Thái Huyền Tiên Môn là một trong những thế lực lớn ở Đông Hoang, mà thế lực to lớn như thế này đều có vài vị cường giả cảnh giới cao thâm trấn giữ.
Năm vị Thái Huyền Môn Lão Tổ đều là tu vi Thần Thông Cảnh Đỉnh Phong đã từng dùng đại pháp lực tạo ra trận pháp hấp thu linh khí của bốn đại châu của Đông Hoang để tạo ra một nơi có nồng độ linh khí dày đặc nhất.
Mà trước cổng tiên môn thì dòng người đang tấp nập xếp hàng không có chút r·ối l·oạn nào mà chờ đợi, mấy ngàn người đều mang theo khí tức Luyện Khí tâm thành triều thánh rất muốn bước vào cánh cửa tiên môn.
Tiên Môn mở ra khảo hạch luyện thí muốn thu nhận đệ tử, Thái Huyền Môn có chủ tu tiên pháp cao cấp cho nên dù cho là táng tu hay là gia tộc tu tiên cũng phải đổ theo như vịt, nhất là tài nguyên tiên môn đối với tu sĩ cấp bật Luyện Khí là vô cùng cần thiết nếu không thì Trúc Cơ là chuyện khó mà với tới.
Tuy nói là tu tiên gia tộc có tài nguyên cũng có gia tộc đại năng giảng đạo, nhưng mà gia tộc lớn như là Diệp Gia thì cũng chỉ có một vị lão tổ tu vi Nguyên Anh trấn giữ mà thôi, mà Tiên Môn lại có một vị chuyền công lão tổ chuyên viết kinh pháp chuyền xuống đệ tử, mà lão chính là cảnh giới Thần Thông cho nên viết công pháp tuy là đơn giản mà thôi cũng đối với tu sĩ cấp dưới có lợi ích không không nhỏ.
Diệp Gia lần này đi đến để tham gia khảo hạch không phải là không có chuẩn bị, mấy đại gia tộc tu tiên đều có người trong tiên môn cho nên bọn họ không sợ con cháu dòng chính của mình không gia nhập được tiên môn, mà Diệp Gia hai mươi năm trước có một thiên tài gia nhập tông môn, nàng chính là đứa em nhỏ nhất của gia chủ nhà họ Diệp, thiên phú kinh người với nhất phẩm linh căn.
Nhưng mà Diệp Lam chỉ là dòng thứ mà thôi, tuy là được dòng chính xem trọng nhưng cũng chỉ là được đại trưởng lão để mắt mà thôi, tam cái linh căn như hắn dù là có tốc độ tu luyện không như bình thường nhưng mà chính là ba cái linh căn rất khó đạt được Trúc Cơ, nói chi là Diệp Lam trong người còn có hai cái linh căn đối nghịch đó chính là Hỏa cùng Thủy linh căn khiến cho hắn tuổi thọ không ngừng xói mòn, dù là trưởng thành thì trong mắt Đại Trưởng Lão suy đoán thì Diệp Lam chỉ có thể ngừng bước ở tu vi Luyện Khí Viên Mãn.
Luyện Khí Viên Mãn đừng thấy là rất thấp đối với mấy tu sĩ ở mấy vực khác, nhưng đối với Đông Hoang các gia tộc tu tiên thì Luyện Khí Viên Mãn đã có tư cách vào dòng chính trung tâm có thể bảo vệ gia tộc một phần rồi.
Nhưng mà lần này dì nhỏ của Diệp Gia bên trong Thái Huyền Môn cũng chỉ có thể bảo lãnh cho một hai người của dòng chính, còn hắn cùng với một vài con cháu khác phải tự cố gắng chính mình bước vào Tiên Môn.
Diệp Lam không có chờ đợi thêm mà đi theo đám người gia tộc của mình, tiếp theo hắn cùng với mọi người đi vào một gốc để chờ đợi đến lượt bản thân, bọn hắn bây giờ dẫn theo năm người đi theo mà chỉ có hắn là con cháu dòng thứ cho nên cơ hội cho hắn là vô cùng thấp.
"Không cần phải lo lắng, các con còn quá trẻ tuổi chỉ cần dùng hết sức là được rồi".
Lão giả bên cạnh hộ đạo giả Diệp Gia liên tục an ủi đám người đang lo lắng.
Trương Phàm bên trong miếng ngọc bội hồn thể có chút run rẩy nhìn lão già này rót cho đám người canh gà, nhìn thấy cảnh này hắn không hiểu sao lại muốn cười.
"Cái này lão thật có ý tứ".
Hắn cười mỉm vẻ mặt có chút thỏa mãn, hắn có tu vi cao hơn lão và từng vượt qua kiếp nạn chưa từng có khiến cho Trương Phàm cảm đạo hơn người thường, Trương Phàm chỉ nhìn qua lão già này một cái liền có thể biết được người này tại sao không thể đột phá được.
"Đợi ra ngoài rồi giúp hắn một chút".
Trương Phàm cười một tiếng rồi mở ra mắt trái, mắt trái sinh chi hiện không còn ảm đạm như trước mà giờ đây lại có lực lượng khiến cho hắn dưỡng hồn thêm hoàn thiện hơn, hắn sẽ lấy một chút này cơ hội đem cái kia Thượng Thương Kiếp Quang còn trong cơ thể cho luyện hóa đi mất, cái này kiếp lượng không hề tổn thương hắn bên trong mà như là cục pin di động luôn chuyền vào cơ thể hắn linh khí, điều này khiến cho trong cơ thể Trương Phàm luôn có linh khí mà không bị khô hụt.
Mà Trương Phàm không muốn loại này bảo tồn, điều này khiến cho hắn giống như một cái bảo vật đi trên đường vậy, nếu có người con mắt sáng như đuốc mà hắn không thể che dấu được bản thân thì chỉ sợ sẽ bị xem như bảo mà đem đi luyện đan.
Trương Phàm từ khi ra bí cảnh đến giờ đều là đang dùng Trường Sinh Công luyện hóa lấy đoàn kiếp quang trong cơ thể, toàn bộ lực lượng kiếp quang bị luyện hóa đều dồn vào Đại Hải chính giữa đang tự động đúc ra con đường thứ ba.
Hắn bây giờ đã có sức hành động, bây giờ dù có là Luyện Khí Tầng 9 tới đây t·ruy s·át hắn thì Trương Phàm có thể tự tin dùng hồn thể yếu ớt này cắn nuốt linh hồn người kia.
"Thiếu niên này còn quá yếu đuối, dù là có vào được Tiên Môn thì cũng chỉ là tu sĩ ở tầng dưới chót không đủ thực lực đi kiếm thiên tài địa bảo cho bản thân phục dụng".
Trương Phàm trong lúc suy nghĩ thì đám người Diệp Gia cũng đã bắt đầu khảo nghiệm bản thân, mà lần này khảo nghiệm cũng rất là đơn giản không giống như là trong tiểu thuyết kiếp trước hắn đọc từng nói, cái gì leo thang đài, cái gì c·ướp chuông hay là cái gì đấu với yêu thú đều đi con mẹ nó.
Đơn giản khảo hạch chỉ có hai loại mà thôi, một là khảo thí thiên phú linh căn thông qua một hòn đá lớn, mà viên đá này gọi là linh căn bia quy tắc bên trong đều là do Thần Thông tạo ra cho nên khó lòng nào mà dối trá được trừ khi là cảnh giới cao hơn người khắc ra thần thông này.
Điều này là không có khả năng chỉ vì nếu là có thể dể dàng hóa giải thần thông thì chỉ có tu vi Hóa Thần mới làm được, mà Hóa Thần Đại Lão mà còn dùng thủ đoạn để đối phó với một cái Tiên Môn của Đông Hoang sao?.
Nếu có Hóa Thần Lão Quái ở đây thì hắn sẽ nói cho ngươi biết là không có gì một bàn tay không giải quyết được, chỉ cần một bàn tay của Hóa Thần Tu Sĩ cũng đủ có thể đập nát nửa cái Đông Hoang rồi.
Trương Phàm cũng nghĩ rồi mới dám đi theo thiếu niên này bên cạnh, Tiên Môn ở Đông Hoang không có khả năng có lão tổ Hóa Thần trấn giữ, hắn trong người là Thượng Thương Kiếp Quang dù có là tu vi Thần Thông nhìn chằm chằm cũng chỉ tưởng rằng Trương Phàm trong người linh khí kỳ quái là cái gì đó thiên tài địa bảo di động thôi, còn có thể là nói hắn chính là cái gì dược bảo mấy ngàn năm hóa hình còn không nói hết.
Mà Diệp Lam đang đi đến đưa một tay lên Linh Căn Thạch chuẩn bị khảo hạch lấy linh căn của mình thiên phú, mà lúc này khi bàn tay đã tiếp xúc vào Linh Căn Thạch thì trong cơ thể Diệp Lam tam cái linh căn đang run rẩy lên vì hưng phấn, cả người Diệp Lam đều nóng lên như là ngọn lửa thiêu cháy sau đó thì chuyền lực lượng vào bên trong Hòn Đá.
Trương Phàm có chút nhíu mày, tên này thiếu niên quá kém sợ rằng sẽ khó bước vào được Tiên Môn, Trương Phàm thần thức phóng ra nhân lúc đám trưởng lão không để ý thì chuyền vào trong người của Diệp Lam thi hành thủ đoạn của Ngũ Hành Pháp của mình.
Lúc này trên Linh Căn Thạch đột ngột hiện lên mấy chữ lớn phát ra ánh sáng quang man chiếu lấy đám người dưới đài mắt chó.
- Địa Linh Căn thuộc tính Thủy.
- Địa Linh Căn Thuộc tính Hỏa.
Tam cái linh căn chỉ là cấp độ Thú Cấp bị Trương Phàm trực tiếp làm giả thành Địa Linh Căn hai cái, cái mày là còn nhỏ nếu không phải đám người Diệp Gia biết Diệp Lam đã có hỏa cùng thủy linh căn thì thật sự là muốn làm giả hắn thành nhất linh căn, mà nếu không phải là động tỉnh quá lớn khiến cho mấy cái thế lực đứng đầu Đông Hoang điên cuồng thì hắn thật sự muốn làm giả Diệp Lam thành Thiên Linh Căn Nhất cái.
Tuy là Trương Phàm suy nghĩ vậy nhưng mà Nhị Cái Linh Căn còn có là Địa Cấp cũng khiến cho đám đệ tử của Thái Huyền Tiên có chút tự ti.