Lại nói đến Trần Minh Quân. Sau khi thong thả đi dạo một vòng quanh các địa điểm du lịch trên núi Cấm. Trong lòng đã vô cùng thả lỏng. Mọi căng thẳng mệt mỏi trong hơn nửa tháng bế quan khai huyệt đã tiêu tan không còn lại chút gì.
Đồng thời, Trần Minh Quân cũng có nhiều nghi hoặc trong lòng. Thế giới này có rất nhiều thần tiên và quỷ thần được thờ cúng. Liệu bọn họ có thực sự tồn tại hay không? Có phải bọn họ cũng là những tu sĩ, từng xuất hiện trên Trái Đất này.
Nếu là thật, vậy hiện giờ bọn họ ở đâu?
Những nghi hoặc này cũng chỉ là chút tò mò, chẳng ảnh hưởng gì tới tâm tình của hắn. Tuy nhiên, nó lại thúc đẩy hắn tu luyện. Chỉ cần mạnh lên, tự nhiên sẽ có câu trả lời cho mọi vấn đề.
Thời gian trôi qua rất nhanh. Mới đó mà sắc trời đã chuyển hoàng hôn. Trần Minh Quân cảm thấy có thể trở về tiếp tục tu hành được rồi. Lần này, hắn sẽ ngồi cáp treo để xuống núi, tăng thêm một chút trải nghiệm. Dù không phải hắn chưa từng đi cáp treo núi Cấm, nhưng từ lúc trở thành tu sĩ thì hắn chưa đi bao giờ.
Xếp hàng chờ đợi khoảng 5 phút thì cũng tới lượt hắn lên cabin cáp treo. Đứng trước hắn cũng chỉ có 3 người trẻ tuổi. Bởi vì phía sau hắn là một nhóm người đi chung, nên họ không lên cùng cabin mà chờ đợi lượt tiếp theo. Cho nên, chỉ có Trần Minh Quân cùng 3 người trẻ tuổi kia ngồi cùng cabin.
Trần Minh Quân ấn tượng nhất là cô gái trong nhóm 3 người đi cùng hắn. Đơn giản bởi vì cô gái này quá hoạt bát. Nếu không muốn nói là từng cử chỉ hành vi điều thể hiện rõ 6 chữ “nhà quê lần đầu lên phố”. Dù núi Cấm cũng không tính là “phố” thì vẫn có muôn ngàn mới mẻ với cô gái kia.
Từ lúc đứng xếp hàng chờ cáp treo, Trần Minh Quân thấy cô gái kia hướng người xung quanh hỏi đủ thứ chuyện. Nhìn cái gì cũng tò mò và thắc mắc, bộ dáng vô cùng hứng thú.
Lúc ngồi trên cabin, cô gái này cũng không chịu ngồi yên. Cứ đi qua xem bên này rồi lại đi qua xem bên khác. Làm cho cabin cứ không ngừng lắc lư.
Mặc dù Trần Minh Quân cũng không cảm thấy khó chịu, nhưng 2 thanh niên đi cùng cô gái dường như cảm thấy có chút xấu hổ. Một người đành phải lên tiếng nói với cô gái
“Tiểu Thiên, em ngồi yên một chỗ đi. Không thấy còn có người khác ở đây sao? Em làm cabin lắc lư liên tục như vậy phiền người khác là rất không lịch sự!”
Người này nói xong với Tiểu Thiên thì quay sang nhìn Trần Minh Quân, nở một nụ cười ngại ngùng
“Thật xin lỗi anh, do cô ấy ít được ra ngoài, cho nên có chút làm phiền, mong anh thông cảm”
Lúc này, Tiểu Thiên cũng hiểu bản thân đã quá phấn khích mà làm phiền đến người khác rồi. Cô quay lại nhìn Trần Minh Quân rồi cũng cười ngại ngùng nói lời xin lỗi
“Ngại quá, em xin lỗi đã làm phiền anh nha”
Trần Minh Quân mỉm cười thản nhiên đáp lại
“Mọi người cứ tự nhiên khám phá, không sao cả đâu. Tôi cũng không thấy phiền gì cả”
Nói rồi hắn hướng ánh mắt nhìn từng người và gật đầu chào hỏi. Thấy vậy thì 3 người cũng mỉm cười gật đầu chào lại. Cảm giác ngượng ngùng của 3 người cũng tan biến đi. Bầu không khí trong cabin cũng không còn xấu hổ nữa.
Khoảng 20 phút sau, cabin cáp treo đã tới chân núi. Trần Minh Quân chào tạm biệt 3 người rồi trở về nhà. Cả một ngày tham quan như một khách du lịch, tâm trạng của hắn hiện tại vô cùng tốt.
Hắn dự định sẽ tiếp tục bế quan tu luyện và khai huyệt. Với tinh thần thoải mái như hiện tại, tin rằng hiệu suất tu luyện và khai huyệt cũng sẽ cao hơn.
Trong buổi cơm tối cùng gia đình, Trần Minh Quân thông báo cho cả nhà biết kế hoạch của hắn. Cũng bàn giao lại điện thoại cá nhân, nhờ cả nhà thay hắn xử lý chuyện xây dựng trên núi.
Đêm xuống!
Trần Minh Quân đang ngồi tu luyện chân khí thì mở mắt ra.
“Có thể bắt đầu được rồi!”
Hắn tự nói một câu rồi bắt đầu vận chuyển chân khí hội tụ tại huyệt Bách Hải. Tinh thần hắn tập trung cao độ, chuẩn bị cho nỗi đau sắp kéo đến.
Chân khí theo lộ tuyến đại chu thiên mà lưu thông không ngừng, khi đến vị trí Bách Hải thì dồn nén lại. Cứ như vậy, áp suất chân khí ngày càng lớn. Chỗ huyệt Bách Hải có cảm giác áp bách rất lớn.
Nhưng! không có bất cứ đau đớn nào cả. Nếu không phải Trần Minh Quân có thể nhận thấy sự tiêu hao của chân khí thì hắn đã nghi ngờ vị trí đó không tồn tại đại huyệt. Mặc dù trong lòng rất là khó hiểu, hắn vẫn cố gắng tập trung vào việc chính.
Không tới 10 phút sau, một tiếng răng rắc vang lên trong đầu Trần Minh Quân. Thứ âm thanh này chỉ có bản thân hắn nghe được, là âm thanh khi một đại huyệt bị khai phá và bắt đầu thu nạp chân khí số lượng lớn. Sau khi thu nạp đủ chân khí, đại huyệt sẽ chuyển sang trạng thái hoạt động.
Thế nhưng tốc độ này quá nhanh, rất là bất thường. Khiến cho Trần Minh Quân vừa mừng rỡ vừa ngạc nhiên và tràn ngập nghi ngờ.
Quá nhiều cảm xúc bất thường ập tới, suýt chút nữa đã làm hắn thất thần. Rất may là hắn đã chuẩn bị khá đầy đủ trước khi khai huyệt, nên tâm thần chỉ dao động nhẹ rồi bình ổn trở lại.
Chân khí tiếp tục được dồn nén tới Bách Hải. Đại huyệt này không ngừng thu nạp chân khí, đến bao nhiêu thì hút hết bấy nhiêu.
Hơn nữa, theo thời gian trôi qua. Khi huyệt Bách Hải thu nạp càng nhiều chân khí thì tinh thần của Trần Minh Quân càng trở nên rõ ràng hơn. Hắn có thể cảm thấy đầu óc đã mạnh mẽ hơn rất nhiều. Tốc độ suy nghĩ và khả năng khống chế thân thể cũng đột nhiên tăng lên rất rõ rệt.
Trước đó, ngay cả khi điều khiển đại chu thiên thì cũng cần hắn phải tập tâm rất lớn mới làm được. Nhưng hiện tại, hắn có thể nhẹ nhàng khống chế đại chu thiên vận chuyển. Đơn giản tới mức có thể dùng từ “dễ như trở bàn tay” để hình dung.
Trần Minh Quân cố gắng ném toàn bộ những chuyện này qua một bên. Muốn suy xét cẩn thận thì chờ sau khi khai mở thành công huyệt Bách Hải rồi làm.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, khi trời sắp sáng thì chân khí trong cơ thể của hắn cũng đã gần cạn kiệt. Lúc Trần Minh Quân dự định ngừng vận chuyển đại chu thiên để chuyển sang tu luyện chân khí thì dị biến phát sinh.
Huyệt Bách Hải đột ngột ngừng thu nạp chân khí. Đồng thời, một cổ cảm giác thoải mái dâng trào trong lòng Trần Minh Quân. Tại vị trí huyệt Bách Hải, một nguồn nhiệt ấm áp đang không ngừng tỏa ra xung quanh.
Trần Minh Quân không khỏi ngẩn người. Hắn thực sự không dám tin vào chuyện đang diễn ra.
“Đây .. đây là chuyện gì? Huyệt Bách Hải vậy mà đã được kích hoạt thành công rồi?”
Phản ứng ngốc trệ này của Trần Minh Quân cũng dễ hiểu. Hắn đã chuẩn bị tâm lý cho việc dùng hơn một tháng thời gian. Vậy mà, sự việc đáng ra phải làm trong một tháng thì lại đã xong trong một ngày.
Nếu khai huyệt dễ dàng như thế này thì làm sao tu sĩ ngoài vũ trụ kia lại phải đau khổ như vậy?
“Chẳng lẽ bởi vì Bách Hải có một phần thuộc về Bách Hội? Vì Bách Hội đã được kích hoạt rồi, nên Bách Hải mới dễ dàng kích hoạt như vậy?”
Trần Minh Quân cảm thấy giả thuyết này có vẻ thuyết phục nhất. Để có thể chứng minh, hắn sẽ tiếp tục khai mở huyệt Thần Hải. Nhưng mà, trước tiên hắn cần phải tu luyện để nạp lại chân khí đã cạn sạch.
Bình minh đã xuất hiện, hắn dừng việc tu luyện, đi ăn sáng, ra đường tập thể dục theo thủ tục hàng ngày. Trở về nhà thì tắm rửa sạch sẽ, thay một bộ quần áo mới rồi lại vào phòng tiếp tục tu luyện.
Với sự trợ giúp của nguyên thủy dịch, tốc độ hồi phục chân khí của hắn rất nhanh chóng. Đến sáng sớm ngày kế tiếp, chân khí cũng đã được hắn nạp đầy trong thân thể.
Sau khi ra ngoài ăn uống tập thể dục và tắm rửa thì hắn trở lại căn phòng.
“Thử xem huyệt Thần Hải có giống huyệt Bách Hải hay không?”
Trần Minh Quân âm thầm hy vọng. Rồi bắt đầu tĩnh tâm, điều chỉnh suy nghĩ. Khi tâm tình đã ổn định thì đại chu thiên cũng bắt đầu vận chuyển.
Chân khí bắt đầu di chuyển theo lộ tuyến đại chu thiên. Được vài vòng thì theo ý niệm của Trần Minh Quân mà bắt đầu hội tụ và dồn nén đến vị trí huyệt Thần Hải.
Quả nhiên, hắn chỉ cảm thấy một chút áp lực. Không có quá nhiều đau đớn. Dĩ nhiên là chân khí cũng bị huyệt Thần Hải thu nạp, nhưng số lượng rất ít.
Khai huyệt luôn trải qua 2 quá trình. Có thể xem đại huyệt như một hạt giống. Đầu tiên là phải tưới chân khí cho chúng, để chúng hấp thụ một lượng chân khí nhất định cho đến khi nảy mầm. Sau đó, từ mầm sống này mà tiếp tục tưới chân khí. Mầm sống này sẽ phát triển, đến một thời điểm no đủ chân khí thì sẽ trưởng thành và bền vững.
Mọi việc diễn ra hoàn toàn giống với khi hắn khai huyệt Bách Hải. Không tới 10 phút sau, một âm thanh vỡ vụn vang lên trong đầu Trần Minh Quân. Đây là dấu hiệu huyệt Thần Hải đã nảy mầm.
Đã sớm chuẩn bị trước tâm lý, nên Trần Minh Quân không có dao động tinh thần. Hắn vẫn tiếp tục tập trung vận chuyển đại chu thiên, dẫn chân khí đổ dồn về cho huyệt Thần Hải hấp thu.
Thời gian cứ như vậy lặng lẽ trôi qua.
Đến khoảng 3 giờ sáng ngày hôm sau. Chân khí của Trần Minh Quân đã bị tiêu hảo hơn 80%. Theo như kinh nghiệm từ huyệt Bách Hải, có lẽ thời điểm chân khí sắp cạn thì huyệt Thần Hải sẽ hoàn toàn sống lại.
Nhưng! Khiến cho Trần Minh Quân kinh hỉ là, khi chân khí của hắn còn gần 20% thì huyệt Thần Hải đã ngừng việc thu nạp chân khí. Một cảm giác dễ chịu sinh ra trong lòng. Dĩ nhiên là huyệt Thần Hải cũng bắt đầu tỏa hơi ấm ra xung quanh.
“Vậy mà tốc độ và tiêu hao còn ít hơn so với huyệt Bách Hải!”
Chuyện ngoài ý muốn này làm cho Trần Minh Quân không khỏi vui như mở hội trong lòng.
Thế nhưng, hắn còn chưa kịp làm ra động tác gì tiếp theo thì một cơn đau đột ngột ập tới. Nguồn cơn của đau đớn chính là 3 huyệt trên đỉnh đầu của hắn.
Chỉ 3 giây sau, Trần Minh Quân đã không thể chịu nổi cơn đau. Cả người hắn ngã lăn ra đất, người cong lại như một con tôm, hai tay thì ôm đầu, hàm răng nghiến chặt vào nhau. Gương mặt hắn b·ị đ·au đớn làm cho biến dạng và vặn vẹo, nhìn vô cùng khủng bố. Thậm chí, tới la hét hắn cũng không thể.
Lúc này đây, hắn cảm thấy trên đỉnh đầu mình như đang có 3 thứ gì đó không ngừng xuyên phá qua đầu hắn mà đi vào bên trong. Mục tiêu của chúng chính là 3 đại huyệt trên đỉnh đầu.
Nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy từng điểm sáng nhỏ li ti từ bốn phương tám hướng không ngừng hội tụ về căn phòng của hắn. Chúng chen chúc nhau đi thẳng tới đỉnh đầu của hắn rồi dung nhập vào trong.
Mật độ các điểm sáng càng gần hắn thì càng dày. Tạo ra cảnh tượng như có ba bông hoa nở rộ ánh sáng trên đỉnh đầu của hắn.