Ba con nhị giai U Linh Thử toàn bộ b·ị c·hém g·iết, còn lại lại nhất giai U Linh Thử cũng c·hết hơn hai nghìn.
Thiết Ngưu thôn bên này cũng là hứng chịu hậu quả thảm trạng.
Không nói đến c·hết trong chiến đấu Tuần Vệ Binh, bình thường thôn dân cũng c·hết gần trăm người, đối với dân số mới hơn một nghìn người như Thiết Ngưu Thôn mà mói quả thật chính là thương gân động cốt.
So sánh, Bình An Thôn bên này may mắn không có tổn thất, chỉ là bị thụ thương bình thường mà thôi.
Kết thúc trận chiến, tất cả bắt đầu bận rộn lên.
Một bộ phận cứu chữa người b·ị t·hương, một bộ phận thu dọn chiến trường, còn lại tuần vệ binh trở lại cảnh giới xung quanh thôn, tránh cho những con yêu quỷ khác thừa cơ mà vào.
Trần Huyền Cơ đám người cũng tham gia hỗ trợ Thiết Ngưu Ngôn xử lý công việc.
Không qua bao lâu, bầu trời rất nhanh đã hửng sáng.
Một đêm bận rộn cứ như vậy trôi qua, ai nấy đều vô cùng mệt mỏi, may mắn tất cả đã cơ bản ổn định.
-" Mệt c·hết Tôn gia gia rồi, chuyến này trở về phải ngủ nghỉ một ngày một đêm mới bù sức được. " Trở về lều vải, Tôn Đằng lập tức lăn ra đất nằm kêu than.
-" Ngươi chỉ có mệt một chút như thế cũng kêu, ta bị như vậy còn chưa nói thì thôi. " Đi ở phía sau Nguyễn Kiệt bĩu môi nói.
Nhìn lại chỉ thấy Nguyễn kiệt cánh tay trái cùng phần eo đã bị vải trắng cuốn lấy, hiển nhiên là b·ị t·hương không nhẹ.
Đội bốn ngoại trừ Tôn Đằng cùng Trần Tuyết, còn lại đều b·ị t·hương, bất quá nặng nhẹ khác biệt.
Trong đó Trần Huyền Cơ thương thế nằm ở bả vai, đây tự nhiên chính là xuất hiện trong lúc cùng nhị giai U Linh Thử chiến đấu, may mắn không nặng, chỉ rách chút da thịt.
Mà về đến trong lều, từng người lúc này riêng phần mình tìm chỗ ngồi xuống, sau đó nhao nhao thảo luận đêm qua chiến đấu, có khoe thành tích cũng có cảm thán U Linh Thử đàn đáng sợ.
Trần Huyền cơ đối với thảo luận không có hứng thủ, bản thân tùy tiện tìm một chỗ nhắm mắt dưỡng thần.
Cứ như vậy thời gian rất nhanh đã tới buổi trưa.
Lều vải cửa ra vào đột nhiên bị mở ra, từ bên ngoài đi vào năm người thiếu nữ quen thuộc, mỗi người trên tay bê theo một cái khay lớn thức ăn.
-" Các vị đại nhân, mời dùng bữa trưa. "
Đem khay thức ăn bỏ xuống, năm người thiếu nữ khẽ hạ người thi lễ rồi lui ra ngoài.
Mà Trần Huyền Cơ đám người không có khách khí, một đêm chiến đấu đã để bọn hắn cực kỳ đói bụng, tất cả thả cửa ăn như gió quấn.
Đợi bọn hắn ăn xong, mấy người thiếu nữ kia lại quay trở vào thu dọn, cùng lúc theo sau còn có hai người khác, chính là đại đội trưởng Đằng Cốt cùng đêm qua vị kia không biết tên áo xám lão giả.
Hai người sau khi đi vào, lấy vị kia áo xám lão giả làm chủ, Đằng Cốt chỉ là đứng sau im lặng không nói.
-” Gặp qua các vị Bình An Thôn bằng hữu, ta là Bích Thủy Thành phái tới trấn thủ Thiết Ngưu thôn yêu võ giả Từ Khôn, hôm nay tới đây chính là thay mặt toàn bộ Thiết Ngưu Thôn thôn dân đa tạ mọi người đã toàn lực xuất thủ trợ giúp chúng ta vượt qua khó khăn. “ Áo bào xám lão giả đi vào liền mỉm cười nói: -” Để bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc cùng ăn mừng chiến thắng, chúng ta đêm nay quyết định mở một bữa tiệc nhỏ chiêu đãi, hi vọng các vị có thể ở lại cùng chung vui. “
-” Gặp qua Từ đại nhân. “
Nghe vậy, Bình An Thôn đám người nhao nhao đứng dậy thi lễ, Từ Khôn thế nhưng chính là cùng Hà Lạc một cái cấp bậc, bọn hắn không dám lãnh đạm.
Thân là người dẫn đội, Ngô Giang lúc này đứng ra nói: -” Từ đại nhân đã có lời thì chúng ta cũng có lòng, đêm nay chúng ta nhất định sẽ ở lại chung vui cùng mọi người. “
Đối với Từ Khôn lời mời, Ngô Giang chỉ suy tính một lát liền đưa ra đồng ý.
Thứ nhất chính là vì nể mặt Từ Khôn, vị này đại nhân đã tự thân đưa ra lời mời, bọn hắn nếu như từ chối thì quả thật không hiểu lễ nghĩa.
Thứ hai chính là bọn hắn mấy người vừa trải qua một đêm chiến đấu kịch liệt cần hồi phục sức khỏe cùng dưỡng thương, hiện tại nếu như cấp tốc trở về không phải là một lựa chọn đứng đắn, chưa nói tới yêu quỷ, chỉ riêng thời tiết giá rét cũng đã ảnh hưởng nghiêm trọng.
-” Hahaha! Đã vậy các vị bằng hữu trước nghỉ ngơi, hẹn buổi tối gặp mặt. “ Từ Khôn cười ha hả nói.
Lại đứng lại hàn huyên hỏi thăm sức khỏe mấy người b·ị t·hương một lát, Từ Khôn cùng Đằng Cốt mới rời đi.
Trong thôn vừa trải qua chiến đấu, rất nhiều sự việc cần xử lý, thân là người đứng đầu, hai người bọn hắn cũng không thể rời đi công việc quá lâu.
Mà đợi Từ Khôn hai người rời đi, đám người lại tiếp tục nhao nhao thảo luận.
-” Nguyên lai vị này lão giả chính là Bích Thủy thành phái tới trấn thủ đại nhân, thảo nào cảnh giới cao như vậy, một mình liền có thể chém g·iết nhị gai U Linh Thử. “
-” Chậc Chậc! Đêm hôm qua trận chiến ta vẫn còn nhớ rõ đây, Từ đại nhân một thân yêu kỹ điều khiển phi kiếm quá mức khủng bố, nói là xuất quỷ nhập thần cũng không quá. “
-” Luyện Huyết Cảnh quả thực khủng bố, không biết lúc nào ta mới có thể đột phá đây. “
Ở tại nơi này rừng hoang núi vắng, đối với đám người mà nói Luyện Huyết Cảnh đã là đỉnh cấp chiến lực, cơ hồ có thể đi ngang.
Luyện Huyết Cảnh, đây chính là tu luyện chân chính ngưỡng cửa đầu tiên, yêu võ giả bắt đầu chạm tới siêu nhiên lực lượng, cùng thường nhân cách xa một trời một vực, không phải Luyện Thể cảnh có thể so sánh.
Để mà nói, cho dù là một tên yếu nhất Luyện Huyết cảnh yêu võ giả, mười tên Luyện Thể cảnh hợp lực chưa chắc đã có thể dễ dàng đánh bại.
Xong đột phá Luyện Huyết Cảnh một bước này quá mức hưng hiểm, không phải ai cũng có đủ can đảm bước ra.
-” Trần huynh đệ, ta thấy ngươi hiện tại đã là Luyện Huyết Cảnh đỉnh phong, không biết ngươi lúc nào định tiến hành đột phá? “ Ngồi ở bên cạnh Trần Huyền Cơ, Trương Diêu đột nhiên mở miệng nói.
-” Việc này cũng chưa biết được, ta cảm thấy bản thân vẫn chưa chuẩn bị quá đầy đủ. “ Trần Huyền Cơ lắc đầu nói: -” Còn Trương huynh thì sao, ta thấy ngươi cũng đã đứng ở Luyện Huyết Cảnh đỉnh phong đã lâu, có dự định đột phá? “
Nghe vậy Trương Diêu cũng khẽ lắc đầu, biểu hiện đồng dạng chưa biết.
Nói đến Trương Diêu bản thân thiên phú vốn rất không tệ, rèn luyện hơn một năm đã đạt tới Luyện Huyết Cảnh đỉnh phong, bất quá trong nhà gia cảnh lại không tốt, từ nhỏ phụ thân mất sớm, chỉ còn lại hắn cùng mẫu thân nương tựa.
Cũng chính vì như vậy, Trương Diêu đối với việc đột phá vẫn luôn vô cùng đắn đo, bởi hắn không chỉ sống cho riêng mình.
Đến đây cả hai lại im lặng không nói, mỗi người trong lòng đều có một suy nghĩ riêng.
Thoáng chốc thời gian đã đến buổi tối, Trần Huyền Cơ bắt đầu tắm rửa, nước nóng đã có Thiết Ngưu Thôn người chuẩn bị sẵn.
Đợi bọn hắn chuẩn bị xong, Trương Dã tự mình dẫn bọn hắn tới nơi tổ chức tiệc mừng.
Đi vào trong thôn, nơi này đã được chỉnh lý tốt, mặt đất t·hi t·hể không còn, các loại ngôi nhà sụp đổ đã được cấp tốc xây dựng lại, thậm chí so với ban đầu càng thêm chắc chắn.
Trần Huyền Cơ đám người được dẫn đến phía đông thôn, nơi này đã được dựng một cái to lớn lều trại, sức chứa có thể đạt tới trăm người.
Bước vào bên trong, đập vào mắt đầu tiên chính là một cái đống lửa lớn dùng sưởi ấm, tiếp sau đó là từng cái bàn đơn xếp xung quanh, số lượng khoảng hai mươi cái, trong đó chín cái đã có người ngồi.
Trần Huyền Cơ liếc mắt nhìn liền thấy rất nhiều gương mặt quen thuộc, Từ Khôn, Đằng cốt,... cùng một số người không biết tên, bất quá đêm qua chiến đấu hắn đều đã gặp qua, đều là Thiết Ngưu thôn đỉnh tiêm cấp chiến lực.
-” Bình An Thôn các vị bằng hữu đã đến rồi, mau ngồi. “ Nhìn thấy Trần Huyền Cơ đám người đi vào, Từ Khôn đứng dậy mỉm cười nói.
Trần Huyền Cơ đám người cũng không có khách khí, tất cả đều lựa cho mình một cái bàn rồi ngồi xuống.
Đến đây Từ Khôn mới tiếp tục nói: -” Cảm tạ Bình An Thôn các vị bằng hữu đã ở lại chung vui, trước khi bắt đầu bữa tiệc, ta xin mạn phép giới thiệu một chút mọi người ở đây lẫn nhau thân phận. “
Nói rồi, Từ Khôn bắt đầu giới thiệu từng người danh tự.
Trong đó để Trần Huyền Cơ chú ý nhất có hai người, một vị ngồi tại Từ Khôn nên trái trung niên, cùng một vị ngồi bên phải vị trí thứ hai sau Đằng cốt trẻ tuổi thanh niên.
Trung niên thân phận chính là thiết Ngưu thôn trưởng thôn, tên gọi Ngô Đồng.
Còn cái kia tuổi trẻ thanh niên, Trần Huyền Cơ đêm qua ở trong chiến đấu đã gặp, một vị hàng thật giá thật tuổi trẻ Luyện Huyết Cảnh Tịnh Khương, đồng thời cũng chính là tuần vệ binh đội một tiểu đội trưởng.
Mà đợi Từ Khôn giới thiệu xong, Ngô Giang cũng dậy giới thiệu bên mình từng người danh tự, không chút nào qua loa.
Giới thiệu lẫn nhau quen thuộc sau đó, đám người mới bắt đầu nâng chén khai tiệc.
Trong lúc này từng người cũng lẫn nhau giao lưu chào hỏi, đem quan hệ kéo gần, tâm sự các loại thú sự.
Trần Huyền Cơ cũng không có bỏ qua cơ hội này, hắn nâng chén đi tới Tịnh Khương bên này mời rượu.
-" Tịnh tiểu đội trưởng, kính ngưỡng đại danh đã lâu. " Trần Huyền Cơ đi tới Tịnh Khương trước mặt cười nói.
Vừa nói hắn vừa nâng lên chén rượu trong tay, một bộ thành kính.
Tịnh Khương ai đến cũng không ngại, ngay lập tức nâng chén đáp lại, cả hai một hơi đem trong tay chén rượu uống hết.
Tiếp đến Trần Huyền Cơ không có vòng vo, chỉ là chào hỏi vài câu lập tức đi vào vấn đề chính, mà hắn muốn hỏi vấn đề đương nhiên chính là kinh nghiệm đột phá Luyện Huyết Cảnh.
Cùng là đột phá Luyện Huyết cảnh nhưng cảm ngộ lại khác nhau, đây chính Trần Huyền Cơ đưa ra kết luận sau khi lĩnh giáo Lãnh Thiết mấy vị khác trong thôn Luyện huyết cảnh, để chuẩn bị tốt cho việc đột phá, Trần Huyền Cơ cũng không ngại hỏi thăm, càng nhiều càng tốt.
Đột phá chuyện này thế nhưng không phải chuyện đùa giỡn.