Yêu Võ Thần

Chương 8: Cứu Viện



Chương 8: Cứu Viện

Trở về doanh trại, Bành Húc lập tức đi gặp Hà Lạc xin cấp phù lục đồng thời giao nộp tinh hạch.

Còn lại Trần Huyền Cơ mấy người thì bắt đầu dùng bữa trưa, tranh thủ thời nghỉ ngơi một chút để tiếp tục buổi chiều tuần tra.

-” Trọng ca, ngươi nói ban sáng tiểu đội trưởng làm sao có thể rất sớm phát hiện được yêu quỷ tới gần vậy? “ Trong bữa cơm, Trần Huyền Cơ đột nhiên hướng Lê Trọng hỏi.



Đối với việc Bành Húc có thể từ xa phát hiện yêu quỷ tới gần, Trần Huyền Cơ cực kỳ nghi hoặc, bởi khi đó hắn cũng chú ý tới, ngoại trừ Bành Húc những người khác đều không có phát hiện, chẳng lẽ là Luyện Huyết yêu võ giả năng lực.

-” Việc này tự nhiên là liên quan đến đội trưởng yêu kỹ. “ Lê Trọng trầm ngâm nói.

-” Yêu kỹ? “ Hai chữ này nhất thời để Trần Huyền Cơ ồ lên kinh ngạc.

-” Đúng vậy, Luyện Thể Cảnh yêu võ giả muốn đột phá Luyện Huyết Cảnh cần phải dung hợp tinh hạch, quá trình này cực kỳ nguy hiểm có thể nói là cửu tử nhất sinh, tuy nhiên nếu thành công dung hợp thì không chỉ gia tăng lực lượng mà còn có thể lĩnh ngộ yêu kỹ. “ Lê Trọng chuyên tâm giải thích: -” Yêu kỹ thứ này cực kỳ thần kỳ, có khống chế lửa, băng hay điều khiển đồ vật không khác gì yêu quỷ năng lực, toàn bộ tuần vệ bình chúng ta thế nhưng cũng chỉ có năm người sở hữu yêu kỹ. "



Năm người, đây cũng đại biểu cho tuần vệ binh có năm vị Luyện Huyết cảnh yêu võ giả, nên nhớ tuần vệ binh số lượng hơn năm mươi người, trong đó đạt đến Luyện Thể cảnh cực hạn Thông Lực thế nhưng không ít, vậy mà cũng chỉ có năm tên Luyện Huyết, từ đó có thể thấy được đột phá độ khó khăn.



Trần Huyền Cơ mặc dù tự tin mình thiên phú, tuy nhiên cũng không dám nói chắc chắn có thể đột phá, bởi tu luyện con đường chỉ thiên phú thôi còn chưa đủ.



. . .



Đến chiều Trần Huyền Cơ đám người lại bắt đầu công việc tuần tra, một đường vậy mà đụng phải hai con yêu quỷ, may mắn chỉ là tương đối yếu nhất giai.



Trong quá trình này, Trần Huyền Cơ tự nhiên vẫn như cũ cùng Bành Húc đứng ngoài quan sát chiến đấu học hỏi kinh nghiệm, đợi cho kết thúc hắn mới tiến lên bắt đầu học xử lý yêu quỷ t·hi t·hể.





Yêu quỷ t·hi t·hể thế nhưng có thể hấp dẫn con khác yêu quỷ, nếu không xử lý t·hi t·hể cẩn thận để con yêu quỷ khác tìm tới, đến lúc đó cũng là một chuyện phiền phức.



Thời gian thoáng chốc đã đến buổi tối, tuần tra nhiệm vụ cũng chuyển giao cho cái khác đội ngũ.



Trở về doanh trại, Trần Huyền Cơ sau khi ăn uống xong lập tức bắt tay vào luyện tập, Trảm Đao Pháp đã được hắn thuần thục diễn luyện, các loại chiêu thức càng lúc càng uyển chuyển nhanh nhẹn.



Mà hắn luyện hóa Huyết Khí Đan tốc độ cũng dần dần nhanh hơn, một đêm liền đem một nửa dược lực tiêu hóa hết. Trần Huyền Cơ cảm giác bản thân chỉ cần có Huyết Khí Đan cũng ứng đầy đủ, không đến một tháng rưỡi nhất định có thể đột phá Vũ Dũng cảnh.



Tiếp đến những ngày sau đó Trần Huyền Cơ cứ như vậy ban ngày tuần tra, ban đêm vùi đầu vào tập luyện.



Trong thời gian đầu tuần tra, Trần Huyền Cơ vẫn như cũ đứng ngoài quan sát chiến đấu, phải đến ngày thứ bảy mới chính thức được cùng yêu quỷ chém g·iết.



Đối đầu là một con nhất giai yêu quỷ Hắc Xà Giáp, nhìn qua hình dáng giống con người nhưng đầu là đầu rắn, chiều cao gần ba mét, toàn thân được màu đen vảy giáp bao bọc, một thân khí thế để cho người ta không rét mà run.

Lúc này Trần Huyền Cơ cùng với A Tứ, Nguyễn Nhạc, Lê Trọng, Anh Bác toàn bộ tham chiến, bởi vì là lần đầu tiên cùng yêu quỷ chém g·iết, Trần Huyền Cơ tâm lý có chút lo lắng cùng hồi hộp, tuy nhiên rất nhanh tất cả đều bị hắn đè ép lại.

-” Tiểu Trần ngươi cẩn thận, bên trong chiến đấu chúng ta không nắm chắc bảo vệ được ngươi đâu. “ Lê Trọng nhẹ vỗ vai Trần Huyền Cơ nói, sau đó thân hình tựa như mãnh thú lao về phía Hắc Xà Giáp.

Trần Huyền Cơ thấy thế cũng không có chậm trễ, lập tức rút ra Hắc Thiết Đao chém tới, đã có nhiều lần quan sát kinh nghiệm, hắn giờ phút này cũng không có bị quá bối rối, Trảm Đao pháp thuần thục thi triển mà ra.

Hắc Xà Giáp tại nhất giai bên trong cũng coi như là đỉnh cấp, không chỉ lực lượng lớn mà toàn thân còn cực kỳ cứng rắn, công kích bình thuờng đối với nó đều vô dụng.

Rút ra Hỏa Diễm Phù dán lên thân đao, Trần Huyền Cơ cắn đầu ngón tay sau đó quyệt một đường lên phù lục, lập tức một ngọn lửa đỏ rực bùng lên bao phủ lấy toàn bộ thân đao, bởi Hoả Diễm Phù thời gian duy trì có hạn, Trần Huyền Cơ không dám kéo dài mà tranh thủ công kích muốn trong thời gian ngắn giải quyết trước mặt yêu quỷ.



Xong Hắc Xà giáp không phải ăn chay, ở dưới năm người vây công nó vẫn có thể ương ngạnh chống đỡ, hai tay móng vuốt điên cuồng hướng về đám người cào xé.

Đối mặt Hắc Xà Giáp công kích Trần Huyền Cơ lập tức vung đao chống đỡ, tuy nhiên vừa v·a c·hạm bản thân liền b·ị đ·ánh bay ra đằng sau một đoạn dài mới có thể miễn cưỡng đứng vững.

-” Lực lượng mạnh như vậy. “ Trần Huyền Cơ toàn thân đổ đầy mồ hôi lạnh thầm than.

-” Đừng có cùng nó đối cứng, con này Hắc Xà giáp am hiểu lực lượng nhưng tốc độ chậm chạp, chỉ cần chậm rãi mài nước công phu là được. “ Vẫn luôn trầm tĩnh Anh Bác vào lúc này mở miệng nhắc nhở.

Trần Huyền Cơ nghe vậy cũng không dám tiếp tục lỗ mãng cùng nó đọ sức, ngược lại bắt đầu học theo Anh Bác bắt đầu không ngừng q·uấy n·hiễu, phát hiện cơ hội liền lập tức chém một đao chí mạng.

Mà Trong đội Nguyễn Nhạc mệnh danh là khiên thịt, hắn lực lượng lớn nhất, trực tiếp đứng ra kiềm chế Hắc Xà Giáp, cùng theo đó còn có Lê trọng hỗ trợ, tại năm người hợp lực Hắc Xà Giáp rất nhanh rơi vào hạ phong.

Keng!



Trần Huyền Cơ một đao chém vào Hắc Già Giáp Trên lưng, hỏa quang theo đó văng tung tóe, không ít vảy đen vỡ nát rơi ra, đồng thời da thịt còn bị hỏa diễm đốt cháy vang lên từng tiếng tí tách.



Giờ phút này Trần Huyền Cơ nội tâm không biết tại sao lại hưng phấn lạ thường, hắn cảm giác được từ sâu trong tâm trí đang có thứ gì đó thúc đẩy mình chém g·iết, c·hết chóc.

Càng đánh Trần Huyền Cơ lại càng thêm dũng mãnh, mỗi một đao đều đem Hắc Xà Giáp vảy giáp đánh nát bấy, một màn này để cho đứng từ xa quan sát Bành Húc kinh ngạc, đây là một cái người mới?

-” Hà Lạc đại nhân nói không sai, tiểu tử này quả nhiên là một cái hạt giống tốt. “ Bành Húc hai mắt híp lại khẽ lẩm bẩm.

Cùng lúc chiến đấu đã đi tới cao trào, Hắc Xà Giáp cơ hồ đã bị đám người đánh đến thoi thóp, tuy nhiên yêu quỷ sinh mệnh lực cực kỳ đáng sợ, cho dù chém đứt tay đứt chân vẫn có thể sinh long hoạt hổ.

Xong song quyền khó địch tứ thủ, cuối cùng vẫn bị A Tứ một đao bêu đầu, còn thân thể thì bị Nguyễn Nhạc bổ làm đôi.

-” Tiểu Trần biểu hiện không tệ, rất có ta năm đó phong thái. “ Chiến đấu kết thúc, Lê Trọng vào lúc này xách đao đi lại Trần Huyền Cơ Bên cạnh, tay trái khoác lên vai hắn nói, biểu cảm tràn đầy tán thưởng.

Những người khác cũng đối với Trần Huyền Cơ cũng đồng dạng khen ngợi, hắn biểu hiện đều bị bọn hắn thu vào trong mắt, lần đầu tiên cùng yêu quỷ chém g·iết vậy mà không có một chút bối rối, so với bọn hắn lúc mới gia nhập mạnh hơn rất nhiều.



-” Được rồi, bớt nói chuyện phiếm, nhanh chóng dọn dẹp chiến trường đi, còn phải tiếp tục tuần tra đây. “ Bành Húc lúc này đứng ra nói.

Nghe vậy đám người lập tức nghiêm túc đem Hắc Xà Giáp t·hi t·hể xử lý, sau đó nhanh chóng rời đi.



Mà tại bọn hắn rời đi không bao lâu, từ trong một cái gốc cây cổ thụ gần đó, bất ngờ một đứa bé đi xuyên ra, đúng vậy, chính là xuyên qua.

Đứa bé dáng người không cao, chỉ khoảng năm mươi phân,trên người mặc một bộ y phục màu đỏ tươi, khuôn mặt tái nhợt nhìn không ra nam hay nữ, đặc biệt nó một đôi con mắt lại có màu đen kịt, nhìn qua tựa như đầm sâu hút hết hồn phách.

Xoay cái đầu cứng ngắc nhìn xem xung quanh một vòng, phát hiện không có sinh vật khác, đứa bé lúc này chậm rãi tiến lên chỗ mặt đất vừa xảy ra chiến đấu, tiếp đến liền bắt đầu cúi người đào bới.

Chỉ một lát nó liền đào lên một cái cánh tay có vảy giáp màu đen, sau đó là cái đầu cùng hai nửa thân thể, hiển nhiên đây chính Hắc Xà Giáp t·hi t·hể.

Giống như là phát hiện mỹ thực, đứa bé lúc này không kịp chờ đợi mà cúi người đem t·hi t·hể cắn nuốt, vốn cứng rắn Hắc Xà Giáp t·hi t·hể vào lúc này lại bị đứa bé hàm răng dễ dàng xé rách mà nhai ngấu nghiến, những dòng máu xanh theo đứa bé khóe miệng không ngừng trào ra, hình ảnh quỷ dị này nếu mà bị người bắt gặp nhất định sẽ bị dọa sợ không thôi.

. . .

Thoáng chốc lại gần một tháng trôi qua, trong khoảng thời gian này Trần Huyền Cơ tham gia chém không ít yêu quỷ, đồng thời bản thân thực lực cũng tăng trưởng nhanh chóng.

Cũng trong thời gian này Trần Huyền Cơ nghe được tin tức là cùng hắn kiểm tra ra màu lam tư chất Dương Chiêu Nhi thành công đột phá Hùng Lực cảnh, nàng được xếp vào đội ba, đây cũng được xem như là một tiểu đội mạnh với tiểu đội tưởng là Luyện Huyết Cảnh yêu võ giả, cùng Bành Húc một cái cấp bậc.



Ngược lại bạn thân hắn Tôn Đằng cũng không nghe ngóng được đột phá tin tức, hiển nhiên vẫn còn tại cặm cụi mài nước công phu.

Đeo lên hắc thiết đao, Trần Huyền Cơ lại tiếp tục công việc tuần tra, liên tục lập đi lập lại trong gần một tháng đã trở thành hắn thói quen, nhất là việc cùng yêu quỷ chém g·iết, cơ hồ để hắn càng thêm trưởng thành, đồng thời còn trợ giúp bản thân gia tăng tốc độ luyện hóa dược lực.



Quả nhiên, tu luyện kết hợp chiến đấu mới là phương thức tăng lên thực lực nhanh nhất.

Vẫn như thường ngày tuần tra, dưới Bành Húc chỉ huy, cảm đám đem phía đông cùng phía tây rà soát một lướt, kết quả vậy mà không có phát hiện yêu quỷ du đãng.



Tuy nhiên không để cho đám người thà lỏng, phía bắc bầu trời vào lúc này đột nhiên bắn lên một đạo pháo hoa màu đỏ, cho dù là ban ngày cũng có thể nhìn rõ.

-” Pháo khẩn cấp, là đội bảy đang phát tín hiệu cầu cứu? “

Mà nhìn thấy pháo hoa một khắc, toàn bộ đội hai mọi người sắc mặt đều lộ ra kinh ngạc.

Đội bảy tại tuần vệ binh bên trong có thể nói là thực lực không tệ, tiểu đội trưởng tên Trần Cung là một vị Thông Lực cảnh đỉnh phong, từng có chiến tích một mình chém g·iết nhất giai yêu quỷ đỉnh phong, kết hợp với bốn vị đội viên quả thực tại nhất giai bên trong khó có yêu quỷ nào là đối thủ, lúc này vậy mà phát tín hiệu cầu cứu, hiển nhiên là đụng phải cực kỳ đáng sợ yêu quỷ.

Dưới Bành Húc dẫn đầu, cả đội vào lúc này không chút do dự đứng dậy xông về phía phát ra tín hiệu cầu cứu, Trần Huyền Cơ cũng không ngoại lệ.