Yêu Võ Thần

Chương 25: Đội Bốn



Chương 25: Đội Bốn

Không đến mấy ngày sau đó, Trần Huyền Cơ cuối cùng cũng nhận được Hà Lạc thông báo.

Đội hai chính thức bị đội ba thay thế, Trần Huyền Cơ được điều vào đội số năm cũng chính là đội bốn mới, còn lại Tiểu Mục vì chưa khôi phục thương thế nên tạm thời lưu ở đội dự bị.

Nói đến đội bốn lại chính là Tôn Đằng đội ngũ, đối phương nhận được tin tức hắn chuyển đến suýt nữa cười nở hoa.

Sáng sớm, Trần Huyền Cơ mặc vào tuần vệ binh y phục, phần hông đeo hắc thiết đao bắt đầu hướng về vòng ngoài doanh trại mà đi.

Đội bốn doanh trại cách đội hai cũng không quá xa, chỉ mất năm phút đã tới.

Đến nơi đã thấy toàn bộ đội bốn đứng đợi, nhân số tổng cộng chỉ có bốn người, hiển nhiên là có đội viên ngoài ý muốn bỏ mình cho bên Trần Huyền Cơ mới được tạm thời bổ sung vào.

Nhìn thấy hắn, tiểu đội trưởng Trương Diêu tiến lên, sắc mặt tươi cười nói: -" Trần huynh đệ, hoan nghênh ngươi đến với đội chúng ta. "

Không chỉ là vị này tiểu đội trưởng, những người khác cũng đối với hắn tươi cười gật đầu, cực kỳ khách khí.

Trần Huyền Cơ mặc dù chỉ mới gia nhập tuần vệ binh có mấy tháng, thế nhưng hắn sự tích đã truyền khắp toàn bộ tuần vệ binh mọi người trong tai.

Tuổi trẻ nhất thiên tài, tuổi trẻ nhất Thông Lực cảnh, ở Vũ Dũng cảnh cùng nhị giai yêu quỷ chém g·iết còn sống trở về, hư hư thực thực tao ngộ tứ giai yêu quỷ tập kích mà vẫn như cũ lành lặn không c·hết, còn đem đồng đội cứu về.

Chỉ bấy nhiêu kinh lịch đã để người khác không thể khinh thường.

Nhất là đội bốn bọn hắn cũng không có Luyện Huyết cảnh, cùng là Luyện thể cảnh đỉnh phong, Trương Diêu đối với Trần Huyền Cơ không dám khinh thị.

Đây chính là thực lực đem tới tôn trọng!

Mà Tôn Đằng nhìn thấy tiểu đội trưởng thái độ như vậy thì trợn mắt há mồm, thầm nghĩ đây còn là thường ngày nghiêm khắc ác bá?

Mà Trương Diêu cũng không biết Tôn Đằng suy nghĩ, lúc này tiến lên khoác vai Trần Huyền cơ, sau đó kéo về trong đội ngũ, tiếp đến cho hắn giới thiệu lần lượt từng người danh tự cùng cảnh giới.

Đầu tiên là chỉ về một tên dáng người mập mạp, nhìn qua khoảng mười chín, hai mươi tuổi nói:

-" Nguyễn Kiệt, Vũ Dũng cảnh, am hiểu quyền pháp, đi theo ta cũng đã có một năm, thực lực không sai. "

Tiếp sau đó lại chỉ về một tên trẻ tuổi nữ tử, tuổi tác so sánh không lớn hơn Trần Huyền Cơ bao nhiêu, nàng dáng người thanh mảnh, khuôn mặt trái xoan, nhìn qua không nói xinh đẹp nhưng thuộc về ưa nhìn loại kia.

-” Trần Tuyết, Vũ Dũng cảnh, am hiểu cung pháp cùng thối pháp, là đội chúng ta bên trong duy nhất hoa khôi. “

Nghe đến hoa khôi hai chữ này, đứng ở giữa Nguyễn Kiệt cùng Tôn Đăng, Trần Tuyết sắc mặt đỏ lên, khuôn mặt cúi gằm xuống.



Lại chỉ về phía Tôn Đằng, Trương Diêu cười cười nói:

-” Tôn Đằng tiểu tử này Trần huynh đệ hẳn là không lạ mặt đi, chính là cùng ngươi một đoàn người kiểm trắc thiên phú, tu vi Hùng Lực, cách Vũ Dũng cũng không xa. “

Vừa nói Trương Diêu ánh mắt vừa đảo qua Trần Huyền Cơ cùng Tôn đằng hai người, ánh mắt bên trong lộ rõ so sánh.

Cùng một cái tuổi, một bên đều đã Thông Lực cảnh đỉnh phong, chiến lực càng không hợp thói thường, cùng hắn vị này tiểu đội trưởng không kém bao nhiêu, có thể nói chính là Bình An Thôn mấy chục năm gần đây khó gặp thiên tài.

Trái ngược một bên vẫn còn tại Hùng Lực cảnh bồi hồi, thực lực miễn cưỡng chấp nhận, người so với người quả thực quá khác biệt.

Nhận thấy Trương Diêu ánh mắt khác lạ, Tôn Đằng sắc mặt đen lại, miệng bô bô nói: -” Tiểu đội trưởng, ngài đừng có dùng ánh mắt đấy nhìn ta được không, rất không thoải mái đây. “

Bốp!

Tuy nhiên đáp lại hắn là một cái bàn tay vỗ vào sau ót, nhìn lại chủ nhân bàn tay lại chính là Trần Tuyết.

-” Ngươi bớt nói, đừng có chen vào tiểu đội trưởng trong miệng. “ Trần Tuyết liếc hắn một cái nói.

Cảm nhận được nàng ánh mắt sắc bén, vốn định mở miệng phản bác Tôn Đằng liền đem lời chưa nói nuốt vào trong bụng.

Đợi tất cả ổn định lại, Trần Huyền Cơ mới mở miệng giới thiệu bản thân: -” Ta tên Trần Huyền Cơ, cảnh giới Thông Lực, am hiểu đao pháp, từ giờ sẽ là mọi người đồng đội, rất mong sẽ được tất cả mọi người hết sức giúp đỡ. “

Đối với việc Trần Huyền Cơ gia nhập, tất cả đều cực kỳ vui mừng, có thêm một tên Thông Lực cảnh trong đội, làm nhiệm vụ thời điểm sẽ càng thêm an toàn.

Mà kết thúc phân đoạn làm quen sau đó, cả đội lập tức bắt tay vào thực hiện nhiệm vụ tuần tra.

Cùng với các mùa khác tuần tra khác biệt, mùa đông khoảng cách tuần tra bị giảm xuống chỉ còn ba dặm, đây cũng là do tuyết rơi quá dày, ảnh hưởng đến tầm nhìn cùng hành động, cùng yêu quỷ chiến đấu sẽ càng thêm nguy hiểm.

Đi dưới trời tuyết, Tôn Đằng một đường không ngừng áp sát Trần Huyền Cơ bên tai lảm nhảm, để hắn nhức đầu không thôi.

-” Huyền Cơ, ngươi nói xem yêu quỷ là từ đâu tới? “

-” Yêu Võ giả cảnh giới cuối cùng là gì? “

-” Không biết thành trì hoàn cảnh ra sao, có nhiều món ăn ngon hay không? “

Càng nghe Trần Huyền Cơ sắc mặt càng đen lại, khóe miệng không ngừng co giật, đang lúc hắn muốn phát tác thì tinh thần bất ngờ chấn động.

Một chút nghĩ ngợi đều không có, Trần huyền cơ lập tức đẩy Tôn Đằng lăn sang một bên.



Cùng lúc hắn tay phải rút ra hắc thiết đao hướng về bên cạnh bổ xuống.

Keng!

Chỉ nghe một tiếng sắt thép v·a c·hạm vang lên, Trần Huyền Cơ toàn thân chấn động lùi lại một đoạn mới có thể đứng vững.

Nhìn lại, Tôn Đằng ban đầu vị trí bên cạnh một cái gốc cây đã vỡ ra, thay vào đó là một con giống như bọ que, cao hơn bốn mét, toàn thân màu nâu xám xuất hiện.

Trần Huyền Cơ một đao vừa rồi chính là cùng bọ que cái chân đụng vào.

-" Mọi ngươi lui lại! "

Giờ phút này những người khác cũng kịp phản ứng, tất cả đồng loạt lui ra sau phía sau, ăn ý đem con này bọ que yêu quỷ vây lại.

Bị xô ngã chổng vó một bên Tôn Đằng cũng đã đứng dậy, vốn đang muốn chửi bậy một tiếng thì sắc mặt cứng lại, ánh mắt lộ ra kinh hãi không thôi.

-" Con này côn trùng từ đâu chui ra. "

Xong không đợi hắn suy nghĩ nhiều, mấy người còn lại đã bắt đầu mở ra công kích.

Đầu tiên là Trương Diêu, vị này tiểu đội trưởng tốc độ cực nhanh, chân phải đạp mạnh xuống đất liền đã tới bọ que yêu quỷ bên cạnh.

Ở dưới bọ que chậm chạp phản ứng, Trương Diêu tay phải nắm chặt cương đao chém tới, lưỡi đao hàn quang lấp lóe, trực tiếp chặt ngang vào con kia bọ que yêu quỷ chân dài, tuy nhiên con này bọ que chân cứng vô cùng, cương đao chém vào cũng chỉ sượt qua kéo theo một đường dài tia lửa.

Bất quá thân là Luyện Thể cực hạn Trương Diêu Lực lượng cực lớn, mặc dù không phá được phòng nhưng vẫn đem con này bọ que yêu quỷ chân trước đẩy trượt về phía sau.

Theo sát sau đó chính là Nguyễn Kiệt, hắn hai tay đeo lấy một đôi bằng sắt gang tay, ở tiếp cận bọ que yêu quỷ sau đó lập tức đánh về bên chân còn lại.

Nguyễn Kiệt lực lượng mặc dù không có Trương Diêu mạnh như vậy nhưng cũng không thể coi nhẹ, hắn một quyền toàn lực đánh ra vẫn để bọ que yêu quỷ cái chân còn lại đồng dạng trượt về phía sau.

Hai chân trước mất thăng bằng, bọ que yêu quỷ hướng về phía trước ngã xuống.

-” C·hết! “

Mà ổn định lại sau đó Trần Huyền Cơ cũng đã nhảy tới, hắc thiết đao tựa như tia chớp đồng dạng xoẹt qua không trung trực tiếp bổ xuống bọ que đỉnh đầu.

Ầm! Răng rắc!

Dưới to lớn lực lượng thúc đẩy, bọ que yêu quỷ cái đầu cắm vào trong mặt đất, tuyết hoa theo đó bắn ra xung quanh, đồng thời xen lẫn trong đó còn có âm thanh xương vỡ vang lên, nhìn lại chỉ thấy bọ que yêu quỷ đỉnh đầu giáp xác bị chặt lõm ra một rãnh lớn.



Bất quá chỉ một chút tổn thương như vậy đối với bọ que yêu quỷ cũng không hề hấn.

Nó sau lưng giáp xác lúc này bất ngờ tách ra, bốn cái cánh bung lên, toàn lựng vỗ mạnh xuống lập tức đem bọ que yêu quỷ thân thể từ dưới mặt tuyết nhấc lên không trung.

Không kịp chuẩn bị Trần Huyền Cơ đám người nhất thời bị hất lui ra sau.

Xong không đợi bọ que yêu quỷ bay lên quá cao, từ phía xa một đạo mũi tên bất ngờ bắn đến, mục tiêu chính là bọ que yêu quỷ cái cánh.

Bọ que yêu quỷ giáp xác mặt ngoài mặc dù cứng rắn, xong cái cánh lại vô cùng yếu ớt, bị mũi tên bắn trúng nháy mắt bị xuyên thủng, đồng thờ cũng ảnh hưởng nó vỗ cánh động tác, khiến cho thân thể loạng choạng trong thời gian ngắn không thể tiếp tục bay lên cao.

-" Tranh thủ thời gian đem con này yêu quỷ chặt, đừng để nó bay mất. " Trương Diêu quát lớn.

Dứt lời Trương Diêu phi thân về phía không trung bọ que yêu quỷ, cương đao tại trên người nó loạn chặt.

Trần Huyền Cơ cùng Nguyễn Kiệt cũng không chậm trễ, cả hai đồng dạng trong nháy mắt xuất thủ.

-" Con mẹ nó, ăn gia gia một gậy. "

Đứng ở phía xa Tôn Đằng cũng không có đứng yên, vung lên gậy sắt lao đến.

Ở dưới Trần Huyền Cơ bón người không ngừng công kích, bọ que yêu quỷ phản kháng vô cùng yếu ớt, nó thân thể mặc dù cứng rắn nhưng tốc độ quá chậm, cơ bản mọi phản kích đều bị tránh đi.

Phốc! Phốc! Phốc!

Lại bị liên tiếp ba mũi tên bắn trúng bốn cánh sau đó, bọ que yêu rốt cuộc không chịu được rơi xuống đất.

Nhìn xem khổng lồ thân thể rơi xuống, Trần Huyền Cơ ba người nhanh nhẹn lui lại.

-" Đánh vào nó phần chân cùng cái cổ khớp nối, đây chính là nó điểm yếu. " Vừa lui lại Trần Huyền Cơ đột nhiên hô lên.

Ở vừa rồi trong giao chiến, Trần Huyền Cơ cũng không có một mực đánh loạn mà chính là không ngừng tìm tòi yêu quỷ điểm yếu, con này bọ que yêu quỷ giáp xác thực sự quá mức cứng rắn, chậm rãi mài sức không phải là cách.

May mắn ban nãy hắn vô tình chém sượt qua con này bọ que yêu quỷ khớp nối, phát hiện nơi này so với những chỗ khác phòng ngự yếu hơn rất nhiều, có thể phá.

Mà những người khác nghe vậy ánh mắt cũng sáng lên, lập tức điều hướng công kích nhắm về bọ que yêu quỷ khớp mối.

Đứng ở phía xa trên một cành cây Trần Tuyết đồng dạng cũng nghe được, nàng trong tay cũng tên giương lên, tuy nhiên cũng không có thả dây, ngược lại ánh mắt nhìn chằm chằm bọ que yêu quỷ cái cổ, hiển nhiên nàng là đang chờ đợi thời cơ.

Rốt cuộc tại bọ que yêu quỷ quay đầu hướng về Tôn Đằng cắn tới một khắc, nó cái cổ khớp nối điểm yếu lộ ra lớn nhất, Trần Tuyết quyết đoán buông tay, mũi tên lấy tốc độ cực nhanh phá không bắn đi.

Phốc!

Chỉ nghe một tiếng trầm đục vang lên, bọ que yêu quỷ cái cổ đã bị mũi tên tinh chuẩn xuyên qua.