Nội dung truyện Ác Ý Săn Thú
Một lần xảy ra tai nạn.
Mất trí nhớ Alpha tỉnh lại, bên cạnh đã có một đại mỹ nhân Omega dịu dàng săn sóc.
Đại mỹ nhân nói bọn họ là người yêu, A kỳ thật có chút không tin, nhưng sau khi xuất viện về nhà, đối với thân thể của nhau, bọn họ vô cùng phù hợp, mỹ nhân dị thường dâm đãng.
Mỗi lần đều là những đòn tấn công ân cần mà cháy bỏng, lâu dần A tin tưởng, sau đó quyết định cùng O trải qua cuộc sống sinh hoạt như một đôi vợ chồng bình thường.
Nhưng có một điều là, y không bao giờ cho hắn ra khỏi nhà, y nói hắn không có bạn bè, tính cách không tốt, cũng không có công việc.
Hắn không phải hoàn toàn tin tưởng, cảm thấy bản thân mình hẳn sẽ có bạn bè. Nhưng bởi vì mất trí nhớ, không có ai tới bệnh viện thăm hỏi, cho nên cũng tin.
Đại mỹ nhân đặc biệt thích dụ dỗ hắn, thường xuyên ở trong kỳ phát tình, không dùng áo mưa mà điên cuồng quấn lấy nhau.
Thật vất vả mới vượt qua kỳ phát tình, hắn ra khỏi nhà muốn mua thuốc dinh dưỡng cho đại mỹ nhân, bỗng nhìn thấy một O hoàn toàn xa lạ khóc lóc bổ nhào vào lồng ngực hắn, hỏi hắn nhiều ngày như vậy đã biến mất đi đâu.
A nhất thời tâm loạn như ma, nhìn O nước mắt giàn giụa có chút không khoẻ, sau đó lại nghe hết O kể lể, hắn mới biết được, hóa ra vị trước mặt này mới thật sự là người yêu của hắn.
A là nhiếp ảnh gia nổi tiếng, đi khu tự nhiên chụp ảnh, mất tích nửa năm, người yêu cho rằng hắn đã chết, đến thi thể cũng tìm không thấy.
Anh trai hắn đã tổ chức lễ tang.
Người anh trai này là con riêng của cha hắn, về sau khi hắn chết, liền thừa kế lại quyền sở hữu gia sản.
Mang theo tâm trạng rối rắm như tơ vò về đến nhà, đại mỹ nhân đã tỉnh, an tĩnh ngồi trên sofa.
Y không mặc quần, trên người chỉ có một cái áo sơ mi quá khổ, chất lỏng màu trắng đục chảy đến tận mắt cá chân, vẻ mặt vậy mà lại rất bình tĩnh.
Khi thấy hắn trở về, y nhắm mắt lại nghe nghe mùi tin tức tố trong không khí, hỏi hắn có phải đã tiếp xúc với người khác hay không.
Hắn lấy điện thoại ra, trên màn hình là thông tin tìm được từ tên của bản thân.
Ảnh chụp có hắn, đồng thời còn có mặt đại mỹ nhân.
Nhớ đến mấy tháng nay, cái gì bọn họ cũng đều đã làm hết rồi, một trận ghê tởm tràn ngập trong lòng, lửa giận bùng lên: “Anh điên rồi có phải không… Anh… Là anh trai tôi!”
Đại mỹ nhân chậm rãi đứng dậy, khẽ mỉm cười, dang rộng hai tay: “Tới đây ôm tôi một cái nào, tôi có tin tốt muốn nói cho em đây.”
A kháng cự lùi về phía sau một bước.
Đại mỹ nhân vô tội mà nghiêng nghiêng đầu, tay ấn ở trên bụng nhỏ của mình, vẫn cứ ngọt ngào cười: “Tôi thật vui làm sao, nơi này đang hình thành một đứa nhỏ, một đứa nhỏ chảy trong mình dòng máu của em.”
“Nó sẽ giống em nhỉ? Tôi hy vọng nó giống em.”
“Như vậy tôi sẽ càng yêu nó hơn.”