Kí ức Sở Mộ Hiên trở về ba năm trước đây, khi đó hắn chính là một tiểu thiếu gia sống an nhàn trong tướng quân phủ, mà phụ thân hắn, cũng chính là một đại tướng quân của Yến Bình quốc danh chấn lừng lẫy. Nhắc tới phụ thân, Sở Mộ Hiên lại cảm thấy tự hào. Phụ thân anh dũng vô địch, suốt đời chính chiến sa trường, vì nước lập bao chiến công. Rất nhiều người đều nói, Yến Bình quốc bị hai đại cường Minh Thụy quốc cùng Hồng Vũ quốc xâm lược còn không có mất nước, chủ yếu đều nhờ vào công lao rất lớn của một nhà đại tướng quân.
Thế nhưng năm ấy, toàn gia bọn họ xảy ra đại biến lớn. Hắn nhớ kĩ, hôm đó là đại thọ năm mươi tuổi phụ thân. Bởi vì phụ thân trời sinh tính không thích phô trương nên sở dĩ cũng không có quá nhiều tân khách. Chuẩn bị đại tiệc thọ diên chỉ là toàn gia xum tụ một chỗ cùng nhau ăn bữa cơm đoàn viên, vì phụ thân chúc thọ.
Lúc này hắn thực sự không thể tin vào những gì trước mắt: bản thân mang đầy xiềng xích cùng toàn gia đang bị giam trong thiên lao âm u ẩm ướt! Hắn nhớ rõ chỉ vừa nãy thôi, cả nhà hắn vẫn cùng một chỗ nâng chén chúc thọ phụ thân, mà hắn thì đang viết một câu chúc thọ, khiến phụ thân vui vẻ vô cùng, sau đó hoàng thượng phái người mang thọ lễ tới, Sở gia trên dưới đều rất hoan hỉ. Thế nhưng hiện tại…rốt cuộc là sao đây? Đến tột cùng là đã xảy ra sự tình gì?