Cản Bước Thiên Mệnh Chi Tử Tại Pháp Trị Thế Giới

Chương 57: Lan Vô Nhất hạ gục độ kiếp kỳ



Chương 57: Lan Vô Nhất hạ gục độ kiếp kỳ

Diệp Thiên Hà dùng giọng điệu cực kỳ kiêu ngạo nêu ra tên tuổi của mình, dự định làm chấn kinh tất cả mọi người, phải biết tự xưng là “chân nhân “ đều phải có tu vi độ kiếp trở lên.

Tuy nhiên, đáp lại hắn là ánh mắt nghi hoặc của toàn bộ người dân Tích Thuỷ thành, lí do là vì, phần lớn người dân ở đây đều không biết danh xưng chân nhân có ý nghĩa gì, còn những người biết tới, lại không có vẻ gì là lo lắng.

Lan Vô Nhất nghi hoặc đáp: “ Cái tên này thật quá xa lạ, quả thật chưa từng nghe nói qua. “

Nhìn thấy thái độ của tất cả mọi người, cùng với trong ánh mắt không hiện lên chút nào sợ hãi của Lan gia gi chủ, Diệp Thiên Hà có chút nhướng mày. Trước khi tới Tích Thuỷ thành, hắn cũng đã tái hiển thần uy tại vài toà thành nằm sâu bên trong Thiên Khải hoàng triều, lần nào cũng vậy, hắn cũng được tất cả người dân nhìn bằng ánh mắt sùng bái cùng sợ hãi, làm cho lòng hư vinh của hắn thập phần thoả mãn.

Hắn gằn giọng nói : “ Hừ, có lẽ Văn nhi nói đúng, lũ ngu dân ở đây được bao bọc trong vòng tay của 6 đại tiên môn quá kỹ càng rồi, không thể hiểu được tu tiên giới thực lực vi tôn. Hôm nay ta sẽ thay lão thiên gia dạy dỗ cho tất cả các ngươi biết một điều luật bất thành văn, đó chính là đứng trước mặt cường giả, cho dù ngươi có nỗ lực đến đâu, có chỗ dựa to lớn đến đâu đi chăng nữa, nếu như không tới kịp thời để cứu giúp các ngươi, thì cũng hoàn toàn vô dụng.

Tu tiên giới, chỉ có thực lực bản thân mới có thể thắng qua hết thảy, c·hết đi .”

Nói xong, hắn khẽ vung tay một cái, một đạo khí kình dùng tốc độ vượt quá mắt thường có thể nhìn thấy bắn về phía Lan gia gia chủ, uy lực của nó nhìn như không bằng so với công kích của Diệp Văn, chỉ có người trong cuộc tiếp nhận trực tiếp đòn t·ấn c·ông này mới biết, đây chính là thủ đoạn của tu sĩ cấp cao, lực lượng hoàn toàn được tập trung vào uy lực của đòn đánh, không chút nào thoát ra ngoài.

Người dân xung quanh cũng nín thở khi nghe thấy câu nói kia, họ sợ rằng sẽ nhìn thấy Lan gia gia chủ bị phân thây thành nhiều mảnh sau đạo đông kích kinh khủng kia. Mất đi Chính Khí kính yểm hộ, kết cục của Lan gia gia chủ đã định.

Tuy nhiên, điều không ai ngờ tới lại tiếp tục xảy ra, đạo công kích kia đánh trúng vào thân ảnh của Lan gia gia chủ, sau đó biến mất vô tung vô ảnh, không để lại bất kỳ điểm bọt nước nào.

Diệp Thiên Hà khẽ nhướng mày, sau đó khinh thường nói :” Thủ đoạn bảo mệnh của ngươi cũng thật là nhiều, ta cũng muốn xem xem, ngươi còn có thể chống đỡ trong bao lâu.”

Nói xong, hắn liên tiếp bắn tới hơn trăm ngàn đạo công kích về phía Lan gia gia chủ, dự định đánh hắn thành tổ ong vò vẽ.

Dù vậy, Diệp Thiên Hà càng là bất ngờ há hốc mồm, khi trông thấy Lan gia gia chủ tiếp tục từ bên trong tay áo lấy ra một tấm kính khác, trông không khác gì tấm kình vừa bị hắn đánh nát. Tất cả các đạo công kích đánh về phía Lan Vô Nhất cũng tiếp tục như vừa nãy, hoàn toàn tiêu thất khi chạm vào cơ thể của hắn, không tạo nên nửa điểm bọt nước.

Lan Vô Nhất tiến lên phía trước một bước, thanh âm trầm thấp nhưng vang vọng khắp trốn thiên địa, chỉ cần là người dân Tích Thuỷ Thành có mặt ngày hôm nay, chắc chắn sẽ không quên được một màn trước mắt này.

Lan gia gia chủ chắp tay phía sau mông, đầu hướng một góc 45 độ ngửa lên trời, dùng vẻ mặt hào khí lẫm nhiên nói :” Ta Lan Vô Nhất trước giờ chưa từng làm bất cứ sự việc gì thẹn với lương tâm, một tấm lòng son hết mình vì chính đạo, từng cứu giúp rất nhiều mảnh đời khó khăn vượt qua gian khó, cho dù đứng trước lực lượng mạnh mẽ của ngươi thì cũng đã sao, chỉ cần chính nghĩa trong lòng ta không c·hết, ngươi vĩnh viễn sẽ không bao giờ đánh bại được ta. “

Nói xong, Lan Vô Nhất tiếp tục giơ cao chiếc Chính Khí kính thứ hai, khiến cho tinh thần người dân trong thành lại một lần nữa sục sôi, dấy lên ngọn lửa chiến đấu chống lại cái ác.

Sau đó, tấm Chính Khí kính thứ hai tiếp tục bị Diệp Thiên Hà một vẩy đánh nát thành bột phấn.

Vẻ mặt của Lan Vô Nhất có chút cứng lại, xong biến mất cũng rất nhanh, hắn không nao núng mà tiếp tục từ trong ngực xuất ra liên tiếp 7 8 tấm chính khí kính, lẫm liệt nói :” Tới, cho dù ngươi có đánh nát thêm bao nhiêu tấm kính nữa, nhưng lòng chính nghĩa bên trong ta là thứ không bao giờ thay đổi, đó là thứ mà ngươi không bao giờ có thể đánh bại.”

Nghe nói tới đây, Diệp Thiên Hà trán lại nổi gân xanh, thân là Độ Kiếp đại năng, hắn chưa bao giờ bị một tên hoá thần tu sĩ vũ nhục trước mặt nhiều người như vậy. Hắn cần ngay lập tức bóp c·hết con kiến trước mắt, để dạy cho tất cả mọi người biết một điều rằng, Độ Kiếp kỳ là không thể nhục.

Hắn huy động toàn bộ lực lượng của bản thân, tập trung toàn bộ uy lực vào một quyền, muốn nghiền nát kẻ trước mặt thành phấn vụn.

Phía bên trong quyết đấu, Diệp Phàm thấy lão tổ nhà mình đã thu hồi tâm tư chơi đùa, quyết định ra tay toàn lực, hắn cũng yên tâm thêm một phần, cười gắn nói với Lục Thân Tình : “ Ngươi hãy chờ đấy, rồi sẽ có một ngày, ta sẽ chinh phục ngươi bằng cả con người và mị lực của ta .”

Lục Thân Tình khinh thường đáp :” Ta không có ý định có bất cứ quan hệ gì với một con chó chỉ biết cắn bậy, xin ngươi hãy bớt ảo tưởng .”

Diệp Phàm còn đang định thả thêm vài câu ngoan thoại, thì tình hình chiến đấu tại ngoại giới đã xong.

Một màn chiến đấu khiến tất cả mọi người đều thấy cực kỳ quen mắt, tuy nhiên lại thập phần bất ngờ diễn ra, không khác gì so với Diệp Văn, Diệp Thiên Hà cho dù có sử xuất toàn bộ thủ đoạn vẫn không thể tổn thương mảy may tới Lan Vô Nhất, trái lại, Lan Vô Nhất chỉ xuất ra đúng hai quyền, uy lực không khác gì khi đối phó với Diệp Văn, dù vậy, thân là Độ Kiếp Kỳ, Diệp Thiên hà cũng ngay lập tức b·ị đ·ánh ngất xỉu, mất đi ý thức nằm b·ất t·ỉnh bên cạnh Diệp Văn.

Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người dùng ánh mắt kh·iếp sợ nhìn về phía thân ảnh kia, giờ đây trông đã vĩ đại cùng đáng tin hơn rất nhiều. Tích Thuỷ thành có một tu sĩ mạnh mẽ như vậy toạ trấn, cùng với lòng hiệp nghĩa hết mình vì chính nghĩa, chắc hẳn cuộc sống của tất cả mọi người đều sẽ trở nên ngày càng tốt đẹp hơn.

Bỗng từ giữa đám đông có một người đứng ra chắp tay nói: “ Thành chủ hiện tại đã b·ị b·ắt vì cấu kết với ngoại nhân làm chuyện xấu, nay ta thấy Lan gia chủ tài đức vẹn toàn, lại có lòng suy nghĩ cho thiên hạ, không bằng thuận lí thành chương tiếp quản chức vị thành chủ Tích Thuỷ thành, ta tin rằng đây cũng là nguyện vọng của tất cả mọi người tại đây. “

Giờ phút này, tâm tư của tất cả mọi người tại quảng trường cũng không giống nhau, dù phần lớn đều đồng ý với lời nói của vị nam tử kia, nhất là sau khi chứng kiến Lan gia gia chủ đại hiển thần uy, nhưng cũng có một số người đã thèm muốn cái ghế thành chủ đã lâu, cũng không nỡ bỏ đi một miếng thịt ngon tới như vậy.

Dù vậy, ngay tại quảng trường trung tâm Tích Thuỷ Thành, không ai dám có bất cứ ý khiến phản đối nào, do đó chỉ có thể nghe tiếng hô như sấm dậy của tất cả người dân có mặt tại đây :

“ Kính mong Lan gia chủ tiếp quản chức vị thành chủ Tích Thuỷ thành . “