Diệp Lam chắp tay bái kiến thiếu nữ trước mắt, hắn tuy tính bối phận là cháu của nàng nhưng mà Diệp Lam cũng chỉ là dòng thứ cho nên không có tư cách xưng hô chính bối, cách gọi tiền bối là tốt nhất cho lần này giao tiếp.
Diệp Linh Nhi rất là hài lòng Diệp Lam cách hành xử, nàng thái độ cũng chuyển biến thành bình tĩnh hơn, tuy nàng trong tiên môn địa vị vô cùng cao quý tu vi còn cao thâm hơn thiếu niên trước mặt rất rất nhiều, đối với người khác không quen biết đó là lạnh nhạt hay lợi ích, nhưng mà khi nàng đối mặt chính người trong gia tộc thì tính cách diệu đi rất nhiều.
Tuy nói Diệp Lam là con cháu dòng thứ nhưng cũng là cháu nàng, Diệp Linh Nhi sống ở Diệp Gia mười năm sau đó được phát hiện ra có thiên phú kinh người cộng thêm linh căn cũng chỉ có một loại cho nên được được Tiên Môn dòm ngó, sau đó các tiên môn phát hiện ra nàng chính là địa linh căn cho nên bốn đại Tiên Môn đều tranh dành lấy khối ngọc thô này, cũng may là Diệp Gia nằm trong bộ phận cai quản của Thái Huyền Môn cho nên cũng không có Tiên Môn nào đụng tay đến nữa.
Diệp Linh Nhi chưa bao giờ thấy đứa cháu này còn Diệp Lam cũng không có tư cách thấy được Diệp Linh Nhi, nhưng mà tình thân còn đó huyết mạch luôn liên kết lấy bọn họ không thể nào cắt đứt được, ba năm trước khảo hạch nhập tiên môn tuy là Diệp Lam cảnh giới mới bước vào tu hành nhưng mà lại vượt qua mà gia nhập Thái Huyền, còn mấy đệ tử của Diệp Gia khác tuy cảnh giới cao hơn nhưng lại bị loại ngay ở lúc khảo hạch tâm tính.
Vì vậy mấy năm nay Diệp Linh Nhi tuy không xuất hiện nhưng mà lại trong bóng tối bảo vệ cái này thiếu niên gia tộc dòng thứ, vì vậy Diệp Lam mới có thể yên bình ở trong Tiên Môn không bị lão đệ tử đè ép dành lấy linh thạch mà tiên môn phát ra mỗi tháng.
"Hai ngày sau chuẩn bị đi theo ta làm nhiệm vụ, đây cũng là lần lịch luyện đầu tiên của ngươi cho nên chuẩn bị cho đầy đủ vào".
Băng lảnh lời nói theo Diệp Linh Nhi nói ra khiến cho người ta phải xa lánh, nhưng mà khi được vào trong tai của Diệp Lam thì khiến cho hắn mừng như điên, hắn vui mừng không phải là do được cùng với mỹ nhân bên cạnh trên con đường tiếp theo, hắn vui mừng là được một cái Trúc Cơ tu sĩ dẫn đi lịch luyện, lần này cơ duyên đối với tu sĩ luyện khí không có gia tộc chóng lưng là quá lớn, hắn kích động cúi đầu liên tục đa tạ thiếu nữ.
Diệp Linh Nhi trong mắt lóe lên một đạo ánh sáng kỳ lạ rồi lại dập tắt, nàng chỉ nhẹ nhàng điểm ra trong tu di giới rồi lấy ra một miếng ngọc bài đưa đến Diệp Lam trước mặt, sau đó Diệp Linh Nhi nhìn cũng không có nhìn lấy thiếu niên mà lập tức biến mất tại bên trong Diệp Gia Động Phủ.
Trong lúc đó Trương Phàm bên trong miếng ngọc bội thì có chút sửng sờ sau đó thì vui vẻ, không ngờ ở trong cái này Đông Hoang hoang tàn vậy mà lại có thiếu nữ cỡ này kinh diễm, Diệp Linh Nhi Thiên Phú không thua kém gì Lam Thanh ở trong bí cảnh hắn từng gặp, nhưng mà nơi này linh khí quá kém làm ảnh hưởng đến tốc độ tu luyện của nàng cho nên bây giờ Diệp Linh Nhi chỉ tu luyện đến Sơ Kỳ Trúc Cơ cảnh.
Diệp Lam tu vi quá kém vô cùng khó kiếm được thiên tài địa bảo cho hắn khôi phục, nhưng mà Diệp Linh Nhi thì có thể chỉ vì dựa vào địa vị hay là tu vi đều có thể cho hắn lợi dụng qua thời gian này.
Trương Phàm thần thức không có gì kiên kỵ mà phát ra dò xét miếng ngọc bài trong tay của Diệp Lam, hắn muốn xem thử cái này lần lịch luyện liệu có giúp hắn được điều gì không.
Sau khi dò xét thì trong lòng hắn có chút sợ hãi vui mừng, phần thưởng tiên môn giao ra cho lần này nhiệm vụ vốn dĩ là không có ích lợi gì quá lớn cho tu sĩ bình thường nhưng lại khiến cho hắn cũng phải đỏ mắt, đây chính là một loại thảo dược để nuôi dưỡng đôi mắt khiến cho đồng nhãn có thể được bảo tồn lại, nói tóm tắt là có thể bảo tồn lại đôi mắt sau khi bị móc ra trong vòng mười năm khiến cho đôi đồng nhãn không bị khô héo.
Loại này thuốc bổ cho mắt rất thích hợp cho Sinh Chi Nhãn của Trương Phàm, loại này dược chất có thể khiến cho Sinh Nhãn hồi phục nhanh chóng, nếu như là Sinh Chi Hoa phẩm cấp cao thì có cơ hội Sinh Nhãn của hắn hoàn toàn hồi phục.
"Lần này cơ duyên thuộc về ta!".
Trương Phàm nụ cười yêu dị hiện ra trên Linh Thể hắn, trong mắt hưng phấn không thể che giấu rất muốn thoát giới mà ra ngay lập tức đoạt lấy Sinh Hoa, nhưng mà hắn biết cơ hội hồi phục lần này dù là không được bỏ qua nhưng cũng không thì tùy tiện ra tay nếu không phải c·hết không thể nghi ngờ.
Diệp Lam mang lấy ngọc bài để lên trên mi tâm thôi động linh khí vào trong, một thời gian sau hắn mở ra đôi mắt trong lòng thật sự là không thể nào bình tĩnh được, hắn hoảng sợ lui về sau, hắn không có biết Sinh Chi Hoa có tác dụng gì nhưng mà hắn biết bên trên nhiệm vụ ghi rất rõ ràng chính là đi săn một con yêu thú tên Yêu Khuyển.
Trong sách yêu thú kỳ quyển có nói Yêu Khuyển là yêu thú vừa mới sinh ra đã đạt đến kích thước hơn ba mét tu vi tiến thẳng Luyện Khí Tầng 3, Ngọc Bài hiện ra nhiệm vụ là phải đi săn lấy đi tim của Yêu Khuyển tu vi Trúc Cơ Trung Kỳ có nghĩa là nó đã trưởng thành, sợ rằng con Yêu Khuyển này đã có kích thước khủng bố, lần này lịch luyện tử nhiều hơn sinh.
...
Sau hai ngày chờ đợi thì Diệp Lam cuối cùng cũng chuẩn bị hoàn thành xong chuẩn bị về sau, bảo mệnh vật dụng hắn dùng hết điểm tích lũy của tông môn thu hoạch được một cái khiên lớn có thể chóng đỡ luyện khí tầng năm ba lần t·ấn c·ông, mấy món t·ấn c·ông pháp bảo cũng đều là cấp năm luyện khí khiến cho hắn có chút an tâm.
Diệp Lam biết đồ của mình tuy là nhiều nhưng mà cấp bật vẫn là chưa đủ, ba năm tích lũy ở tông môn thì toàn bộ đều đổ vào đám này pháp khí nhưng mà cũng không thể đạt được loại pháp khí cấp 9 luyện khí, còn đan dược cũng chỉ toàn cấp thấp không đáng nhắc đến cũng không thể giúp được Diệp Linh Nhi điều gì.
Trương Phàm là người chứng kiến cái tên ngốc này chuẩn bị đồ vật, hắn cảm thán tên này quá nghèo vậy mà còn bị lần này mốc cho mòn túi, nếu là hắn thì Trương Phàm thà không chuẩn bị đỡ hơn mấy cái này vô dụng đồ vật.
Trương Phàm trong mắt lóe lên một cái tiếp đó lại dập tắt, hắn chưa có chuẩn bị cho đám người bên ngoài biết được mình tồn tại, lần này lịch luyện Trương Phàm sẽ giúp nếu hai cái này tiểu bối có gặp nguy hiểm.
Hắn rảnh rỗi không có chuyện gì làm cũng ngón tay chỉ ra hướng thể xác mình dẫn đồ vật từ trong túi trữ vật bay đến trước mặt hắn, ba đạo hồn phách đều là Trúc Cơ Cảnh chi hồn đều bị Trương Phàm bỏ vào miệng nhẹ nhàng nhai nuốt.
"Đúng là đồ bổ nha!".
Trương Phàm u cười quỷ dị, hắn trong mắt lạnh lùng lóe lên một tia tàn khốc chưa từng có, hắn thèm khát lấy linh hồn của Kết Đan Chi Tu, chỉ có loại này linh đan chi vật mới có thể khiến cho linh thể hắn hoàn toàn hồi phục với tốc độ nhanh nhất.