Huyết Liên Chi Họa

Chương 14: Bờ Vực Sinh Tử.



Chương 14: Bờ Vực Sinh Tử.

Quay lại với nơi cổ mộ, cũng đã mấy ngày trôi qua kể từ khi Trương Vệ cất tiếng khóc chào đời. Tuy vậy, bên trong cổ mộ lúc này, không gian tĩnh lặng, chỉ có luồng khí trầm mặc vây quanh, như thể nơi đây đã trải qua vô số năm tháng mà không hề bị q·uấy n·hiễu. Trương Bảo ngồi yên lặng bên cạnh giường đá, đôi mắt sâu thẳm mà trầm ngâm, nhưng lại ẩn chứa tia ôn nhu khó thấy, lặng lẽ nhìn Mục Yên Nhiên đang an giấc. Trên giường đá lạnh lẽo, nàng tựa như đoá hoa trắng mong manh giữa bão táp, bên cạnh là đứa trẻ nhỏ đang say ngủ trong vòng tay mẹ, gương mặt hồn nhiên tựa hồ chưa từng bị thế gian vấy bẩn.

Dưới ánh sáng yếu ớt từ những viên dạ minh châu gắn khắp bốn bức tường, không gian cổ mộ mờ ảo như bị phủ lên bởi một lớp ánh sáng nhàn nhạt, dịu nhẹ, nhưng cũng không kém phần lạnh lẽo. Bóng tối nhạt dần, thay vào đó là thứ ánh sáng mờ nhạt ấy, như giúp xua đi phần nào hơi thở c·hết chóc của nơi này, mang lại một chút ấm áp. Đôi mắt Trương Bảo chất chứa vô vàn cảm xúc, như thể mọi hiểm nguy trên con đường tu tiên đã tạm bị gạt qua, chỉ để lại sự an bình ngắn ngủi trong khoảnh khắc này.

Ngoài mộ cổ, Đinh Lâm cùng nhóm thủ hạ im lặng tuần tra, ánh mắt sắc bén không ngừng quan sát mọi nơi. Mặc dù không khí xung quanh yên tĩnh đến khác thường, ông vẫn không lơ là cảnh giác. Bao ngày canh gác khiến đám thủ hạ dần quen thuộc với mọi ngóc ngách của khu vực, nhưng riêng Đinh Lâm, trong lòng vẫn tồn tại một cảm giác bất an mơ hồ. Từng trải qua nhiều trận chiến, ông hiểu rằng sự tĩnh lặng thường là dấu hiệu của những cơn bão lớn sắp tới.

Đột nhiên, một cơn gió lạnh từ đâu thổi tới, mang theo sự lạnh lẽo bất thường. Không gian vốn đã trầm mặc nay càng trở nên ngột ngạt, như thể có một sự hiện diện không rõ đang áp sát. Đôi mày Đinh Lâm khẽ cau lại, bàn tay vô thức đặt lên chuôi kiếm, lòng thầm cảnh giác.

Lúc này, từ sâu trong rừng, một luồng khí tức tà ác từ từ dâng lên, bao trùm cả khu vực xung quanh. Đám thủ hạ nhanh chóng nhận ra sự dị thường, đồng loạt nắm chặt v·ũ k·hí trong tay, thần sắc căng thẳng, ánh mắt không rời khỏi khu rừng.

Từ trong lớp sương mù dày đặc, từng bóng người kỳ lạ dần hiện ra. Chúng khoác lên mình bộ y phục đen tuyền, khuôn mặt bị che kín bởi những chiếc mặt nạ quỷ dữ tợn. Những chiếc sừng nhọn hoắt vươn lên từ đầu chúng, như thể hiện rõ bản chất hung tàn. Khí tức quanh chúng tà dị đến cực điểm, như ác ma thoát ra từ địa ngục, khiến mọi thứ xung quanh trở nên bức bách.

Đinh Lâm cảm nhận được luồng áp lực khủng kh·iếp đè nén lên thần hồn mình. Ông lập tức dùng tay ra hiệu cho thuộc hạ chuẩn bị chiến đấu.

Dẫn đầu đám người là một kẻ có khí tức vô cùng bá đạo, tựa như cơn thủy triều cuồn cuộn. Mỗi bước chân hắn đều phát ra những âm thanh trầm đục, mang theo lực lượng vô hình khiến không gian chấn động. Đôi mắt của hắn, ẩn hiện sau lớp mặt nạ quỷ, lóe lên tia sáng lạnh lẽo, đầy sát khí. Áp lực từ hắn không chỉ khiến thể xác đè nặng, mà còn trực tiếp chọc vào thần hồn đối thủ, từng đợt sóng vô hình đẩy tới khiến trái tim Đinh Lâm cũng phải đập mạnh.

"Thất Sát Điện…" Đinh Lâm thì thầm, đôi mắt trở nên sắc bén. Cái tên này, từ lâu đã trở thành bóng ma trong giang hồ, mỗi lần xuất hiện là mang theo sự tàn khốc không tưởng. Những kẻ thuộc Thất Sát Điện là những ác ma sống trong bóng tối, không nơi nào chúng đi qua mà không lưu lại cảnh máu tanh.

Đinh Lâm hiểu rằng việc Thất Sát Điện đột ngột xuất hiện tại cổ mộ này không phải là tình cờ. Trong lòng ông dấy lên vô vàn nghi vấn, nhưng cũng đồng thời ông biết rõ một điều: nguy hiểm đã kề cận.

"Chuẩn bị chiến đấu!" Đinh Lâm trầm giọng ra lệnh, âm thanh tựa tiếng chuông đồng vang vọng. Dưới mệnh lệnh của ông, đội ngũ lập tức đáp ứng, thân ảnh mờ ảo lao đi tựa như gió, nhanh chóng bố trí thành một thế trận chặt chẽ. Ánh thép từ binh khí lóe lên hàn quang lạnh lẽo, phản chiếu ánh sáng, tựa như những mũi tên đã căng dây, chỉ chực chờ lao ra.

Trong từng ánh mắt, không một tia do dự, dù đối diện với kẻ địch hùng mạnh đến đâu. Năm tháng chinh chiến đã tôi luyện bọn họ thành những kẻ không còn sợ hãi trước sinh tử, trung thành như sắt đá, quyết không lùi bước trước bất cứ hiểm nguy nào.

Giữa không gian trầm mặc, sát khí ngấm ngầm lan tỏa như một lớp sương mờ, bao phủ lên từng người. Dù đối diện với bão tố, những bóng người trong trận pháp như lá trôi trên dòng nước xoáy, không dễ dàng bị cuốn trôi. Đinh Lâm đứng giữa trận thế, ánh mắt sáng lên như lưỡi kiếm sắc bén, toàn thân khẽ rung lên vì áp lực trận chiến, nhưng không phải là vì sợ hãi, mà là vì hưng phấn trước trận tử chiến đã gần kề.

Phía đối diện, kẻ cầm đầu Thất Sát Điện - Vô Diện tiến lên từng bước chậm rãi. Mỗi bước chân tựa như giẫm nát cả không gian, khiến mặt đất khẽ rung chuyển. Áp lực vô hình dần nặng nề hơn, khiến không khí quanh hắn như bị đè ép, đến mức ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn. Sát khí ngùn ngụt tỏa ra từ thân thể hắn, bao trùm lấy toàn bộ khu vực, tạo nên một cảm giác đè nén, nặng nề đến khó tả.

Khi hắn dừng lại, khoảng cách giữa hai bên chỉ còn vài trượng. Từ trong tay áo đen, một bàn tay trắng bệch như xương khẽ vươn ra, ngón tay dài, lạnh lẽo tựa hồn ma. Đôi mắt phía sau chiếc mặt nạ quỷ nhìn thẳng vào Đinh Lâm. Giọng nói lạnh lẽo, âm u tựa tiếng vọng từ cõi c·hết vang lên: "Giao đứa trẻ ra, các ngươi sẽ giữ được mạng sống."

Những lời nói đó như lưỡi dao vô hình cắt ngang bầu không khí, làm cho sát khí càng thêm nặng nề. Đinh Lâm nghe thấy lời đó, sắc mặt khẽ biến đổi, lòng dậy lên sóng lớn. Rõ ràng, đối phương đã biết về sự tồn tại của Trương Vệ. Tuy nhiên, giao nộp Trương Vệ là điều không thể. Với lòng trung thành, Đinh Lâm tuyệt đối không để điều đó xảy ra. Lời nói của đối phương không hề làm lay động quyết tâm của ông.

"Muốn có được đứa trẻ, phải bước qua xác ta trước!" Đinh Lâm rống lớn, giọng nói vang rền tựa sấm động. Khí tức cuồng bạo từ cơ thể ông bùng phát, tựa như cơn cuồng phong quét qua, khiến không gian xung quanh chao đảo.

Ngay sau lưng ông, đám thuộc hạ lập tức phản ứng theo, linh lực cuồn cuộn dâng lên, mỗi người đều tỏa ra khí tức mạnh mẽ, sắc bén như đao kiếm. Họ sẵn sàng cho một trận tử chiến, không hề có chút do dự. Từng nhịp thở, từng động tác của họ đều thể hiện sự quyết tâm đối đầu với kẻ địch hùng mạnh.
— QUẢNG CÁO —