹ thở ra, có thể nói là tính mạng không lo, còn trụ được.

Hiện tại việc cấp bách nhất chính là rời đi bên ngoài biển sương mù.

Lại đem Tiểu Mục cõng lên, Trần Huyền Cơ hít một hơi thật sâu, sau đó cắn răng xông ra trận pháp.

Kết quả vừa đi ra, đón nhận Trần Huyền Cơ không phải là sương mù lạnh buốt mà là một trận ánh sáng chói mắt, chưa kịp thích ứng ánh sáng Trần Huyền cơ hai mắt nhắm chặt, thật lâu mới có thể mở ra.

Vừa mở mắt, Trần Huyền Cơ theo bản năng lập tức đưa mắt dò xét xung quanh, đợi nhìn rõ hoàn cảnh, hắn sắc mặt lộ ra kinh nghi.

Chỉ thấy xung quanh lúc này đã không có cái gì đáng sợ biển sương mù, thay vào đó là một mảnh rừng cây tiêu điều bị vô số tuyết trắng bao phủ.

-” Biển sương mù đâu, đây là nơi nào? “

Trần Huyền Cơ đối với nơi này cực kỳ xa lạ, một chút nhận biết đều không có.

Nếu như đây là Bình An Thôn xung quanh, lấy Trần Huyền Cơ thời gian dài tuần tra quen thuộc, liếc mắt đã có thể nhận ra.

Càng để hắn khó hiểu hơn là, bản thân làm sao lại tới được đây.

Nếu nói là động đá ngoài cửa trận pháp còn có khả năng truyền tống thì Trần Huyền Cơ nội tâm một chút đều không tin, bởi bản thân trước đó cũng đã thử qua, xuyên qua trận pháp đi ra vẫn như cũ sẽ trở về biển sương mù.

Đột nhiên nghĩ đến thứ gì đó, Trần Huyền Cơ ngẩng đầu nhìn xem bầu trời.

Chỉ thấy mặt trời đã tọa vị ở trên cao từ lâu, bởi vì là mùa đông cho nên ánh sáng cũng không quá mạnh, không cảm nhận được ấm áp nhiệt độ, bất quá vẫn giúp tồn tại sinh vật kiềm chế một chút cái lạnh.

-” Xem ra đám kia biển sương mù biến mất chín phần là có liên quan tới ánh sáng mặt trời. “



Ở trong Trần Huyền Cơ suy đoán, sương mù khả năng rất lớn cũng là một con yêu quỷ nào đó tạo ra.

Mà con này yêu quỷ lại đối với ánh sáng có kiêng kị, cho nên không thể ở ban ngày hiện diện, chỉ có thể vào ban đêm xuất hiện săn mồi. Càng nghĩ khả năng này càng đúng, bởi lúc còn ở Bình An Thôn ban ngày thời điểm bọn hắn cũng không có nhìn thấy đám này sương mù, chỉ tới ban đêm lúc mới tao ngộ nó tập kích.

Còn nguyên nhân hắn tại sao lại xuất hiện ở nơi này xa lạ, đương nhiên chính là tự mình đi tới.

Lúc mới bị cuốn vào biển sương mù bên trong, Trần Huyền Cơ không có phương hướng liền bắt đầu đi loạn, biển sương mù giống như là không gian độc lập đem toàn bộ cảnh vật bên ngoài tách ra để hắn càng đi càng xa. Mà động đá giống như một cái tiết điểm, sau khi đi vào liền có thể coi là thoát ly biển sương mù không gian, đợi ban ngày biển sương mù tán đi, Trần Huyền Cơ đương nhiên cũng không bị cuốn theo mà trở về thế giới hiện thực.

Còn cái kia động đá, Trần Huyền Cơ giờ phút này hoàn toàn sờ không thấy, tựa như cũng đã biến mất như vậy.

-” Quả thực trong cái rủi lại có cái may, ta tao ngộ quỷ dị đều không có c·hết, ngược lại còn thu hoạch tràn đầy. “ Trần Huyền Cơ tự giễu mình một tiếng.

Lại nghĩ tới Bành Húc, Anh Bác, Lê Trọng ba người, bọn hắn giờ phút này không biết ở nơi nào, có thành công từ biển sương mù bên trong thoát ly hay không.

Bất quá Trần Huyền Cơ nội tâm cũng biết, bọn hắn khả năng lành ít dữ nhiều.

-” Sống hay c·hết, xem ý trời đi! "

Dứt lời, Trần Huyền Cơ đem Tiểu Mục buông xuống, còn bản thân thì lựa chọn một cái gốc cây cổ thụ cao nhất gần đó trèo lên.

Đứng trên ngọn cây, Trần Huyền Cơ quan sát xung quanh một vòng.

Lấy hắn phán đoán, bản thân tại biển sương mù bên trong di chuyển sẽ không đi quá xa, dù sao lúc đó hắn một phần kiêng kị ẩn nấp ở sương mù bên trong yêu quỷ, một phần muốn giữ sức, có thể tùy thời ứng đối .

Quả nhiên, đứng ở trên ngọn cây, Trấn huyền cơ thấy được hơn sáu mươi dặm về phía tây bóng một ngọn núi lớn cao sừng sững màu trắng xám chỉ thẳng lên trời.

Ngọn núi này hắn cực kỳ quen thuộc, chính Thạch Nguyên Sơn.

Mà Bình An Thôn vị trí cũng cách rất gần Thạch Nguyên Sơn, khoảng hơn năm mươi dặm, như vậy chiếu theo khoảng cách này tính toán, hắn chỉ cần đi thẳng về phía Thạch Nguyên Sơn chưa tới mười dặm liền có thể trở về Bình An Thôn.

-” Mười dặm, nói xa cũng không xa, nhưng cũng không phải gần, lấy ta toàn lực tốc độ cũng phải mất gần hai giờ mới có thể tới nói. “ Trần Huyền Cơ trầm tư tính toán.

Tuy nhiên đoạn đường này trở về cũng không đơn giản như vậy, không chỉ có nguy cơ đối mặt với yêu quỷ, mà còn phải chiếu cố Tiểu Mục tên này.



Nói cách khác, hai giờ chỉ là thời gian dự kiến suôn sẻ, còn không thì bốn, năm giờ cũng không chừng.

Hoặc cũng có thể không bao giờ trở về được nữa.

Trần Huyền Cơ thở ra một hơi, sau đó từ trên ngọn đại thụ trèo xuống, lại đem Tiểu Mục cõng lên lưng, cả hai bắt đầu hướng về Bình An Thôn phương hướng chạy tới.

Sau hơn ba giờ di chuyển, Trần Huyền Cơ rốt cuộc trở về quen thuộc địa vực, một đường hữu kinh vô hiểm.

Không biết có phải do cái kia sương mù yêu quỷ ảnh hưởng hay không, trên đường đụng phải yêu quỷ số lượng cực ít ỏi, có thể đếm trên đầu ngón tay, nếu có gặp phải yêu quỷ hắn cũng đều lựa chọn chạy trốn hoặc tìm đường vòng tránh đi.

Đến đây Trần Huyền Cơ toàn thân đã mệt mỏi đến rã rời, nhưng hắn vẫn gắng sức tiếp tục chạy, bởi Bình An Thôn đã ở trong tầm mắt.

Đợi đến Bình An Thôn tường gỗ bên ngoài, hắn lập tức bị gác cổng tuần vệ binh ngăn lại.

Đối với hai người gác cổng này Trần Huyền Cơ cũng không xa lạ, trong đó đứng bên phải mập mạp tên Thiết Ngưu, bên trái cao gầy tên Mã Khưu.

Mà cả hai cũng là nhận ra Trần Huyền Cơ thân phận, ánh mắt toát lên kinh ngạc không thôi.

Đêm hôm qua sau khi tín hiệu khẩn cấp bắn ra, được điều ra các đội đa phần đều cấp tốc trở về, chỉ duy nhất đội hai hoàn toàn không thấy bóng dáng, khi nhìn về đội hai dò xét phương hướng thì tất cả tá hỏa, nơi đó không biết từ lúc nào đã bị vô biên sương mù bao phủ.

Làm đại đội trưởng Lãnh Thiết lúc đó lập tức ra lệnh các đội tử thủ, không khí căng thẳng đến cực độ.

Nhìn đám kia biển sương mù cùng Lãnh Thiết, Hà Lạc sắc mặt, cho dù là Thiết Ngưu cùng Mã Khưu dùng đầu gối suy nghĩ cũng biết được tình thế lúc đó nguy hiểm bực nào.

May mắn một đêm cũng không có phát sinh đại sự, mà đợi đến sáng đám kia sương mù cũng tự động tan biến, đến đây tất cả mọi người mới thở ra, đồng thời đội một ở dưới Lãnh Thiết chỉ huy hướng về phía đông dò xét, kết quả tay không trở về.

Phụ trách phía đông phương hướng đội hai hiển nhiên đã lành ít dữ nhiều.

Vốn tưởng rằng mọi việc đã kết thúc, hiện tại lại bắt gặp hai cái đội hai thành viên trở về, Thiết Ngưu hai người quả thật bị dọa đến không nhẹ.



Ban đầu bọn hắn còn tưởng mình hoa mắt nhìn lầm, thế nhưng nhìn kĩ lại thì đúng là người thật.

Không kịp nghĩ nhiều, cả hai lập tức tiến lên ngăn cản, đồng thời giữ một đoạn khoảng cách.

-” Đội hai Trần Huyền Cơ, thật là ngươi? “ Mã Khưu lúc này mở miệng nói.

Nghe vậy Trần Huyền Cơ thành thật gật đầu, cũng không có bởi vì mình bị ngăn lại mà tức giận, bởi Thiết Ngưu hai người làm vậy cũng có lý do.

Yêu quỷ thế nhưng có vô số biến hóa, giả dạng người hay ký sinh lên cơ thể người trà trộn vào trong làng chuyện này thế nhưng không phải không có, cho nên bình thường bất cứ ai ra ngoài trở về đều phải bị Trắc Yêu Phù kiểm tra.

Bất quá Trần Huyền Cơ hai người hiện tại hoàn cảnh khác biệt, bọn hắn không dám qua loa.

-” Thiết Ngưu người ở lại canh gác, để ta đi vào bẩm báo đại đội trưởng. “ Mã Khưu ánh mắt khẽ đảo nói.

Dứt lời Mã Khưu liền không cho Thiết Ngưu cơ hội phản ứng, bản thân đã nhanh nhẹn chạy vào trong doanh trại.

Còn lại một mình, Thiết Ngưu đầu toát mồ hôi căng thẳng, tuy nhiên sắc mặt vẫn làm ra trấn định nói: -” Ngươi vậy mà vẫn còn sống, những người khác đâu? “

-” Ta không biết, ta cùng bọn hắn mắt dấu. “ Trần Huyền Cơ thành thật đáp.

Nhìn xem Trần Huyền Cơ sắc mặt không giống như là nói láo, Thiết Ngưu cũng im lặng, không nói gì thêm.

Chờ được một lát, rất nhanh đi vào bên trong thông báo Mã Khưu đã đi ra, đi ở trước mặt hắn còn có thêm một người khác, chính là Lãnh Thiết.

-” Dùng Trắc Yêu Phù kiểm tra qua hai người bọn hắn đi. “ Đứng ở Trần Huyền Cơ trước mặt, Lãnh Thiết lạnh lùng nói.

Nhận được mệnh lệnh bên người Mã Khưu lập tức nhanh chân chạy lên, sau đó lấy ra Trắc Yêu phù giơ lên trước mặt Trần Cơ hai người đưa qua đưa lại, được một hồi phát hiện Trắc Yêu Phù không có dấu hiệu b·ốc c·háy mới thu tay.

Chứng kiến một màn này Lãnh Thiết lúc này mới động, hắn cước bộ ở Trần Huyền Cơ hai người xung quanh đi một vòng, ánh mắt sắc bén không ngừng nhìn chằm chằm để Trần Huyền Cơ trong lòng cảm thấy áp lực nặng nề.

Nếu nói Hà Lạc thực lực đứng đầu Bình An Thôn, vậy đứng thứ hai chính là Lãnh Thiết, nghe nói một thân thực lực đã đạt tới Luyện Huyết hậu kỳ, Khí Huyết Ngưng Hỏa.

Trần Huyền Cơ chỉ có Luyện Thể Cảnh, đối mặt với Lãnh Thiết quả thực áp lực mười phần.

Nhất là cặp kia sắc bén mà tràn đầy sát khí ánh mắt, bị nó nhìn chằm chằm liền giống như bị nhìn xuyên thấu, không có bí mật nào có thể dấu diếm.

Cứ như vậy mấy phút trôi qua, Lãnh Thiết lúc này mới thu hồi ánh mắt, sau đó thản nhiên xoay người đi vào trong doanh trại, đồng thời một giọng nói theo đó vang lên:

-” Đi theo ta. “