Yêu Võ Thần

Chương 37: Xa Ô Lộ



Chương 37: Xa Ô Lộ

Tam đầu lang khổng hổ là nhị giai yêu quỷ, nó tốc độ lẫn thể lực đều cực kỳ vượt trội, ba cái đầu không chỉ hàm răng sắc nhọn, ở giữa cái đầu càng là có thể phun ra đáng sợ hỏa diễm.

Tuy nhiên Lãnh Thiết so với nó lại càng thêm cường hoành.

Tốc độ mặc dù không bằng, nhưng Lãnh Thiết một thân hóa đá yêu kỹ cứng rắn kinh người, không sợ cắn xé, hỏa diễm thiết đốt.

Kết hợp với Lãnh Thiết một thân võ đạo điêu luyện, tam đầu lang ban đầu còn có thể ngang sức, xong rất nhanh tình thế xoay chuyển, chỉ có thể bị động chịu trận, cuối cùng ba cái đầu sinh sinh bị Lãnh Thiết tay không xé rách, phần bụng càng là bị Lãnh Thiết tay chắp thành đao đâm thủng, c·hết không thể c·hết lại.

Xa xa nhìn thấy một màn, hộ vệ đội đám người sắc mặt lộ ra kính sợ.

-" Đây chính đại đội trưởng thực lực, thật quá mạnh. "

-" Ực! Một mình liền có thể đ·ánh c·hết nhị giai yêu vật, ta không có nhìn nhầm đi. "

-" Không hổ là Tuần Vệ Binh người mạnh thứ hai, bao giờ ta mới có thể giống như vậy, yêu kỹ hộ thân, tay không quét ngang tất cả yêu quỷ. "

Không chỉ bọn hắn, Trần Huyền Cơ cũng bị rung động đến, mặc dù đã có đoán trước Lãnh Thiết thực lực nhưng không nghĩ tới cường hoành như vậy.

So với Thiết Ngưu Thôn đại đội trưởng Đằng Cốt càng hơn một bậc, gần với Từ Khôn.

Mà Lãnh Thiết sau khi giải quyết đầu kia tam đầu cẩu lập tức thu lấy nó tinh hạch, xác đều không xử lý vội vàng lên tiếng thúc dục đám người đi đường.

Lại đi khoảng ba mươi phút, đám người rốt cuộc đi ra rừng rậm, ra tới một con đường.

Đúng vậy, chính là chân chính đường đi.

Đây là một con đường đất, kích thước không lớn, chỉ có ba, bốn mét, hai bên dọc đường trồng một loại cây quái dị.

Trần Huyền Cơ liếc mắt đánh giá, chỉ thấy thân cây cao lớn khô quắt, nhìn qua tựa như đ·ã c·hết khô, tuy nhiên cành cây vẫn có lá kết thành chùm phủ xuống, lá nhỏ có màu vàng như màu cát, đặc biệt để người ta kinh dị chính là, thân cây chính giữa còn mọc ra một tấm mặt người, biểu cảm tựa như đang khóc.

Nhìn ra đám người trên mặt hiếu kỳ, Lãnh Thiết lên tiếng giải hoặc.

-" Con đường này các ngươi hẳn là chưa từng đi qua, nó gọi là Xa Ô Lộ, là con đường duy nhất nối thẳng tới Bích Thủy Thành, do Bích Thủy thành các vị đại nhân xây dựng, có nó, các thôn xóm cùng thương đội có thể thuận tiện qua lại giao lưu, không sợ lạc đường.

Còn các người nhìn thấy mọc hai bên đường loại cây kia gọi là Xa Ô Thụ, đừng nhìn Xa Ô Thụ hình thù quái dị, nó thế nhưng công dụng cực kì kinh người, có thể xua đuổi yêu quỷ, mặc dù chỉ là một chút cấp thấp nhưng đã vượt quá tưởng tượng. "

Nghe Lãnh Thiết Nói, đám người tất cả trợn mắt há mồm, nhìn về phía Xa Ô Thụ ánh mắt phát sáng, tựa như nhìn thấy trân bảo.



-" Đại đội trưởng, ta có một câu hỏi. " Một người vào lúc này đột nhiên mở miệng nói: -" Đã Xa Ô Thụ tác dụng tốt như vậy, tại sao các thôn không đem về trồng xung quanh, như vậy vừa có thể tránh đi yêu quỷ tiếp cận, vừa giảm bớt áp lực. "

Lời này vừa ra, những người khác cũng gật đầu đồng ý, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Lãnh Thiết.

Mà Lãnh Thiết lúc này lại lắc đầu cười khổ, đám người ý nghĩ hắn làm sao chưa bao giờ nghĩ qua, nhưng là rất khó thực hiện.

-" Xa Ô Thụ loại cây này không phải nhân lực có thể trồng được, bọn chúng quanh năm không ra hoa kết quả, không có hạt giống có thể trồng. "

-" Vậy chiết cành thì sao? "

-" Chiết cành cũng vô dụng, chỉ cần cành vừa tách khỏi thân cây rất nhanh sẽ khô héo mà c·hết, cho dù kịp thời trồng xuống cũng không sống được. "

-" Như thế Bích Thủy thành làm sao trồng được nhiều như vậy Xa Ô Thụ? "

-" Cái này không phải là trồng đi ra, mà là từ nơi khác chuyển tới. "

Nói đến đây, Lãnh Thiết khoát tay, ra hiệu mọi người yên lặng, sau đó mới tiếp tục mở miệng nói: -" Được rồi, tiếp tục đi đường đi, tranh thủ thời gian trước khi trời tồi đi được càng xa càng tốt. "

Nghe vậy đám người cũng không có tiếp tục hỏi thêm, bắt đầu thuận theo xa ô lộ ngược lên phía đông.

Nhờ Xa Ô Thụ xua đuổi yêu quỷ công hiệu, đoàn người trên đường cũng rất ít khi bị yêu quỷ xông kích, toàn thân thả lỏng hơn không ít, tuy nhiên cũng không có buông xuống cảnh giác.

Xong xa ô lộ cũng không phải rừng núi hoang vắng, một đường đi tới bọn hắn rất nhanh đụng phải người.

Đó là một đoàn khoảng mười người, trên thân mặc thống nhất màu lam trang phục, hiển nhiên là cùng chung một cái thế lực, dẫn đầu là một vị dâu dê lão giả, cảnh giới Luyện Huyết.

Bèo nước gặp nhau, cả hai đoàn người cũng không có cái gì chào hỏi giao lưu, ngược lại lẫn nhau giữ khoảng cách cùng cảnh giác, ra bên ngoài không chỉ cần cẩn thận yêu quỷ mà còn phải cẩn thận giữa người với người, c·ướp b·óc g·iết người chuyện này cũng không thiếu.

Tiếp tục đi thêm hơn một giờ, trên đường cũng không tiếp gặp phải ai khác.

Lúc này cũng đã đến buổi trưa, Lãnh Thiết lựa chọn một gốc khá lớn Xa Ô Thụ, sau đó ra hiệu cho tất cả dừng chân nghỉ ngơi cùng ăn lương khô.

Mà ở bọn hắn nghỉ ngơi được một thời gian ngắn, phía xa xa đột nhiên truyền đến tiếng bước chân dồn dập.

Bình An Thôn đám người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một đoàn khoảng năm người cưỡi ngựa chạy đến.

Bọn hắn tất cả ăn mặc thống nhất màu lửa đỏ y phục, dưới hạ thân cưỡi tuấn mã cũng đồng dạng màu đỏ, từng con dáng người cao lớn, so với với Hắc Vân Mộng lớn hơn gấp đôi có thừa.



Tuấn mã tốc độ rất nhanh, chốc lát đã đi tới chỗ Bình An Thôn đám người nghỉ ngơi.

Bất quá năm người này chỉ đối với Lãnh Thiết mấy người hơi liếc nhìn, sau đó liền thu ánh mắt tiếp tục cưỡi ngựa chạy đi xa.

-" Hỏa Nham Thôn! "

Đợi năm người rời đi, Lãnh Thiết híp mắt nhỏ giọng nói.

Nghe vậy Trần Huyền Cơ đám người quay đầu nhìn về phía Lãnh Thiết, trong mắt lộ ra hiếu kỳ.

Đối với bọn hắn hiếu kỳ, Lãnh Thiết không chút dấu diếm giải thích.

Hỏa Nham Thôn, đây là một tòa thôn làng sống gần Thạch Viêm Sơn núi lửa, khí hậu quanh năm nóng nực, dân số khoảng hai nghìn người, giống như Bạch Lang thôn, Hỏa Nham Thôn cũng là một phương tiểu bá chủ, có được Ngưng Nguyên cảnh yêu võ giả tọa chấn.

Bất quá Hỏa Nham Thôn cùng Bình An Thôn ở giữa khoảng cách rất xa, rất ít khi đụng mặt.

Lãnh Thiết sở dĩ biết bọn hắn bởi vì ở Bạch Lang thôn chợ phiên lúc từng gặp qua, đối với thôn làng có được Ngưng Nguyên Cảnh tọa chấn hắn thường có ấn tượng rất sâu.

Mà lần này gặp được Hỏa Nham Thôn đám người ở đây, hiển nhiên là bọn hắn cũng tới tham gia Bạch Lang thôn chợ phiên.

. . .

Nghỉ ngơi đầy đủ sau đó, Bình An Thôn đoàn người lại tiếp tục lên đường.

Có Xa Ô Thụ che chở, đoàn người tốc độ rất nhanh, một đường hát vang tiến mạnh, so với ban sáng đi càng thêm xa.

Bất quá bọn hắn cũng không phải một nhà tiến lên, giữa đường lại đụng phải một cái cỡ nhỏ thương đội, khoảng ba mươi người trái phải.

Một đường cả hai bên cũng không có giao lưu, ngược lại lẫn nhau giữ khoảng cách.

Đi một mực đến đêm, hai bên riêng phần mình hạ trại không có tiếp tục lên đường.

Di chuyển ban đêm, đây là một chuyện hết sức dại dột, mặc dù có Xa Ô Thụ xua đuổi yêu quỷ, nhưng chỉ là một chút cấp thấp, ban đêm yêu quỷ táo bạo, không cẩn thận rất dễ dàng lọt vào cao giai yêu quỷ công kích.

Hơn nữa không ngừng di chuyển một ngày thân thể đã mệt mỏi, cần dưỡng sức, thời thời khắc khắc phải chắc chắn giữ sức khỏe ở trạng thái tốt nhất.

Đem xe kéo cùng Hắc Vân Mông an trí tốt, Bình An Thôn đoàn người lấy ra Linh Hỏa gỗ chồng lại thành đống, sau đó châm lửa, lục sắc hỏa quang theo đó bùng lên, đem một vùng nhỏ không gian soi sáng.



Linh Hỏa gỗ cùng Linh Hỏa Đuốc chung một loại chất liệu, đều trải qua phù sư điều chế, có tác dụng xua đuổi yêu quỷ.

Bất quá cả hai phương pháp cách sử dụng khác biệt, một cái nhẹ nhàng, gọn gàng thích hợp mang theo di động, một cái cồng kềnh dùng để hạ trại, thiêu đốt lâu dài.

Đêm xuống, không khí dần dần hạ nhiệt để tất cả cảm giác một trận se se lạnh.

Lúc này ngoại trừ Bình An thôn đoàn người cùng thương đội chỗ hạ trại còn tồn tại ánh sáng, khắp nơi đều là một mảnh tối tăm.

Bất quá không gian cũng không có yên ắng, bốn phương tám hướng thỉnh thoảng còn vang lên tiếng quỷ khóc sói gào, thậm chí cả tiếng trẻ con khóc nghe cực kỳ dọa người.

Không những vậy, ở xa ô lộ bên ngoài còn có từng đôi con mắt đỏ ngầu đang không ngừng nhòm ngó về phía này.

Cảm nhận được vô số ánh mắt đang nhìn mình, ngồi lẫn ở trong đám người Trần Huyền Cơ trong lòng không được tự nhiên, tinh thần cảnh giác không tự chủ kéo căng.

Ai mà biết được đám này đói khát yêu quỷ lúc nào không nhịn được xông tới.

Tuy nhiên hắn cũng không có làm ra cái gì dị động, ngược lại ngoan ngoãn ngồi ăn uống nghe đám người trò chuyện, Lãnh Thiết thỉnh thoảng sẽ cho bọn hắn phổ cập một chút Bạch Lang thôn Chợ Phiên kiến thức.

Đợi ăn uống xong sau đó, đám người bắt đầu nghỉ ngơi, trong đó trước phân ra hai người canh gác, sau đó mỗi một giờ sẽ có hai người khác thay thế.

Đến nửa đêm, Trần Huyền Cơ tới phiên canh gác, thức cùng với hắn còn có đội chín Lê Mặc.

Cả hai mỗi người một góc, không ai nói gì, tận lực cảnh giác xung quanh.

Đột nhiên, không gian một trận gió lạnh thổi ngang qua, Trần Huyền Cơ hai người không tự chủ rùng mình, trên thân lông tơ dựng đứng tựa như kim châm.

Tiếp sau đó là từng đạo nữ tử tiếng cười, tiếng cười khanh khách, giòn vang để người nghe sợ hãi vang lên.

-" Có yêu quỷ tiếp cận. "

Một đạo suy nghĩ từ hai người trong đầu lóe lên, bàn tay theo đó nắm chặt bản thân binh khí.

Bất quá cũng không giống Trần Huyền Cơ hai người tưởng tượng yêu quỷ xuất hiện, tiếng cười chỉ vang lên sau đó liền im bặt không còn động tĩnh.

Thấy vậy cả hai nhìn nhau thở ra một hơi.

Xong chưa kịp yên ổn bao lâu Trần Huyền Cơ bả vai đột nhiên bị Lê Mặc vỗ lấy.

Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lê Mặc giơ tay chỉ về phía cách không xa thương đội, trên mặt biểu lộ kh·iếp sợ.

Trần Huyền đưa mắt nhìn theo, hai đầu lông mày nháy mắt không tư chủ nhíu chặt lại.