Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 2539



Chương 2539

“Quốc sĩ Diệp, quả thật đây không phải là lần đầu tiên tôi uống Thiên Sơn Tuyết Ngư.”

Vẻ mặt Tần Vô Kỵ có chút do dự, đặt thìa xuống nhìn Diệp Phi (Phàm) cười.

“Nó có loại mùi hương như thế này, không hề có mùi gì lạ.”

“Hơn nữa vừa nãy bác sĩ đã thử trước một bát nhỏ, cũng không thấy anh ta có việc gì, không biết kỳ lạ mà cậu nói là vấn đề gì?”

Trong khi nói, bác sĩ thử độc còn tiến lên, quay người mấy vòng biểu thị rằng mình không sao.

Diệp Phi (Phàm) suy nghĩ một lát, lấy ngân châm ra, sau khi kiểm tra canh xong, lại kiểm tra huyệt cao mang của bác sĩ thử độc.

Không có độc.

Diệp Phi (Phàm) nhìn chằm chằm bát canh trắng như tuyết: “Nhất thời tôi không thể nói ra được, nhưng cảm thấy có gì đó không đúng.”

“Hình như tôi đã ngửi thấy mùi hương này ở đâu đó rồi.”

“Còn ngửi thấy ở một nơi không tốt nữa, nhưng nhất thời tôi không thể nhớ lại được.”

Diệp Phi (Phàm) rất bình tĩnh đón nhận ánh mắt Tần Vô Kỵ: “Nếu như ông Tần tin lời của tôi thì không nên uống canh này nữa.”

Bây giờ anh không thể chỉ ra vấn đề của Thiên Sơn Tuyết Ngư này, bởi vì nó không có gì kỳ lạ cũng không có xác máu hoa độc nào, nhưng trực giác nói với anh rằng không được uống.

“Diệp Phi (Phàm), anh có biết mình đang làm cái gì không?”

Sắc mặt Lý Hàn U lạnh lùng: “Anh ngăn cản ông Tần uống canh này, không chỉ trì hoãn bệnh tình của ông cụ, còn có nghi ngờ với Từ Hàng Trai.”

“Có phải trong lòng anh đang có ý nghĩ Từ Hàng Trai muốn hại ông Tần không?”

“Anh có biết Từ Hàng Trai kính trọng ông Tần thế nào không? Có biết ông Tần đã giúp Từ Hàng Trai bao nhiêu không?”

Giọng điệu của cô tràn đầy tức giận: “Hành động của anh, là đang kích động nghiêm trọng đến quan hệ giữa chúng tôi và ông Tần.”

Tần Vô Kỵ vội vàng xua tay: “Cô Lý, đừng tức giận, Diệp Phi (Phàm) không hề có ý này, cậu ấy cũng là có lòng tốt.”

“Ông Tần, mặc dù cháu không phải nhân vật quan trọng của Từ Hàng Trai, nhưng cháu tôn trọng ông không kém gì chủ môn và thánh nữ.”

Lý Hàn U nói: “Bây giờ lại bị Quốc sĩ Diệp nghi ngờ như vậy, cháu không thể chấp nhận được, đây rõ ràng đang nói cháu muốn độc chết ông.”

“Cháu sẽ uống bát canh này trước để tỏ lòng kính trọng.”

Lý Hàn U liếc nhìn Diệp Phi (Phàm), sau đó bưng bát canh lên uống hết.

“Nếu như không đủ, tôi sẽ uống luôn cả bát canh của anh.”

Cô ta còn bưng bát canh cá trước mặt Diệp Phi (Phàm) lên uống hết, trên mặt tràn đầy tức giận vì bị nghi ngờ.

“Tôi cũng không tin canh này có vấn đề.”

Tần Mục Nguyệt cũng uống sạch bát canh của mình.

Diệp Phi (Phàm) muốn ngăn lại nhưng không kịp, chỉ có thể lắc đầu giữ im lặng, dù sao tạm thời anh cũng không thể nói ra có gì không đúng.

Sau khi uống hết canh, Lý Hàn U và Tần Mục Nguyệt đều nhìn Tần Vô Kỵ, muốn xem rốt cuộc ông chọn Diệp Phi (Phàm) hay là Từ Hàng Trai.