Yêu Võ Thần

Chương 24: Tưởng Niệm



Chương 24: Tưởng Niệm

Đối với phụ thân, phụ mẫu cùng đệ đệ mình, Trần Huyền Cơ cũng không có quá nhiều tình cảm.

Từ khi sinh ra tất cả bọn hắn đều đã q·ua đ·ời, mà tình cảm thứ này nếu không có thường xuyên tiếp xúc, bồi đắp thì cũng sẽ dần dần phai nhạt.

Bất quá Trần Huyền Cơ cũng không có quên đi, dù sao đã là con người thì nên ghi nhớ nguồn gốc của mình.

Đứng trước hai cái ngôi mộ, Trần Bàng từ trong giỏ tre lấy ra một ít bánh trái bỏ xuống, sau đó lấy ra bốn cây nhang châm lên, trong đó hai cây giữ lại, hai cây đưa cho Trần Huyền Cơ.

Tiếp nhận Trần Bàng đưa tới cây nhang, Trần Huyền Cơ cúi người khẽ bái sau đó đem cắm xuống phía trước mỗi tòa mộ một cây.

-” Thời gian thoi đưa, thấm thoát đã mười sáu năm trôi quan, quả thực để con người ta có chút hoài niệm. “ Trần Bàng thở dài nói.

Vừa nói Trần Bàng trong đầu lại không tự chủ nghĩ đến nhiều năm về trước cảnh tượng, lúc đó hắn tẩu tẩu bắt đầu hạ sinh nhi tử, ban đầu vốn tưởng rằng chỉ có Trần Huyền Cơ một người, không nghĩ đến sau khi sinh Trần Huyền Cơ phía sau lại tiếp tục hạ sinh thêm tiếp một đứa bé.

Bất quá đứa bé kia trước khi sinh ra đã đoạn khí, toàn thân khô quắt, trên người trải rộng vô số vết bớt đen trông giống như ngọn lửa đang thiêu đốt.

Mà tẩu tẩu Mai Kim Xuyến sau khi liên tiếp hạ sinh hai đứa bé đã vô cùng yếu ớt, lúc này lại chứng kiến nhi tử t·ử v·ong, nàng có chút không tiếp thu được, tinh thần chịu đả kích lớn sau đó liền q·ua đ·ời.

Nhìn thấy mình tẩu tẩu cùng cháu trai c·ái c·hết, Trần Bàng cũng chịu đả kích không nhỏ, trong một thời gian ngắn lâm vào suy sụp.

Tuy nhiên nghĩ đến hiện tại bản thân không chỉ có một thân một mình, Trần Bàng rất nhanh vực lại tinh thần, đợi sau khi cho tẩu tẩu cùng cháu trai làm t·ang l·ễ, hắn thời gian còn lại đều ở tập trung nuôi dạy Trần Huyền Cơ.

Dù đã mười sáu năm trôi qua, nghĩ lại chuyện này vẫn khiến Trần Bàng cảm xúc ngổn ngang.

Trần Huyền Cơ bên này lại không có Trần Bàng nhiều cảm xúc như vậy, trong đầu lúc này toàn bộ đều đặt ở suy nghĩ tu luyện, tính toán con đường tiếp theo.

Tham gia tuần vệ binh đã có mấy tháng, thời gian nói ngắn không ngắn, dài cũng không dài, nhưng những truyện trải qua trong đó lại để Trần Huyền Cơ tâm tính càng thêm trầm ổn hơn không ít.

Từ Trần Huyền Cơ lần đầu gặp phải yêu quỷ đến sau đó tao ngộ vô số nguy hiểm, cùng chính mình đồng hành đồng đội từng người ngã xuống, cho dù suy nghĩ lớn hơn trước tuổi như hắn cũng chấn động không nhỏ, tuy nhiên những cái này thăng trầm cũng không có làm Trần Huyền Cơ tinh thần đi xuống, ngược lại càng khiến khát khao sức mạnh của hắn bùng lên mãnh liệt.

Chỉ người có thực lực mới có thể nắm giữ vận mệnh trong tay, quyết định tất cả.

Lại một lát trôi qua, nhìn xem bầu trời âm u, mưa tuyết càng lúc càng dày đặc, Trần Huyền Cơ gạt bỏ trong đầu suy nghĩ, hướng về Trần Bàng nói: -” Bàng thúc, nên về thôi, ta xem thời tiết sắp chuẩn bị có bão lớn đây. “



-” Được. “

Đang ở trong hồi tưởng Trần Bàng bị Trần Huyền Cơ lời nói làm tỉnh lại, đồng thời ngước mắt liếc nhìn bầu trời sau đó khẽ gượng cười nói.

Tiếp đến hai người cũng không có nấn ná lâu mà bắt đầu thu dọn lên đồ đạc trở về.

Đợi Trần Huyền Cơ hai người trở về trong nhà, ngoài trời mưa tuyết trở bão, không gian cơ hồ bao phủ trong một màu trắng xóa.

. . .

Bảy ngày thoáng chốc đã trôi qua.

Thời điểm này khí trời càng lúc càng lạnh, mưa tuyết không ngừng nghỉ, trong thôn giếng nước toàn bộ đều bị đóng băng.

Tuy nhiên thôn dân đã sớm có chuẩn bị, cuộc sống cũng không bị ảnh hưởng nhiều.

Buổi sáng ngày thứ tám, Trần Huyền Cơ sau khi rèn luyện xong liền khoác một chiếc áo lông đi ra ngoài, phương hướng chính là vòng ngoài doanh trại.

Ngày hôm qua hắn nghe được tin tức Tiểu Mục tên kia đã khỏe lại, cho nên hôm nay quyết định đi thăm.

Dù sao cũng là đội hai còn sót lại duy nhất một tên đồng đội, mặc dù gắn bó không lâu, tình cảm không nhiều nhưng đã cùng kề vai sát cánh qua, đi thăm hỏi một chút cũng là chuyện nên làm.

Xe nhẹ đường quen, Trần Huyền Cơ rất nhanh đã đến Tiểu Mục nơi ở.

Đến nơi cũng không có gặp người nào khác, chỉ có Tiểu Mục một người nằm ở trên giường, nhìn thấy Trần Huyền Cơ đến, đối phương sắc mặt lộ ra kích động vô cùng.

-" Huyền Cơ ca, ngươi mau ngồi. "

Tiểu Mục lúc này từ dưới giường muốn gắng gượng ngồi dậy, nhưng toàn thân truyền đến đau đớn để hắn bất lực.

Trần Huyền Cơ thấy vậy liền tiến lại gần đỡ lấy, giúp hắn ngồi dựa vào đầu giường.

Lại liếc mắt đánh giá đối phương, từ thần sắc đến hành động đều tự nhiên không ít, xem ra đã khôi phục năm, sáu phần mười.



Càng để Trần Huyền Cơ kinh ngạc là, trải qua trận chiến kia, Tiểu Mục tên này cũng không có bị lưu lại bóng mờ, vẫn như cũ vui vẻ hoạt bát, xem ra cũng không phải là loại kia bề ngoài nhút nhát, dễ tổn thương như vậy, ngược lại ý chí bên trong cực kỳ kiên cường.

-" Huyền Cơ ca, cảm ơn ngươi đã cứu mạng ta, nếu không phải ngươi liều mạng đem ta kéo về, sợ rằng hiện tại ta đều đã mồ yên mả đẹp rồi. " Tiểu Mục giọng điệu đầy kích động nói.

Trải qua trận chiến với con kia yêu lang, Tiểu Mục hứng chịu thương thế cũng không nhẹ, không chỉ đầu óc bị chấn động dẫn đến tạm thời hôn mê sâu, toàn thân trên dưới xương cốt cũng gãy không ít.

Bị Trần Huyền Cơ đem trở về nửa ngày sau đó hắn mới tỉnh, cơ hồ hôn mê một ngày.

May mắn sau khi trở về liền được cứu chữa, xương cốt cũng đã được nẹp lại tốt, kết hợp với chữa thương đan dược nên mới hồi phục nhanh như vậy, không nói có thể chạy nhảy cái gì, hoạt động một chút động tác cơ bản vẫn có thể.

Hắn cũng không phải Trần Huyền Cơ, có khủng bố tự thân tốc độ khôi phục, dăm bữa, nửa tháng đã lành lặn.

Bất quá nếu có chữa thương đan dược thường xuyên phục dụng, chỉ cần hai tháng đã có thể xuống giường hoạt động, còn muốn hoàn toàn khỏi hẳn, vậy không dưới ba tháng thời gian, đây đã tính là rất nhanh.

-” Không có chuyện gì, đều là người một nhà, đây chính là trách nhiệm của ta. “ Trần Huyền Cơ mỉm cười nói.

Nghe vào những lời này, Tiểu Mục trong lòng có một dòng nước ấm áp chảy qua.

Hắn từ nhỏ hoàn cảnh không tốt, phụ thân là một tên nát rượu, mỗi khi say đều đem hắn cùng mẫu thân ra đ·ánh đ·ập.

Ban đầu Tiểu Mục bản thân dù bị đ·ánh đ·ập vẫn rất quật cường, bởi hắn có phụ mẫu bên cạnh an ủi, nhưng đợi phụ mẫu sau một sự cố mất đi, hắn tính cách dần dần biến trở nên nhút nhát, ít cùng người bên cạnh nói chuyện.

Tham gia đội hai sau đó, mặc dù các thành viên đối xử không tệ, nhưng giống như Trần Huyền Cơ như vậy, không ngại nguy hiểm cứu giúp bản thân là người đầu tiên.

Từ khi tỉnh lại, biết ân nhân của mình sau đó, Tiểu Mục trong lòng quyết tâm sau này sẽ hết sức báo ân Trần Huyền Cơ.

-” Đội hai hiện tại chỉ còn hai người chúng ta, bên trên đã có sắp xếp gì chưa? “ Tiểu Mục mở miệng nói, hắn vấn đề này cũng chính là Trần Huyền Cơ nỗi lòng.

Một tổ đội ít nhất phải có năm người trở lên mới tính là một tổ đội, cho dù ở trong chiến đấu xảy ra sự cố c·hết một, hai người cũng sẽ ngay lập tức bổ sung, nhưng hiện tại đội ngũ bọn hắn một mạch c·hết ba người, một tên trọng thương, chỉ còn một mình Trần Huyền Cơ còn sức chiến đấu.

Hiện tại suy nghĩ một chút liền biết, bọn hắn đội hai muốn xong rồi.

Thẳng thắn mà nói, đội hai cũ sẽ bị tan rã, thế vào những đội ngũ khác, đội số ba sẽ chuyển thành đội hai, cứ theo đó mà suy ra.



Dù sao hiện tại cũng đã không còn tuần vệ binh dự bị, không bổ sung đến người, phải đợi năm sau, hơn nữa xếp mấy vị trí đầu đội ngũ còn cần Luyện Huyết Cảnh tọa trấn, còn không sẽ bị tan rã, thay thế cũng là hiển nhiên.

-” Ta cũng không rõ ràng, bên trên chưa có thông báo gì, hiện tại chỉ có thể chờ đợi mà thôi. “

-” Đáng c·hết bọn kia yêu quỷ, đợi ta mạnh lên sau đó nhất định sẽ đem bọn chúng toàn bộ tiêu diệt, một cái cũng không để lại. “

-” Hahaha, chuyện này người đừng nói vội, trước nghỉ ngơi thật tốt đã, đợi bình phục sau đó cái gì cũng dễ làm. “

. . .

Cùng lúc Hà Lạc trong nhà, Lãnh Thiết đã chạy qua thật sớm.

Lúc này hai người ngồi ở phòng khách, Hà Lạc rót cho Lãnh Thiết lý trà nóng, cả hai bình tĩnh uống trà.

Hơn bảy ngày đi qua, đám kia sương mù cũng không có xuất hiện, yêu quỷ tần suất lộ diện cũng ít, Bình An Thôn có thể nói là một cái an toàn, Hà Lạc hai người tâm trạng theo đó cũng đã thả lỏng ra không ít.

Tuy nhiên hôm nay bọn hắn gặp mặt cũng không phải là chuyện này, mà chính là Bích Thủy Thành động thái.

Hơn bảy ngày, truyền ra tin tức hẳn là đã sớm đến nơi, thế nhưng bên trên lâu như vậy lại không đáp lại một chút hồi âm, ngược lại bạch vô âm tín, quả thật vô cùng kỳ quái.

Bình thường Bích Thủy Thành Trấn Yêu Ti tổng bộ mặc dù nói không quá quan tâm chăm sóc phụ thuộc thôn trấn, nhưng là một khi động đến cao giai yêu quỷ chuyện này lại vô cùng để ý, chỉ cần nghe đến tin tức nhất định sẽ phái người cấp tốc xuống nhìn.

Hiện tại tốt, tin tức phát ra rất lâu đều không có hồi báo, không để người sinh nghi mới có quỷ.

-” Đại nhân cảm thấy chuyện này như thế nào, có phải hay không là bên trên người tới trễ? “

-” Khả năng này không lớn, bình thường Trấn Yêu Ti tác phong vô cùng nhanh nhẹ, nhận được cao giai yêu quỷ thông tin rất nhanh sẽ xuống tới, sẽ không có như vậy trì hoãn. “

-” Nói vậy chẳng lẽ là trên đường đụng phải lợi hại yêu quỷ rồi? “

Đến đây Hà Lạc không nói, dường như chấp nhận Lãnh Thiết thuyết pháp.

Bất quá trong lòng hắn lại có cái khác suy nghĩ, Bích Thủy Thành khả năng xảy ra chuyện, bên trên không có thừa sức lực phái người xuống.

Sở dĩ Hà Lạc có suy nghĩ như vậy cũng là có căn cứ, thứ nhất tổng bộ nếu như phái ra người nhất định sẽ trước phản hồi cho bọn hắn tin tức, thứ hai nếu nhận được thông tin loại này tứ giai yêu quỷ nhất định sẽ không qua loa, không nói phái ra cái gì phó bộ chủ, ít nhất cũng là một tên tiêu đầu đi.

Lấy những vị này cảnh giới, có khả năng ngăn cản bọn hắn yêu quỷ rất ít.

-” Hiện tại xem ra chỉ có thể tự mình lo lấy mình. “ Hà Lạc khẽ thở dài một tiếng.