Huyết Liên Chi Họa

Chương 12: Bóng Tối Trỗi Dậy



Chương 12: Bóng Tối Trỗi Dậy

Trong một tòa trang viện cũ kỷ giữa những con hẻm tĩnh mịch của Đế Đô, nơi tối tăm không ánh trăng, Hắc Vân Hội - thế lực ngầm cường đại nhất trong thành - đang bí mật tụ họp. Bên ngoài, bầu trời mịt mờ, không một tiếng động vang lên, chỉ có bóng tối dày đặc bao trùm không gian. Bên trong tòa biệt phủ, ánh sáng leo lét từ vài ngọn đèn dầu cũ kỹ phảng phất, chiếu lên thân ảnh người ngồi trên ghế chủ vị, khiến không khí càng thêm áp lực.

Người ngồi đó không ai khác chính là Hắc Lão – một kẻ tà đạo trong giang hồ. Hắn thân hình cao lớn, diện mạo hung ác tựa mãnh thú, làn da sạm đen thô ráp như vỏ cây khô cằn. Nhưng đáng sợ hơn cả là đôi mắt hắn, ánh lên sự lãnh khốc và âm mưu sâu xa, thâm trầm khó lường. Đôi mắt ấy, qua bao năm tháng, đã giúp Hắc Lão đưa Hắc Vân Hội từ một bang hội vô danh trong bóng tối trở thành thế lực đáng gờm nhất Đế Đô.

Trong gian phòng chật hẹp, ngột ngạt bởi sự hiện diện của nhiều thuộc hạ, không ai dám nhìn thẳng vào Hắc Lão. Dưới ánh mắt lạnh băng của hắn, từng người một đều cúi đầu, lặng lẽ chờ đợi. Dù là những kẻ hung hãn máu lạnh nhất trong Hắc Vân Hội, mỗi lần đối diện với hắn đều cảm thấy áp lực vô hình đè nặng, đến nỗi không ai dám thở mạnh. Hắc Lão, người từ lâu đã nổi danh là kẻ không biết sợ, không ngại vấy máu, luôn mưu cầu cơ hội để bành trướng thế lực.

“Thời khắc mà ta chờ đợi cuối cùng cũng đã đến.” Giọng nói của Hắc Lão trầm thấp, lạnh lẽo như sương sớm mùa đông, thoảng qua nhưng để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng mỗi người. Hắn dừng lại một chút, để câu nói ngấm sâu vào từng kẻ trong phòng, rồi mới tiếp tục. “Triều đình tự cho mình là kẻ thống trị thiên hạ, nhưng chúng không thể thấy rõ những nguy cơ tiềm tàng. Thời đại này... sớm muộn gì cũng sẽ thay đổi.”

Nói rồi, Hắc Lão chậm rãi đứng dậy, bước từng bước trầm ổn về phía cửa sổ gỗ đã mục nát. Hắn khẽ vén màn nhìn ra ngoài, nơi bóng đêm bao phủ như muốn nuốt chửng tất cả. Trong ánh mắt sâu thẳm của hắn, dường như hiện lên một viễn cảnh đầy máu lửa. "Nếu chúng ta biết cách nắm lấy cơ hội này, lật đổ triều đình không còn xa vời. Một đế chế mới, một thiên hạ thuộc về Hắc Vân Hội sẽ sớm ra đời," Hắc Lão thì thầm, nhưng âm thanh ấy lại vang lên rõ ràng trong đầu từng người.

Từ lâu, Hắc Vân Hội đã không còn là một tổ chức t·ội p·hạm đơn thuần. Họ đã bí mật liên kết với các thế lực ngầm trong và ngoài Đế Đô, tạo dựng một mạng lưới rộng khắp. Trong những năm qua, Lão Hắc đã từng bước thiết lập quan hệ với những kẻ có quyền lực trong triều đình, với các thương nhân giàu có và cả những kẻ tu luyện trong giang hồ. Họ đã âm thầm chuẩn bị cho cuộc cách mạng ngầm này, chờ đợi một tín hiệu. Và giờ đây, Chân Long xuất hiện, như một dấu hiệu thiên mệnh, chính là thời điểm mà Hắc Lão chờ đợi.

“Triều đình đã mục nát, Hoàng Đế chẳng qua chỉ là con rối trong tay kẻ quyền thế, bị danh lợi làm mờ mắt. Nhưng Thiên Mệnh đã chuyển dời, Chân Long xuất thế, báo hiệu sự khởi đầu của một kỷ nguyên mới,” hắn xoay người lại, ánh mắt lóe lên tia điên cuồng, tham vọng tràn ngập. “Chúng ta sẽ là người thay thế, trở thành chúa tể mới của đế quốc này.”

Nói xong, Hắc Lão chậm rãi ngồi lại trên ghế, thần sắc tĩnh lặng, đôi mắt sâu thẳm nhìn về nơi xa xăm, dường như đang tính toán kỹ càng từng bước đi kế tiếp.

Lúc này, một thuộc hạ thân hình gầy gò, gương mặt hốc hác, Lý Tam, chợt bước ra cúi mình, giọng nói mang theo chút lo lắng không kìm nén được: “Lão đại, Đại Quốc còn có Thanh Vân Tông đứng sau làm chỗ dựa. Nếu không trừ bỏ được thế lực này, e rằng…”

Lý Tam chưa kịp nói hết câu, ánh mắt dữ tợn thường thấy đã vụt tắt, bởi sức mạnh to lớn của Thanh Vân Tông luôn là mối lo ngại sâu xa trong lòng những kẻ như hắn.

Hắc Lão hừ lạnh một tiếng, tay nhẹ nhàng lật chén trà trên bàn, khiến chất lỏng nóng hổi chảy xuống nền nhà. Ánh mắt hắn nhìn thẳng vào Lý Tam, khiến hắn ta không khỏi rùng mình.

“Thanh Vân Tông ư?” Hắc Lão nhếch mép cười đầy khinh thường, giọng nói của hắn trầm xuống nhưng lại mang theo sức ép khủng kh·iếp. “Ngươi nghĩ rằng ta đã không tính đến chuyện đó sao?”

Không khí trong căn phòng lại thêm phần căng thẳng, từng thuộc hạ cảm nhận được luồng khí lạnh lẽo toát ra từ cơ thể của Hắc Lão, khiến không ai dám lên tiếng. Thanh Vân Tông, đại phái với hàng ngàn đệ tử tu luyện, là một trong những lực lượng có sức ảnh hưởng lớn nhất trong Đế Đô. Nếu bọn họ nhúng tay vào, không chỉ triều đình mà cả Hắc Vân Hội cũng sẽ phải đối mặt với một kẻ thù đáng gờm. Nhưng Lão Hắc không hề tỏ ra e ngại.

“Các ngươi lo sợ Thanh Vân Tông sẽ can dự sao?” Hắc Lão chậm rãi đứng dậy, ánh mắt sắc lạnh tựa hai mũi kiếm xuyên thấu lòng người. “Bọn chúng tự xưng là cao nhân, nhưng thực chất quá ngây thơ. Các ngươi có biết rằng, ta đã sớm bố trí nhân thủ thâm nhập vào Thanh Vân Tông từ lâu rồi không?”

Căn phòng chìm vào im lặng trong chốc lát. Lời nói của Hắc Lão khiến nhiều kẻ chấn động, nhưng không ai dám để lộ ra vẻ ngạc nhiên. Việc cài nội gián vào một tông môn danh tiếng như Thanh Vân Tông là một việc làm táo bạo, đầy hiểm nguy, nhưng cũng cho thấy sự thâm sâu và mưu lược vượt bậc của Hắc Lão.

Lý Tam nuốt khan, giọng nói nhỏ lại đầy thận trọng: “Lão đại, người của chúng ta trong Thành Vân Tông… hắn đã có thu hoạch gì chăng?”

Hắc Lão chắp tay sau lưng, ánh mắt trầm ngâm nhìn ra xa, giọng nói thản nhiên nhưng ẩn chứa nhiều tầng ý nghĩa: “Hắn hiện đang thâm nhập sâu hơn vào nội bộ. Dưới sự giúp đỡ của ta, hắn từ một đệ tử ngoại môn đã được thăng lên nội môn. Hiện tại, hắn đã tiến gần hơn tới trung tâm quyền lực của Thanh Vân Tông. Những gì hắn thu thập được sẽ giúp ta đi trước một bước, đề phòng bất kỳ hành động nào từ phía bọn chúng.”

Hắc Báo, một tên cao lớn ngồi phía sau, sau khi cân nhắc mới lên tiếng, giọng nói mang theo chút lo lắng: “Lão Hắc, nếu Thanh Vân Tông phát hiện ra chúng ta có nội gián, chẳng phải kế hoạch sẽ không thành hay sao?"

"Phát hiện thì đã sao?” Hắc Lão nhếch môi cười nhạt, ánh mắt lộ rõ sự khinh miệt. “Bọn tu sĩ cao ngạo đó cho rằng quyền lực của chúng là vô thượng, nhưng thực ra chỉ là những kẻ mơ mộng. Ta không chỉ cài người vào, mà còn thiết lập quan hệ với vài vị trưởng lão có dã tâm trong tông môn. Đến lúc thích hợp, ta sẽ châm ngòi, khiến nội bộ Thanh Vân Tông tự phân hóa. Khi ấy, bọn chúng còn lòng dạ nào mà đối phó với chúng ta?”

Đám thuộc hạ im lặng, nhưng ánh mắt của chúng lấp lánh sự kính phục. Hắc Lão không chỉ là kẻ tàn nhẫn, hắn còn là một chiến lược gia thâm sâu, người luôn tính toán mọi việc trước vài bước. Việc cài nội gián vào Thanh Vân Tông, rồi chờ đợi cơ hội kích động nội bộ, chính là nước cờ hiểm độc nhưng đầy thông minh.

“Người của chúng ta trong Thanh Vân Tông,” Hắc Lão tiếp tục, giọng nói trầm lạnh, “hắn sẽ không chỉ báo tin. Khi thời khắc đến, hắn sẽ hành động theo lệnh của ta.”

Lý Tam ngập ngừng, không dám nói to: “Lão đại, vậy kế hoạch cụ thể là gì?”

Hắc Lão quay lại, ánh mắt sâu thẳm nhìn thẳng vào Lý Tam, khiến hắn cảm thấy như bản thân mình đang bị lột trần ra trước ánh nhìn của lão đại. “Ta không cần phải tiết lộ kế hoạch của mình cho ngươi biết. Chỉ cần nhớ, thời gian đã gần kề. Khi ta ra lệnh, tất cả các ngươi phải sẵn sàng hành động mà không được thắc mắc.”

Không gian chìm vào im lặng lần nữa. Từng lời của Hắc Lão như mũi kim cắm sâu vào trong tâm trí của đám thuộc hạ. Chúng hiểu rõ rằng kế hoạch của lão đại đã được tính toán tỉ mỉ từ lâu, và giờ đây chỉ còn là thời gian để nó bùng nổ.

Ánh sáng lờ mờ từ những ngọn đèn dầu phản chiếu lên khuôn mặt dữ tợn của Hắc Lão, làm rõ thêm vẻ gian tà và đầy tham vọng trong đôi mắt hắn. Hắn không hề lo sợ Thanh Vân Tông hay bất kỳ thế lực nào khác. Trong mắt hắn, tất cả đều là những con cờ trong ván cờ quyền lực mà hắn đã dựng lên. Khi thời khắc đến, chúng sẽ tự sụp đổ dưới chân hắn, mở đường cho một đế chế mới, nơi Hắc Vân Hội đứng trên tất cả.
— QUẢNG CÁO —