Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 137: Hồ Ly Kể Chuyện



Chương 137: Hồ Ly Kể Chuyện

"Ợ ~"

Trông chú hồ ly nhỏ kia lúc này như một quả bong bóng, cái bụng to đùng đầy mì cay.

Cứ vậy mà lăn lăn trên đường.

Vô Nhất nhìn đống nguyên bảo hao tổn của mình có hơi tiếc, mặc dù số lượng vé thưởng nhiều không tưởng.

Tuyết Nguyệt cũng ngưng rồi, mặc dù hắn nghi ngờ là vì nàng ngại hơn là nàng no.

Ăn trong thực tế ảo làm sao mà no ?

"Lâu lắm rồi mới được ăn thế này, quá đã ~"

Vô Nhất nhìn Thiên Vỹ Yêu Vương lúc này tròn vo mà bật cười.

"Bao lâu rồi cô không dạo chơi Thiên Vỹ Thành ?"

"Cũng vài chục năm..." Thiên Vỹ Yêu Vương vểnh tai mà cố nhớ.

"Trước ta khá thường xuyên gặp dân chúng để giải quyết vấn đề của họ, dù vậy công việc thống lĩnh vạn yêu vẫn không hợp với ta chút nào ~"

"Ái ! Ai cho ngươi sờ ! Cơ mà... cũng thích đó hehehe ~"

Vô Nhất nhìn bộ lông bông phồng phềnh của Thiên Vỹ Yêu Vương.

Không nhịn được mà lấy tay sờ sờ bộ lông mềm mượt.

Cảm giác rất lạ.

Bộ lông không ướt, nhưng mát rượi.

Lại vô cùng mềm mại, đến mức có chút không chân thực.

"Không phù hợp, vậy tại sao ngài làm lâu như vậy ?"

Thiên Vỹ Yêu Vương lăn lăn cái bụng tròn vo của mình.

"Còn có ai làm được đâu chứ."

Chú hồ ly nhỏ con bật dậy mà dùng chân gãi gãi cổ.

"Ngô Công thì thích ăn thịt đồng loại. Đại Dương thì bận quản lý biển cả. Âm Nha thì thích đi đó đây tự tại. Mấy lão quái vật thì đều lo việc mình trở nên mạnh hơn chứ đâu có nghĩ tới dân chúng yêu tộc."

"Để bất kì ai trong số chúng nắm chức vị đó đều chỉ khổ cho yêu tộc."

"Nếu Yêu Tộc muốn phồn vinh, Thống Lĩnh Yêu Tộc không phải là kẻ mạnh nhất, mà là kẻ chấp nhận hi sinh vì yêu tộc nhiều nhất."

Vô Nhất gật đầu.

Cũng có đạo lý.

Nếu tổng thống, thủ tướng, lãnh đạo các quốc gia đơn giản là kẻ có nhiều cơ bắp nhất thì thế giới chắc kết thúc còn nhanh hơn.



"Vậy là cô lên ngồi chức vị này là bị ép buộc."

"Là ta tự nguyện." Thiên Vỹ Yêu Vương lắc đầu.

"Từ bé ta đã được nghe kể những câu chuyện về Thần Hổ."

"Ông rất thân thiết với tộc Thủy Hồ, chính nhờ ban phước của ông mà con cháu Thủy Hồ có bộ lông kháng nước tuyệt đối."

"Thần Hổ được yêu tộc tôn kính hơn hết thảy, không chỉ vì thực lực mà còn vì cách ông trị vì."

"Ta luôn được nghe kể về thời đại đó, khi mà yêu tộc và nhân tộc không tàn sát lẫn nhau."

"Thần Hổ phân định rạch ròi lãnh thổ của hai bên, thậm chí còn có những khu vực mà cả hai có thể chung sống hòa bình, như nơi mà ta từng ở."

Vô Nhất và Tuyết Nguyệt chăm chú lắng nghe.

"Thế nhưng Ma Tộc khi ấy tất nhiên không chấp nhận chung sống hòa bình như vậy. Ma Tộc chỉ phồn vinh khi hỗn loạn ở khắp nơi."

"Xác c·hết là sức mạnh, xảo trá là đức tin."

"Ma Tộc đã dụ dỗ một đám Yêu Tộc vẫn còn căm hận con người, rồi sử dụng chúng để lật đổ Thần Hổ."

"Thần Hổ uy phong lẫm liệt, tất nhiên không bị tiêu diệt chỉ với một đám phản bội kia."

"Nhưng với sự giúp sức của Ma Tộc thì kỳ thực có thể."

"Thời điểm ấy, Ma Tộc cũng có một vị Ma Thần."

"Bởi vì cấm chú của Thần Hổ, Ma Tộc không thể tiến vào lãnh thổ của Yêu Tộc hay Nhân Tộc."

"Thế nên Ma Tộc ra lệnh cho lũ phản bội kia đi tàn sát tộc Thủy Hồ, hòng lấy bộ lông của chúng ta."

"Bộ lông của Thủy Hồ có thể kháng mọi loại nước trên thế giới, bao gồm cả yêu thuật của Thần Hổ."

"Yêu Thuật sử dụng nước từ vạn vật."

"Hắn đưa cho bọn phản bội một con dao, gọi là Đồ Thần."

"Đây là con dao được tạo nên bởi một Ma Thần chấp chưởng Ma Đạo năm xưa. Nó có khả năng vô hiệu hóa quyền lực mà Thiên Đạo ban cho người chấp chưởng."

"Không đủ g·iết, nhưng quá đủ để gây tổn thương, khiến cấm chú của Thần Hổ bị lung lay cho Ma Tộc tràn vào."

"Đội quân Ma Tộc đã chực chờ sẵn cứ thế mà nuốt trọn Yêu Tộc và Nhân Tộc."

"Lũ phản bội ấy ngu đến mức không ngờ rằng Ma Tộc không có ý đồ tốt lành gì."

"Cứ thế mà để Ma Tộc tước đoạt Thiên Đạo từ Thần Hổ, lập nên Ma Đạo."



"Lũ phản bội kia không ngờ rằng Đồ Thần không chỉ ngăn chặn sức mạnh mà Thiên Đạo ban cho mà còn ngắt đi mối liên kết của Yêu Tộc với Thiên Đạo."

"Hủy hoại Yêu Đạo."



"Sau đó, chúng săn lùng Yêu Đế, Yêu Vương."

"Gần như không còn Yêu Đế, Yêu Vương từ thời đại Thần Hổ cai trị."



"Khiến Yêu Tộc bắt buộc phải dựa dẫm vào Ma Tộc."

"Cũng vì thế mà những năm sau, chủ trương của Ma Tộc là làm hòa với Yêu Tộc."

"Mềm mỏng, cứng rắn, chúng làm mọi cách để Yêu Tộc phải chấp nhận việc dựa vào Ma Đạo."

"Thật sự Yêu Tộc sau đó đã yếu đi vô cùng, không còn khả năng trái lời Ma Tộc."

"Trái lại chính là diệt tộc."

"Năm tháng trôi qua, loài người bằng một cách thần kỳ..."

"Đã đoạt lại được Thiên Đạo."

"Nhờ tỷ tỷ đó." Thiên Vỹ Yêu Vương nhảy lên vai Vô Nhất mà thỏ thẻ.

Sau đó ôm cổ hắn mà để hắn vác mình đi.

Không lạ.

Vô Nhất dần quen việc sư phụ bá đạo tới mức nào rồi.

"Vậy tại sao lần này sư phụ lại không muốn xen vào ?"

"Vì Bạch Dạ." Thiên Vỹ Yêu Vương thẳng thừng trả lời.

"Bạch Dạ diễn ra khi loài người nắm giữ Thiên Đạo quá lâu."

"Nghe rất đáng buồn, nhưng thế giới này thiên vị cho loài người."

"Bởi vì kẻ đứng sau thế giới này coi nó như một bữa ăn."

"Thiên Đạo là con cá béo ngậy, Ma Đạo và Yêu Đạo đều là cá ươn."

"Kẻ đó kén chọn nên nhất quyết chờ khi Thiên Đạo đang ở mức ngon lành nhất để nuốt chửng."

"Giống như chờ cho cá chín vậy."

"Khi loài người phồn vinh nhất, mạnh mẽ nhất."

"Đó là khi thế giới này ngon nhất đối với hắn."

"Hắc Y Thiên Ma tỷ tỷ học được điều này sau hai kiếp."

"Thế nên ở kiếp này, tỷ tỷ đã kiểm soát Thiên Đạo thuộc về ai từ rất lâu."

"Cũng vì thế nên dù nguồn gốc là con người, chỉ tận dụng Ma Tộc để có được sức mạnh, tỷ tỷ ấy lại không đứng về phe con người."



Vô Nhất đang cố gắng tiếp thu những thông tin mới này.

Thế giới này... Thật sự là một món ăn của kẻ nào đó ?

Chính xác hơn, là con Bạch Thú đấy ?

Hắn nhớ lại đôi mắt trong teaser giới thiệu.

Tuyết Nguyệt nãy giờ lắng nghe câu chuyện thì đều không thể tin được.

Kiếp trước ?

Lại còn có trùng sinh ?

Ăn thế giới ?

Nhiều thông tin nàng đang cố gắng tiếp thu.

Thông tin Cosminsto thu được về Hắc Y Thiên Ma rất ít.

Hóa ra là do điều này ?

"Hơi lạc đề, nhưng cuối cùng lịch sử chạy đến bây giờ."

"Sau khi loài người đoạt được Thiên Đạo, không có ai chấp chưởng."

"Hắc Y Thiên Ma cố tình để cho chiếc ghế chấp chưởng đó trống."

"Như vậy sẽ khiến bữa ăn của kẻ kia không có món chính. Hắn tuyệt đối không muốn đụng vào."

"Kéo dài thời gian tồn tại của Thiên Đạo đi lâu hơn, bởi vì cần có người đạt được cảnh giới cần thiết để chấp chưởng."

"Trong thời gian đó, Yêu Tộc dần bớt đi việc dựa dẫm vào Ma Tộc."

"Các Yêu Vương bắt đầu được sinh ra."

"Ma Tộc sau khi bị Hắc Y Thiên Ma kết thúc Ma Đạo, đã yếu đi rất nhiều."

"Nên chúng không thể kiểm soát Yêu Tộc được nữa."

"À và tất nhiên, tỷ tỷ giỏi nhất là ném đá giấu tay, Ma Đạo cũng chả hay biết gì rồi."

Thiên Vỹ Yêu Vương nhe răng cười.

"Ta sau khi lên làm Yêu Vương, đã làm hết sức để phục hưng Yêu Tộc."

"Nhìn thấy vô số tương lai, thay đổi vô số cái, tránh cho Yêu Tộc đến bờ diệt vong."

"Cũng vì thế mà đôi mắt này sắp tới giới hạn của nó rồi."

Tuyết Nguyệt và Vô Nhất để im lặng mà suy nghĩ.

Lịch sử của thế giới này, ngày một sinh động lên trong mắt họ.

"Vậy.. chúng ta đang đi đâu đây?"

Thiên Vỹ Yêu Vương nhảy phóc xuống.

"Một người bạn cũ, gần đến rồi."