Một ngày rất nhanh đã trôi qua, sáng hôm sau Trần Huyền Cơ cùng những người khác đã tập hợp từ rất sớm.
Điểm danh đủ quân số, Bành Húc liền dẫn theo năm người đi ra bên ngoài bức tường, so với khung cảnh bình yên một màu trong Bình An thôn, bên ngoài lại là một thế giới đầy màu sắc với những cánh đồng lúa xanh rờn bát ngát, những cánh rừng bạt ngàn, các loại chim muông, côn trùng ríu rít, tất cả hợp lại tạo nên một bức tranh sống động làm say đắm lòng người.
Trần Huyền Cơ mặc dù không phải là lần đầu tiên đi ra bên ngoài, tuy nhiên hắn vẫn như cũ bị khung cảnh xung quanh làm cho say mê, hào hứng.
-” Nhiệm vụ của chúng ta là tuần tra phía bắc cùng phía tây, khoảng cách vẫn như cũ là sáu dặm đổ lại, mọi người hết sức đề cao cảnh giác. “ Vừa đi ra bên ngoài, Bành Húc lập tức mở miệng nhắc nhở.
Lần này phụ trách tuần tra ban ngày chính là bọn hắn đội hai cùng với đội bảy, mà đội bọn hắn tuần tra phía tây cùng đông vừa vặn chính là rừng rậm khu vực, độ nguy hiểm có thể nghĩ.
Đối với bên ngoài hoàn cảnh Trần Huyền Cơ cũng không có quen thuộc, lúc này thành thật đi theo sau Bành Húc đám người.
Mà nhiệm vụ tuần tra cũng rất đơn giản, chỉ cần kiểm tra xem Bình An thông xung quanh có yêu quỷ du đãng hay không. Trong đó nếu gặp phải cấp thấp yêu quỷ thì lập tức ra tay chém g·iết trừ hậu hoạn, còn chẳng may gặp cao cấp yêu quỷ, tự nhiên không cần mạo hiểm lại gần, chỉ cần trở về báo lên trên là được. May mắn khu vực này cũng không thường xuyên có quá lợi hại yêu quỷ lui tới, đa phần đều là tam giai đổ lại mà thôi.
Đến khu vực tuần tra bên trong, cả đội bắt đầu nâng lên cảnh giác, Trần Huyền Cơ vào giờ phút này tinh thần có chút căng cứng cùng lo lắng, dù sao cũng chỉ là cái chim non.
Trên đường Nguyễn Nhạc cũng nhắc nhở hắn qua một ít yêu quỷ loại hình, bọn chúng có thiên hình vạn trạng, có hình dáng giống như người, có như động vật, có là tảng đá, thủ đoạn công kích cũng khác nhau, đặc biệt có những con yêu quỷ giỏi ẩn thân, chỉ cần mất cảnh giác rất có thể c·hết cũng không biết mình c·hết như thế nào.
-” Tiểu Trần ngươi cũng coi như là may mắn, lần tuần tra đầu tiên liền vào ban ngày, có thể thả lỏng hơn rất nhiều. “ Đi ở Trần Huyền Cơ bên cạnh Lê Trọng đột nhiên cười nói.
-” Ban đêm sẽ càng thêm nguy hiểm hơn hay sao? “ Nghe vậy Trần Huyền Cơ lập tức hỏi lại.
-” Đương nhiên, ban đêm thế nhưng chính là yêu quỷ thế giới, là thời gian bọn chúng hoạt động mạnh nhất, xác suất gặp phải yêu quỷ mạnh mẽ sẽ càng cao, ngươi nói có nguy hiểm hay không. “ Nói đến dây Lê Trọng đột nhiên mỉm cười trêu trọc.
Cứ như vậy trên đường tuần tra Trần Huyền Cơ không ngừng hỏi Lê Trọng về các loại yêu quỷ cùng đối phương kinh lịch, để hắn học hỏi được không ít kinh nghiệm.
Một mực đi đến gần trưa, có lẽ đám người vận khí tốt cho nên trên đường tuần tra cũng không có đụng phải yêu quỷ, ngược lại gặp phải một ít dã thú, kết quả tự nhiên b·ị b·ắt lại trở thành thực đơn bữa trưa.
Đang lúc đám người chuẩn bị trở về, đi ở phía trước nhất Bành Húc đột nhiên dừng lại đồng thời đưa tay ra hiệu cho phía sau đội viên.
Nhìn thấy vậy Trần Huyền Cơ đám người cũng lập tức dừng lại bước chân, ánh mắt quét xung quanh một vòng, tuy nhiên cũng không có phát hiện ra cái gì, cuối cùng ánh mắt nghi hoặc dừng lại ở Bành Húc trên thân.
-” Có yêu quỷ đang tiếp cận, tất cả trước trèo lên cây ẩn nấp đi. “
Dứt lời, Bành Húc lập tức dẫn đầu trèo lên gần nhất một cây cổ thụ, động tác nhanh thoăn thoắt không khác linh vượn là mấy, rất nhanh đã ẩn núp sau những tán cây.
Mà những người khác lúc này cũng không có nghĩ ngợi nhiều, đối với Bành Húc tuyệt đối tin tưởng, toàn bộ học theo trèo lên cùng Bành Húc một cây cổ thụ, Trần Huyền Cơ đương nhiên cũng không ngoại lệ, giờ phút này không gian trở nên yên lặng lạ thường.
Quả nhiên theo đám người ẩn nấp không bao lâu, phía xa đột nhiên vang lên tiếng chân nặng nề đang hướng về nơi này đi đến.
Rất nhanh một con yêu quỷ xuất hiện tại trong đám người tầm mắt, nó có hình dáng như nhện với tám chân, tuy nhiên nửa người trên lại là thân người, đặc biệt nó khuôn mặt bên trên có tám con mắt cùng với khuôn miệng trải đầy răng nhọn đang nhểu ra màu xanh chất lỏng trông cực kỳ đáng sợ.
-” Nhân Chu, nhất giai yêu quỷ. “ Nhìn thấy yêu quỷ một khắc, Trần Huyền Cơ bên cạnh Lê Trọng lập tức thì thào nói.
Yêu Quỷ cũng có phân chia đẳng cấp, chính là từ nhất giai tới cửu giai, mỗi một giai tương đương với nhân tộc một cái cảnh giới, trong đó như trước mặt yêu quỷ, đẳng cấp chỉ có nhất giai, tương đương Luyện Thể Cảnh yêu võ giả.
-” Đừng có khinh thường, Nhân Chu thế nhưng tại nhất giai bên trong cũng là tương đối lợi hại, không phải bình thường nhất giai có thể so sánh. “ Bành Húc vào lúc này mở miệng nói: -” A Tứ, Lê Trọng, Nguyễn Nhạc, Anh Bác, bốn người các người cùng tiến lên xử lý nó đi, nhớ cẩn thận. “
-” Còn tiểu Trần, ngươi trước ngồi ở đây cùng ta quan sát bọn hắn chiến đấu học hỏi kinh nghiệm đi, đợi lần sau đụng phải yêu quỷ sẽ cho ngươi tham chiến. “
Đối với một tên người mới như Trần Huyền Cơ, Bành Húc cũng không có vội vã cho hắn xuất chiến, mặc cho ở doanh trại lúc biểu hiện rất không tệ.
Dù sao cùng yêu quỷ chiến đấu cũng khác với cùng người chiến đấu, sơ sẩy một chút cũng có thể ngay lập tức nằm xuống, trở thành bọn chúng trong miệng thức ăn.
Mà lúc này A Tứ bốn người cũng đã nhảy xuống đất, tất cả ăn ý chia ra bốn phía đem Nhân Chu vây lại.
Xong không đợi Nhân Chu phản ứng, cả bốn lập tức lao vào công kích, dẫn đầu là Nguyễn Nhạc, hắn trực tiếp nhảy lên, hai tay nắm chặt đại đao bổ xuống. Một đao này uy lực mười phần, so với lúc cùng Trần Huyền Cơ giao thủ nhanh hơn gấp đôi có thừa, hiển nhiên vừa ra tay chính là toàn lực.
Tuy nhiên đỉnh cấp nhất giai Nhân Chu cũng không phải bù nhìn, đối mặt với Nguyễn Nhạc công kích, nó ngửa mặt lên trời rít gào, sau đó vung lên móng vuốt chống đỡ.
Keng!
Liên tiếp tia lửa bắn ra, Nguyễn Nhạc cùng Nhân chu nháy mắt đồng loạt lui về phía sau.
Cũng vào lúc này Lê Trọng đã đến, hổ đao bổ vào nó chân sau, không kịp tránh né Nhân chu lập tức bị chặt trúng, xong cũng không có bị một đao này chặt gẫy mà cả người chỉ khẽ trùng xuống.
-" C·hết đi cho lão tử. "
Giống như là báo săn mồi, A Tứ chớp mắt đã tiếp cận Nhân Chu, liêm đao lấy một góc độ xảo trá móc vào nó phần hông kép mạnh, ý đồ muốn đem ổ bụng phá mở.
Bất quá Nhân Chu phản ứng cũng không chậm, nó xoay đầu nhìn A Tứ, cái miệng đầy răng nhọn mở rộng phun ra một đám chất lỏng màu xanh về phía hắn với tốc độ cực nhanh.
Cảm nhận được nguy hiểm, A Tứ giờ phút này không chút do dự nhảy sang một bên tránh né.
Xèo! Xèo!
Mất đi mục tiêu, đám chất lỏng màu xanh kia bắn xuống mặt đất, chỉ thấy mặt đất chớp mắt đã bị ăn mòn ra một cái hố sâu.
Mà giờ phút này, vẫn luôn chờ cơ hội Anh Bác cực nhanh tiếp cận Nhân chu, hắn bộ pháp cực kỳ quỷ dị, chỉ thoáng chốc đã đến Nhân chu bên cạnh.
Hỏa Diễm Phù!
Máu tưới nhỏ lên phù lục trong nháy mắt, dao găm bên trên lập tức bùng lên một ngọn lửa đỏ rực.
Không chút do dự, Anh Bác lập tức cầm dao găm rực lửa đâm vào Nhân Chu trái tim vị trí, mà vốn cứng rắn thân thể Nhân Chu vào lúc này lập tức dễ dàng bị phá mở, đồng thời mùi cháy khét theo đó bốc lên.
Gràooo!
Mặc dù dù b·ị đ·âm vào trái tim, Nhân Chu cũng không có c·hết đi ngược lại càng thêm cuồng bạo, nó cánh tay vung lên trực tiếp đem Anh Bác đánh bay.
-" Cùng lên đi! "
Nguyễn Nhạc quát lớn một tiếng, đồng thời kích hoạt Hỏa Diễm phù sau đó mang theo rực lửa đại đao chém tới.
Lê Trọng cùng A Tứ cũng đem Hỏa Diễm Phù phù kích hoạt, cả hai hình thành thế gọng kìm đem Nhân Chu ép chặt, không cho nó trốn thoát.
Còn Nguyễn Nhạc vào lúc này trở thành chủ công, hắn đao đao chém ra đều cực kỳ mạnh mẽ, cơ hồ mỗi một đao đều đem Nhân Chu thân thể phá mở. Dưới ba người toàn lực vây công Nhân Chu rất nhanh liền lâm vào thế yếu, trên thân xuất hiện vô số v·ết t·hương cùng vết bỏng, chiếu theo tình hình này sợ rằng không trụ được bao lâu.
Nhân Chu mặc dù là nhất giai bên trong đỉnh cấp, xong Nguyễn Nhạc bốn người cũng không có người nào kém, hai cái Vũ Dũng hai cái Thông Lực, cho dù gặp phải nhị giai yêu quỷ cũng có thể chống đỡ một lát.
Lại mấy phút trôi qua, đợi Nhân Chu đã nhanh không chịu nổi lúc, Anh Bác bất ngờ từ phía sau nó tiếp cận, dao găm trong tay nhanh như chớp cắt lìa nó cái cổ, dữ tợn cái đầu rơi xuống, một dòng máu xanh theo đó phun ra như suối. Nhưng đến đây cũng không có ngừng lại, Anh Bác lại tiếp tục đem nó đem nó thân thể cắt ra làm mấy khối, đến khi chắc chắn đ·ã c·hết mới thôi.
-” Yêu quỷ không chỉ thân thể cứng rắn, nó sức sống cùng sức khôi phục vô cùng mãnh liệt, có những con yêu quỷ c·hặt đ·ầu cũng chưa chắc đã hoàn toàn c·hết, cho nên sau này cùng yêu quỷ chiến đấu đừng ngại bồi cho nó mấy đao, bằng không n·gười c·hết ngược lại rất có thể sẽ là ngươi. “ Bành Húc mở miệng nhẹ giọng nói.
Ngồi bên cạnh trần Huyền Cơ nghe vậy khẽ gật đầu, đồng thời trong lòng cảm thán yêu quỷ khủng bố, Nguyễn Nhạc bốn người đều là Luyện Thể bên trong hảo thủ, vậy mà thật lâu mới có thể chém g·iết. Tự so sánh một chút, Trần Huyền Cơ cảm giác nếu đổi lại là mình, chỉ sợ đối đầu một lát sẽ bị Nhân Chu g·iết c·hết.
Yêu quỷ đã bị giải quyết, Trần Huyền Cơ hai người cũng leo xuống mặt đất cùng Nguyễn Nhạc đám người tụ họp.
Mà Nguyễn Nhạc đám người lúc này đang đem Nhân Chu t·hi t·hể xử lý, chỉ thấy Anh Bác dùng dao găm đem nhân chu ngực tách ra sau đó thò vào tìm tòi một hồi rồi moi ra một viên đá màu xanh hình tròn, kích cỡ lớn tầm ngón tay út.
Nhìn thấy viên đá này, Trần Huyền Cơ trong đầu lập tức có suy đoán, ‘ Đây chính là yêu quỷ tinh hạch? ‘
-” Tiểu đội trưởng. “ Lấy được tinh hạch, Anh Bác lập tức đem giao cho Bành Húc.
Bành Húc cũng là tùy ý tiếp nhận, sau đó để cho Nguyễn Nhạc đám người đem Nhân Chu t·hi t·hể chôn xuống, rồi ra lệnh cho tất cả trở về trong thôn.