Bác Sĩ Thiên Tài

Chương 680: Lời mời bắt buộc!



Tiếng chim bên cửa sổ vang lên thánh thót, mùi hoa rừng thơm ngào ngạt, Vương Cửu Cửu lúc này nằm gọn trong vòng tay của Tần Lạc, đây thật sự là một niềm hạnh phúc to lớn của đời người.

Vương Cửu Cửu nằm ngủ rất không yên thân giống y hệt tính cách hàng ngày của nàng. Cho dù nàng đã ngủ say rồi nhưng vẫn không ngừng động đậy, không phải gác chân lên đùi của Tần Lạc, thì hai tay của nàng lại không ngừng sờ soạn lung tung, không biết là nàng đang tìm cái gì nữa. Có lẽ là tìm con gấu bông của mình_____ Ở Yến Kinh Tần Lạc biết phòng ngủ của Vương Cửu Cửu có một con gấu bông to tướng dùng để nàng ôm mỗi tối.

Nhìn vào bộ ngực trắng nõn lồ lộ nằm ở ngay bên mình, cộng thêm với việc Vương Cửu Cửu vừa mới quan hệ với hắn nữa nên càng làm cho bộ ngực của nàng dường như được đơm hoa kết trái hơn lúc trước, nó bây giờ vô cùng hấp dẫn, mê hoặc lòng người.

Sáng sớm ở trong thôn thời tiết rất lạnh, Tần Lạc lúc này cố kéo lấy một góc chăn che lên thân hình của Vương Cửu Cửu, hắn không ngờ rằng động tác này của hắn lại làm cho Vương Cửu Cửu tỉnh dậy, có lẽ sau khi trải qua cuộc chiến đầu đời với Tần Lạc, nàng cũng không thể nào ngủ ngon giấc được.

Vương Cửu Cửu chớp chớp mắt nhìn Tần Lạc nũng nịu nói: "Sao anh dậy sớm thế?"

"Ngủ sớm thì dậy sớm chứ sao nữa!" Tần Lạc nói, nhà của lão Tôn không có TV, lại càng không có những tạp chí nào có thể tiêu khiển được, nên Tần Lạc sau khi xem một tập phim cùng với Vương Cửu Cửu trên máy tính của nàng xong thì hai người liền tắt đèn đi ngủ luôn.

Vương Cửu Cửu trải qua lần đầu tiên này, mặc dù vẫn còn muốn nữa nhưng nàng cũng cảm thấy chỗ đó còn rất đau, nên không dám cùng với Tần Lạc làm thêm lần nữa.

Vì vậy mà khi hai người đi ngủ thì lúc đó mới là chín giờ tối, giờ này mà ở Yến Kinh thì có lẽ lại là giờ Tần Lạc đang ăn cơm tối.

Tần Lạc cả một đêm không hề chợp mắt, đây không phải là vì hắn ôm một người đẹp trong lòng nên không ngủ được, mà là vì hắn muốn đề phòng cô gái khủng bố kia đến đánh trộm hắn.

Lần đầu tiên nàng ta lợi dụng vẻ đẹp dịu dàng dễ thương của mình lừa gạt người khác để người ta trở thành một bộ phận trong kế hoạch của mình, sau đó thành công lừa cho mục tiêu lọt vào bẫy của nàng ta một cách dễ dàng.

Lần thứ hai thì là do mình và Vương Cửu Cửu đang làm chuyện đó với nhau thì nàng ta đột nhiên xuất hiện dùng rắn để tấn công mình_____ Nếu như không phải là có chất lưu huỳnh đuổi rắn thì có lẽ mình và Cửu Cửu đã đi đời rồi.

Nàng ta không khai triển lần tấn công thứ ba, nhưng Tần Lạc không hề vì điều này mà cảm thấy vui vẻ, hắn vẫn vô cùng lo lắng, đêm hôm qua Đại Đầu đứng ở ngoài canh gác, còn hắn thì nằm trong phòng thấp thỏm không yên, có lẽ là do nàng ta thấy có nguy hiểm nên không dám mạo hiểm tấn công. Nguồn: http://thegioitruyen.com

Cô gái này tuổi đời còn trẻ mà hành động lại vô cùng thận trọng, khi thấy tấn công bị thất bại thì lập tức chạy mất hút luôn. Nàng ta xuất hiện bất ngờ, mà chạy trốn cũng rất nhanh, thật là làm cho người khác vô cùng đau đầu.

"Em vẫn còn buồn ngủ lắm!" Vương Cửu Cửu ngáp dài nói: "Em chẳng làm cái gì mà sao lại mệt thế nhỉ?"

Nhưng khi nghĩ tới cuộc chiến với Tần Lạc trên núi Lang Sơn thì bất giác nàng thẹn đỏ mặt lên nói: "Em cứ tưởng là làm việc này thì chỉ có đàn ông cảm thấy mệt thôi chứ?"

Vì khi nàng xem phim xxx thì thấy chỉ có đàn ông hùng hục làm việc, còn đàn bà cứ nằm đó mà rên thôi làm gì có chuyện mất sức gì đâu. Nhưng bây giờ nghĩ lại thì sự việc lại không hề như vậy.

Vương Cửu Cửu không muốn nói thêm về vấn đề này nữa nên không chờ cho Tần Lạc kịp trả lời nàng liền nói: "Hôm nay chúng ta quay về hả?"

"Ừm!" Tần Lạc gật đầu nói. Hắn biết Vương Cửu Cửu lần này quay về thì nàng chắc chắn sẽ sống trong quân đội luôn, về sau muốn gặp mặt nàng cũng khó. Tần Lạc rất muốn ở lại đây với nàng thêm mấy ngày nữa, nhưng hắn lại sợ cô nàng sát thủ LoLi kia lại ra tay thì vô cùng nguy hiểm, vì thế nên hắn không muốn ở đây thêm một chút nào nữa.

Vương Cửu Cửu nét mặt ảm đạm thở dài nói: "Em thường ao ước rằng mỗi một sáng tỉnh dậy đều có anh ở bên cạnh, đó là điều hạnh phúc nhất trong đời em! Em đã đạt được nó rồi, nhưng lại chỉ có một lần duy nhất, về sau không còn được như thế này nữa rồi!"

"Anh có thời gian thì sẽ tới thăm em!" Tần Lạc nói: "Bất kể là em ở đâu!"

"Hi hi! Anh nói đấy nhé, về sau đừng có mà chối đấy!" Vương Cửu Cửu mừng rỡ nói, nàng nhẩy cẫng lên khỏi giường rồi nói: "Hôm nay về Yên Kinh thì để em gọi cho Lý Thanh Sơn đặt vé máy bay cho anh và bạn anh cùng về với em luôn!"

"Ừ!" Tần Lạc đáp, sau đó hắn cho Vương Cửu Cửu số chứng minh nhân dân của Đại Đầu để nàng đăng ký vé cho hắn và Đại Đầu.

Lão Tôn lúc này cũng đã dậy nấu cháo ngô, ăn vô cùng ngon miệng. Tần Lạc vốn không thích ăn trứng gà luộc, nhưng hôm nay hắn lại ăn liền hai quả.

Vương Cửu Cửu lúc này đã chào tạm biệt gia đình vợ chồng của lão Tôn ra về, hai người rất lấy làm lưu luyến, lão Tôn cười hiền hậu nhưng không nói câu nào níu kéo Vương Cửu Cửu cả, còn vợ của lão Tôn thì nước mắt ngắn nước mắt dài tiếc nuối.

Tần Lạc bây giờ mới hiểu tại sao Vương Cửu Cửu trong lúc làm chuyện đó mà vẫn muốn giúp đỡ những con người ở cái thôn này rồi. Nếu mà là hắn thì hắn cũng sẽ làm vậy để báo đáp ân tình những người dân nơi đây đã dành cho hắn.

Dĩ nhiên, việc này cũng là do đôi bên, nếu như Vương Cửu Cửu không thành tâm thành ý đối đãi với bọn họ, thì bọn họ cũng không bao giờ tỏ ra nhiệt tình với nàng như vậy, có nhân thì có quả.

"Về đi, về rồi sinh một thằng ku béo tròn___" Vợ của lão Tôn buông tay của Vương Cửu Cửu ra quệt nước mắt nói. Khi bà còn trẻ thì đã bị bại liệt rồi, do vậy mà bà và lão Tôn không có con cái gì cả, lần này Vương Cửu Cửu đến ở nhà của bà, bọn họ bất giác coi nàng như con cháu ở trong nhà ______ Tuy rằng bọn họ biết như vậy chẳng hợp với thực tế chút nào.

Hai người biết mình là ai, và cũng biết Vương Cửu Cửu là ai.

"Bà ơi! Cháu về sau sẽ quay về đây thăm bà!" Vương Cửu Cửu an ủi nói: "Nếu cháu có con, cháu nhất định bế nó đến đây cho ông bà xem, cháu rất thích bà thêu đôi giầy đầu con hổ cho trẻ con, đến lúc đó bà thêu cho cháu một đôi nhé!"

"Ừ, ừ….!" Bà Tôn xúc động nói: "Bà ngày mai sẽ bảo người đi mua vải về làm luôn!"

Tần Lạc lúc này đã thầm dự định về Yến Kinh sẽ nhờ người gửi thuốc xuống cho bà uống, cho dù không thể chữa được tận gốc bệnh bại liệt của bà, nhưng cũng có thể đỡ hơn cho bà phần nào, ngồi lâu thành bệnh, thân thể của bà bây giờ đúng là không chỉ riêng mỗi bại liệt thôi đâu, mà có khi còn có nhiều căn bệnh khác nữa.

Trưởng thôn lúc này cầm đến một cái túi to đi tới cười nói: "Biết hai người muốn đi, nên mọi người liền đem quà đến tặng đây___ cũng chẳng đáng bao nhiêu tiền, nó sạch lắm ăn vào không làm sao đâu!"

"Cám ơn trưởng thôn, cảm ơn giúp cháu cả chị Lý, chị Vương, em Tú Cần, và cả bà Triệu nữa___ Cháu chắc chắn sẽ quay lại thăm mọi người lần nữa!" Vương Cửu Cửu cảm động nói.

Đại Đầu lúc này liền đưa tay lên nhận cái túi trên tay của trưởng thôn, trưởng thôn thấy vậy liền đặt nó khiêng lên vai của mình nói: "Sao lại để cho khách khiêng túi bao giờ? Để đấy cho tôi, tôi đi tiễn mọi người luôn!"

Mãi cho đến khi máy bay cất cánh bay về Yến Kinh rồi mà trong lòng của ba người vẫn nặng trĩu tình cảm dành cho những con người ở trong thôn Cửu Chi Hoa đó.

Bọn họ tặng quà cho ba người không nhiều, nhưng đó là tất cả những gì mà họ có.

"Em lại cảm thấy nhớ mọi người ở đó rồi!" Vương Cửu Cửu áp đầu vào vai của Tần Lạc nói.

"Thường ngày thấy em nói nhiều, ngay ngày đầu tiên khai giảng đã vác anh chàng học lớp trên trong trường vứt xuống hồ như em lại có những lúc đa sầu thương cảm như thế này hay sao?" Tần Lạc cố ý trêu Vương Cửu Cửu, hắn muốn kéo nàng ra khỏi nỗi nhớ mọi người ở kia, để nàng lấy lại thăng bằng trong cuộc sống sắp tới.

"Tất cả cũng là vì muốn thể hiện trước mặt anh mà!" Vương Cửu Cửu quả nhiên là trúng kế của Tần Lạc, nàng tức giận nói: "Em nói nhiều như vậy mà có thấy anh để ý đến em đâu? Em ngày nào cũng ngồi ngay hàng ghế đầu tiên, nhưng anh cũng vẫn coi em như người vô hình____ Nghĩ lại thôi cũng đã thấy tức rồi! Nếu như không phải yêu anh thì đã có bao nhiêu anh chàng chịu chết dưới chân em rồi đấy!"

Tần Lạc nghe vậy thì cười gượng nói: "Để anh đưa em về nhà nhé!"

Hắn biết, Vương Cửu Cửu lần này về nhà, thì những người trong nhà Vương gia nhất định không tha cho hắn, có lẽ lại còn bắt ép hắn cưới nàng cũng nên.

"Không cần đâu!" Vương Cửu Cửu lắc đầu nói: "Anh không đi thì em còn có thể tìm lý do để nói được! Anh đi rồi thì em càng khó giải thích, bọn họ giục em lấy chổng chẳng qua chỉ là muốn phòng chống tên Tần Lạc mà thôi!"

"Có chuyện gì thì em gọi cho biết nhé" Tần Lạc nói: "Anh đứng chờ em ở ngoài cổng!"

Vương Cửu Cửu gật đầu nói: "Vâng! Dù sao thì em cũng đã quyết định rồi, chắc là bọn họ cũng không ép em một cách quá đáng đâu!"

Khi máy bay hạ cánh, Tần Lạc và Vương Cửu Cửu cùng nhau đi ra khỏi sân bay. Vương Cửu Cửu đeo chiếc ba lô của nàng, còn Tần Lạc tay xách một cái túi dứa bên trong có đủ các loại đồ ăn, nào là thịt thỏ rừng, nào là các loại nấm hương tự nhiên….

Tần Lạc nghĩ những thứ này trong thành phố cũng có, nhưng chắc chắn là không ngon được bằng những thứ đồ trong cái túi dứa này được. Nếu đem những thứ này tặng người khác, thì có lẽ nó cũng là một món quà vô cùng có ý nghĩa.

Đại Đầu lúc này đứng cách Tần Lạc và Vương Cửu Cửu một đoạn không xa, Tần Lạc không muốn cậu ta phải mang vác thứ gì, vì như vậy sẽ không ảnh hưởng tới tốc độ rút súng của cậu ấy.

Khi vừa mới ra khỏi sân bay thì Tần Lạc đã trông thấy có hai người đàn ông cao lớn mặc đồ đen nhanh chân tiến về phía hắn.

Cho dù hai người này không mặc bộ đồ trong quân đội, nhưng theo dáng đi của bọn họ thì Tần Lạc cũng đã đoán ra thân phận của họ. Khi hắn còn ở trong Long Tức thì hắn cũng đã quá quen với những người đàn ông có kiểu dáng như thế này rồi.

Hai người kia đi thẳng đến trước mặt Tần Lạc và Vương Cửu Cửu nói: "Vương tiểu thư! Thủ trưởng sai chúng tôi đến đây đón cô!"

"Cảm ơn!" Vương Cửu Cửu nhìn Tần Lạc với vẻ bất đắc dĩ gật đầu nói: "Em đi theo hai người này về đây, anh tự quay về đi! Sau khi xong chuyện em sẽ gọi cho anh!"

Vương Cửu Cửu không hề kinh ngạc khi nàng vừa ra khỏi sân bay đã có người ra đón nàng rồi, theo thế lực của nhà Vương gia thì có khi nàng vừa đặt vé máy bay xong bọn họ cũng đã biết tin rồi, do vậy mà khi nàng vừa xuống sân bay đã có người đến đón.

"Thủ trưởng cũng muốn mời Tần Lạc tiên sinh đi cùng một chuyến luôn!" Người đàn ông mặc đồ đen quay sang Tần Lạc lịch sự nói.

"Được thôi!" Tần Lạc gật đầu đáp lại, hắn nhâng chiếc túi dứa ở trong tay của mình lên nói với Vương Cửu Cửu: "Cũng may mà chúng ta có mang theo mấy thứ này về làm quà!"

"Anh không sợ Trương Nghi Y sẽ làm hỏng hết mấy thứ này sao?" Vương Cửu Cửu tuy ngoài miệng nói đùa như vậy, nhưng trong bụng lại lo lắng bất an vô cùng.

Cha cho người trực tiếp đến đón mình thì không có gì lạ, nhưng sao lại mời cả Tần Lạc đi cùng làm gì?