Chọc Tôi! Em Đã Tính Sẵn Hậu Quả Chưa?

Chương 11: thế mà dám vì cậu ta mà bẻ tay cậu!



Bên dưới bài viết có rất nhiều người bàn luận sôi nổi,căn bản là chia ra hai phe đối lập.

#1:oaaa thật sự nhìn hình ảnh Lục thần vác Lưu Hạ Thanh đi thật sự nhìn thế nào cũng rất đẹp đôi aaa!

#2:nếu không phải cả hai đều là A thì tôi đã đu cp này rồi!!

#3:quan tâm họ là A hay B làm gì,cp tà đạo này tui phải đu!!!

#...: nhìn Lưu Hạ Thanh bị vác lên trong đầu tui đã nhảy 7749 kịch bản trong đầu rồi,tui đi viết fanfic đây!!!

#...: viết đi tụi tui đọc ủng hộ bà!

Một bên thì ngược lại

#....:mấy người đói cp đến điên hết rồi,vốn dĩ hai A làm sao mà xứng đôi được

#....:hai người bọn họ vốn dĩ là kẻ thù, chắc chắn Lục Yến đưa người tới nơi nào đó dạy dỗ một trận vì dám tia người của hắn rồi!

Bên dưới bình luận đó có rất nhiều người phản bác,cứ thế hai bên cãi nhau dữ dội.

mà hai vị đương chủ bên này lại cực kỳ yên bình,Lục Yến vác Lưu Hạ Thanh tới cầu thang là thả xuống,dù sao cũng phải cho cún con một chút mặt mũi vì cún con của hắn được cái rất sĩ diện a!

Lưu Hạ Thanh bĩu môi ngồi tại chỗ, miệng làu bàu không vui:"khoác vai một tí có làm sao,làm như người của cậu ta được dát vàng hay sao ấy,thế mà dám bẻ cổ tay mình!"



Tạ Phong Vân cả người toát mồ hôi lạnh nhìn cậu,sau khi lấy hết dũng khí, chuẩn bị tinh thần bị mắng mới cả gan hỏi:"chuyện trên diễn đàn-"

Chưa nói hết câu đã bị ánh mắt như nhìn người chết của Lưu Hạ Thanh doạ cho sợ hãi,vẫn nên yên lặng mà sống,tò mò sẽ gây chết người.

Lục Yến bất lực nhìn cậu,hắn không hiểu sao cậu lại cho rằng mình thích Trương Hoành Ân,hắn càng bất lực hơn với thái độ dỗi ra mặt này của Lưu Hạ Thanh.

Lưu Hạ Thanh càng nghĩ càng bực bôi,nên dứt khoát đứng lên đi ra khỏi lớp,hôm nay ra nét.

Cậu hiên ngang bước ra khỏi lớp như giờ học đã kết thúc rồi vậy, bình thường Lưu Hạ Thanh cũng hay cup học như thế nên mọi người trong lớp cũng không kinh ngạc gì.

Lưu Hạ Thanh mang tâm trạng bực mình đi dọc hành lang,đang đi thì thấy Trương Hoành Ân cũng đang đi tới.

Lưu Hạ Thanh nghĩ rồi lại nghĩ,nếu hắn muốn mình cách xa Trương Hoành Ân thì mình càng phải làm ngược lại,hừ ông đây đếch sợ!

nghĩ xong cậu tiến tới dùng phương pháp hòa bình nhất miễn cưỡng kéo học sinh ba tốt lớp bên Trương Hoành Ân cup học cùng mình.

Trương Hoành Ân đau khổ lẽo đẽo đi đằng sau Lưu Hạ Thanh.

Vừa tới quán net quen thuộc,Lưu Hạ Thanh lưu loát mua hai chỗ rồi kéo Trương Hoành Ân ngồi xuống cùng mình, vừa khởi động máy vừa hỏi:"từng đến đây bao giờ chưa?"

Trương Hoành Ân thành thật lắc đầu,Lưu Hạ Thanh cười nhạo nói:"quán net còn chưa từng đi? đúng là đám mọt sách chán òm!

Trương Hoành Ân gãi mũi ngại ngùng,Lưu Hạ Thanh không nhìn cậu ta nữa,quay người loay hoay với cái máy của mình:"biết dùng không?"

Trương Hoành Ân tò mò nhấn nhấn vài lần nhưng không lên,hơi xấu hổ nói:"thật ngại quá....tôi không biết"



Lưu Hạ Thanh không để ý mà nhướn người xuống cạnh cậu ta,vì khoảng cách quá gần Trương Hoành Ân hoàn toàn có thể cảm nhận được nhịp tim của Cậu,cậu ta hơi đỏ mặt tránh đi.

Lưu Hạ Thanh lại không mấy để ý đến điểm bất thường của cậu ta,cậu giúp bật máy rồi sự chú ý đều dồn vào máy của mình.

Trong khi nhấn vào game mình thường chơi,trong lúc chờ cậu chú ý tới Trương Hoành Ân vẫn không mảy may định làm gì,cậu hơi tò mò hỏi:"không chơi gì sao?"

Trương Hoành Ân e ngại nhìn màn hình máy tính trước mặt:"Không biết chơi gì"

Lưu Hạ Thanh:"...." nhàm chán!

cậu lưu loát cũng tải trò chơi giống mình rồi giúp cậu ta đăng ký tài khoản, không thèm hỏi ý kiến người ta mà nói:"chơi cái này đi"

Trương Hoành Ân nói:"nhưng tôi không có kinh nghiệm chơi..."

Lưu Hạ Thanh:"tôi kéo cậu"

Thế là cả hai bước vào trận đấu,vì rank của Trương Hoành Ân quá thấp nên Lưu Hạ Thanh đành đổi lại nick phụ của mình cho hắn chơi.

Trong trận đấu,toàn là Lưu Hạ Thanh gánh team,như lời Trương Hoành Ân nói,cậu ta hoàn toàn không biết chơi!

Lưu Hạ Thanh gánh muốn gãy lưng mới miễn cưỡng cứu vớt lại trận đấu.

Mà bên này,ngay trong lớp học điện thoại của Lục Yến bỗng sáng lên,Lục Yến dứt khoát đứng dậy đi ra khỏi phòng học trước sự ngơ ngác của cả lớp lẫn cô giáo đang đứng trên bục giảng:"...."
— QUẢNG CÁO —