Bất Diệt Kinh

Chương 65: Linh Dung Sinh Diệt, Mở Ra Đại Hải!



Chương 64: Linh Dung Sinh Diệt, Mở Ra Đại Hải!

"Ngươi cuối cùng cũng chịu không được, chính tay ta sẽ dắc ngươi linh hồn đi vãn sinh".

Âm trầm lời nói lại mang theo thần sắc cực kỳ chứa đựng tham lam khiến cho người khác lạnh lẽo.

Không ai biết được vì sao hắn lại chọn Trương Phàm làm vật chủ, chỉ biết cái này thân thể của Trương Phàm hắn chỉ cần đoạt được thì tương lai không chỉ là có thể trở lại đỉnh phong mà còn có cơ hội bước thêm một bước.

Đoạt xá là không chỉ c·ướp đoạt nhục thân cho mình dùng mà thôi, chỉ có như vậy thì cường giả sẽ không có hảo tâm chuẩn bị kỹ càng để cho một lần làm việc có thể bị thiên địa giáng thiên kiếp.

Từ ngữ đoạt xá là tượng chưng cho c·ướp đoạt nhục thân và ngày cả linh hồn cũng phải bị dung hợp nhưng ý trí lại được kẻ mạnh chiếm giữ, điều kinh khủng là nếu như thành công thì có thể c·ướp được tất cả ngay cả thiên phú hay căn cơ đều b·ị c·ướp đi, nhưng mà chỉ riêng là tuổi thọ thì không thể nào thay đổi được.

Nhưng mà Tà Ma lần này không có quan tâm đến tuổi thọ hao hết, chỉ vì trước kia hắn đã tu vi thông thần sớm được bỏ qua sinh mệnh thọ nguyên nhìn xuống dòng sông thời gian, dù có lúc này chỉ còn lại một đạo oán nghiệp chi niệm tồn tại trên thế gian nhưng sinh mệnh vô hạn đã sớm khắc ghi vào bên trong linh hồn rồi.

Hắn tính kế cái này thân xác mấy cái thời đại sớm đã ổn thỏa hết, ngay cả Sinh Diệt Đại Hải hắn cũng đã trả một cái giá đắc để có thể thương lượng với nó về việc này, bây giờ hắn chỉ cần thôn đi cái này giới thì liền có thể hấp thu trọn Trương Phàm, từ nay về sau hắn chính là Trương Phàm.

Tà Ma mấy cái thời đại toan tính bây giờ đã có kết quả trước mắt hắn há không nóng vội cơ chứ, khuôn mặt và trong đôi mắt hắn đều hiện ra tham lam và cực độ nóng rực mong muốn nhanh chóng lập tổ bên trong người Trương Phàm, hắn một cái nháy mắt biến mất tại đó chỉ để lại tiếng hít thở cực kỳ thô trọng.

Nhưng mà hắn từ trước đến giờ không hề phát giác ra ở bên trong cực sâu dưới Diệt Sinh Hải, một ánh mắt chứa đựng vô tận sát ý chú ý đến nơi hắn đứng, cái kia đôi mắt chứa đựng sinh tử ánh sáng phát ra lạnh lùng sắc quang dường như là đang diễn biến được thứ gì đó khủng bố vô song lực lượng.



...

Bên trong bí cảnh.

Trận chiến kinh thế hãi tục của các tu hành giả đỉnh cao Trúc Cơ đang diễn ra khiến cho nơi đây trở nên hoang tàn không chịu nổi, vô số tiếng kiếm reo cùng với cắt đứt bóng hình lặp lòe trên hư không, linh khí nơi đây b·ị đ·ánh cho nổ tung không khí hỗn loạn không thể tả.

Trên trời cao một thanh kiếm mang theo cực sáng quang mang chiếu rọi cả chiến trường nơi đây, thanh kiếm mang theo sát phạt khí thế cuống theo vô tận phong bạo dường như chỉ cần nó rơi xuống thì cái này vòm trời lập tức liền b·ị c·hém ra làm hai nửa vậy, ở dưới thanh kiếm khổng lồ kia dường như là có một thân ảnh nhỏ bé không đáng chú ý tới đang đứng đó lập giữa hư không, tướng hình thẳng tấp diện mạo mang theo sự ngạo mạng, hắn như cái thế kiếm tiên ở giữa trời đất điều khiển kiếm thần bình định nhân gian, kinh khủng uy thế phát tán ra ngoài một người một kiếm cũng đủ để cho vạn quân kh·iếp sợ, loại này lực lượng đã sớm vượt qua Trúc Cơ nhưng vẫn là Trúc Cơ, đây chính là thời đại mới trụ cột, một thiên kiêu thật sự của thời đại Bất Diệt Đại Lục nơi này, hắn tên là Cổ La.

Cổ La thân hình như sao trời đang tỏa ra ánh sáng vô cùng chói mắt, hắn trong mắt hiện ra vô số đạo kiếm khí bắn ra như là muốn đâm nát ra hư không nhìn chằm chằm đối thủ trước mặt.

"Một cái nô tài mãi mãi chỉ có thể dừng lại ở cảnh giới Kết Đan, đừng nói nơi này chỉ có thể phát ra tu vi nửa bước Kết Đan, dù ngươi có hoàn toàn mở ra thực lực chân chính thì khí huyết của ngươi có thể chịu đựng được bao lâu".

Cổ La tiếu dung nhìn rất sáng lạng nhưng mà thật sự nụ cười này đối với cái kia hộ đạo giả là thật sự như là ác quỷ đang đối với hắn mà cười. Vô cùng đáng sợ, hắn nhìn qua đồng đội bên cạnh thì cắn răng lộ vẻ hung ác.

"Liều với hắn!".

Bàn tay lão kết ấn cực nhanh tạo ra từng nét ảo diệu khiến cho linh khí xoay chuyển, một loại thú tính từ trong cơ thể của lão phóng thẳng ra bên ngoài tạo ra trụ trời huyết sắc, đây chính là tộc hắn sáng chói nhất pháp đã thủ hộ mấy ngàn năm.



Tên còn lại cũng thở dài một hơi quyết tâm liều mạng, ngón tay hắn chỉ vào mi tâm một cái mở ra linh hồn của mình, bí pháp này khiến cho hắn lộ ra tình thế nguy hiểm nhất khi linh hồn hắn mở ra trực tiếp dùng sức mạnh Linh Đan Hồn đè ép lấy và trực tiếp diệt sát thiếu niên trước mặt.

Cổ La cười lạnh lùng, hắn trong đầu lại hiện ra tràn cảnh một thanh kiếm nhỏ hạ xuống, ngay lập tức trên đầu cự kiếm như một ngọn núi lớn phát ra uy thế ngập trời kia cũng bắt đầu dần dần hạ xuống trong một ý niệm, sát phạt khí thế không có chút gì che giấu khóa chặt lấy hai cái lão giả trước mặt không đường chạy thoát.

Một kiếm này uy thế vô song thế không thể cản, kiếm này nếu đại thành vừa đủ cắt lìa ngôi sao trên trời, chia đại dương thành hai, trên trời dưới đất nếu đại thành kiếm ý hạ xuống đủ để thế gian sinh linh run rẩy, tiếc là Cổ La tu vi còn quá nhỏ bé kiếm thế chưa thành cho nên cũng còn quá yếu đuối, nhưng mà lấy tu vi của hắn hiện giờ bộc lộ ra hủy diệt kiếm thế cũng đủ nhẹ nhõm bộc phát ra lực lượng Kết Đan.

Chỉ thấy Kiếm Thế không thể cản chém xuyên qua toàn bộ pháp trước mắt dường như là không để ý, lực lượng cường đại càng là thể hiện rõ ràng sức mạnh tuyệt đối của thời đại mới chấn áp thế hệ cũ, một kiếm hạ xuống bí cảnh nới này đều cảm nhận được một loại kinh diễm tồn tại về sau.

Chỉ với một kiếm trận chiến kết thúc.

...

Bên trong động phủ Giao Tiên, nàng đang cố gắng hết mức áp chế Đạo của chính bản thân xuống trạng thái yếu đuối nhất, miếng ngọc bội chứa đựng không gian chi lực bao bọc lấy bên trong chính là thân xác Trương Phàm.

Giờ phút này bên trong ngọc phát ra thiên âm của kinh thư vang vọng cứ ngỡ là xa xôi từ trong tận sâu cuối giới lộ ra, cũng có thể là không ở nơi này thực tại diễn biến mà thành, thiên âm mang theo ý nghĩa đại đạo âm thầm reo vang khắp động phủ, đại đạo áo nghĩa như là hóa thành thật chất chải dài như là một dòng sông áo nghĩa áp đảo đại đạo đè ép lấy thế gian.

Giao Tiên đôi mắt co rút lại lộ vẻ ra khó tin nhưng bên sâu trong đôi mắt hiện lên một sợi tơ đại đạo, bên sâu trong tâm trí của nàng Nhân Đạo đang run rẩy như là kích động cũng có thể đó chính là hoảng sợ trước Đạo sắp được sinh ra.



Nàng niệm ra trú quyết một điểm chỉ vào mi tâm một cái khiến cho hắn đạo được ổn định trở lại, tiếp theo là mi tâm nàng đột nhiên xuất hiện một cái hoa văn tinh thần, kinh khủng Nhân Đạo lĩnh vực từ trong cơ thể lại bị áp chế trên thân thể nhỏ bé xinh đẹp kia, nàng phải nhờ cái này quỷ dị trạng thái của Trương Phàm mở ra Dị Tượng của riêng mình.

...

Bên sâu trong giới tâm của Trương Phàm.

Tại biển lớn Sinh Diệt Hải mang theo khí tức đối lập lẫn nhau vậy mà cùng với biển lớn hòa hợp không hề có dấu hiệu dung hợp gì cả, loại này quỷ dị tồn tại chỉ có địa phương cường đại sinh ra linh trí mới có thể không gây ra tồn tại đối nghịch phản thương.

Mà lúc này chỉ là một sinh linh yếu ớt không tả nổi, cũng có thể nói loại này tồn tại yếu ớt không chịu nổi sâu kiến không bằng, vậy mà cái này tồn tại lại được chính linh trí của Đại Hải thừa nhận và đang chia một phần linh trí cho nó để đúc lại căn cơ của mình.

Trương Phàm yếu đuối như một con thuyền cô độc cố gắng sống sót trước cơn bão lớn ở giữa biển khơi, như là chỉ cần một giây do không thể chịu nổi bão lớn mà bị biển lớn nuốt chửng vậy.

Hắn linh thể không còn nghe thấy được hơi thở của Diệt Sinh Hải cũng như thế giới này hình như chỉ còn có một mình hắn trôi dạc qua từng ngày, hắn dường như là cũng bị hòa vào một phần của biển lớn qua bao năm lơ lửng trên nơi đây, sinh diệt khí tức đang bao phủ lấy linh thể của hắn.

Nơi này thời gian hay không gian đều không có tồn tại, thứ tồn tại duy nhất chỉ là hai nguồn lực lượng đang cùng hắn linh thể tạo ra một đạo tam giác bắt đầu lại gần lẫn nhau.

Linh Thể, Sinh cùng Diệt đang từ từ hòa nhập vào nhau, có thể là ngàn năm, có thể là vạn năm, cũng có thể là cả một kiếp.

Thời gian không hề tồn tại sinh ra cảm giác nhận thức của hắn không giống với thực tại, dường như là chỉ một giây bên ngoài cũng đủ hắn cảm giác loại này cô độc đau đớn dài dằng dặc ngàn vạn năm vậy.

Linh của hắn đang thế biến, một loại thế biến kỳ diệu không thể tả nổi khiến cho hắn tâm thần oanh minh trong tâm khảm, đứng giữa sinh và diệt hai loại khí tức cũng chính là hai loại lực lượng đối lập, linh thể của hắn hoàn toàn có thể dung hợp lại được theo mong muốn của ý trí đại hải, thứ hắn muốn không phải là cắn nuốt, mà chính là dung hợp, hoàn toàn khiến cho loại sức mạnh kinh khủng kia là của mình đem nó đúc ra con đường trường sinh của bản thân.

Linh Thể hắn mờ ảo hiện ra, trong sâu cái kia mờ ảo bóng hình ở vùng linh nguyên chứa đựng linh khí trước kia nay chỉ còn tồn tại một cái vàng óng biển lớn, mà cái này biển lớn nếu như là nhìn kĩ thì sẽ phát hiện vậy mà cũng có sinh diệt chi lực.