Chiến Thần Tu La

Chương 1852



"Không dám, sau này cũng không dám nữa."

Dương Khải Vinh vội vàng mặc quần áo vào. xám xịt chạy mất.

Đợi đến khi Dương Khải Vinh rời đi rồi, gã đàn ông nói với cô gái đang nằm trên giường: "Cũng được đẩy Chung Uyển Tuyên, tôi phát hiện hình như không có người đàn ông nào là cô không bắt được nhỉ!"

Chung Uyển Tuyên sửa sang lại quần áo, khinh thường nói: "Đó không phải là lời vô nghĩa sao? Có người đàn ông nào không háo sắc chứ? Đúng rồi Cẩu Tam, Laura đã đồng ý với tôi, hoàn thành đơn hàng này, thì sẽ trả tự do cho tôi."

Cẩu Tam cười cười, "Chắc chắn rồi, nhưng cô không thể ở lại thủ đô được, mua vé máy bay cho cô, xuất ngoại đi."

"Để một đứa con gái như tôi xuất ngoại sao?"

Advertisement

"Không thì thế nào?"

Chung Uyển Tuyên cắn chặt răng, không có cách nào khác, đi thì đi, cô ta không có tư cách ra điều kiện với Laura.

Chung Uyển Tuyên đứng dậy hậm hực rời đi.

Cẩu Tam ngồi trên giường, nhổ một bãi nước bọt, "Con nhỏ này thật là mẹ nó dâm, ông đây vừa rồi suýt chút nữa không nhịn được, con hồ ly này cũng thật lợi hại." Vừa nói, gã vừa gọi điện thoại cho Laura.

Advertisement



Rất nhanh, điện thoại được kết nối.

"Alo, chị Laura, mọi chuyện đều đã sắp xếp xong rồi. Con hồ ly Chung Uyển Tuyên kia thật sự rất có bản lĩnh, chỉ chút xíu thôi đã có thể câu được tên Dương Khải Vinh kia, tôi đã thuận lợi chụp được ảnh rồi, còn đưa USB cho nó nữa, bắt nó phải tráo đổi tài liệu kế hoạch dự án của Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc"

"Làm tốt lắm"

"Vậy chuyện chi phí lần này..."

"Ba mươi phút sau, một tỷ rưỡi sẽ được chuyển đến"

"Xong, hợp tác với chị Laura đúng là sảng khoái!"

Bên kia Laura vừa cúp điện thoại, nói với Kerry bên cạnh: "Anh cả, em đã dựa theo ý của anh sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa rồi."

Kerry gật gật đầu.

"Chúng ta trực tiếp đối phó với Giang Nghĩa, sẽ cực kỳ nguy hiểm, nhưng đối phó với người khác thì không hẳn đâu"

"Bây giờ Giang Nghĩa còn đang ngây ngô vùi đầu nghiên cứu, vốn không thể nghĩ ra được chúng ta đã ra tay trước."

"Mặc kệ anh ta làm được kế hoạch gì, chắc chắn đều sẽ bị thay đổi thôi, làm cũng như không."

"Một ván cờ này, Giang Nghĩa thua rồi."

Laura cũng nở một nụ cười.

Có anh cả ở đây thật tốt, rất nhiều chuyện đều có thể tính toán chu đáo, nếu chuyện này mà để Laura làm, có lẽ sẽ chẳng có lợi ích như vậy, thậm chí có khả năng ngu xuẩn đến độ đến Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc để ăn cắp. Vậy thì chắc chắn sẽ bị Giang Nghĩa bắt luôn tại trận.

Cùng thời gian.

Mạc Nguyên lái chiếc xe cũ kỹ về nhà.

Mấy ngày nay anh ta vì chuyện phục hưng lại nhà họ Mạc mà bận rộn tới lui, trời đã tối mịt, mới hết việc về nhà nghỉ ngơi.

Anh ta dừng xe ở giữa đường chờ đèn xanh đèn đỏ, kết quả vừa quay đầu đã thấy, một người phụ nữ trang điểm gợi cảm từ trong khách sạn đi ra, còn mang dáng vẻ hậm hực.



Không nhìn thì thôi, vừa nhìn đã bị dọa cho nhảy dựng.



"Chung Uyển Tuyên?"



Rõ ràng đây là vận mệnh ông trời đã sắp đặt.



Mạc Nguyên đã lãng phí rất nhiều tiền tài và tình cảm với người phụ nữ này, suýt chút nữa đã làm hại đến nhà họ Mạc.



"Ả đàn bà xấu xa này biến mất một thời gian, bây giờ ra rồi, có lẽ là lại định làm chuyện xấu."



Sau khi trải qua những chuyện đó, Mạc Nguyên trưởng thành hơn không ít, anh ta không trực tiếp đi qua tìm Chung Uyển Tuyên, mà âm thầm theo dõi.



Anh ta giảm tốc độ xe, vẫn luôn theo sau Chung Uyển Tuyên.



Vẫn luôn đi theo cô ta đến một nơi.



Chung Uyển Tuyên mới vừa lấy ra chìa khóa mở cửa, Mạc Nguyên vội vang lao tới, một tay bịt kín miệng Chung Uyển Tuên, kéo cô vào trong nhà, sau đó khóa trái cửa.



Anh ta thả lỏng tay đang ôm Chung Uyển Tuyên ra.



Chung Uyển Tuyên sợ đến mức hét to một tiếng: "Đừng giết tôi, anh cần tiền tôi cho anh, anh muốn ngủ với tôi cũng được, nhưng xin đừng giết tôi."



Mạc Nguyên cười lạnh ba tiếng, "Cô ngẩng đầu lên nhìn xem tôi là ai"



Chung Uyển Tuyên lúc này mới bình tĩnh lại, ngẩng đầu lên.



"Là anh?!"