Từng chiếc xe thể thao sang trọng nối đuôi nhau dừng lại trước nhà hàng Xuân Vũ, người ra người vào ăn mặc nổi bật, đi vest và giày da, ai nấy đều thuộc tầng lớp thượng lưu.
Hôm nay là sinh nhật mười tuổi của cháu gái Triệu Chí Lai, ông ta mời rất nhiều các chức sắc, doanh nhân giàu có và thương nhân nổi tiếng tới dự tiệc.
Những người có thể tha dự bữa tiệc sinh nhật hôm nay không phú cũng quý.
Một chiếc Cadillac rất bắt mắt dừng lại giữa những chiếc siêu xe này, cửa mở ra, hai người đàn ông bước xuống, chính là Giang Nghĩa và Bạch Dương.
Advertisement
Hôm nay họ không chỉ lái chiếc xe giản dị, mà còn ăn mặc rất giản dị.
Cả hai chỉnh lại quần áo rồi đi về phía cổng.
Vừa đi tới cửa, hai nhân viên bảo vệ đã ngăn họ lại quan sát một lượt từ trên xuống dưới, từ cách ăn mặc của họ có thể nhìn ra được không phải người rất giàu có nên không khỏi sinh lòng nghi ngờ.
Một người bảo vệ khách sáo hỏi: "Hai người có giấy mời không?”
Bạch Dương lắc đầu.
“Không có giấy mời mà cũng dám tời à? Đi đi, nơi này không phải nơi hai người nên tới”
Bạch Dương quýnh lên: “Chúng tôi đã đặt phòng trước rồi mà lại không được tới ăn à?”
Nhân viên bảo vệ nói: “Hai người đặt phòng trước rồi thì sao? Hôm nay nơi này đã được nhà họ Triệu bao toàn bộ rồi, chỉ người thân và bạn bè của nhà họ Triệu mới có thể ra vào, hai người đi mau đi.”
Bạch Dương nói: “Nhưng chúng tôi đã đặt phòng rồi!”
ง
“Đừng nói nhiều nữa, ngày mai nhà hàng sẽ trả lại tiền đặt phòng cho hai người không thiếu một đồng. Đi ngay đi, đừng ở đây khiến nhà họ Triệu gặp xui xẻo nữa, nếu bị người nhà họ Triệu phát hiện thì hai người không được sống dễ chịu đâu.
Hai nhân viên bảo vệ đẩy họ ra ngoài.
Khi hai người sắp động đến Giang Nghĩa, anh giơ tay, đánh bay hai nhân viên bảo vệ ra ngoài.
Hai bảo vệ ngẩn ra.
“Hơ, còn dám đánh người nữa à?”
Giang Nghĩa thản nhiên nói: “Chúng tôi đã đặt bàn nên nhất định phải ăn ở đây. Người của nhà họ Triệu cũng không thể làm trái quy định ép người khác ra ngoài được.
“Anh vẫn khăng khăng kiên quyết đúng không?”
Ngay khi nhân viên bảo vệ chuẩn bị tiến lên đánh Giang Nghĩa thì một người đàn ông bước ra từ bên trong.
“Ai đấy? Ngay tại tiệc sinh nhật cháu gái tôi mà cũng dám làm ầm ĩ, chán sống rồi à?”
Nhân viên bảo vệ nhìn lên rồi tức khắc giật mình.
Người đàn ông bước ra không ai khác chính là cậu cả của nhà họ Triệu – Triệu Hải Nhân.
Ở nhà họ Triệu hiện tại, uy tín của Triệu Hải Nhân khá cao, gia chủ Triệu Chỉ Lai coi anh ta là gia chủ đời tiếp theo mà đào tạo, mấy năm nữa khi Triệu Chí Lai nghỉ hưu, Triệu Hải Nhân sẽ là gia chủ của nhà họ Triệu.
Vì vậy Triệu Hải Nhân hiện nay dù ở nhà họ Triệu hay là ở Kinh thành thì đều rất có tiếng nói.
Thấy anh ta đi ra, bảo vệ sợ đến mức không dám thở mạnh.
Một nhân viên bảo vệ chỉ vào Giang Nghĩa và Bạch Dương rồi cúi đầu nói nhỏ: “Cậu cả, là do hai người này gây chuyện
"O?"
Triệu Hải Nhân cũng tò mò rốt cuộc là ai ăn gan hùm mật gấu, dám động đến nhà họ Triệu.
Anh ta nhìn theo hướng ngón tay của nhân viên bảo vệ.
Nhưng vừa nhìn đã sững sờ.
Anh ta biết người này, không chỉ biết mà còn hận tận xương tủy!
“Giang Nghĩa?!”
Lúc đầu khi Giang Nghĩa còn ở khu Giang Nam đã chẳng coi Triệu Hải Nhân ra gì, bắt giam tình nhân Bành Á Linh của anh ta đi, khiến thế lực của nhà họ Triệu sụp đổ ở khu Giang Nam.