Huyết Liên Chi Họa

Chương 13: Gió Lớn Nổi Lên.



Chương 13: Gió Lớn Nổi Lên.

Trên đỉnh Thanh Vân Sơn, thuộc Tiên giới, là nơi trời đất giao hòa, vạn vật ẩn hiện trong làn sương mù dày đặc, cảnh tượng vừa huyền ảo vừa khó lường. Thanh Vân Tông, tông môn danh tiếng khắp thiên hạ, sở hữu những cung điện lơ lửng giữa không trung, tựa như được treo trên những dải mây trắng không bao giờ tan. Núi non nơi đây quanh năm bao phủ bởi mây mù dày đặc, vừa hùng vĩ vừa bí ẩn, khó ai đoán được những gì ẩn giấu bên trong. Ánh sáng ban mai yếu ớt xuyên qua tầng mây dày, rọi lên những tảng đá cổ xưa xám xịt, phản chiếu lên đại điện được xây dựng từ ngọc thạch, làm cho toàn bộ cảnh vật như chìm vào một thế giới huyễn hoặc.

Đại điện của Thanh Vân Tông được dựng hoàn toàn từ ngọc thạch trắng tinh, với những cột trụ cao v·út khắc họa hình ảnh rồng phượng uốn lượn, phát ra khí tức linh thiêng. Nơi này không chỉ là biểu tượng cho quyền lực tối thượng của Thanh Vân Tông, mà còn che giấu nhiều bí mật thâm sâu về đạo pháp và con đường tu luyện mà chỉ những ai đủ cơ duyên mới có thể khám phá. Khí tức nơi đây vô cùng tinh thuần và mạnh mẽ, khiến cho bất kỳ ai đặt chân vào cũng đều cảm nhận được sinh lực tràn đầy, tinh thần phấn chấn. Mỗi bước đi như nhẹ tênh, tựa như người tu hành có thể lướt đi trong hư không, tận hưởng sự tĩnh mịch giữa vũ trụ rộng lớn vô biên.

Tông Chủ Thanh Vân Tông, Bách Lý Đồ Tô, ngồi trên bảo tọa cao nhất giữa đại điện rộng lớn. Mái tóc bạc dài đến vai, ánh lên một quầng sáng mờ nhạt dưới ánh nắng ban mai. Gương mặt ông hằn lên dấu vết của năm tháng tu hành, toát ra khí chất lạnh lùng, uy nghiêm.

Giọng nói trầm thấp của Tông Chủ cất lên, mỗi từ ngữ như mang theo sức mạnh, khiến linh khí trong đại điện khẽ dao động.

"Chư vị nghĩ sao về biến động gần đây ở Hoa Bắc?" Tông Chủ lên tiếng, giọng ông nghiêm nghị.

Cả điện lặng ngắt như tờ. Trưởng lão Huyền Linh khẽ cử động, dù chỉ là một động tác nhỏ, nhưng không khí cũng lập tức nặng nề hơn. Vẻ mặt ông lạnh lùng, ánh mắt sâu thẳm trầm ngâm.

Ông cất tiếng, giọng nói của người từng trải qua vô vàn biến cố thế gian: “Tông Chủ, Long Mạch đã biến mất suốt vạn năm, tư liệu về nó trong tông môn chỉ là vài đoạn ghi chép rời rạc, không thể xác minh. Nhưng sự xuất hiện của Chân Long lần này... tuyệt đối không thể coi thường.”

Giọng nói của Huyền Linh trầm đục, Ông có vóc dáng nhỏ bé, mái tóc bạc như tuyết phủ, nhưng đôi mắt sâu thẳm lại chứa đựng sự hiểu biết về thiên địa cùng sự thông tuệ của một người đã sống qua hàng ngàn năm. Không chỉ nổi tiếng vì tu vi cao thâm, Huyền Linh còn là một bậc thầy về cổ thư, thấu hiểu những bí ẩn bị c·hôn v·ùi qua bao đời.

Mỗi lời của ông thốt ra, cả đại điện đều im lặng, không ai dám xem thường.

Truyền thuyết kể rằng, kẻ nào nắm giữ được Long Mạch có thể thống trị thiên hạ, hiệu lệnh chư tiên, đạt tới cảnh giới vô thượng mà bao kẻ chỉ dám mơ tưởng. Không ít người đã vì Long Mạch mà hy sinh, dẫn đến những cuộc tranh đoạt không ngừng. Hai cuộc thánh chiến trong lịch sử cũng bắt nguồn từ nó, huyết lệ của vô số thế hệ đã đổ xuống vì giấc mộng chí tôn ấy.

Tông Chủ Thanh Vân Tông khẽ gật đầu, đôi mắt hẹp dài thoáng hiện lên một tia sáng sắc bén, đầy toan tính. Giọng nói của lão chậm rãi vang lên, nhưng mỗi từ đều mang theo sự cẩn trọng cùng sự suy xét sâu xa: "Tiên Vương Độc Cô Ngạo Tuyết cùng Độc Cô gia tộc, với quyền thế và dã tâm của họ, chắc chắn đã có sự chuẩn bị từ lâu. Hơn nữa, việc Tiên giới tiến hành tàn sát ở Hoa Bắc không thể chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên."

Lời nói của Tông Chủ khiến ánh mắt các trưởng lão trong điện trở nên sắc lạnh, ẩn chứa nhiều nghi vấn khó lường. Độc Cô Ngạo Tuyết – vị Tiên Vương danh chấn khắp cõi, không chỉ nổi tiếng với quyền uy vô thượng mà còn với tính cách lạnh lùng, thâm trầm – từ lâu đã là cái tên khiến cả Tiên giới phải kính sợ. Độc Cô gia tộc, với lịch sử lâu đời đầy quyền lực, cũng luôn được coi là một thế lực đáng gờm, tiềm ẩn nhiều mối nguy. Giờ đây, sự kiện t·hảm s·át ở· Hoa Bắc càng làm rõ thêm, đằng sau đó chắc chắn là một âm mưu sâu kín và nguy hiểm hơn nhiều.

Huyền Linh, với ánh mắt sâu thẳm, chậm rãi tiếp tục cất lời, giọng nói trầm mặc nhưng không thiếu phần kiên quyết: "Long Mạch có mối liên hệ mật thiết với Vương Tọa. Theo những ghi chép trong cổ thư, chỉ khi Chân Long xuất thế, Long Mạch mới thực sự quay về. Nếu chúng ta chậm trễ dù chỉ một chút, e rằng Độc Cô gia tộc đã sớm hành động trước rồi."

Lời nói của Huyền Linh vừa dứt, trong mắt các trưởng lão hiện lên một tia sáng lạnh lùng. Những suy đoán trước đây giờ đã được khớp nối, tạo thành một bức tranh rõ ràng hơn về cuộc tranh đoạt quyền lực sắp diễn ra.

Ngay lúc này, một trưởng lão khác, Thiên Không, thân hình to lớn vạm vỡ, bước lên phía trước. Đôi vai rộng và cơ bắp như thể được đúc từ đá tạc, gương mặt gồ ghề với ánh mắt sắc sảo. Giọng Thiên Không vang lên, mạnh mẽ như sấm rền: "Tông Chủ, chúng ta tuyệt đối không thể để Độc Cô Gia tộc chiếm tiên cơ. Nếu chúng đoạt được Long Mạch trước, vận mệnh Thanh Vân Tông sẽ nguy khốn. Long Tộc chính là chìa khóa đầu tiên trong cuộc chiến này. Nếu muốn tranh đoạt Long Mạch, chúng ta phải bắt đầu từ Long Tộc."

Thiên Không nói xong. Mọi ánh mắt đều tập trung về phía Tông Chủ, lòng ai cũng hiểu rằng trận chiến này không hề đơn giản. Thế nhưng, ai nấy đều biết rằng, chỉ có kẻ nào mạnh mới có thể giành lấy được thiên cơ, và kẻ đó sẽ nắm giữ tương lai của cả thiên hạ.

Nghe vậy, Thiên Không vẻ mặt kiên nghị không chút dao động. Trong lòng lão, dường như đã chuẩn bị sẵn sàng cho một cuộc chiến không thể tránh khỏi, nơi mà vinh quang và sinh tử chỉ cách nhau trong gang tấc.

“Đúng vậy.” Tông chủ Thanh Vân khẽ nhíu mày, giọng nói mang theo sự trầm ngâm sâu lắng. “Độc Cô Gia tộc đã che giấu quá nhiều bí mật, thế nhưng lần này, Thanh Vân Tông tuyệt đối không thể đứng ngoài cuộc chơi này.”

Lời của Tông chủ vừa dứt, không gian bên ngoài bỗng nhiên thay đổi, gió lớn từ đâu ập đến, cuốn những đám mây trắng xóa như chuẩn bị cho cơn bão khốc liệt. Trên bầu trời, mây đen tụ lại từng tầng, từng lớp, tựa như dấu hiệu của thiên địa biến động. Những đệ tử nội môn của Thanh Vân Tông đứng lặng yên phía ngoài đại điện, áo bào trắng tung bay theo từng cơn gió mạnh. Ánh mắt họ đều chăm chú hướng về phía trong điện, nơi mà các vị trưởng lão đang nghị sự. Dù không nghe rõ từng lời, nhưng qua sự trang nghiêm và áp lực phát ra từ bên trong, bọn họ đều cảm nhận được rằng, những quyết định được đưa ra hôm nay có thể sẽ định đoạt vận mệnh của cả Thanh Vân Tông.

Từng đệ tử đều biết rõ, sự xuất hiện của Chân Long không phải là dấu hiệu của yên bình, mà ngược lại, nó báo hiệu cho một cơn cuồng phong sắp ập đến. Một cơn bão không chỉ quét qua Tiên giới mà còn sẽ cuốn phăng cả Nhân gian vào vòng xoáy. Cả đại lục sẽ không còn như xưa, và những trận chiến sắp tới sẽ khốc liệt hơn bao giờ hết.

Trong khi thiên nhiên bên ngoài vẫn giữ vẻ thanh bình, tĩnh lặng như thể chưa bị khuấy động, thì bên trong đại điện, các trưởng lão và Tông chủ Thanh Vân đã sớm chìm vào những toan tính sâu xa. Mỗi câu nói, mỗi ánh mắt trao đổi đều chứa đầy hàm ý và những kế hoạch ẩn giấu. Đằng sau vẻ bình yên là những âm mưu, toan tính mà chỉ những kẻ thực sự tham gia vào cuộc tranh đấu quyền lực này mới có thể hiểu rõ.
— QUẢNG CÁO —