Ảnh Giới

Chương 104: Vây Công



Chương 104: Vây Công

Tâm Ma cũng nhanh chóng tham chiến phát động ảo thuật với tên cầm đầu.

Ngay lúc này những con rối như mất đi khống chế mà rơi xuống đất.

Hồ Ly vội rít gào.

"Haha, ta biết rồi.

Hắn sử dụng bí kĩ tinh thần thao túng con rối.

Chỉ cần khống c·hết tinh thần hắn là có thể ngăn cản.

Mau nhân cơ hôi này tiêu diệt hắn đi.

Nhanh lên!"

Nghe vậy tôi liên nói.

"Được, Mọi ngươi cùng nhau t·ấn c·ông."

Cơ mà chưa kịp nói xong đã thấy Ma Tâm mặt trắng bệch.

Đám con rối cũng nhanh chóng khôi phục hành động.

Nàng nhìn tôi buồn bã, ấp úng nói.

"Xin lỗi, ta không khống chế được hắn.

Hắn quá mạnh!"

Nhìn Tâm Ma vẫn dáng vẻ nhút nhát, vội vã xin lỗi đó, tôi cũng không biết phải nói gì.

Tôi nhìn đám con rối rồi nói với Ma Tâm.

"Nếu không khống chế được hắn vậy cô thử khống c·hết đám con rối kia xem.

Việc còn lại để chúng tôi giải quyết."

Lôi bá nghe vậy liền lập tức hành động.

"Để tôi thử xem."

Quả nhiên có hiệu quả.

Về cơ bản ảo thuật hay thuật con rối đều là sử dụng năng lượng tinh thần.

Chỉ cần có xung đột thì những con rồi kia sẽ trở nên bất động.

Lúc này tên cầm đầu mới cất lời âm lãnh.

"Một đám nhãi ranh, dám tới phá chuyện tốt của ta.

Hôm nay ta sẽ biến các ngươi trở thành con rối để thỏa cơn giận."

Bạch Nhãn Phong cũng cố tình thăm dò xem sao.

"Ngươi thực ra là ai?"



Chỉ nghe hắn cười lớn đầy đắc ý.

"Ta là chủ của làng Thiết Sa.

Thiết Sa cũng là tên của ta."

"Là ngươi."

Vẻ mặt mọi người có vẻ nghiêm trọng.

Trước đó họ cũng đã đoán được nhưng tới khi phải đối đầu thì cũng không khỏi dâng lên chút sợ hãi.

Thiết Sa cũng là một ninja lưu vong ở cấp huyền thoại.

Thực lực của hắn rất mạnh, sở trường là thuật khống chế kim loại.

Rất nhiều lần hiệp hội nhẫn giả tiến hành vây gϊếŧ nhưng hắn đều chạy thoát.

Thế lực của hắn cũng rất mạnh thành thử ra không có ai nguyện ý trêu chọc.

Phải biết có một làng đắc tội hắn và chỉ trong một tháng sau, ngôi làng đó là bị diệt.

Người may mắn sống sót chỉ biết là có rất nhiều ninja không s·ợ c·hết lao vào tiêu diệt thành viên chủ lực của họ mà thôi.

Tôi nhìn hắn hỏi/

"Tại sao ngươi lại muốn bắt hồ ly"

"Nếu các ngươi muốn biết thì ta cũng không ngại cho các ngươi rõ ràng trước khi c·hết.

Ta may mắn có được một cấm thuật con rối vô cùng cường đại.

Cấm thuật này có thể giúp ta có được một đội quân giúp ta thống trị giới nhẫn giả.

Tiếc là cấm thuật này có một điểm yếu đó là rất dễ bị thuật tinh thần khác q·uấy n·hiễu."

Nói rồi hắn nhìn về phái hồ ly và liếʍ mép.

Hồ Lý giờ mới nói.

"Ý ngươi là ngươi muốn bắt ta, luyện hóa thiên phú của ta để dung nhập vào huyết mạch phải không?"

"Thì ra là vậy!"

Cuối cùng tôi cũng hiểu.

Hồ ly thiên phú lớn nhất là mị hoặc.

Nếu lấy được thiên phú của hồ ly thì năng lực ảo thuật sẽ tăng cực mạnh đồng thời lại có thể miễn nhiễm khả năng q·uấy n·hiễu của những nhẫn giả khác.

Chỉ cần sở hữu huyết khế hồ ly trong tay thì hắn sẽ giống như bất khả chiến bại với đội quân con rối.

Cơ mà nói về huyết khế thì cần có sự cam tâm tình nguyện của loài ma quỷ hoặc yêu quái.

Chấp nhận kí khế ước dung hợp thì mới có thể truyền thừa huyết mạch thiên phú.

Đó là lí do hắn không hạ sát thủ với thần núi và hồ ly.



Hắn muốn dùng một cách nào đó để có thể kí khế ước với hồ ly mà tôi không rõ.

Cũng may là tôi kịp thời xuất hiện.

Nhưng hiện giờ tình hình cũng không mấy lạc quan.

Hắn rất mạnh.

Mặc dù Ma Tâm đã khống chế được cấm thuật con rối của hắn nhưng liệu chúng tôi có khả năng chiến thắng hay không đây.

Tên Thiết Sa đó nhìn chúng tôi nói tiếp.

"Phải, ta đã chuẩn bị rất nhiều ảo thuật và thuốc.

Chắc chắn trong vòng nữa năm sẽ thành công lấy được huyết khế.

Nhưng đám nhãi ranh các ngươi lại tới phá đám.

Vì thế đám các ngươi có thể đi c·hết được rồi."

Nói rồi một loạt những cái như cây kim xuất hiện trong không trung bay về phía chúng tôi.

Trấn Hoa vội phát động "Thuẫn Thổ Tam Quan".

Ba bức tường đá mọc lên trước mặt chúng tôi ngăn cản công kích.

Nhanh chóng có hai bức bị phá hủy trước sức mạnh của Thiết Sa.

Cũng may khi bức thứ ba đổ sụp thì lực lượng của chiêu đó cũng hết.

Tôi hô lớn.

"Cùng lên!"

Chúng tôi lao lên chiến đấu mà không hề có kế hoạch, không hề có khả năng hay niềm tin về một chiến thắng.

Trấn Hoa giơ cao cái búa đập về phía đầu Thiết Sa.

Hắn cũng kết ấn ngưng tụ một hư ảnh một chiến binh mang áo chùm mũ trong suốt nhưng hai tay của nó lại ngưng thực bằng kim loại.

Hư ảnh đó bao chùm toàn bộ cơ thể hắn, vừa bảo vệ vừa trở thành v·ũ k·hí của hắn.

Hư ảnh này cũng giống công pháp của Mộc Vân nhưng thực ra đây là năng lực đặc biệt của hóa thần cảnh trở lên.

Hắn đưa một tay lên dễ dàng chặn lại cái búa khổng lồ từ Trấn Hoa.

Lôi Bá thì liên tục tung quả cầu sét về phía hư ảnh của hắn nhưng không thể xuyên qua phòng thủ.

Tôi cũng ngưng thực hàng loạt hỏa cầu bay về phía hắn.

Cơ mà tất cả đều không thể xuyên qua phòng thủ đáng sợ của tu sĩ đã có thể tạo ra hư ảnh.

Tuy nhiên rất nhanh chúng tôi cũng nhận hư ảnh của hắn cũng không phải vạn năng.

Có những chỗ khi nhận sát thương cũng xuất hiện vết nứt.

Hắn cũng biết không thể bị động chịu đòn nên rất nhanh hắn lao tới chỗ tôi và Bạch Nhãn Phong và tôi.



Hai cú đấm như trời giáng kèm hư ảnh đầy trời đánh tới.

Tôi và Bạch Nhãn Phong vu·ng t·hương phòng ngự nhưng cũng b·ị đ·ánh bay đập mạnh xuống đất.

Tôi phun ra một ngụm máu nhưng khi thấy hắn tiếp tục nhắm tới Ma Tâm tôi cũng nhanh chóng khai triển mộc thuật.

Những cái dây leo không lồ nhanh chóng quấn lấy tay hắn kéo lại trước khi hắn tung đòn về phía Ma Tâm.

Trấn Hoa cũng phát động thổ thuật.

Hai cái tay khổng lồ nhô lên khỏi mặt đất túm lấy chân hắn kéo xuống.

Nhân lúc này Lôi Bá cũn phát động một kích “ Thiên Phạt”.

Một tia sét đánh từ trên trời như tử thần đánh xuyên qua người hắn.

Chỉ thấy khói bụi mịt mù.

Hồ ly vẫn bám trên vai tôi cất tiếng dò hỏi.

"Hắn c·hết chưa?"

Chúng tôi vẫn không lên tiếng.

Chúng tôi biết cuộc chiến sẽ không bao giờ dễ dàng như vậy.

Hắn rất mạnh.

Chỉ nghe một âm thành từ trong khói bụi truyền ra.

""Hài, một đám yếu ớt thật đáng thương.

Các ngươi thậm chí còn không thể phá vỡ phòng ngự của ta."

Khói bụi tan đi, hắn dễ dàng phá hủy thổ thuật và mộc thuật của chúng tôi và thoát ra ngoài.

Trên chán chúng tôi đều chảy đầy mồ hôi vì tiêu hao quá lớn.

Chẳng nhẽ công kích mạnh nhất của chúng tôi đều vô dụng, chẳng nhẽ bao nhiêu kĩ xảo không chế, phối hợp hoàn hảo của chúng tôi đều không thể đả thương hắn.

Ngay lúc này Bạch Nhãn Phong hét lớn.

"Mọi người, điểm yếu trong hư ảnh của hắn là ở phía sau lưng."

Vậy là chúng tôi quyết đinh nhanh chóng tiến hành một lượt t·ấn c·ông nữa.

Nhưng hắn cũng không ngốc.

Một loạt mạt sắt bay ra nhanh chóng khiến cả không gian như bị cô đặc.

Cơ thể chúng tôi cũng trở nên khó di chuyển hơn.

Tôi có cảm giác các mạt sắt đang dần sâm nhập và chiếm lấy quyền điều khiển cơ thể tôi.

Tôi vội nhắc nhở mọi người.

"Mau ngưng tụ giáp phòng hộ, đừng đề các mạt sắt này bám vào người."

Thấy chúng tôi ngưng tụ áo giáp, hắn cũng không ngăn cản mà còn châm chọc.

"Haha, yên tâm đi.

Rất nhanh các người đều sẽ trở thành con rối của ta mà thôi."