Yêu Võ Thần

Chương 69: Sát Ý



Chương 69: Sát Ý

Độc Nhãn Câu đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh.

Nó giống như chỉ vô tình đi ngang qua, sau khi ăn no liền bỏ đi, để lại sau lưng một đám người vẫn còn thấp thỏm sợ hãi.

Nhìn lại Xa Ô Lộ, giờ phút này không khí trầm thấp đến cực điểm.

Có không ít đội ngũ lúc này chỉ còn sót lại một người, thậm chí đoàn diệt, ngay cả các thương đội cũng chịu tổn thất không nhỏ.

Tứ giai yêu quỷ quả thật quá mức kinh khủng, nhất còn là tứ giai đỉnh phong Độc Nhãn Câu loại này, Hợp Thể Cảnh không ra, cùng cấp Đan Thai Cảnh yêu võ giả rất ít người có thể chống lại.

Xen lẫn giữa các đội ngũ trong một góc, Trần Huyền Cơ lúc này đang tận lực sử dụng Thông Linh Chung cảm ứng xung quanh, để hắn thở phào chính là, tại pham vi ba dặm bên trong cũng không có lại phát hiện đầu kia tứ giai yêu quỷ khí tức.

Đem cảm ứng thu hồi, Trần Huyền Cơ liếc mắt nhìn xung quanh, các đội ngũ khác vẫn đang tại cảnh giác bốn phía, không dám buông lỏng.

Đột nhiên Trần Huyền Cơ hơi dừng lại, tiếp đó đưa ánh mắt nhìn về một chỗ không xa, nơi đó cũng đang có một đôi ánh mắt nhìn về phía này, hơn nữa còn không chút nào che dấu.

Chủ nhân ánh mắt là một vị nam tử tuổi chừng hai bảy, hai tám, khuôn mặt bình thường cùng làn da ngăm đen. Sau khi bị Trần Huyền Cơ phát hiện, nam tử cũng không có chút nào lúng túng cùng ý định thu hồi ánh mắt, ngược lại còn mỉm cười gật đầu, tỏ ra đầy thiện ý.

Trần Huyền Cơ đối với nam tử này hoàn toàn không quen biết, hai người chỉ mới gặp buổi chiều mà thôi.

Đối phương ban đầu vốn là có đội ngũ, hơn nữa còn không ít, gồm có bốn người, nhưng ban nãy xui xẻo bị Độc Nhãn Câu để mắt, kết quả ba người trong đội đã trở thành yêu quỷ thức ăn, chỉ có vị này nam tử may mắn sống sót.

Hơn nữa người này cảnh giới còn không thấp, Trần Huyền Cơ mặc dù không nhìn ra cảnh giới chân thật nhưng chắc chắn không thấp hơn Luyện Huyết Cảnh.

Hai người mắt ánh cứ như vậy nhìn nhau, được một hồi Trần Huyền Cơ chủ động thu hồi ánh mắt.

Mặc dù không nhìn ra đối phương trong mắt sát ý, nhưng Trần Huyền Cơ lại không tự chủ cảnh giác lên, dám không kiêng nể nhìn chằm chằm người khác như vậy, chẳng khác nào trắng trợn khiêu khích.

Hắn nhớ không nhầm bản thân cùng đối phương cũng không có cái gì v·a c·hạm.



Cùng cảnh giới Trần Huyền Cơ không dám tự vỗ ngực nói đỉnh tiêm, nhưng những người khác muốn đánh bại hắn cũng không phải chuyện dễ dàng.

Tuy nhiên thực lực không chỉ xét về cảnh giới, còn rất nhiều yếu tố quyết định.

Trong đó đan dược, yêu võ binh, phù lục, yêu kỹ các loại đều đóng vai trò cực lớn, thậm chí nếu như sở hữu yêu võ binh hay yêu kỹ nghịch thiên, vượt cấp chiến cũng không phải không thể.

Mà tại Trần Huyền Cơ thu hồi ánh mắt trong giây lát, nam tử kia đột nhiên đứng lên, sau đó đi thẳng về phía bên này.

Phát giác được nam tử tiếp cận, Trần Huyền Cơ bàn tay âm thầm nắm chặt chuôi đao.

Không bao lâu, vị kia nam tử đã đi tới gần Trần Huyền Cơ vị trí, nhưng là đối phương cũng không có quá lại gần, ngược lại giữ lấy năm mét khoảng cách.

-" Vị huynh đệ này, không viết ta có thể ngồi xuống cùng nói chuyện hay không? " Nam tử đứng đó mỉm cười nói.

Nghe vậy Trần Huyền Cơ nhíu mày, trong đầu các loại suy nghĩ không ngừng vận chuyển.

Trước mặt nam tử này ra bài quả thật để hắn có chút không kịp phản ứng, từ ban đầu không kiêng nể nhìn chằm chằm đến hiện tại tiếp cận muốn bắt chuyện.

Trong khi đó cả hai vốn không quen không biết, hơn nữa còn ở giữa rừng núi nguy hiểm này, theo lý sẽ không ai tùy tiện tiếp xúc người xa lạ, đó chính là một hành vi không khôn ngoan.

Nếu nói đối phương muốn ra tay với hắn cũng không đúng.

Bởi đối phương vừa mất đi ba vị đồng bạn, thực lực suy yếu, lúc này lại muốn ra tay với hắn thì quả thật không phải chuyện của người thông minh nên làm.

Giờ phút này Trần Huyền Cơ trong đầu đột nhiên nảy ra một suy nghĩ.

-" Không biết huynh đệ có chuyện gì muốn nói, tại hạ xin rửa tai lắng nghe. " Trần Huyền Cơ lạnh nhạt nhìn đối phương, cũng không có mời ngồi mà trực tiếp nói.

Nhìn thấy hắn cảnh giác, nam tử cũng không có ý kiến, vẫn như cũ giữ bộ mặt tươi cười nói: -" Hahaha! Cũng không có chuyện gì to tát, chẳng qua là nhìn huynh đệ giống một vị người quen nên muốn bắt chuyện mà thôi. "

-" Thật sao! " Trần Huyền Cơ híp mắt nhìn đối phương.



Giống như nhìn ra Trần Huyền Cơ ánh mắt không tin, nam tử cười trừ một tiếng, sau đó khuôn mặt nghiêm túc nói: -" Ta nhìn huynh đệ giống như là người mới từ bên trong thôn xóm đi ra, chuyến này mục đích nếu như ta đoán không sai chắc hẳ là Bích Thủy Thành, hơn nữa còn là lần đầu. "

Nghe đối phương nói, Trần Huyền Cơ cũng không có phản bác, chỉ là nhìn chằm chằm đối phương.

-" Huynh đệ đừng có hiểu lầm, nói thật lòng ta cũng không có cái gì ý đồ xấu, chẳng qua là muốn cùng huynh đệ kết đội mà thôi. " Nam tử cười như không phải cười nói: -" Như ngươi thấy, ta đồng bạn đều đã bị yêu quỷ g·iết c·hết, bên ngoài nguy hiểm quả thật không phải một người có thể chống đỡ. Ta nhìn huynh đệ cũng thân cô thế cô, hơn nữa còn không phải người xấu, chúng ta nếu cùng kết đội mà đi sẽ an toàn hơn rất nhiều. "

-" Hơn nữa ta đối với Bích Thủy Thành cũng gọi là hiểu rõ một hai, nếu huynh đệ muốn nghe, trên đường đi ta cũng không ngại giới thiệu tường tận, để đến khi vào trong thành cũng sẽ không quá bỡ ngỡ. "

Nói đến đây nam tử ngừng lại, ánh mắt đem theo ý cười nhìn lấy Trần Huyền Cơ chờ đợi câu trả lời.

Trần Huyền Cơ lúc này bề ngoài dù không tỏ ra thế nào nhưng trong đầu suy nghĩ lại không ngừng chuyển động, nam tử lời nói quả thật để hắn động tâm.

Đối với Bích Thủy Thành Trần Huyền Cơ hoàn toàn không biết một chút nào, một khi đường đột đặt chân đến, rất dễ phạm sai lầm, bước bước khó khăn.

Nhưng một khi biết trước tường tận, tương lai sẽ thuận lợi hơn rất nhiều, giống như cá gặp nước.

Thế nhưng suy nghĩ một hồi Trần Huyền Cơ lại quyết định cự tuyệt, phong hiểm trong chuyện này quá lớn, thứ nhất người này là một tên không đáng tin cậy đồng đội, chỉ tử ban nãy sự kiện liền có thể nhìn ra. Nếu như kết đội, Trần Huyền Cơ lại càng phải phân ra càng nhiều tinh thần đề phòng, nhất là khi gặp chuyện, đối phương chưa chắc đã ra tay giúp đỡ, ngược lại còn có khả năng bỏ đá xuống giếng.

Quan trọng đối phương lời nói chưa chắc là thật, Bích Thủy thành thông tin có thể chậm tìm hiểu, chẳng qua sẽ mất một chút thời gian mà thôi.

-” Huynh đệ thứ lỗi, ta độc hành đã quen, kết đội chuyện này khả năng không thể được rồi. “ Trần Huyền Cơ bình tĩnh nói.

Trước mặt nam tử kia nghe vậy lông mày hơi nhíu, nhưng rất nhanh liền dãn ra, lắc đầu thở dài nói: -" Vậy thì thật sự là đáng tiếc. "

-" Tuy nhiên gặp nhau ở đây cũng coi như là duyên, không biết huynh đệ có tiện báo họ tên, ta xin tự giới thiệu trước, ta họ Đào tên chỉ có một chữ Tấn, huynh đệ cứ gọi ta Đào Tấn là được rồi. "

Nhìn đối phương khuôn mặt tươi cười, Trần Huyền Cơ cũng không tiện phớt lờ, chỉ đành lễ nghĩa đáp trả: -" Ta tên Tôn Đằng. "



Tiếp đến hai người chỉ nói thêm vào câu liền tách ra, Trần Huyền Cơ lại tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.

Bất quá hắn tinh thần lúc này lại càng thêm cảnh giác, nhất là Đào Tấn tên kia, bởi ban nãy khi hắn từ chối lời mời, liền cảm nhận được đối phương lộ ra sát ý.

Mặc dù đối phương ẩn dấu rất kỹ, nhưng lấy Trần Huyền Cơ nhạy bén cảm giác vẫn như cũ có thế phát giác.

Tuy nhiên vào hoàn cảnh hiện tại cũng không tiện vạch mặt, nhất là còn chưa biết đối phương mạnh yếu như thế nào, tùy tiện giao thủ rất có thể sẽ ăn thiệt thòi lớn, thậm chí còn để người khác ngư ông đắc lợi cũng không chừng.

Giờ phút này xung quanh lại trở về ban đầu bình tĩnh, tất cả người ở đây đều không ai nói một lời, toàn bộ đều đang chờ đợi trời sáng.

Một đêm lại thoáng chốc trôi qua.

Khi những tia mặt trời đầu tiên vừa chiếu xuống, thương đội cùng các đội ngũ đã lập tức khởi hành.

Vẫn như cũ là ngày đi đêm nghỉ, phải mất hơn một ngày sau đó, đám người cuối cùng cũng đã nhìn thấy được Bích Thủy Thành bóng dáng.

Nhìn từ xa, Bích Thủy Thành giống như một toàn núi lớn, với kích thước vô cùng to lớn, nhất là tường thành, phải cao khoảng một trăm mét có hơn, đặc biệt bên trên còn được vẽ vô số các loại hoa văn giống như trận văn.

Chứng kiến hùng vĩ như vậy như vậy tòa thành, Trần Huyền Cơ trong lòng rung động không thôi, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy công trình to lớn như vậy, Bạch Lang Thôn đứng trước tòa này Bích Thủy thành quả thật không đáng nhắc đến, tựa như tiểu vu gặp đại vu.

-" Đây chính là yêu võ giả thánh địa. "

Xong không chỉ riêng to lớn, Bích Thủy Thành người ở cũng đông đúc vô cùng, cho dù hiện tại là ban trưa, cổng thành người ra, người vào vẫn như cũ cực kỳ chen chúc.

Dù là đông người như vậy nhưng tất cả đều rất kỷ luật xếp thành hai hàng chỉnh tề ra vào.

Mà Trần Huyền Cơ cùng các thương đội, đội ngũ sau khi đến cũng cũng nghiêm chỉnh gia nhập hàng ngũ xếp hàng.

Bởi vì dòng người quá đông, Trần Huyền Cơ phải xếp hàng thật lâu mới tới lượt.

Canh giữ cổng thành thành là một đội binh sĩ, tất cả ăn mặc chỉnh tề áo giáp, tay cầm trường thương, đặc biệt cảnh giới đều tại Luyện Huyết Cảnh cùng Luyện Thể tam đoạn..

Gặp Trần Huyền Cơ sau khi đi lên, binh sĩ bắt đầu thực hiện thủ tục nhập thành.

Thủ tục vào thành rất đơn giản, giống người mới tới như Trần Huyền Cơ chỉ cần khai báo họ tên, lai lịch, sau đó giao nộp một viên hạ phẩm Tinh Nguyên liền đã được cho vào thành.

Đến đây Trần Huyền Cơ mới chính thức nhẹ thả lỏng, năm ngày vừa qua giờ phút này tất cả đều giống như là một giấc mơ.