Ảnh Giới

Chương 168: Bị Nghiền Ép



Chương 168: Bị Nghiền Ép

Chúng tôi lao vào nhau mà đánh.

Kim Ngưu thì quyền ảnh vô cùng sắc bén còn tôi thì lại giỏi né tránh.

Cuộc chiến giống như chỉ nghiêng về một phía Kim Ngưu nhưng hắn lại không thể tổn thương tôi.

Càng đánh Kim Ngưu càng thấy bất lời hắn liền lùi lại.

"Ngươi đúng là con trạch, chỉ giỏi né tránh."

Tôi cũng không chịu thua miệng lưỡi.

"Ngươi thì rất giống con trâu, chỉ biết lao tới."

"Được lắm, có giỏi thì ngươi cứ né tiếp đi."

Nói rồi hắn phát động công pháp.

Con trâu phía trên bắt đầu có hình dạng con người.

Hình ảnh nửa người, nửa trâu vô cùng quỷ dị.

Trên tay hư ảnh con trâu rất nhanh xuất hiện một cái búa lớn.

Nhìn vậy tôi cau mày.

Mặc dù tới cảnh giới của chúng tôi thì v·ũ k·hí không có nhiều ý nghĩ sức mạnh nhưng về một ý nghĩa nào đó nó cũng đại diện cho một dạng phương thức chiến đấu.

Hắn nhìn tôi hét lớn.

"Con trạch kia, xem chiêu."

Rồi hắn vung một búa nện xuống.

Hư ảnh khổng lồ của cây búa cứ thế áp xuống đầu tôi.

Hư ảnh áo đen của tôi vội hoành ngang thương kiếm mà chống đỡ.

Chiêu này của hắn như áp chế không gian khiến tôi không thể né tránh mà chỉ có thể phòng ngự.

Một cú đập này khiến hư ảnh của tôi cũng phải khụy gối.

Từ khi hắn phát động ra cái búa giống như hắn đã bày ra thực lực mạnh nhất.

Một sức mạnh đã có thể áp chế cả không gian giống triển linh cảnh khiến tôi không thể phát huy kĩ xảo chiến đấu.

Tôi vội phát động vạn kiếm quy nhất.

Trăm vạn hư ảnh thương kiếm hiện lên xung quanh tôi mà lao thẳng vào Kim Ngưu.

Tôi chỉ hi vọng có thể dùng chiêu này khiến hắn lùi bước.

Nhưng hắn chỉ nhẹ nhàng đưa tay ra ngăn cản.

Lực phòng ngự của hắn quá mạnh.

Chiêu thức của tôi chẳng thể khiến hắn b·ị t·hương mảnh may.

"Ha ha, ngươi quá yếu."

Nói rồi hắn tung ra một búa nữa.

Búa này rất nhanh, mang theo uy áp đập qua người tôi.



Cơ thể tôi hóa thành mưa máu.

Đám người Pháp Chính vô cùng lo lắng nhưng rất nhanh họ đã thấy tôi đứng sau Kim Ngưu.

Tôi tung ra một kích toàn lực về phía hắn.

"Hãy tiếp chiêu này của ta."

Nhưng hắn lại không hề quay người.

Hư ảnh của con trâu tung một đá ngược chặn lại công kích của tôi.

Sau đó lại là một búa đập xuống.

Lần này tôi đã không thể né tránh mà chỉ có thể chống đỡ.

Liên tục là những búa hạ xuống liên miên không dứt khiến cho cơ thể của tôi b·ị t·hương.

Tôi phun ra một búng máu.

"Chuyện gì vậy."

Rõ ràng chiêu thức của ngươi ta đều ngăn được."

Tôi cố gắng nói ra để hi vọng có được đáp án.

Hắn thì lại chỉ cười lớn.

"Haha, ngăn được sao.

Cái ngươi ngăn là chiêu thức còn lực lượng trấn động thì không ngừng nghiền nát ngươi.

Ngươi có biết thợ rèn không.

Mỗi búa hạ xuống sẽ khiến kim loại biến dạng từ trong ra chứ không phải chỉ là từ bên ngoài vào."

Sau đó lại một loạt búa của hắn nện tới.

Lúc này ngoài hư ảnh cái búa thì còn xuất hiện hư ảnh một chiếc đe ở bên cạnh.

Còn tôi thì giống như một đống kim loại không ngừng bị rèn.

Mặc dù cố gắng chống đỡ nhưng càng ngày càng yếu.

Lực trấn động đánh sâu và cả thể xác và linh hồn tôi.

Ở phía dưới những tăng nhân nay đã chia làm hai phe.

Đa phần đều đứng về phía Kim Ngưu nhưng cũng có một số đứng về phía Hỏa Tượng.

Có một lão già nhìn Hỏa Tượng mà gằn.

"Hỏa Tượng, ngươi đang làm cái gì.

Lại dám cùng với người ngoài chống lại Kim Ngưu phật chủ."

Hỏa Tượng lúc này cũng không yếu thế. Hắn kiên định mà nói.

"Hừ, thứ ta tu là đạo Phật, ta chỉ cần biết đúng sai.

Còn những cái khác ta không quản."

Hai người tranh đấu vài câu thì bắt đầu lao tới chiến đấu.



Con Heo vẫn tạo lồng bảo hộ cho Pháp Chính còn Gia Hân thì cố hết sức đi cứu những người dân đang hoang mang.

Họ không biết chuyện gì xảy ra khi mà những người họ sùng bái đang tìm cách g·iết c·hết họ.

Mới đầu hai bên đều ngang tài ngang sức nhưng rất nhanh Gia Hân đã bị ép quay lại vòng bảo hộ của con Heo.

Trên khóe miệng đã có máu chảy ra.

Dù sao nàng mới chỉ là Hóa Quỷ cấp 6.

Bên kia lại có không ít cường giả Hóa quỷ cấp bảy sơ cấp tương đương với hóa thần cảnh.

Cũng may con heo có thể chống đỡ được.

Đám Huyết Phi Long và Kiếm Vô Thần cũng đã b·ị t·hương mà quay lại.

Hỏa Tượng và một ít tăng nhân cũng rất nhanh rơi vào thế yếu.

Họ lùi lại quanh Pháp Chính mà phòng ngự.

Con Heo nhìn hết thảy nhưng không thể làm gì.

Năng lực của nó không phải là công kích.

Tròng mắt xoay tròn rồi nó nói với đám Hỏa Tượng.

"Giúp Trư gia bảo vệ Pháp Chính.

Ta tới giúp Hoàng Thao.

Chỉ cần hắn thắng được Kim Ngưu thì cuộc chiến này không cần phải đánh nữa."

Hỏa Tượng gật đầu đồng ý.

"Được, cẩn thận đấy.

Chúng ta sẽ cố gắng hết sức bảo hộ Pháp Chính."

Hỏa Tượng trước đây cũng có uy vọng rất lớn nên lời nói của hắn rất có trọng lượng.

"Mọi người, tập trung phòng ngự.

Chỉ cần cuộc chiến phía trên kết thúc thì mọi chuyện sẽ có đáp án."

Lúc này tôi đang phải liên tục phòng ngự.

Một bên đe, một bên búa áp chế toàn bộ không gian của tôi.

Tôi không thể chạy trốn cũng không thế né tránh.

Những công kích yếu ớt của tôi về phía Kim Ngưu lại chỉ giống như gãi ngứa.

Những thủ đoạn mà tôi học được gần như là vô dụng trước thực lực tuyệt đối.

Một búa lớn nữa nện xuống.

Tôi đưa thương kiếm chống đỡ.

Chỉ nghe đến “rắc”.

Hư ảnh thương kiếm vỡ vụn.

Hư ảnh áo đen đành dùng hai tay để chống lại.



Lúc này chỉ thấy hư ảnh lập lòe bất ổn.

Ngay lúc này một hư ảnh to lớn lao qua, đâm xầm vào hư ảnh Nhân Ngưu.

Đó chính là con Heo.

Nó quay về phía tôi mà nói.

"Bổn Trư giúp ngươi phòng ngự.

Ngươi tìm cách tiêu diệt hắn."

Thấy vậy Kim Ngưu cười lớn.

"Ha ha, lực cười.

Một con Linh Thú đứng cuối 12 con giáp mà cũng muốn đấu với ta.

Ngươi nên biết ta đứng vị trí thứ hai.

Lực phòng ngự tuy không bằng ngươi nhưng cũng không phải gà đất, chó sảnh nào cũng có thể phá vỡ.

Nói về công kích ta cũng chẳng có thua ai.

Ngươi nghĩ với chút thực lực mèo cào của hai ngươi có thể thắng nổi ta sao."

Nói về võ mồm thì con heo chưa ngán ai bao giờ.

"Ngươi cũng biết Trư gia của ngươi xếp thứ 12 thì ngươi cũng nên biết.

Tộc của chúng ta không phải dạng vừa đâu."

Sau đó hư ảnh con Heo như phát điên mà liên tục đụng vào hư ảnh Nhân Ngưu.

Kim Ngưu thấy vậy thì hừ lạnh.

Sau đó hắn vung búa mà đập tới.

Nhưng con Heo không hề sợ hãi mà liên tục lao tới ngăn cản.

Bây giờ cuộc chiến phải gọi là vô cùng điên rồ, vô cùng man dại.

Cả hai chỉ cận thân mà v·a c·hạm.

Những tiếng ầm ầm vang vọng cả trời đất.

Tôi chỉ có thể đứng ngoài mà quan sát.

Không có một chút không gian nào cho tôi có thể chen vào cuộc chiến đó.

Con Heo thấy vậy thì phẫn nộ.

"Con mẹ ngươi.

Mau nghĩ cách đi.

Bôn Trư gia sắp không xong rồi."

Tôi bối rối.

"À, à, à.

Được.

Để ta nghĩ cách."

Tôi nghĩ rất lâu mà không thể nghĩ tới cách đánh lại Kim Ngưu.