Bạn Trai Không Chịu Chia Tay Cũng Trọng Sinh

Chương 133: Gia đình phân tranh



Cậu nhân cơ hội này đăng bài lên diễn đàn, làm sáng tỏ chuyện này.

Tiêu đề là 【 Về chuyện của tôi và Vương Tu. 】 

Hứa Hạc dùng cách cậu nói chuyện.

【 Tôi với Vương Tu đã bên nhau rất lâu rồi. 】 Không nói cụ thể, dù sao cũng từ đời trước.

【 Vương Tu là người bạn trai tốt, tôi thích hắn, trên video là thật, ngày đó tôi với Vương Tu đang cãi nhau, hắn muốn nắm tay bị tôi từ chối.

Tôi không biết sẽ bị người khác quay video up lên mạng, nếu biết tôi nhất định không từ chối, như vậy cũng sẽ không truyền ra lời đồn đãi bất lợi cho người yêu tôi.

Tôi biết mọi người đều thích bát quái, tôi cũng không quản được miệng mọi người, chỉ muốn nói là lần sau muốn nói gì thì tag tôi vào, tôi với Vương Tu là người yêu, chúng tôi đang nỗ lực comeout, nếu thành công sẽ kể cho mọi người, hy vọng mọi người ủng hộ.

Hứa Hạc. 】

Sợ người khác không tin, cậu còn quay video, chỉ vào Vương Tu đang ngủ bên cạnh, tỏ vẻ mình hiện giờ không tiện nói chuyện, nhưng có thể chứng minh cậu với Vương Tu là người yêu, vì thế cúi đầu hôn đỉnh đầu Vương Tu một cái, động tác thân mật như vậy chỉ cần không mù đều nhìn ra hai người bọn họ thật sự là người yêu.

Hứa Hạc hiện tại không có nợ nần, không cần bao nuôi, cũng không ai dám ép cậu, nếu thật sự không phải người yêu thì căn bản không cần cố tình quay video chứng minh, cho nên video này vừa đăng lên, tất cả mọi người tin.

Có người chúc phúc bọn họ, có người nói rất xứng đôi, cũng có người nói hoa nhài cắm bãi c.ứt trâu, có người khóc lóc, còn có người nói dám ở cùng nhau liền t.ự s.át.

Hứa Hạc hoàn toàn không để ý tới, đăng xong thì tắt điện thoại, ném trên đầu giường, ngủ cùng Vương Tu.

Một giấc này ngủ đến giữa trưa, tỉnh lại thì Vương Tu đã tỉnh, vô cùng thành thật nằm trong lòng ngực cậu chơi di động, Hứa Hạc thò lại gần, phát hiện hắn đang xem bài đăng của mình, ngắn ngủn mấy trăm chữ mà nhìn tới nhìn lui vài lần.

Còn click mở video phía dưới, không biết đã xem bao nhiêu lần.

“Khó trách vừa nãy thấy ồn như vậy, hóa ra là anh đang xem video.” Hứa Hạc lười biếng vươn vai ngồi dậy.

Vương Tu cũng ngồi dậy theo, “Hứa Hạc, em quay góc độ này thật là đẹp mắt.”

Lúc Hứa Hạc quay video đang nằm trên giường, di động đặt trên đỉnh đầu, một bên hôn Vương Tu, một bên liếc nhìn video, đuôi mắt nhếch lên gợi cảm không nên lời, Vương Tu nhìn khoảng năm trăm lần.

“Giờ yên tâm rồi chứ?” Hứa Hạc dậy mặc quần áo.

“Ừm.” Vương Tu như cô vợ nhỏ nằm xuống gối đầu.

“Yên tâm thì gọi điện thoại cho ông bà nội đi, bảo bọn nhanh tới đây, có chuyện lớn muốn tuyên bố.” Hứa Hạc mặc áo khoác, cũng không vội đi.

“Gọi ông bà tới làm gì, đường rất xa, không tiện.”

Hứa Hạc nhún vai, “Không còn cách nào, nhỡ bị đánh làm sao bây giờ? Có ông bà thì ba em ít nhiều sẽ băn khoăn một chút.”

Lấy tính tình cũ kỹ của ba cậu, tám phần sẽ cầm roi chờ ở nhà, cảm thấy cánh cậu cứng rồi, dám công khai khiêu khích.

Hứa Hạc cảm thấy nói thẳng ra sẽ khiến Vương Tu áp lực nên đơn giản giao cho hắn một nhiệm vụ, “Đi tra xem buổi chiều có thể đăng ký kết hôn không, trước tiên đi đăng ký, gạo nấu thành cơm, xem ba mẹ em làm thế nào.”

Vương Tu: “……”

“Cao minh!” Hắn hôn một ngụm trên mặt Hứa Hạc, vui rạo rực đi tra, Cục Dân Chính hai giờ chiều làm việc, cách nơi này cũng không xa, lái xe rất nhanh là đến, xếp hàng một hai tiếng là được.

“Hứa Hạc Hạc, chúng ta xuất phát đi.”

Hai người bọn họ làm xuất viện thủ tục, sau đó về nhà lấy giấy chứng nhận, chạy đến Cục Dân Chính, phát hiện người xếp hàng thật sự quá nhiều, Vương Tu chờ không kịp, móc ra một xấp tiền quơ quơ, “Ai nhường chỗ cho tôi thì số tiền này thuộc về người ấy!”

Một xấp kia của hắn ít nhất cũng phải một vạn, mà người xếp hàng chỉ cần nhường vị trí để hai người bọn họ làm trước là được, có gì không thể?

Vì thế tiến độ thuận lợi hơn trong tưởng tượng, hai người chụp ảnh, cầm giấy đăng ký hôn, sổ hộ khẩu Hứa Hạc ở trong nhà, vốn cho rằng không làm được, không nghĩ tới Vương Tu không biết từ chỗ nào lấy ra một quyển giả, tuy là giả nhưng thông tin bên trên đều là thật, sổ hộ khẩu làm cũng rất thật, nhân viên Cục Dân Chính cũng chưa phát hiện.

Xem ra Vương Tu chuẩn bị chu toàn hơn cậu, ngay cả cái này cũng suy xét tới rồi.

Hai người nhận được giấy chứng nhận, lúc này Vương Tu mới thở dài nhẹ nhõm, cẩn thận cất giấy trong lòng ngực, lôi kéo Hứa Hạc cùng về nhà cậu.

Nhà cậu không phải lần đầu tiên Vương Tu tới, không có lần nào hồi hộp hơn lần này, nắm bàn tay Hứa Hạc ra mồ hôi lạnh, khiến Hứa Hạc cũng hơi khẩn trương.

“Đừng lo lắng, ông bà nội sắp tới rồi, chúng ta đi vào trước.”

Xe rất nhanh tới cửa nhà Hứa Hạc, Hứa Hạc đi ra cùng Vương Tu, bước chân không chần chừ, trực tiếp ấn chuông cửa.

Mở cửa là chị cậu Hứa Na, nhỏ giọng hỏi cậu, “Sao lại thế này? Ba đang giận lắm.”

Hứa Hạc quơ quơ tay đang nắm tay Vương Tu, thản nhiên cười, “Như chị thấy.”

Hứa Na: “……”

Cô dịch bước chân, để Hứa Hạc với Vương Tu vào nhà, tay hai người trước sau vẫn nắm chặt nhau.

Ba Hứa ngồi trên sofa, mặt đen như than, trên bàn để roi da, mẹ cậu ở một bên nhỏ giọng nhắc nhở, “Con trai về rồi, còn…… mang theo sếp anh.”

Không sai, Vương Tu vẫn là cấp trên của Hứa Tâm Viễn, việc này tương đối xấu hổ, ông chủ lớn ngày thường không ai bì cụp mi rũ mắt bị Hứa Hạc lôi kéo, quỳ trước mặt ông, như cô vợ nhỏ theo Hứa Hạc cùng nhau gọi “Ba”.

Thế này thì phải tức giận kiểu gì?

Hứa Tâm Viễn sắp bị Hứa Hạc làm tức ch.ết rồi, “Còn biết đường về cơ à?”

Hứa Hạc mặt mày dịu ngoan, “Ba, con xin lỗi.”

“Xin lỗi cái gì?” Hứa Tâm Viễn xụ mặt.

“Không nói với ba trước, con với Vương Tu đã sớm ở bên nhau.” Việc đăng ký kết hôn vẫn nên chờ bà nội đến rồi nói sau, miễn cho ba cậu thật sự động roi.

Không thể không nói Hứa Hạc thật sự quá hiểu ba mình, đầu tiên là mang Vương Tu về cùng, nếu hôm nay cậu về một mình thì thế nào cũng phải tàn hơn nửa, có Vương Tu thì không giống, dù sao cũng là cấp trên, ít nhiều cũng phải băn khoăn một chút.

Như thế Hứa Hạc còn không yên tâm, nhờ cả ông bà nội tới, hiệu suất của hai ông bà cũng cao, không lâu đã nghe được tiếng chuông cửa, việc này cũng chọc giận ba cậu, cao giọng quát Hứa Na, “Không được mở cửa!”

Hứa Na đứng ở một bên, nhìn ba rồi lại nhìn cửa, khó xử.

Ba cậu lửa giận công tâm, “Gạt ta ở với đàn ông, về sau có phải kết hôn cũng muốn gạt ta không?”

“Ba.” Hứa Hạc cảm thấy đã đến lúc, “Kỳ thật chúng ta đã kết hôn.”

Hứa Tâm Viễn: “……”

Ông cầm roi da trên bàn quật tới, Vương Tu theo bản năng che trước mặt Hứa Hạc, hắn không nói lời nào, biết đây là cửa ải bắt buộc, trước đó Hứa Hạc đã dạy hắn.

Khi người khác tức giận, càng cãi với hắn thì hắn càng tức, cứ để hắn đánh hai cái, lúc hết giận hắn sẽ hổ thẹn.

Hứa Tâm Viễn cầm roi, đúng là không xuống tay được, hắn văn nhã nửa đời, trước nay chưa từng đánh Hứa Hạc, nhưng đây là việc quá nghiêm trọng, Hứa Hạc làm gay, tương đương Hứa gia bọn họ tuyệt hậu.

Bất hiếu có ba tội, bảo ông phải đối mặt với tổ tông, với mẹ ông thế nào đây?

Mẹ ông ở ngoài cửa hô to, “Tâm Viễn, mau mở cửa cho ta, hai đứa nó ta đồng ý!”

Hứa Tâm Viễn: “……”

“Con muốn đánh thì đánh ch.ết ta đi, là ta cho hai đứa nó ở bên nhau!” Mẹ ông ở ngoài cửa hô to, “Thằng con bất hiếu, ta chạy từ xa tới mà cửa cũng không mở, Ngọc Quỳnh, con trai ta không hiểu chuyện, con cũng không hiểu chuyện sao? Mau mở cửa.”

Trương Ngọc Quỳnh không còn cách nào, cuống quýt chạy tới mở cửa đón ông bà nội.

Bà nội vừa vào cửa đã chắn trước người Hứa Hạc với Vương Tu, “Con ra tay được sao, đây là con trai ruột đấy!”

Kỳ thật còn chưa đánh đâu, bị bà nội mắng một câu cứ như chuyện cười.

“Ba!” Hứa Tâm Viễn gọi Hứa Tu Nhiên, “Ba xem mẹ kìa, con còn dạy con kiểu gì?”

Hứa Tu Nhiên mặt không đổi sắc, “Mẹ con nói đều đúng.”

Hứa Tâm Viễn: “……”

Ông có chút bất đắc dĩ đỡ trán, vốn đã không nỡ đánh, hiện tại càng không đánh nổi nữa.

“Đều đứng lên đi, mẹ, mẹ cũng lên.”

Trương Ngọc Quỳnh phối hợp đi đỡ bà nội Hứa, bà nội thấy ông không có ý định ra tay thì xách váy lên, lôi kéo Hứa Hạc với Vương Tu ngồi trên sofa.

“Kết hôn khi nào?” Sắc mặt Hứa Tâm Viễn dịu xuống chút, không vui hỏi.

“Vừa mới kết hôn.” Hứa Hạc thành thật trả lời.

Ba cậu lại bùng lửa lên, cầm roi da lại muốn đánh cậu, bà nội Hứa vừa thấy không ổn liền vội vàng ngăn trước người hai người, “Đánh đi, đánh ch.ết ta luôn này!”

Hứa Tâm Viễn: “……”

Ông hậm hực buông roi da, ngồi xuống tiếp tục hỏi, “Về sau có tính toán gì không?”

“Trước tiên lấy sự nghiệp là chủ, chờ sự nghiệp ổn định thì đi tuần trăng mật.” Hứa Hạc thật cẩn thận nhìn sắc mặt ba cậu.

Ba cậu cố nén không quất cậu, “Con cái thì sao?”

???

“Con nào?” Những lời này là Vương Tu hỏi, hắn cho rằng Hứa Hạc có con riêng.

Hứa Tâm Viễn trừng hắn một cái, “Hai người đàn ông các ngươi về sau sinh con thế nào?”

Ông trịnh trọng nói, “Hứa gia chúng ta không thể tuyệt hậu.”

Ánh mắt Vương Tu ảm đạm, hai người bọn họ đều là nam, sao có thể sinh con?

“Ba.” Hứa Hạc quyết định khuyên nhủ ba cậu, “Hiện tại có thể thụ tinh trong ống nghiệm, con cái khẳng định sẽ có, ngài yên tâm.”

Sắc mặt âm trầm của ba cậu mới hơi tốt lên chút, “Hai năm.”

Ông hạ lệnh, “Trong vòng hai năm ta muốn nhìn thấy đứa bé.”

Đây thật ra chính là đồng ý nhượng bộ, Hứa Hạc cũng không dám được một tấc lại tiến một thước, vội vàng ấn đầu Vương Tu xuống, “Cảm ơn ba.”

“Đừng vui mừng quá sớm.” Ba cậu vớt vát, “Tính khi nào gặp người nhà, bày tiệc rượu?”

Hứa Hạc cùng Vương Tu liếc nhau, “Ba mẹ, loại việc nhỏ này tùy mọi người quyết.”

Ba cậu sắc mặt không đổi, “Mời bao nhiêu bàn?”

Hứa Hạc lắc đầu, “Tùy mọi người, con dâu ngài giàu có, tiền không thành vấn đề.”

Vương Tu vội vàng lấy lòng cười cười, ngày thường hắn ở trước mặt Hứa Tâm Viễn rất ra dáng, trước nay chưa từng cười, hôm nay nhờ phúc Hứa Hạc, hiếm khi thấy một mặt khác của hắn.