"Tên Long Quốc kia, cậu thật là can đảm, cậu đã giết tiểu công tử Kimura của chúng tôi, còn dám yêu cầu đại nhân Kimura xin lỗi, tôi không biết cậu quá ngây thơ hay quá ngu ngốc, nhưng tôi đánh giá rất cao dũng khí của cậu."
Kimura Musashi vẫn chưa kịp đáp trả.
Đột nhiên, nữ Ninja với thân hình quyến rũ bước về phía Lục Vân, trên đôi môi đỏ tươi gợi cảm còn nở nụ cười quyến rũ.
"Đại nhân Kimura xin lỗi cậu là không được, nhưng tôi thì có thể. Để tôi thay đại nhân Kimura xin lỗi cậu thì sai thì sao?" Chishima Ryoko nói.
Lắc mông đi đến trước mặt Lục Vân.
Giây tiếp theo.
Một cảnh tượng nghẹt thở đã xảy ra.
Chishima Ryoko thực sự cởi bỏ quần áo trước mặt Lục Vân, để lộ thân hình nóng bỏng và mỏng manh, trước và sau nhô cao, gãi đầu tạo dáng quyến rũ.
Cánh tay của cô ta giống như rắn nhỏ trơn bóng ôm lấy cổ Lục Vân, cặp đùi trắng nõn non mềm không chút che đậy trực tiếp ôm lấy eo Lục Vân.
Rõ ràng.
Lời xin lỗi mà cô ta nói, hiển nhiên là dùng cách này để đền bù cho Lục Vân.
Ánh mắt Lục Vân dời xuống rơi vào đôi gò bông kiêu ngạo cọ cọ trước ngực, đột nhiên cười khẽ nói: "Được, nếu cô nguyện ý thay mặt ông ta xin lỗi, tôi cũng không phản đối."
Nói xong liền lấy tay nhéo hai bên eo của nữ ninja.
Trong mắt Chishima Ryoko hiện lên một tia khinh thường, cô ta vươn đầu lưỡi lanh lẹ, chuẩn bị ghé sát lỗ tai Lục Vân.
Nhưng vào lúc này.
Đột nhiên cô ta cảm thấy bầu trời đang thay đổi.
Hóa ra Lục Vân ôm eo cô ta, trực tiếp lật ngược cô ta lại, úp đầu xuống đất rồi hung hăng chà đạp cô ta trên mặt đất.
Khoảnh khắc rơi xuống.
Lục Vân thậm chí còn tàn nhẫn hơn, lòng bàn tay biến thành một con dao, hắn hung hăng chém xuống giữa hai chân dài trắng nõn và mềm mại của nữ ninja đang khỏa thân này.
"A—"
Một tiếng hét thê thảm.
Nhưng nó không xuất phát từ dưới chân Lục Vân, mà đến từ phía trước khoảng năm mét.
Đó là huyễn thuật.
Chishima Ryoko thi triển huyễn thuật.
Nhưng huyễn thuật của cô ta so với Kimura Musashi yếu hơn rất nhiều, nhưng cô ta chỉ có thể dùng biện pháp này, đối phó với những nam nhân háo sắc kia mà thôi.
Kết quả lại bị Lục Vân nhìn thấu.
Trên thực tế.
Quần áo trên người Chishima Ryoko vẫn được mặc chỉnh tề, tay chân không quấn quanh người Lục Vân.
Nhưng trong huyễn thuật vừa rồi, cơ thể hư vô của cô đã bị công kích, khiến cơ thể thực chất cô ta cũng có cảm giác như vậy.
Cơn đau do đầu đập xuống đất vẫn còn vương, chỗ mấu chốt là một chưởng vừa rồi của Lục Vân khiến Chishima Ryoko cảm thấy thân dưới như bị xé làm hai, đau đớn cũng là điều hiển nhiên.
Sau khi Chishima Ryoko hét lên, cô ta liền ngồi xổm trên mặt đất, cười toe toét trong đau đớn.
Mặc dù vừa rồi những người xung quanh không ai ở trong huyễn thuật, nhưng theo quan điểm của họ, Chishima Ryoko chỉ đứng ở đó, rồi bất thình lình đau đớn ngồi xổm xuống đất.
Nhưng bọn họ có thể đoán được chuyện gì đã xảy ra.
Chishima Ryoko rất giỏi trong loại huyễn thuật đó.
Nhiều người trong số họ đã có vinh dự được trải nghiệm nó khi đang so đấu với Chishima Ryoko.
Vì vậy, tình hình hiện tại là rất rõ ràng.
Hẳn là vừa rồi Chishima Ryoko đã thi triển loại huyễn thuật đó đối với người Long Quốc này, nhưng mà lại bị người Long Quốc nhìn thấu và giáng cho cô ta một đòn trước.
Điều này chứng tỏ rằng.
Người Long quốc này không hề đơn giản, nếu không sẽ không thể một mình liều lĩnh như vậy, mà xông vào Liên Minh Ninja của bọn họ.
Lục Vân thờ ơ liếc nhìn Chishima Ryoko và nói: "Đừng có bày mấy trò tiểu xảo này trước mặt tôi nữa. Xét về ngoại hình, cô không thể nào so với chị cả của tôi, về dáng người, cô không thể nào so với chị hai tôi, so về độ quyến rũ, cô cũng không thể nào so với chị ba tôi, cô thực sự là một kẻ thất bại."
Lục Vân lắc đầu tỏ vẻ thất vọng.
Độ sát thương của câu nói này, đối với một người phụ nữ mà nói là vô cùng lớn.
Dung mạo và dáng người của Chishima Ryoko kỳ thật cũng không tệ.
Ở Liên Minh Ninja, cô ta được công nhận là một mỹ nhân.
Cho nên mỗi lần cô ta thi triển huyễn thuật này, rất nhiều Ninja cùng cấp với cô ta, mặc dù bọn họ có thể phá giải huyễn thuật này, nhưng đa phần bọn họ đều chọn không làm gì cả.
Cố ý không phá giải huyễn thuật của Chishima Ryoko, để tùy ý cô ta chà đạp bọn họ.
Điều này đã trở thành niềm vui thích của nhiều Ninja nam.
Lạt thủ tồi hoa* như Lục Vân, rất hiếm thấy.( Hoa là một phép ẩn dụ cho phụ nữ. Lạt thủ tồi hoa là một phép ẩn dụ cho hành vi hiếp dâm hay đánh phụ nữ)
Lạt thủ tồi hoa còn chưa tính.
Lục Vân còn đem ba phương diện dung mạo, dáng người, cùng với độ quyến rũ này ra, so sánh Chishima Ryoko và các chị gái của hắn một lượt, cuối cùng lại cho ra kết luận: cô ta thua kém về mọi mặt, thật sự là một kẻ thất bại.
Cái này gọi là?
Thua trắng.
Nó không chỉ giáng một đòn đau đớn lên người Chishima Ryoko mà còn phá vỡ sự tự tin của cô ta về mặt tâm lý, khiến cô ta cảm thấy thất vọng sâu sắc.
"Xem ra quả nhiên cậu cũng có chút bản lĩnh, khó trách dám một mình tới nơi này, nhưng nếu cậu cho rằng có thể lấy thực lực này để làm càn ở đây thì cậu đã đánh giá thấp Liên Minh Ninja này của chúng tôi rồi."
Lục Vân có thể phá vỡ huyễn thuật Chishima Ryoko, quả thực có phần nằm ngoài dự đoán của Kimura Musashi.
Nhưng điều đó không có gì đặc biệt.
Trình độ huyễn thuật của Chishima Ryoko vốn không cao, chỉ cần có một người đàn ông có ý chí mạnh mẽ hơn một chút, liền chống lại sắc đẹp và sự cám dỗ, rất dễ dàng để phá vỡ huyễn thuật của Chishima Ryoko.
Lục Vân lắc đầu và nói: "Không phải tôi đánh giá thấp Liên Minh Ninja của ông, mà là Liên Minh Ninja của ông không đủ tư cách để tôi xem trọng."
"Hừ! Khẩu khí thật lớn, xem ra Thiên Sáp Điện Long đã đưa người Long quốc các cậu quay trở lại với sự tự tin mù quáng của một trăm năm trước, nếu như không có Thiên Sáp điện, người Long Quốc các người trong mắt tôi, chẳng là cái thá gì."
Kimura Musashi hừ lạnh một tiếng.
Bốn phía bắt đầu nổi lên một màn sương mù dày đặc màu trắng kỳ lạ.
Sau màn sương trắng.
Khung cảnh bắt đầu thay đổi.
Trên bầu trời lại xuất hiện mặt trăng lưỡi liềm màu đỏ kỳ lạ.
Hiển nhiên.
Đây là thế giới huyễn thuật của Kimura Musashi.
"Người Long Quốc kia, tôi sẽ khiến cậu phải trả giá đắt cho những gì cậu đã làm trước đây, khiến cậu sống không bằng chết, trước khi cậu cầu xin được chết phải ăn năng sám hối với đứa con trai đã chết của tôi!"
Kimura Musashi trầm giọng nói, từ trên mặt trăng lưỡi liềm màu đỏ truyền xuống, vang vọng khắp toàn bộ thế giới huyễn thuật.