Bầu trời thế mưa không giảm, vẫn như cũ ào ạt đổ xuống.
Trần Huyền Cơ năm người mặc dù toàn thân lạnh buốt tê dại, những cước bộ cũng không có ngừng lại.
Oành!
Đúng vào lúc này, sau lưng truyền đến t·iếng n·ổ lớn, kèm theo đó còn có tiếng gầm rú.
Trần Huyền Cơ năm người bị động tĩnh sau lưng làm giật mình quay đầu nhìn lại, tuy nhiên vị trí phát ra t·iếng n·ổ quá xa, bọn hắn cũng không nhìn thấy được thứ gì.
Mặc dù trong lòng hiếu kỳ, đám người cũng không có quay lại kiểm tra, ngược lại càng thêm ra sức chạy đi.
Nói đùa, thời điểm này quay lại chính là đơn thuần muốn c·hết!
Cứ như vậy không ngừng điên cuồng chạy, Trần Huyền Cơ đám người đám người rốt cuộc cũng về đến trong thôn.
Mà cảnh giới hơi yếu một chút Tôn Đằng, Nguyễn Kiệt hai người lúc này toàn thân đã cứng ngắc, chỉ có thể nhờ người dìu đi vào chỗ ở.
Nhận thấy đám người biểu hiện không đúng, Hà Lạc liền tự thân xuống kiểm tra, bất quá cũng không phát hiện ra chút nào dị thường hay yêu quỷ khí tức, cuối cùng chỉ có thể tạm thời bỏ qua, đồng thời để đám người đề phòng cảnh giác.
May mắn cỗ này lạnh buốt cũng không duy trì quá lâu, Trần Huyền Cơ mấy người chỉ cần sưởi ấm liền dần dần tán đi.
Đến ban đêm, sức khỏe cơ bản đã khôi phục, có thể đi lại bình thường.
Cũng vào lúc này, Hà Lạc bất ngờ mở cuộc họp, triệu tập tất cả các vị tiểu đội trưởng.
Cuộc họp diễn ra một mực đến nửa đêm mới kết thúc, sau khi trở về các vị tiểu đội trưởng trên mặt ai nấy đều lộ ra rầu rĩ.
Sáng hôm sau, Trần Huyền Cơ mấy người vẫn như thường lệ tuần tra, tuy nhiên trải qua hôm qua một trận quỷ dị mưa lạnh, tất cả trong lòng lại càng thêm đề phòng, không dám buông lỏng.
Đợi đến buổi trưa, trong lúc ăn cơm, Trương Diêu bất ngờ mở miệng nói: -” Tối hôm qua Hà đại nhân triệu tập tất cả các vị tiểu đội trưởng để nói về chuyện Bạch Lang chợ phiên, các ngươi đoán xem kết quả như thế nào? “
Xong không đợi Trần Huyền Cơ bốn người trả lời, Trương Diêu đã tiếp tục nói:
-" Năm nay tuyển chọn hộ tống đội viên dĩ nhiên không phải Hà đại nhân hay đại đội trưởng lựa chọn, mà sẽ từ mỗi đội tự bầu cử ra một vị thành viên tham gia. "
Nghe vậy, Trần Huyền Cơ bốn người đưa mắt nhìn nhau, trên mặt đều là kinh ngạc.
Bình An Thôn tuần vệ binh hiện tại tổng cộng có mười một đội, nếu như chiếu theo Trương Diêu nói, tổng cộng sẽ có mười một vị tham gia đội ngũ hộ tống.
Mười một người, nghe qua thì rất nhiều, nhưng lấy hộ tống trên đường nguy hiểm so ra không đáng là gì.
-" Như vậy Trương ca ngươi định đề cử ai? "
-" Hắc hắc! Tuyết tỷ không cần hỏi nhiều, đương nhiên chính là ngọc thụ lâm phong Tôn Đằng ta rồi. "
-" Nói láo, phải là Nguyễn Kiệt ta mới đúng. "
Nhất thời cả đội một mảnh ồn ào, tiếng cãi vã không ngừng vang lên.
Một bên Trương Diêu thấy vậy xoa xoa thái dương, sau đó ra hiệu mọi người im lặng mới nói: -" Hộ tống đi Bạch Lang chợ phiên chuyện này cũng không đơn giản, không chỉ đường xá xa xôi, trên đường nguy hiểm trùng trùng, yêu quỷ thường xuyên dòm ngó.
Cho nên, tham gia hộ tống chuyện này thứ nhất cần cảnh giới đủ cao, thứ hai kinh nghiệm dày dặn, thứ ba năng lực phán đoán nhanh nhạy. Mà trong đội chúng ta đủ tố chất này chỉ có… "
Nói đến đây, Trương Diêu đưa mắt nhìn xem ngồi một góc im lặng Trần Huyền Cơ.
Trần Tuyết ba người thấy vậy làm sao không hiểu ý, tuy nhiên bọn hắn cũng không có phản đối.
Dù sao từ Bình An Thôn đến Bạch Lang thôn đoạn đường này đích thật nguy hiểm, yêu quỷ so với Bình An Thôn xung quanh càng thêm mạnh mẽ khó dò, chỉ một chút sơ sẩy liền có thể m·ất m·ạng.
Trọng đội ngoại trừ Trương Diêu cũng chỉ có Trần Huyền Cơ tu vi cao nhất.
Mặc dù chỉ mới gia nhập tuần vệ binh một năm khoảng chừng, nhưng đoạn thời gian này cùng Trần Huyền Cơ tiếp xúc, đối phương biểu hiện ra các phương diện đều cực kỳ xuất sắc, thiên phú cao, không kiêu ngạo, không nóng nảy, luôn luôn bình ổn.
Hiện tại Trương Diêu vị này tiểu đội trưởng lại càng nói ra lời, bọn hắn không có lý do gì phản đối.
Nhà mình chỉ có mình hiểu, không ai thật sự muốn đặt bản thân vào nguy hiểm.
Trương Diêu liếc nhìn mấy người sắc mặt, thấy không ai phản đối liền hai lòng gật đầu nói: -" Đã mọi người thống nhất thì lần này tham gia đội hộ tống danh ngạch sẽ để cho Trần huynh đệ, không biết Trần Huynh đệ có đồng ý hay không. "
-" Từ chối mọi người lòng thành thì bất kính, đã vậy danh ngạch lần này ta Trần Huyền Cơ mặt dày mày dạn nhận lấy vậy. " Trần Huyền Cơ nghiêm mặt đáp.
Hắn tự nhiên không có lý do gì từ chối, đây cũng coi như thuận ý, có thể đi kiến thức Bạch Lang chợ phiên cùng Ngưng Nguyên cảnh yêu võ giả một phen.
-" Thời gian tiến về Bạch Lang chợ phiên sẽ vào mười ngày sau đó, Trần huynh đệ sớm chuẩn bị cho tốt. " Trương Diêu nhẹ giọng nhắc nhở.
. . .
Mười ngày thoáng chốc trôi qua.
Một ngày này Bình An Thôn ngoài cổng, một chi đội ngũ khoảng mười lăm người đã từ rất sớm tập hợp.
Dẫn đầu chính là đại đội trưởng Lãnh Thiết, còn lại là mười một tiểu đội đề cử ra thành viên cùng ba tên bình thường thôn dân.
Đứng ở trong đội ngũ, Trần Huyền Cơ nhìn thấy được mấy cái gương mặt quen thuộc, có cựu tiểu đội trưởng đội bảy Trần Cung, hiện là đội ba thành viên, có cùng hắn thực hiện cứu viện nhiệm vụ đội hai Dương Chiêu Nhi.
-” Cái cô nàng đầu hỏng này vậy mà cũng đến tham dự. “
Nghĩ tới khoảng thời gian cùng Dương Chiêu Nhi tiếp xúc ở Thiết Ngưu Thôn, đối phương thường xuyên lộ ra biểu hiện kì dị, Trần Huyền Cơ ngao ngán lắc đầu.
Lúc này, Lãnh Thiết nhìn thấy người đã tới đầy đủ, lập tức chia đội ngũ làm hai, một đội đi đầu, một đội đi cuối, ở giữa thì là ba tên bình thường thôn dân, mỗi người dắt lấy một chiếc xe kéo cỡ nhỏ, bên trên chấp đầy các loại vật tư.
Mà kéo xe là một con vật nhìn như con lừa nhưng lại hùng tráng hơn rất nhiều, tên gọi Hắc Vân Mộng.
Loài này động vật mặc dù tốc độ không so với ngựa nhanh, nhưng thắng ở bền bỉ, sức chịu đựng cực tốt, sinh sôi hậu đại cực nhanh, đặc biệt còn có thể cung cấp thịt cùng sữa, cho nên bọn chúng thường được các thôn xóm nơi đây lựa chọn làm động vật chăn nuôi chính.
-” Xuất phát! “
Không chần chờ quá lâu, Lãnh Thiết cao giọng ra lệnh.
Cả đội ngũ theo đó trùng trùng điệp điệp tiến lên, một đường hướng thẳng về phía đông, xuyên qua rậm rạp rừng núi.
Đội ngũ tốc độ rất nhanh, trên đường cũng không có đụng phải cái gì yêu quỷ lợi hại, chỉ mất hơn một giờ đã đi ra khỏi khu vực giới hạn tuần tra an toàn.
Tới đây, tất cả mọi người đều nâng cao tinh thần cảnh giác, bởi so với thường xuyên được dọn dẹp khu vực an toàn, bên ngoài nguy hiểm hơn rất nhiều, yêu quỷ khắp nơi hoành hành, giống như nhị giai yêu quỷ không nói khắp nơi đều có, nhưng đụng phải xác suất rất cao, đến lúc đó hơi không cẩn thận có thể dễ dàng dẫn tới đoàn diệt.
Đến đây đội ngũ tốc độ cũng giảm xuống, tất cả cẩn thận từng bước tiến lên.
Không hổ là ngoài khu vực an toàn, đoạn đường này đám người cũng không có như trước dễ dàng, một đường đụng phải liên tiếp yêu quỷ tập kích, thế nhưng đám người ở đây đều là các đội bên trong tinh anh, không phải nhị giai ra mặt liền có thể dễ dàng giải quyết.
Càng đừng nói đến dẫn đội chính là Lãnh Thiết vị này đại đội trưởng, có cây này định hải thần châm, đám người an tâm hơn rất nhiều.
Lại đi thêm khoảng ba mươi phút, Lãnh Thiết đột nhiên ra hiệu cả đội ngừng lại.
Thấy vậy tất cả liền không tự chủ nắm chặt trong tay binh khí dơ lên, ánh mắt cảnh giác nhìn lấy xung quanh.
Không gian nhất thời lâm vào yên tĩnh.
Thế nhưng yên tĩnh không được bao lâu, từng tiếng sột soạt dẫm nát lá cây không ngừng vang lên, âm thanh càng lúc càng rõ, hiển nhiên có vật gì đó đang tiến lại gần phía này.
Xong không để đám người chờ lâu, chủ nhân tiếng động rất nhanh đã lộ diện.
Chỉ thấy cách đám người chưa tới một trăm mét phía bên trái, một đầu yêu quỷ hình dáng giống như chó, trên cổ mọc ra ba cái đầu, toàn thân đen nhánh, cao lớn thân hình từ bụi cây bên trong đi ra.
Nhìn thấy Lãnh Thiết đám người, tam đầu cẩu sáu con mắt màu đỏ hung quang đại thịnh, miệng phát ra tiếng tiếng gầm gừ dữ tợn.
-” Nhị giai yêu quỷ! “
Cảm nhận tam đầu cẩu phát ra nặng nề khí tức, đám người biến sắc hô lên.
Lãnh Thiết trên mặt cũng lộ ra ngưng trọng, tuy nhiên không chút nào hoảng hốt, ngược lại đối với Trần Huyền Cơ đám người nói: -” Các ngươi đứng yên một chỗ cảnh giác, đầu này yêu quỷ để cho ta giải quyết. “
Dứt lời, Lãnh Thiết từng bước tiến lên phía trước, trên người làn da theo đó dần dần biến trở nên thô ráp, cuối cùng trở thành màu sắc cùng tảng đá đồng dạng xám trắng.
Hiển nhiên đây chính là Lãnh Thiết mở ra bản thân yêu kỹ, hóa đá.
Không có ngừng lại, từ Lãnh Thiết thể nội bên trong huyết khí dũng động, sau đó lan tràn ra toàn thân, đem xám trắng làn da chiếu đỏ bừng bừng, Luyện Huyết Cảnh nhị đoạn Khí Huyết Hiển Hóa hoàn toàn mở xa.
Xa xa cảm nhận được Lãnh Thiết trên thân đồng dạng phát ra khí tức cường đại, tam đầu cẩu ba cái đầu ngửa lên trời gầm rú, sau đó so với lão hổ còn to thân thể bật nhảy hướng về phía trước một trảo vả tới.
Đối mặt một trảo đầy uy thế, Lãnh Thiết không tránh không né, trực tiếp giơ lên tay trái đỡ lấy, đồng thời tay phải nắm thành quyền móc ngược mà lên.
Ầm! Oành!
Va chạm trong nháy mắt, cả hai riêng phần mình lại lại.
Lãnh Thiết mặc dù thành không chắn một trảo, nhưng một trảo này lực đạo quá lớn vẫn để hắn phải lùi lại một đoạn mới có thể đứng vững, mà tam đầu lang cũng hứng chịu tới hắn một quyền.
Xong đây mới chỉ là món khai vị, cả hai tách ra sau đó lại hướng về nhau lao tới.
Nhất thời một trận long tranh hổ đấu diễn ra, phong bạo thổi ngược, cây cối đổ gãy, mặt đất bụi cát càng bị thổi đến tứ tán.