Chiến Thần Tu La

Chương 1851



Đêm khuya ở khách sạn.

Một đôi nam nữ đi vào phòng, trở tay đóng cửa lại.

"Người đẹp, em thật là làm tôi muốn chết!"

Người đàn ông tiến lên muốn động tay động chân với cô gái, lại bị cô gái giật mình trốn đi.

"Không được, anh thối quá, đi tắm trước đi."

Advertisement

"À, đúng đúng đúng, đi tắm trước, đi tắm trước." Người đàn ông nhanh tay nhanh chân cởi quần áo ra, liền chạy vào trong đi tắm.

Người phụ nữ yên lặng mở cửa.

Không lâu sau, người đàn ông đã tắm rửa xong đi ra.

"Người đẹp, em cũng tắm một cái chứ?"

Advertisement



Người phụ nữ cười nói: "Anh muốn thế à? Bây giờ trên người em là mồ hôi thơm lừng đấy."

Người đàn ông nuốt một ngụm nước miếng, "Vậy không tắm, không tắm. Người đẹp, đến đây nào, chúng ta bắt đầu thôi, anh sắp không chịu nổi rồi."

"Ừm được."

Ngay khi người đàn ông mới vừa đẩy ngã người phụ nữ lên giường, đột nhiên, cửa phòng vang lên một tiếng 'phanh rất lớn, đập mạnh vào tường.

Vài gã đàn ông cao to xông vào.

Đi đầu là một người vạm vỡ, mặt mày bặm trợn.

Mấy người này không nói hai câu, liên tục quay chụp người trên giường, sau đó gã đàn ông vạm vỡ nổi giận nói: "Con rùa chết tiệt, mày dám động vào người phụ nữ của ông à?"

Người đàn ông trên giường trợn tròn mắt.

Tình huống gì đây?

Trong nháy mắt ba chữ nhảy ra trong đầu ông ta: Trúng kế rồi!

Người đàn ông tự cảm thấy xui xẻo, nói: "Các vị anh hùng, tôi biết sai rồi, các anh muốn bao nhiêu tiền, tôi đều cho, tôi cho còn không được sao?"

Gã đàn ông đó con cười, "Chậc chậc, mày cho rằng chuyện gì cũng có thể dùng tiền để giải quyết sao? Mày đường đường là chủ nhiệm của Liên minh khoa học kỹ thuật, là người

rất có danh vọng Dương Khải Vinh, thanh danh của mày chẳng lẽ cũng chỉ đáng giá mấy đồng bạc lẻ sao?"

Người đàn ông trên giường kia, đúng là Dương Khải Vinh.

Chiều nay sau khi hội nghị chấm dứt, ông ta thấy một cô gái đang khóc sướt mướt trên đường, nên có lòng tốt' đi đến an ủi mấy câu.

Kết quả cô gái kia càng nói càng tủi thân, còn dựa vào lòng ông ta khóc nức nở.

Lập tức Dương Khải Vinh đã động lòng.



Qua mấy tiếng ở bên nhau, Dương Khải Vinh hoàn toàn bị cô gái này chinh phục, sau đó không nhịn được nói dối vợ con mình, lấy lý do tăng ca mà chạy đi thuê phòng.



Ai biết được, tất cả đều đã được sắp đặt trước.



Dương Khải Vinh dùng chăn che thân mình lại, sốt ruột hỏi: "Rốt cuộc các người muốn làm gì?"



Gã đàn ông đỗ con lạnh lùng nói: "Mày ngủ với người phụ nữ của tao, mày cho rằng chuyện này sẽ rất dễ dàng cho qua à? Bây giờ tao sẽ gửi ảnh chụp cho vợ mày, để vợ mày nhìn xem mày ở bên ngoài phong lưu khoái hoạt cỡ nào."



"Đừng!" Dương Khải Vinh thật sự sốt ruột, "Anh nói gì tôi cũng đồng ý, chỉ cần anh đừng gửi ảnh chụp cho vợ của tôi thôi, xinh anh đấy!"



Gã đàn ông đỗ con gật gật đầu, "Được, mày cũng rất biết điều."



Gã đặt một chiếc USB vào tay Dương Khải Vinh, dặn dò: "Nếu Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc tìm mày đệ trình bản kế hoạch dự án, mày chỉ cần dùng tài liệu bên trong USB này đánh tráo với tài liệu của anh ta, nghe có hiểu không?"



"Cái gì?"



Dương Khải Vinh rất khó tin.



Vất vả lắm mới có người chịu nhận dự án này, sao có thể tùy tiện làm loạn như vậy được chứ?



Gã đàn ông đỗ con trợn trừng mắt với với ông ta, "Sao nào, nhìn dáng vẻ của mày thì chuyện này rất khó à? Vậy ta sẽ những tấm ảnh giường chiếu này của mày gửi cho vợ mày thưởng thức nhé?"



"Đừng, đừng gửi. Tôi sẽ làm theo lời anh là được."



Chuyện đến bây giờ, Dương Khải Vinh cũng không thể nào nghĩ ra bất kỳ cách nào khác rồi, chỉ có thể nghe theo người ta sắp xếp thôi. Ai, cho dù không có Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, thì vẫn còn Khoa học kỹ thuật Trọng Môn, không đến mức phải đi đến bước đường cùng.



Gã đàn ông đô con vung tay lên, "Được, mặc quần áo xong thì cút đi, nhớ kỹ. Sau này nếu mày còn dám động vào người phụ nữ của tao, tao sẽ đánh gãy chân chó của mày!"