Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ!

Chương 17: Nghĩa nữ cũng có tiêu chuẩn riêng



Chương 17: Nghĩa nữ cũng có tiêu chuẩn riêng

" Có thể đắp nặn, có thể hiến tế lấy lòng, nhưng chưa chắc đã mời tới được, nếu ma tu làm được thì chắc chắn phải có chút thành tụ, rất khó đối phó "

" Sau này nếu gặp loại ma tu đó nên tránh càng xa càng tốt, tu vi của ngươi quá yếu, không có cảnh giới Trúc Cơ cũng đừng chọc chúng "

Lãm Hồng Lăng không yên tâm lắm, lại nhắc nhở thêm một lần nữa.

" Sư đệ hiểu, ta chỉ hỏi cho rõ ràng thôi " Trần Lục mặt ngoài bình thản đáp, ai ngờ trong lòng kêu khóc.

Sư đệ ta biết mình tu vi yếu rồi, đừng nói nữa !!

...

Ba ngày sau,

Trời sáng tinh mơ, vài con linh điểu lông đỏ từ cành cây hạ xuống trước người Trần Lục, chậm rãi hưởng dụng từng hạt linh thóc do hắn vừa rãi ra đất.

Bất chợt có một thanh tiểu kiếm từ trên trời bắn xuống, Trần Lục tiện tay bắt lấy, từ trên đó móc ra một lá thư.

Đọc thì thấy...

[ Trần chấp sự, ta là Kình Lâm, quản sự mỏ Huyền Thiết.

Đệ tử Tiêu Phàm mà ngươi dò hỏi thì theo ta được biết, hiện đang đảm nhiệm chức vụ bên đội hộ tống chứ không phải trong hầm mỏ.

Tạm thời là thế, nhưng theo danh sách chức vụ mới từ Tạp Vụ Đường thì vào giữa năm sau Tiêu Phàm sẽ bị chuyển đến chỗ ta, nhậm chức trong một năm.

Nếu có cần hỗ trợ gì thêm cứ việc nói thẳng, Kình Lâm sư huynh ta đây không ngại kết giao bằng hữu. ]

Phừng ~

Lá thư không đốt tự thiêu, chớp mắt biến thành tro tàn bay theo gió.

Một vài mảnh tro đen bám trên đầu linh điều khiến nó phải mờ mịt ngẩng lên xem xét, ánh mắt trắng nhạt cực kỳ thanh tịnh, vừa sáng tỏ mà ngu xuẩn.

" Lên đây "

Phần phật ~

Sải cánh đỏ rực đập mạnh, linh điểu hạ xuống trong lòng bàn tay hắn, khẽ dùng tay giúp nó xoa sạch tro tàn khỏi lớp lông vũ, rồi bỗng hất nhẹ giúp nó bay về cành cây.

Trần Lục nhíu mày trầm ngâm:

" Phải vào giữa năm tới Tiêu Phàm mới tiến vào hầm mỏ, xem ra ý đồ ôm cây đợi thỏ của ta phải dời về sau rồi "

Bây giờ đã gần cuối năm, tức phải chờ thêm nửa năm nữa.



Trần Lục có chút phiền muộn thở dài, hắn lại không dám xen tay quá nhiều, nhỡ hiệu ứng hồ điệp khiến Tiêu Phàm không tìm thấy bảy trăm năm linh nhũ thì thật đáng tiếc.

Bình cảnh đáng c·hết, cứ theo cái đà này thì đừng nói nửa năm, thêm mười cái nửa năm nữa thì ta cũng khó lòng đột phá.

Một lần lại một lần, Trần Lục ngày càng mệt mỏi cái thân hạ đẳng tứ linh căn của mình.

" Phải tìm cách khác " Trần Lục suy tư, đột ngột hỏi hệ thống. " Hệ thống, nếu nhớ không lầm trong sách tân thủ có ghi, ở cảnh giới luyện khí ta bị giới hạn chỉ có thể thu ba vị thân nhân phải không ? "

[ Ting, đúng là như thế ]

" Thu rồi có thể từ bỏ sao ? "

[ Có thể, nhưng không thể thu lần hai ]

Hai mắt Trần Lục hơi sáng lên, hắn muốn thử một chút.

Nhưng từ bỏ cùng chỉ là bỏ ra khỏi danh sách được thừa nhận bởi hệ thống thôi, điều đó không quan trọng.

Còn Trần Lục hắn không có khốn kiếp đến mực lợi dụng xong liền vứt.

Vài ngày sau,

Lưu Tiểu Thụ lại dẫn một vị sư muội đến chỗ Trần chấp sự, trong lòng thấy nghi ngờ.

Lần trước là Nhạc Nhạc, lần này tới Hạ Yêu Nhiên, liên tục hai nữ đệ tử, Trần chấp sự lại còn độc thân...

Chẳng lẽ...

Không đúng, Nhạc Nhạc bị thu làm nghĩa nữ, vậy lần này lại thế nào ?

Thôi, thôi.

Không liên quan gì đến ta.

...

Đây là một thiếu nữ tướng mạo xinh xắn, chỉ có mười ba mười bốn tuổi, môi hồng răng trắng, dáng dấp khá tinh xảo.

Dáng vẻ có chút hoạt bát ngây thơ, nhưng vẫn hiểu lễ nghi, ngoan ngoãn cúi người về phía Trần Lục vái tạ, sau đó mới thận trọng bước ra ngoài.

" Lại một vị nghĩa nữ, cứ cái đà này tầm trăm năm sau ta có thể tự phong quốc vương nữ nhi quốc mất thôi "

Trần Lục tự giễu cợt bản thân, rồi âm thầm chờ đợi phần thưởng tới sổ.

Một phút,

Ba phút,



Nửa nén nhang,

Một nén nhang,

Nửa ngày,

" Hệ thống ! Phần thưởng của ta đầu ? "

[ Ting, không có ]

(・–・;)

Trần Lục ngẩng ra, không xác định hỏi lại.

" Ngươi lập lại lần nữa"

[ Ting, không có bất kỳ phần thưởng nào trong thời gian gần đây ]

" Tại sao !? Không phải ta vừa thu Yêu Nhiên làm nghĩa nữ à ? "

[ Ting, mục tiêu không phù hợp điều kiện thân nhân ]

[ Nhắc nhở: Tiêu chuản tối thiểu dựa theo mệnh cách ( ít nhất màu xanh lá ) ]

" Cmn hệ thống ! Sao không nói sớm"

[...]

Trần Lục một mặt đau răng mắng to, làm hại hắn tốn thời gian suy nghĩ đủ mọi lí do để nhận nghĩa nữ.

Kế hoạch đổ vỡ rồi !

Khó chịu lầu bầu nửa giờ, bình tĩnh lại, Trần Lục mới có thời gian ngẫm nghĩ kỹ càng.

Nếu nói thế thì mệnh cách của Yêu Nhiên tối đa chỉ là màu trắng, thậm chí không có, nhưng mệnh cách thật sự quan trọng thế sao ?

Còn hơn cả thiên phú ?

Nếu không thì khó lòng giải thích cho tiêu chuẩn của hệ thống.

" Khoan từ từ, nếu vậy há chẳng phải ta rất may mắn ? "

" Nhược Ly sở hữu hai đỏ một cam, tuyệt đối là siêu cấp thiên kiêu, nói là có đại đế chi tư cũng không đủ "



" Hay là nhắm mắt chọn bừa như Nhạc Nhạc cũng sở hữu mệnh cách xanh lá..."

Hơi vui lên vì vận may của mình, Trần Lục bất thình lình có dự cảm xấu, thấy chỗ nào đó không ổn cho lắm.

" Này hệ thống, làm sao ta biết ai có mệnh cách màu xanh lá trở lên mà chọn !? "

" Chẳng lẽ cứ phải chọn bừa, chờ đợi vận may tới cửa ? " Nghĩ tới viễn cảnh đó mí mắt Trần Lục không nhịn được nhảy lên.

Như vậy rất không tốt, thu một đống không có tác dụng gì thì không phải vướng tay vướng chân sao.

Hắn tuyệt đối không làm được chuyện bỏ con giữa chợ giống Huỳnh Hỏa Trùng Vương hay Cửu Thất Thiên Tôn.

[ Ting, cứ mỗi thêm một vị thân nhân sẽ mở khóa chức năng mới, mời ngài tiếp tục cố gắng ]

Nhìn nhắc nhở Trần Lục liền hiểu rồi, chắc hẳn ám chỉ chức năng mới sẽ là có thể nhìn thấy mệnh cách của người khác.

Nhưng vấn đề lớn nhất bây giờ là làm sao thu được thêm người thân có mệnh cách màu xanh lá trở lên.

" Mệnh cách là chỉ cái gì ?

Vận mệnh ?

Có đặc điểm bào dễ nhận thấy sao ?

Như Nhược Ly dù hai đỏ một cam cũng không thấy thiên phú mạnh mẽ cỡ nào, cô nàng Nhạc Nhạc càng không cần nói tới, rất kém.

Tất nhiên, trong tương lai Nhược Lý chắc chắn sẽ rất ghê gớm, chỉ một năm đã là hạng nhất thi đấu ngoại môn, vào nội môn cũng là nhân vật phong vân.

Nhạc Nhạc yếu hơn, nhưng chỉ cần năm năm liền đạt tới luyện khí trung kỳ nhờ vào mệnh cách tâm tính kiên định.

Có thể kết luận rằng...

Người có mệnh cách tốt khi còn yếu sẽ không có đặc điểm rõ ràng, nhưng đó lại là thời điểm duy nhất mà hắn có thể ra tay uy bức lợi dụ nhận thân.

Mà khi những người như vậy có đặc trưng rõ ràng rồi thì đối phương lại quá mạnh, lấy thực lực của Trần Lục không có tư cách thu người ta.

Nhận làm sư tôn hay nghĩa mẫu còn có cơ may, nhưng khả năng cao với thiên phú rác rưởi như tứ linh căn sẽ bị bơ đẹp.

Nói tóm lại vẫn là vấn đề tu vi, một cái vòng luẩn quẩn, đáng c·hết !

Trần Lục thở dài một hơi.

" Đoán, tất cả chỉ là đoán già đoán non thôi, hi vọng không phải như vậy...bằng không sẽ khó khăn rồi đây"

...

Qua năm mới,

Cả hai vị nghĩa nữ, Nhược Ly cùng Nhạc Nhạc đều phải tới chúc tết, Trần Lục suy nghĩ một chút vẫn quyết định tách cả hai người ra không cho chạm mặt.

Vấn đề ở chỗ Nhạc Nhạc, có lẽ nàng vẫn chưa quen thuộc, nhỡ Nhược Ly hung hăng đi dọa nạt giống trong mô phỏng thì...e răng Nhạc Nhạc sẽ sợ ra bệnh tim mất.

Chờ vài năm đi, đợi Nhạc Nhạc thực lực cao hơn, lịch lãm nhiều hơn lại tính sau.