Trong đại điện bỗng nhiên im lặng, có thể nghe rõ từng tiếng thở nhẹ . Bách quan gương mặt vô cùng đặc sắc, biểu hiện của nhà vua khiến bọn họ quá bất ngờ. Từng lời nói ngài nói ra phi thường sắc bén, có lý có chứng, lập luận rõ ràng vận dụng tổ tông quy củ khiến người khác vô lực phản bác.
Trong lòng bách quan đều âm thầm đánh giá lại vị Đại Việt tân đế này, đây rõ ràng là long chủng, thật đến thời điểm lộ sẽ ra móng vuốt . Đế Vương nhà không có người nào kém, Thái Hoàng Thái Hậu hoàn toàn bị áp chế tức giận đến không nói nên lời.
Một khắc qua đi, Huy Gia Thái Hậu mới có thể bình ổn lại cảm xúc. Bà bắt đầu tổ chức lại mạch suy nghĩ, lựa chọn điểm mình có thể dùng để công kích Lê Tấn . Hôm nay bà liên tiếp chịu đả kích khiến bà khó chịu, quyết không thể bỏ qua cho hắn như vậy.
" Ngươi nói là ngươi vì lo việc nước nên vội vàng kế vị, là tuân theo di mệnh tiên đế mà làm. Bổn cung không đồng ý lời này, trước khi tiên đế băng hà một ngày ta đã tìm nó nói chuyện. Bổn cung khuyên nó không nên lập ngươi nó đã nhận lời với ta là sẽ nghĩ lại. Vậy nên trước khi băng hà nó hẳn là không còn đồng ý để ngươi kế vị, chỉ là đột ngột q·ua đ·ời chưa kịp sửa lại di mệnh."
Ngừng lại một chút, liếc nhìn toàn triều đình, Huy Gia Thái Hậu hỏi : " đi mệnh trước đó không thể dùng nữa, chúng ái khanh cảm thấy lời bổn cung nói có lý chứ?"