Đứng bên cạnh bọ que yêu quỷ t·hi t·hể, Tôn Đằng thuận chân đạp nó mấy cái.
-” Mẹ nó, thứ này lão đồ chơi dọa gia gia không nhỏ đây, quả thật đáng c·hết. “ Tôn Đằng bô bô chửi bậy, phát tiết trong lòng ác khí.
Nhìn thấy hắn bộ dáng như vậy cũng không ai nói gì, ngược lại Nguyễn Kiệt lúc này thành thục tiến lên đem yêu quỷ cái đầu giác xác phá mở, từ bên trong lấy ra tinh hạch.
Tiếp nhận đưa tới tinh hạch, Trương Diêu thở dài nói: -” Không nghĩ tới ở hoàn cảnh thời tiết như vậy vẫn còn loại này am hiểu ngụy trang yêu quỷ ẩn nấp, hơn hết phòng ngự còn không yếu, nếu không phải Trần huynh đệ sớm phát hiện ra nó điểm yếu, chúng ta thật không dễ dàng đem nó giải quyết nhanh như vậy. “
-” Tiểu đội trưởng quá khen, đây chẳng qua là một chút chuyện nhỏ không đáng nhắc tới. “ Trần Huyền Cơ lắc đầu nói.
Đây cũng không phải Trần Huyền Cơ khiêm tốt, mà là lời nói thật lòng.
Lấy Trương Diêu bốn người đoàn đội thực lực, loại này nhất giai yêu quỷ nhiều nhất chỉ có thể gây cho bọn hắn một chút khó khăn mà thôi, không có thực chất nguy hiểm, giải quyết chỉ là vấn đề thời gian.
-” Tôn Đằng tiểu tử ngươi lần sau hết sức chú ý vào, đừng mất tập trung, vận may thế nhưng không phải lúc nào cũng mỉm cười. “
Nhìn thấy Trần Huyền Cơ trầm tĩnh bộ dáng, Trương Diêu cũng không có nói thêm gì, ngược lại gõ Tôn Đằng tên kia một cái.
Tôn Đằng ở trong đội ngũ cảnh giới thấp nhất, lịch duyệt cũng kém nhất, từ lúc gia nhập trong đội đến giờ vẫn là đối tượng trọng điểm chiếu cố.
Bất quá an nguy bản thân không thể lúc nào cũng trông cậy vào người khác, không người nào có thể thời thời khắc khắc bảo vệ ngươi, chỉ có bản thân thực lực mới là chỗ dựa vững chắc nhất.
-” Hiểu, tiểu đội trưởng yên tâm, ta nhất định sẽ hết sức chú ý. “ Tôn Đằng chột dạ nói, đồng thời trong lòng cũng thầm hô may mắn.
Ban nãy nếu không phải Trần Huyền Cơ đẩy hắn, cả người đã sớm bị con kia bọ que chân sắt xuyên thủng, quả thực chính là ngàn cân treo sợi tóc.
Thế nhưng hắn cũng không có đối với Trần Huyền Cơ nói cái gì cảm ơn lời nói, cả hai bọn hắn đã quá hiểu nhau, không cần thiết đem những lời dư thừa lời nói ra, trong lòng ngầm hiểu là đủ rồi.
Tiếp đến cả đội bắt đầu tập trung đem con kia bọ que yêu quỷ t·hi t·hể cơ bản xử lý.
Bởi vì yêu quỷ t·hi t·hể quá dài nên bọn hắn đầu tiên cần làm là đem nó thân thể tách ra làm nhiều khúc, sau đó đào hố chôn xuống, xong bởi vì tuyết rơi quá dày, việc đào hố cũng mất thêm không ít thời gian, thế nhưng đối với Luyện Thể cảnh yêu võ giả mà nói một chút khó khăn như vậy cũng không tính là gì.
Đợi xử lý xong sau đó cả đội lại tiếp tục nhiệm vụ tuần tra, may mắn trên đường cũng không tiếp tục đụng phải con gì lợi hại yêu quỷ, ngược lại chỉ là một chút thường thấy nhãi nhép.
Cứ như vậy một ngày tuần tra rất nhanh đã kết thúc.
Đến ban đêm đội bốn mấy người lại tụ lại ăn uống với nhau, so với mùa hè tươi mới thức ăn, mùa đông đồ ăn cũng khô khan hơn rất nhiều, chủ yếu là thịt khô cùng các loại bánh do bột gạo chế biến, dù là vậy Trần Huyền Cơ đám người đã rất thỏa mãn.
Bởi ở mảnh đất yêu quỷ hoành hành này, có thể sống sót đã là một chuyện rất đáng vui mừng.
-” Quỷ thật, mùa đông năm nay so với mọi năm càng thêm ác liệt, bão tuyết thường xuyên kéo dài, ngay cả ta một thân Vũ Dũng cảnh cũng cảm giác được rét lạnh thấu xương. “ Ngồi một bên ăn bánh bao Nguyễn Kiệt đột nhiên cảm khái nói.
Nghe vậy Trần Huyền Cơ mấy người cũng gật đầu đồng tình, xác thực ác liệt như vậy mùa đông là lần đầu tiên bọn hắn trải qua.
Hơn nữa đầy chỉ là mới đầu mùa, giữa mùa đâu?
May mắn Bình An Thôn thôn dân năm nay thu hoạch xung túc, các loại lương thực không thiếu, quần áo giữ ấm cũng đầy đủ, cầm cự qua mùa đông không là vấn đề.
-” Đúng, đúng, quả thật lạnh quá mức, ta lúc đi vệ sinh đều suýt không lấy ra được tiểu đệ đệ, may mà mang theo cái nhíp. “ Tôn Đằng đem một miếng thịt khô nhét vào miệng bô bô nói.
Bất quá hắn những lời này lọt vào tai Trần Huyền Cơ mấy người lại để tất cả sắc mặt đen lại, đồng thời đưa mắt liếc nhìn hắn.
Cảm giác được ánh mắt bất thiện, Tôn Đằng lập tức ngậm miệng, vùi đầu vào ăn uống.
Thấy vậy những người khác cũng không nói gì, trực tiếp gạt hắn sang một bên, cả nhóm lại tiếp tục tán gẫu các loại trên trời, dưới đất đề tài, trong đó Trần Huyền Cơ quan tâm nhất chính là đề tài đột phá Luyện Huyết Cảnh.
Nói đến, từ lúc hắn tham gia Tuần Vệ binh cũng có năm, sáu tháng, ở thời gian này cũng chưa nghe nói hay thấy qua có vị nào mới đột phá Luyện Huyết cảnh, phải biết Luyện Thể Cảnh đỉnh phong tuần vệ binh số lượng không ít, không có hai chục cũng có mười lăm.
Thậm chí lâu năm Thông Lực cảnh còn chiếm số nhiều, trước mắt vị này Trương Diêu tiểu đội trưởng chính là ví dụ điển hình.
-” Muốn đột phá Luyện Huyết Cảnh không phải là một chuyện đơn giản, bên trong ẩn chứa rất lớn phong hiểm, theo ta biết đến có thể nói là cửu tử nhất sinh. “
-” Trong đó không chỉ là yêu cầu thân thể phương diện mạnh mẽ, tinh thần cũng đồng dạng phải cứng rắn, bởi vì quá trình dung hợp sẽ đối với thân thể tạo thành to lớn sức ép, nếu như một trong hai không chịu đựng được sẽ lập tức thất bại, nhẹ thì thân thể phế đi, nặng thì trực tiếp t·ử v·ong hoặc sẽ trở thành yêu quỷ đồng dạng chỉ biết g·iết chóc. “
-” Đặc biệt tinh hạch cấp bậc càng cao thì tỉ lệ đột phá càng khó, cho dù là dùng nhất giai yêu quỷ tinh hạch dung hợp đi nữa, tỉ lệ cũng không cao quá năm phần, Trần huynh đệ ngươi nghĩ mấy người sẽ nguyện ý đánh cược. “
Trương Diêu bồi hồi tại Thông Lực cảnh lâu như vậy không đột phá Luyện Huyết cảnh, đây không chỉ là vấn đề cá nhân can đảm hay nhát gan, mà còn liên quan đến Bình An thôn an nguy.
Sở dĩ nói như vậy cũng bởi vì Bình An Thôn Tuần Vệ binh số lượng thực sự quá ít, hơn nữa n·gười c·hết đi so với người gia nhập còn lớn hơn rất nhiều, trong đó Thông Lực cảnh chính là Tuần Vệ binh lực lượng trung kiên, nếu như bởi vì đột phá mà c·hết đi quá nhiều sẽ tạo thành Bình An Thôn to lớn hao tổn.
Bởi vậy ngoại trừ thiên phú đủ cao người, còn lại sẽ được khuyên bảo không nên đột phá.
Trần Huyền Cơ bước vào con đường tu luyện chưa bao lâu, đối với hung hiểm trong đó cũng không hoàn toàn hiểu rõ, hiện tại nghe Trương Diêu giảng giải, hắn trong lòng rất nhiều chuyện cũng thông suốt.
-” Nghe Trương tiểu đội nói như vậy, đột phá chuyện này quả thật phải nghiêm túc cân nhắc, liên quan tới sinh tử, không thể cầm ra đùa. “ Trần Huyền Cơ nhẹ gật đầu nói, ánh mắt lộ ra có vẻ như đang suy nghĩ.
-” Hahaha! Phần này sinh tử chỉ có thể áp dụng với những người khác, giống như Trần Huynh đệ thiên phú kiệt xuất như vậy, đột phá hẳn không có chút nào khó khăn. “ Xóa đi trên mặt nặng nề, Trương Diêu cười một tiếng nói.
Hắn lời nói thoạt nghe như đang nói đùa thế nhưng lại là lời thật lòng, Trần Huyền Cơ thiên phú là lam cấp, so với bọn hắn những người này lục cấp thiên phú cao hơn một bậc, đồng nghĩa hắn độ phù hợp với yêu quỷ tinh hạch càng cao.
Nhất là không chỉ thiên phú, theo Trương Diêu bản thân quan sát, Trần Huyền Cơ tính cách trầm ổn, gặp nguy không loạn, tinh thần phương diện này hiển nhiên cũng thuộc về cứng rắn loại kia.
Nếu như Trần Huyền Cơ không tự tìm đường c·hết dung hợp phẩm chất quá cao tinh hạch, chỉ dùng nhất phẩm tinh hạch chắc chắn sẽ có bảy phần thành công.
-” Trương tiểu đội trưởng quá đề cao ta rồi. “ Trần Huyền Cơ lắc đầu cười nói.
-” Ta thấy tiểu đội trưởng nói đúng, Trần huynh thiên phú kiệt xuất, tương lai khó mà đo lường. “ Vẫn luôn ngồi im lặng một bên Trần Tuyết chen vào nói.
-” Đúng đúng, đợi Trần huynh đệ đột phá Luyện Huyết cảnh sau đó nhớ dẫn theo ta người này tiểu đệ, cầu ôm chân đại lão. “ Nguyễn Kiệt cũng ha hả cười nói.
Cứ như vậy đám người lại hàn huyên thêm một hồi mới giải tán, ai về nhà nấy.
Trần Huyền Cơ cũng trở về trong phòng, tiếp sau đó liền như thói quen luyện đao đến nửa đêm mới nghỉ ngơi.
. . .
Cuối tháng mười hai, đây cũng là thời gian khắc nghiệt nhất của mùa đông.
Ngoài trời mưa tuyết dày đặc, đưa mắt nhìn chỉ thấy một màu trắng xóa, toàn bộ cảnh vật đều đã bị tuyết dày bao phủ.
Xong mặc cho thời tiết khắc nghiệt như vậy, trong thôn tuần tra nhiệm vụ cũng không có bỏ bê.
Đi ở trong mưa tuyết, đội bốn đoàn người đều từng bước dò dẫm, tuyết ngập đến đầu gối để bọn hắn di chuyển cực kỳ khó khăn cùng tiêu hao sức lực.
-" Cái này quỷ thời tiết, thật sự là còn có con nào yêu quỷ đi dạo hay sao? " Đi ở giữa đội ngũ Tôn Đằng sắc mặt tím tái vì lạnh lầm bẩm nói.
-" Ngươi cho rằng yêu quỷ cũng giống như ngươi sợ lạnh. " Ở một bên Nguyễn Kiệt nghe được liếc mắt châm chọc.
-" Hừ! Ta sợ lạnh nhưng cũng không có sợ yêu quỷ, mấy con dã mao tiểu yêu mà thôi, gặp phải Tôn gia cho mấy gậy liền xong. " Tôn Đằng khoa tay múa chân nói.
Hơn một tháng trôi qua, Tôn Đằng cảnh giới cũng đã đạt Vũ Dũng, hắn đối với bản thân thực lực cũng tự tin hơn rất nhiều.
Không nói một mình chém g·iết nhất giai, cùng bọn chúng quần ẩu một chút vẫn được.
-" Được rồi, bớt khoác lác, lo mà cảnh giác xung quanh đi, đừng để đến lúc c·hết cũng không biết c·hết như thế nào. " Trần Tuyết lạnh giọng nói.
Nghe được nàng lời nói, Tôn Đằng cùng Nguyễn Kiệt đồng thời ngoan ngoãn ngậm miệng.
Ở trong đội, ngoại trừ ác bá tiểu đội trưởng bên ngoài, Trần Tuyết chính là người thứ hai để bọn hắn sợ hãi, Tôn Đằng từ lúc gia nhập đã ở trên tay nàng ăn không ít đau khổ, toàn bộ đều đem khắc cốt ghi tâm.
Mặc dù hắn hiện tại là Vũ Dũng cảnh, xong Trần Tuyết cũng không có dậm chân tại chỗ, nàng đồng dạng đột phá, đạt tới Thông Lực.
-" Dừng lại, mọi người chú ý, hình như phía trước có vật gì đang tiến lại đây. "
Đang lúc đám người nhốn nháo, đi ở phía trước Trần Huyền Cơ cùng Trương Diêu hai người bước chân dừng lại.
Chỉ thấy cách bọn hắn không xa, một bóng đen đang lấy tốc độ rất nhanh tiếp cận.
Mà Tôn Đằng ba người nghe nhắc nhở sau đó cũng nhìn thấy, tất cả không hẹn mà lấy ra v·ũ k·hí, tinh thần mở ra 120% công suất cảnh giác.