Yêu Võ Thần

Chương 23: Tảo Mộ



Chương 23: Tảo Mộ

Tiến vào trong thôn sau đó Lãnh Thiết lập tức sắp xếp người đưa Tiểu Mục đi dưỡng thương, còn lại Trần Huyền Cơ thì bị dẫn tới chỗ Hà Lạc.

Đợi gặp được Hà Lạc, Trần Huyền Cơ ánh mắt lộ ra kinh ngạc.

Bởi so với những lần trước gặp được Hà Lạc, đối phương bộ dáng hiện tại càng thêm già nua, nhất là cặp kia con mắt, đã không còn ban đầu sáng tỏ tinh quang, ngược lại ảm đạm hơn rất nhiều.

Phải biết thời điểm hắn gặp Hà Lạc lần cuối mới hơn một tháng mà thôi.

Mặc dù nhìn ra khác thường nhưng Trần Huyền Cơ cũng không có mở miệng, vẫn như cũ ngoan ngoãn đứng sau lưng Lãnh Thiết.

Hà Lạc lúc này cũng đưa mắt nhìn Trần Huyền Cơ, sắc mặt không lộ ra cảm xúc.

Cứ như vậy nhìn chằm chằm một hồi, Hà Lạc đột nhiên mở miệng nói: -” Ngươi đem đêm qua kinh lịch kể cho ta nghe một chút. “

Đối với Hà Lạc yêu cầu Trần Huyền Cơ không có cự tuyệt, mà ngoan ngoan đem đêm đó mình gặp phải tất cả kể ra, đương nhiên chuyện hắn vô tình lạc vào tòa kia động đá ngoại trừ, ngược lại thêm vào một số chi tiết cho qua.

Đợi nghe xong Trần Huyền Cơ tường thuật, Hà Lạc cùng Lãnh Thiết lâm vào trầm mặc.

Mặc dù không tiến vào bên trong nhưng chỉ đứng bên ngoài bọn hắn cũng cảm nhận được đoàn kia sương mù khủng bố, nhất là ở chưởng khống Thông Linh Chung Hà Lạc, quả thật bị khắc sâu vào trong tâm trí.

Lúc đó Thông Linh Chung rung lắc cường độ so với Hà Lạc từ trước đến nay gặp phải tứ giai yêu quỷ không yếu hơn chút nào.

-" Tiểu tử ngươi vận khí không sai, có thể sống sót trở ra quả thật chính là kỳ tích. " Hà Lạc thở dài nói: -" Còn Bành Húc bọn hắn hiện tại vẫn chưa trở về, xem ra là lành ít dữ nhiều. "

Đến đây Hà Lạc ngừng lại, dường như là vì Bành Húc đám người tiếc nuối.

Xong sau đó Hà Lạc cũng không nhiều lời, chỉ là đông viên mấy câu, bảo Trần Huyền Cơ mấy ngày này trở về nhà thật tốt nghỉ ngơi liền thôi.

Đợi hắn rời đi sau đó, Hà Lạc lại nhìn về phía Lãnh Thiết nói: -" Nhớ cho người theo dõi hắn, có bất cứ động tĩnh khác thường nào lập tức báo lại. "

Đối với Trần Huyền Cơ, Hà Lạc cũng không có hoàn toàn tin tưởng.



Có thể từ tứ giai yêu quỷ trong tay thoát ra, hơn nữa trên người còn không một v·ết t·hương, nếu nói đơn thuần là vận khí thì quả thực có chút khó tin.

Sống nhiều năm Hà Lạc đương nhiên sẽ không dễ dàng tin lời Trần Huyền Cơ, dù cho đối phương có thực sự có nói thật đi nữa cũng không chắc chắn 100% an toàn, bởi ai biết trên người hắn có bị yêu quỷ ký sinh hay thực hiện thủ đoạn nào khác thay đổi trí nhớ hay không.

Lấy Hà Lạc bản thân Luyện Huyết cảnh quả thực rất khó một lần nhìn ra, chỉ có thể chậm rãi theo dõi.

-" Mà theo như tiểu tử kia nói, con yêu quỷ này nếu như là sợ ánh sáng mặt trời, vậy đại biểu ban ngày chúng ta an toàn,... nhưng ban đêm thì chưa chắc. "

-" Ai biết con kia yêu quỷ kia đã rời đi hay chưa, hay là đợi đến ban đêm lại tiếp tục xuất thủ, như vậy chúng ta Bình An Thôn rất có thể sẽ lọt vào nó phạm vi công kích. "

-" Chuyện này ta mặc dù đã báo lên trên, nhưng thời gian tổng bộ nhận được tin tức cùng thời gian phái người xuống xử lý ít nhất phải mất một tuần, đồng nghĩa trong thời gian này chúng ta phải tự mình bảo vệ mình, đợi bên trên người xuống. "

Dứt lời, Hà Lạc trên mặt lộ ra bất đắc dĩ, trong lòng mười phần lo lắng.

Bên cạnh Lãnh Thiết giờ phút này cũng không có mở miệng, trong lòng tự biết bản thân không giúp được gì ngoài việc đốc thúc tuần vệ binh tăng cường tuần tra.

. . .

Cùng lúc đó, Trần Huyền Cơ rời đi Hà Lạc nơi ở sau đó liền trở về nhà.

Hà Lạc, Lãnh Thiết cả hai để hắn mấy ngày nay ở nhà thật tốt nghỉ ngơi, không cần tham gia nhiệm vụ tuần tra, đợi thông báo của bọn hắn là được.

Trần Huyền Cơ đối với chuyện này không có ý kiến, ngược lại vui vẻ tiếp nhận, bởi như vậy hắn sẽ có nhiều thời gian rèn luyện hơn, khoảng cách Luyện Huyết Cảnh lại càng ngày càng gần.

Mà trải qua một đêm kinh lịch Trần Huyền Cơ cũng đích xác mệt mỏi, sau khi trở về lập tức lên giường nằm ngủ.

Có lẽ do quá mệt mỏi, hắn vừa nằm xuống đã lâm vào hắc ám vĩnh dạ giấc mộng bên trong.

Đợi đến buổi chiều tỉnh lại, Trần Bàng đã chuẩn bị sẵn đồ ăn, Trần Huyền Cơ cũng thuận tiện tắm rửa sau đó quay vào dùng bữa, đối với chuyện đêm hôm qua phát sinh người bình thường như Trần Bàng cũng không có biết, hoàn toàn vẫn như cũ vui vẻ sinh hoạt.

Đương nhiên Trần Huyền Cơ cũng không có đem chuyện này nói ra, cái gì nên hay không nên hắn vẫn hiểu.



Mùa đông mặt trời sớm lặn, bóng tối rất nhanh đã bao phủ tất cả.

Trần Huyền Cơ lúc này đứng giữa sân, một thân đơn bào, mặc kệ những bông tuyết đang rơi, hắn trong tay đao thế không giảm, vẫn như cũ thuần thục vung vẩy.

Trải qua chuyện đêm qua, hắn càng thêm bức thiết muốn đột phá Luyện Huyết Cảnh.

Cho nên chuyện trước mắt hắn cần làm chính là mau chóng rèn luyện thân thể tới cực hạn, tiếp sau đó tìm Hà Lạc lấy đến Luyện Huyết Cảnh công pháp, còn tinh hạch hắn đã có lựa chọn, không cần suy nghĩ cùng lo lắng thêm.

Mà so sánh với Trần Huyền Cơ khắc khổ tập luyện, giờ phút này tường gỗ bên trên, Hà Lạc cùng Lãnh Thiết đang yên lặng quan sát bên ngoài thôn.

Màn đêm vừa buông xuống, cả hai người bọn hắn đã sớm tới đây, tuy nhiên ngoài dự liệu chính là, hôm qua đám kia biển sương mù cũng không có xuất hiện.

Bất quá cả hai cũng không dám thả lỏng, ngược lại càng thêm cảnh giác tình hình xung quanh.

Lại hơn một tiếng trôi qua, Lãnh Thiết lúc này sắc mặt nghi hoặc nói: -” Kỳ quái, đều sắp đến nửa đêm yêu quỷ cũng không có xuất hiện, chẳng lẽ thật rời đi rồi. "

Yêu quỷ bên trong thường thường có hai loại tập tính, một chính là loại có cố định địa bàn, loại này bình thường sẽ chỉ ở trong bản thân nhất định địa bàn hoạt động, rất hiếm khi đi ra.

Hai thì chính là loại vô định, ngược lại với loại cố định, bọn chúng không có tính địa bàn, thường xuyên lang thang không có mục đích, so với loại cố định càng thêm nguy hiểm, rất khó phòng bị.

Trước mắt con này bí ẩn yêu quỷ bọn hắn hoàn toàn không hiểu rõ, rất khó khẳng định.

Lãnh Thiết cũng chỉ là suy đoán một chút, yêu quỷ thứ này thế nhưng không thể dùng bình thường mạch suy nghĩ đến suy đoán, nhất còn là tứ giai yêu quỷ, trí thông minh đã khai mởloại này.

-" Không thể khẳng định sớm được, trước cứ quan sát mấy ngày rồi tính. " Hà Lạc lúc này mở miệng nói, vừa nói hắn ánh mắt vừa nhìn vào trong tay Thông Linh Chung.

-" Đúng đại nhân, ta cũng chỉ là suy đoán một chút mà thôi. " Lãnh Thiết đáp lời: -" Nhưng nếu nó rời đi thật thì chính là chuyện tốt, dù sao loại này cao giai yêu quỷ chúng ta là thật không chống đỡ nổi, đến lúc đó người bên trên xuống cũng chỉ cho chúng ta thăm viếng."

-" Cũng không đến mức đó, coi như yêu quỷ có thật công kích, ta vẫn có thể giúp mọi người ở đây chống đỡ một lần. "

Nghe Hà Lạc những lời này, Lãnh Thiết kinh ngạc quay đầu nhìn sang thầm nghĩ 'Chẳng lẽ đại nhân còn có át chủ bài chưa ra. '



So sánh về cảnh giới, mặc dù cả hai đều cùng ở Luyện Huyết Cảnh tam đoạn Khí Huyết Ngưng Hỏa, nhưng Hà Lạc luyện hóa tinh hạch phần trăm cao hơn, cho nên lực lượng cũng cao hơn hắn một đoạn.

Tuy nhiên Luyện Huyết cảnh ngay cả việc đối mặt với tam giai yêu quỷ đều không đáng nhắc đến, chứ đừng nói bọn hắn đối mặt là tứ giai.

Thế nhưng trông thấy Hà Lạc trên mặt biểu lộ trấn tĩnh, Lãnh Thiết nội tâm không biết tại sao lại cảm thấy Hà Lạc lời vừa nói hoàn toàn không phải nói dối.

Thở phào một hơi, Lãnh Thiết trong lòng giờ phút này nhẹ nhõm hơn không ít.

Hắn lựa chọn tin tưởng Hà Lạc, dù sao tin tưởng mình ngã xuống nước sau đó sẽ có người đưa cây cứu vớt còn hơn không.

Tiếp đến không khí lại tiếp tục lâm vào trầm mặc, đối với Bình An Thôn tuần vệ binh mà nói, đêm nay chính là một đêm không ngủ dài nhất bọn hắn từng trải qua.

. . .

Một đêm rất nhanh đã trôi qua, một đêm bình yên vô sự.

Mới sáng sớm, Trần Huyền Cơ vừa rèn luyện xong đã bị Trần Bàng lôi kéo đi ra Bình An Thôn bên ngoài.

Đối với việc thôn dân bình thường ra ngoài tuần vệ binh cũng không quá ngăn cản, tuy nhiên cần tuân thủ ba nguyên tắc, một chính là không đi quá ba dặm địa vực, hai là yêu cầu cần năm người trở lên hợp thành đoàn đội, ba chính là có tuần vệ binh nhân viên giá·m s·át.

Mặc dù nguyên tắc là vậy, xong đối với Trần Bàng hai người mà nói cũng không cần năm người tổ đội mới có thể ra ngoài.

Bởi Trần Huyền Cơ bản thân vốn dĩ chính là tuần vệ binh, hơn nữa tu vi còn là Luyện Thể hậu kỳ Thông Lực Cảnh, cho nên muốn ra bên ngoài cũng dễ dàng hơn rất nhiều, chỉ cần đối với bên trên báo cáo một tiếng là được.

Theo Trần Bàng phía sau, hai người rất nhanh đã đi ra Bình An Thôn một dặm bên ngoài.

Nơi đây cây cối trống trải, thay vào đó là từng tòa mộ địa san sát nhau, đây cũng chính Bình An Thôn bãi tha ma tập kết.

Mà nhìn thấy bãi tha ma trong nháy mắt, Trần Huyền Cơ đột nhiên ngây ngẩn, tiếp sau đó hắn khẽ vỗ đầu, thầm tự trách mình dạo gần đây quá mải mê tập luyện mà quên đi ngày quan trọng này.

Đúng vậy, hôm nay cũng chính là ngày dỗ của phụ mẫu Trần Huyền Cơ cùng song sinh đệ đệ.

Nhắc đến, ngoại trừ phụ thân hắn tao ngộ yêu quỷ s·át h·ại, thì phụ hẫu hắn là do khó sinh mà q·ua đ·ời, lúc đó nghe nói sau khi sinh hắn, phụ mẫu lại tiếp tục hạ sinh đệ đệ hắn, tuy nhiên đệ đệ hắn trước khi ra đời đ·ã c·hết, sinh ra thân thể tràn đầy vết bớt đen giống như bị hỏa diễm thiêu đốt vô cùng kỳ dị.

Mẫu thân hắn lúc đó không chỉ là khó sinh mà c·hết, một phần cũng là do quá thương tâm.

Đi ngang qua từng tòa mộ đất, Trần Huyền Cơ hai người rất nhanh đã đến phía trước hai tòa ngôi mộ quen thuộc, bên trên viết hai cái tên là Mai Kim Xuyến cùng Trần Huyền Luân.