Ảnh Giới

Chương 187: Bạn Cùng Phòng



Chương 187: Bạn Cùng Phòng

Sau ba tháng, chúng tôi sẽ phải gia nhập những đoàn đội và bắt đầu làm nhiệm vụ.

Đoàn đội thì cũng phân cấp bậc từ S xuống E như v·ũ k·hí hay cấp bậc của chiến sĩ.

Chúng tôi vừa được gia nhập nên cấp bậc của chúng tôi cũng chỉ là cấp E.

Lịch học tập của chúng tôi được chia thành sáng và chiều.

Lúc sáng sớm, chúng tôi sẽ phải học về chiến đấu và chiều tối thì chúng tôi sẽ học về thuật giả kim.

Sáng sớm được coi là thời gian tuyệt vời theo khoa học để rèn luyện sức khỏe.

Chiều tối là rất thích hợp để kích hoạt viên đá hiền triết để sử dụng thuật giả kim.

Thời gian còn lại là tự do học tập, rèn luyện với chiến cơ của bản thân trên sân đấu.

Sau khi nhận lịch học chung thì chúng tôi được đưa tới kí túc xá.

Một nhân viên quản lí đã phân cho tôi tới một căn phòng tập thể.

Căn phòng này có số 777 là một căn phòng khá tiện nghi, có ban công nhìn ra hồ bơi.

Tôi không biết có phải là được ai âm thầm giúp đỡ không?

Nhưng với tôi cũng không quan trọng.

Tôi đi tới trước cửa phòng, tra chìa khóa vào nhưng lại thấy cửa không hề khóa.

Tôi nhanh chóng gõ cửa.

"Cộc, cộc."

Một âm thanh nam giới vang lên.

"Ai đó, vào đi."

Nghe vậy thì AI lập tức tự động mở cửa.

Tôi tiến vào thì thấy có hai cái giường đối diện nhau.

Bên trên có hai thanh niên.

Người bên trái có thân hình khá cơ bắp.

Đặc biệt là có một mái tóc dài như bờm sư tử, ánh nên một màu vàng kim rất đẹp.

Người bên phải có thân hình khá thư sinh.

Mắt kiếm mày ngài với một mái tóc màu bạc được cắt ngang vai.

Nếu không chú ý có thể nhầm hắn là nữ nhi.

Sau một hồi quan sát thì tôi cất tiếng chào hỏi.

"Xin chào! Tôi là...."

Tôi chưa kịp giới thiệu hết câu thì tên áo vàng đã nhảy từ trên giường xuống, đưa tay ra.

"Xin chào, ta là Vô Song.

Sau này có ai bắt nại ngươi, ngươi cứ nói với ta.

Trong cái nơi này ta chưa sợ bố con thằng nào."

Nghe vậy tôi cũng cười cười rồi bắt tay với hắn.



"Tôi là Hoàng Thao, học viên mới.

Rất mong được giúp đỡ."

Nói xong tôi quay ra tên tóc bạc.

Nhưng hắn lại chẳng thèm chú ý mà lại tập trung lướt thông tin trên tầm nhìn ảo.

Thấy vậy Vô Song cười khổ rồi nói.

"Đừng có quan tâm.

Hắn là tên ngốc như vậy đấy.

Để ta giới thiệu cho.

Hắn tên là Tử Thần.

Cả ngày hắn chỉ tập trung học tập và nghiên cứu thôi.

Trông hắn vậy nhưng không khác gì khúc gỗ cả."

Tôi nhìn Tử Thần mà nói nói.

"Xin chào."

Nghe Vô Song giới thiệu xong thì tôi cũng chỉ chào một câu cho phải phép thôi.

Tên Vô Song thấy tôi nhìn quanh, biết là tôi đang tìm chỗ thì hắn cười rồi kéo tôi lại cái giường của hắn.

Chẳng là đây là kí túc xá nên trong phòng có 2 cái giường đôi, có thể cho 4 người ở.

Hắn chỉ tay vào tầng dưới rồi nói.

"Hoàng Thao, ngươi ngủ ở đây đi.

Căn phòng này một nửa bên này ngươi có thể thoải mái sử dụng nhưng đừng có động tới bên kia.

Cái tên Tử Thần kia, hắn cực ghét ai độc vào đồ của hắn.

Trước đó có một tên được phân vào phòng này rồi tranh ngủ ở cái giường kia đã bị hắn đánh cho nhập viện rồi."

Tôi hơi bất ngờ với tình huống này.

"Ra vậy, cảm ơn.

Ta sẽ chú ý."

" Không sao, ngươi mau cất đồ đi rồi ba chúng ta đi ăn.

Tí nữa ăn xong ta dẫn ngươi đi một vòng học viện."

Sau khi cất đồ thì chúng tôi bắt đầu đi ăn.

Tên Tử Thần vẫn rất ít lời.

Chỉ có tên Vô Song là thao thao bất tuyệt.

Hắn liên tục chỉ cho tôi là cô bé này xinh, cô kia ngực lớn, tên kia rất mạnh hay cô giáo nọ rất séc si.

Nói chung là thông qua hắn mà tôi cũng có thể biết được rất nhiều thông tin hữu ích.

Chúng tôi đi tới phòng ăn.

Một màn hình lớn được đưa ra để chúng tôi lựa chọn đồ ăn mình thích với hàm lượng tùy chọn.

Nói về thức ăn ở đây thì tất cả đều được nuôi cấy trong môi trường đặc biệt.



Từ lâu con người đã không còn phải g·iết động vật mà lấy thịt.

Tất cả đều được máy móc tạo ra từ tế bào gốc nên tôi cũng có rất nhiều lựa chọn.

Tôi nhanh chóng chọn mấy món cao lương mĩ vị kiếp trước để nếm thử như vây cá mập, bào ngư, chân gấu nướng.

Nói thật là tôi chọn vậy chỉ để biết mùi vị nó như nào mà thôi.

Thấy vậy thì Vô Song cười lớn.

"Haha, Hoàng Thao.

Cậu chọn mấy món đó không ngon đâu.

Chọn món này này."

Vô Song liên tục chỉ cho tôi vài món nhưng tôi chỉ cười trừ.

"Không sao, tôi chỉ muốn ăn thử thôi."

Tôi nhìn sang Tử Thần thì thấy hắn nhấn vào mục chọn ngẫu nhiên.

Thấy vậy tôi liền hỏi.

"Tử Thần, ngươi không chọn món mình thích ạ."

Vô Song lập tức nói chen vào.

"Cậu kệ hắn đi, ngày nào hắn cũng chọn cái ngẫu nhiên cho đỡ mất thời gian.

Có hôm chọn phải món mì cay thế là cuối cùng hắn đành nhịn đói."

Có vẻ Tử Thần cũng không nhịn được nữa mà lạnh lùng nói.

"Vô song, ngươi bớt lời đi."

Hắn không vui mà lườm Vô Song.

Tôi nghe vậy cũng đành im lặng.

Tôi chọn thêm vài món nữa lấy lệ chứ kiếp này tôi đã ăn không biết bao nhiêu món ngon rồi.

Rất nhanh món ăn đã được máy móc chế biến và cung cấp cho chúng tôi hoàn toàn miễn phí.

Chúng tôi bưng đồ ăn tới một bàn nhìn ra cửa sổ ở trong góc.

Tôi và Vô Song thì nhìn hướng ra ngoài còn góc nhìn của Tử Thần thì nhìn vào trong.

Đây chính là hành động dựa trên tính cách.

Người hướng nội luôn chọn một cái gì đó khép kín còn người hướng ngoại thì ngược lại.

Khi mà chúng tôi đang tập tru·ng t·hưởng thức bữa ăn thì có một tên tóc chào mào, mặc phong cách rất đường phố, xỏ khuyên các kiểu.

Hắn đi tới vỗ vai Tử Thần.

"Này cô em, cho anh làm quen nhé.

Anh nhà mặt phố bố làm to...."

Cơ mà hắn chưa kịp ba hoa thì Tử Thần đã cầm cả khay thức ăn mà phang thẳng vào đầu hắn.

Sau đó là một cú đạp khiến tên kia bay ra ngoài.



Lập tức một cảnh báo được hiện lên trong tầm nhìn ảo của chúng tôi.

"Cảnh báo.

Có ẩu đã.

Xin những người không liên quan vui lòng giữ khoảng cách để tránh b·ị t·hương."

Đúng là công nghệ hiện đại, luôn có sự chăm sóc tới con người tới từng việc nhỏ.

Tôi gạt tay bỏ qua cảnh báo.

Chỉ thấy tên tóc chào mào kia lồm cồm bò dậy.

Trên miệng chảy ra máu tươi.

Hắn nhìn Tử Thần tức giận.

"Con mẹ ngươi, thì ra là một tên lẹo cái.

Ngươi thích đánh nhau chứ gì.

Ta chiều ngươi đến cùng.

Bạch khởi, kích hoạch tranh đấu công bằng."

Đây là một mệnh lệnh được đưa ra để AI cá nhân liên kết với Thiên Thần Công Chính.

Sau khi có được sự cho phép thì cả hai sẽ có thể quyết đấu mà không hề bị tính là vi phạm pháp luật.

Có rất nhiều cách tỉ thí có thể lựa chọn như chiến đấu, thi tài năng hoặc là chơi game phân thắng thua.

Đất nước nào cũng vậy, pháp luật luôn không bao giờ giải quyết được hết mọi vấn đề.

Có nhiều vấn đề liên quan tới đạo đức, liên quan tới lừa gạt thì đều phải dùng quyết đấu để phân ra đúng sai.

Người thắng sẽ được công nhận là đúng và được ca ngợi còn người thua sẽ bị trừng phạt dựa trên hành vi đã làm.

Mặc dùng Thiên Thần Công Chính có thể tùy ý truy cập và quan sát hành vi của công dân nhưng cũng có những cái được gọi là riêng tư sẽ không được công khai.

Nó sẽ chỉ được công khai sau khi hai người quyết đấu.

Ví dụ một tên sở khanh sau khi lừa tình rồi đá một cô gái.

Do dây là một chuyện mang tính cá nhân nên không thể phân ra đúng sai.

Cô gái có thể phát động quyết đấu công bằng với tên sở khanh để phân định.

Nếu cô gái thắng thì hành vi của tên sở khanh sẽ bị công khai ra khiến hắn không thể tiếp tục lừa gạt người khác nhưng nếu thua thì chỉ chứng tỏ cô gái nhẹ dạ cả tin.

Tất nhiên việc lựa chọn phương thức quyết đấu sẽ do cả hai thống nhất hoặc dựa trên sở trường của cả hai được AI theo dõi.

Quay lại với quyết đấu của Tử Thần và tên tóc chào mào.

Tên chào mào nhìn Tử Thần mà quát lớn.

"Ta muốn quyết đấu chiến đấu thân thể."

Tử Thần chẳng quan tâm mà đáp.

"Được, ta đồng ý."

Chiến đấu có thể lựa chọn nhân vật ảo, game, chiến cơ và cả thân thể.

Chiến đấu thân thể là cách thô bạo nhất và cũng trực tiếp nhất.

Hàng ngày chúng tôi đều phải rèn luyện cơ thể để có thể điều khiển chiến cơ một cách hoàn hảo nhất.

Vì thế chiến đấu thân thể cũng là một hình thức được mọi người thích nhất.

Những người xung quanh nhanh chóng được AI cảnh báo và sắp xếp đứng thành một vòng tròn lớn.

Một lồng bảo hộ được hình thành để hai người ở trong đó đánh nhau.