Ảnh Giới

Chương 170: Phật Tổ Xuất Hiện



Chương 170: Phật Tổ Xuất Hiện

Một âm thanh vang vọng từ trời cao giáng xuống.

"Đạo sinh lễ nghi, lễ nghi không sinh đạo.

Càng chú trọng lễ nghi càng không thể ngộ đạo.

Lễ nghi chỉ là cách chúng sinh dùng để giữ đạo.

Chỉ cần có đạo thì không cần lễ nghi."

Nghe đến đây tất cả đều giác ngộ.

Thì ra là vậy, trước đó họ quá coi trọng lễ nghi mà quên đi đạo.

Đạo của phật là phổ độ chúng sinh.

Giúp chúng sinh giải thoát khỏi phiền não, lo âu mà có cuộc sống tốt hơn chứ không phải đưa ra những áp đặt để chúng sinh hoang mang, lo sợ mà quên đi cái tốt, cái thiện cần phải làm từ tâm.

Tất cả chúng tu sĩ đến lúc này đều chắp tay về hướng hư ảnh phật tổ mà nam mô.

Thấy mọi người đều hiểu thì âm thanh kia lại tiếp tục.

"Pháp Chính giác ngộ đại đạo phật môn.

Trực tiếp trở thành phật chủ.

Mang theo trọng trách truyền bá phật đạo chính thống tới cho dân chúng.

Đem phật đạo phát dương quang đại."

Chỉ thấy một tia sáng chiếu tới.

Pháp Chính bay lên.

Tu vi liên tục đề thăng.

Thu khí, tụ khí, phá khí, ngưng thần, ngưng đan, hóa thần.

Cuối cùng dừng lại ở cảnh giới triển linh cảnh, quỷ hóa cấp 8.

Sau lưng hắn là một hư ảnh phật đà ba đầu, sáu tay.

Pháp Chính vội chắp tay cảm tạ.

"Đa tạ phật tổ ban pháp."

Âm thanh trên trời lại tiếp tục.

"Đạo hiệu của ngươi sẽ là Chính Pháp phật."

"Dạ."

Sau đó một ánh sáng nữa chiếu lên người Gia Hân.

Nàng ta cũng bay lên.

Tu vi đột phá Hóa Thần cảnh.

"Gia Hân lấy sát nhập đạo.

Một lòng vì chúng sinh mà phẫn nộ.



Ta ban cho ngươi đạo hiệu Xà Sát.

Trở thành Bồ Tác đi theo phật chủ phổ độ chúng sinh."

Gia Hân cũng vội chắp tay cảm ơn.

Thấy vậy con heo đang nằm im bỗng nhảy dựng lên.

"Còn lão Trư, còn Lão Trư."

Lúc này, một ánh sáng chiếu tới nó.

Nó trực tiếp hóa thành một tên béo lùn với cái đầu heo.

"Linh Trư bảo vệ Phật Chủ có công.

Ta ban ngươi đạo hiệu Hộ Trư a la hán.

Tiếp tục đi theo bảo vệ Phật chủ."

Con heo vui mừng mà nhảy múa.

"Haha, bổn Trư giờ đã là a la hán rồi. Các người còn không mau hành lễ haha."

Mọi chuyện vẫn chưa dừng lại

Sau đó, một ánh mắt lớn trên trời hiện ra, nhìn về phía tôi rồi biến mất.

Âm thanh kia tiếp tục vang vọng.

"Ngươi rất hiểu phật pháp nhưng đạo của ngươi không phải Phật Đạo.

Ta ban ngươi một thân xác mới."

Giúp ngươi một bước trên hành trình của mình.

Một ánh sáng chiếu lên người tôi.

Cả cơ thể tôi có cảm giác ấm áp và bình yên đến lạ.

Rồi tôi thấy hư ảnh một cái cây không ngừng sinh sôi nảy nở.

"Đây là...."

Tôi nhận ra đó là hạt giống mà các thần thú ở Xích Quỷ quốc đã đưa vào cơ thể thôi.

Bây giờ nhận được lực lượng của Phật Tổ nó không ngừng sinh trưởng.

Huyết mạnh cơ thể vốn hỗn tạp thì giờ lại tinh khiết đến lạ.

Phòng ngự của Kim Quy, công kích của Kì Lân, tốc độ của Thanh Long, sinh cơ của Phụng Hoàng và rất nhiều thiên phú khác liên tục xuất hiện.

Chúng khiến tu vi của tôi đi tới đỉnh phong hóa thần cùng với cảm ngộ trước đó khiến tôi đột phá triển linh cảnh sơ giai.

Tôi mừng rỡ vô cùng mà chắp tay cúi lạy.

"Đa tạ phật tổ, đa tạ phật tổ."

Sau đó ánh sáng chiếu lên người Huyết Phi Long và Kiếm Vô Thần.



"Các ngươi có công cứu giúp chúng sinh.

Ta ban cho hai ngươi tu vi quỷ hóa cấp 7.

Ban cho các ngươi chức vị âm dương sứ giả.

Hãy đem phật pháp chính thống truyền đi, t·rừng t·rị những kẻ giả thần giả quỷ."

Hai người họ không ngờ mình cũng được ban ân nên vô cùng kích động.

"Tuyệt quá, đa tạ Phật Tổ, chúng con nhất định là hoàn thành sứ mệnh."

Ánh sáng lần nữa chiếu lên người những tăng nhân bảo vệ Pháp Chính.

Chỉ thấy thương thế của họ khôi phục và tu vi cũng tịnh tiến.

Họ cũng nhận được không ít cảm ngộ.

Tuy nhiên chỉ có Hỏa Tượng là vẫn nằm đó.

Hắn ho lên mấy tiếng khó nhọc.

Một ánh sáng chiếu lên người hắn.

"Hỏa Tượng, thương thế của ngươi rất nặng.

Ta có thể giúp ngươi khôi phục.

Ngươi có muốn hay không?"

Hỏa tượng cười khổ rồi thều thào trả lời.

"Khụ, đa tạ Phật Tổ.

Tiểu tăng trong quá khứ có quá nhiều sai lầm.

Tuy bây giờ đã giác ngộ nhưng trong lòng vẫn cảm thấy không yên.

Xin phật tổ giúp ta...."

"A di đà phật, ta hiểu.

Thôi thì cứ để mọi thứ theo tự nhiên.

Khi ngươi c·hết đi ta sẽ sắp xếp cho ngươi sinh ra vào gia đình tốt.

Công đức sẽ chuyển thành thiên phú và cơ duyên giúp ngươi lần nữa đi đúng đạo.

Hi vọng trăm, nghìn năm sau sẽ lại thấy một phật chủ nữa được sinh ra."

Hỏa Tượng mỉm cười mãn nguyện.

"Đa tạ phật tổ."

Nói xong thì cơ thể hắn tiêu tán chỉ để lại một hạt xá lợi như minh chứng hắn đã từng tồn tại.

Những tăng nhân đứng về phía Kim Ngưu thì run rẩy, họ không biết chuyện gì xảy ra nhưng một âm thanh nhu hòa vang lên giúp họ giải thoát.

"Thực ra mọi thứ đều đã nằm trong sắp đặt của nhân quả.

Các ngươi tuy bại nhưng cũng đã có giác ngộ.

Cũng đã hiểu được đạo phật chính tông.



Hãy đi cứu khổ cứu nạn để chuộc lại lỗi lầm."

Nói xong ánh sáng chiếu tới giúp họ và dân thường khôi phục thương thế.

Những thứ đổ nát cũng lần nữa khôi phục.

Những người đ·ã c·hết cũng được siêu độ về cõi cực lạc.

Chúng ta có thể thấy hình bóng thanh thản của họ trong ánh sáng màu vàng của phật pháp đang chiếu rọi khắp nơi.

Chỉ trong nháy mắt mọi thứ đã trở lại như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Âm thanh lần nữa vang vọng đầy uy nghiêm như đánh sâu vào linh hồn mỗi người.

"Ta hi vọng các ngươi có thể một lần nữa giúp đạo phật hưng thịnh trở lại!"

Xong hư ảnh mờ dần rồi biến mất.

Tất cả chúng sinh đều chắp tay.

"A di đà phật."

Một lúc sau mọi người mới có thể định thần trở lại.

Rất nhanh mọi người đều nhìn về phía Pháp Chính để xin ý kiến của hắn.

Dù sao giờ hắn cũng là Phật Chủ.

Hắn lại nhìn về phía tôi mà bái.

"Xin Thao Thiên lão sư chỉ giáo."

Đã lâu, tôi chưa nghe người ta gọi cái đạo danh này.

Tôi mỉm cười mà đáp.

"Đạo thuộc về người cầu đạo.

Người cầu đạo tự tìm tới tạo.

Duy trì đạo sẽ có đạo.

Bây giờ chúng ta sẽ xây một tòa thành và đặt tên nó là Chính Phật Thành.

Mỗi tháng sẽ truyền đạo chính thống một lần.

Xây dựng nơi đây thành một nơi cho con chiên tới hành hương.

Họ tới đây có thể học được đạo phật chính thống.

Từ đó khi họ quay lại quê nhà cũng sẽ truyền lại chúng.

Những kẻ tuyên truyền đạo phật sai lệch cũng sẽ bị phát hiện vì đã có một tòa Chính Phật Thành làm chuẩn."

Nghê vậy, mọi người đều nhao nhao gật đầu khen ngợi.

Trước đây mọi người đều giác ngộ qua kinh thư.

Mỗi người một ý, hiểu sai, hiểu đúng không ai biết.

Cuối cùng là lực lượng vi tôn mà truyền đạt lung tung.

Bây giờ có Chính Phật thành làm chủ thì sau này không lo những chuyện như vậy xảy ra nữa.