Mặc dù Trần Minh Quân đã khống chế khả năng gây tổn thương của thần niệm truyền tin ở mức thấp nhất có thể. Nhưng người nghe đều là đối tượng đang quanh quẩn ở cánh cửa nhập môn. Cao lắm cũng chỉ đang trong quá trình khai huyệt hoặc áp suất chân khí.
Kết quả là, sau khi bị truyền âm thanh thần niệm vào trong đầu, hơn 90 người trực tiếp bị làm cho choáng váng, trời đất như đảo lộn trước mặt họ, rồi đồng loạt té nhào trên mặt đất.
Những người còn lại cũng bị làm choáng, nhưng vẫn có thể tự khống chế được, không bị té ngã xấu mặt.
Thật may mắn là không có ai đang làm những việc như lái xe hoặc tương tự. Nếu không thì cũng có thể gây ra một số t·ai n·ạn không nên có.
Trần Minh Quân không có nhiều thời gian để quan tâm chuyện tiếp theo. Sau khi đã đưa ra lời cảnh báo, hắn liền nhìn qua Hư Tử Linh rồi hỏi
"Tử Linh công chúa, không biết cô có dự định gì tiếp theo? Là trực tiếp trở về Ngũ Sắc Tinh Vực, hay là tạm thời ở lại đây tu luyện, chờ thời cơ về báo thù?"
Hư Tử Linh cũng biết tình hình, nghe hỏi thì không do dự mà đáp
"Tiểu tổ, trước mắt ngài đang có chuyện cần xử lý. Tiểu nữ sẽ đi theo ngài. Đợi đến khi giải quyết xong chuyện của ngài rồi tiểu nữ sẽ suy nghĩ thật kỹ"
Trần Minh Quân cũng không có ý kiến gì thêm, hắn gật đầu và dặn dò
"Được, đã vậy thì phiền công chúa tạm thời theo sát bên cạnh ta. Với lại, bởi vì hành tinh này có chút đặc dù, người bình thường không biết đến sự tồn tại của giới tu luyện. Cho nên, chúng ta nên che đậy tầm mắt của người thường khi đi đường"
Hư Tử Linh không rõ ràng về thế giới này lắm. Nghe Trần Minh Quân yêu cầu như thế thì cũng không có nghĩ nhiều, chỉ gật đầu đáp ứng.
Sau đó, Trần Minh Quân lục tìm xung quanh nhà, lấy một chiếc điện thoại thông minh. Kế tiếp, hắn dùng thần niệm để thi triển thuật che mắt. Xung quanh hắn hình thành một cái màn che bằng thần niệm. Nhìn bằng mắt thường sẽ không thể xuyên qua.
Hư Tử Linh cũng thi triển thuật che mắt tương tự, nhưng hiệu quả kém hơn một chút. Cái kém này không phải nói đến hiệu quả với phàm nhân mà là hiệu quả với người tu luyện.
Hư Tử Linh đưa mắt nhìn qua Trần Minh Quân thì vẻ kinh ngạc thấy rõ trên mặt cô. Bản thân cô đã là trung cấp linh sĩ, thần hồn đã ngưng tụ thành nguyên thần. Ánh mắt vi thế cũng có thể nhìn thấu hư ảo bình thường. Vậy mà khi nhìn Trần Minh Quân thì lại có chút cảm giác mông lung, không rõ ràng, hư hư thực thực.
Theo tò mò, cô tràn thần thức ra dò xét. Vậy mà thần thức lại không thể dò ra, chỉ có thể thấy một vùng mơ hồ, như một phần thiếu sót trên phim x-quang vậy.
Sau khi dò xét thử, Hư Tử Linh tâm phục khẩu phục nói
"Thuật che mắt của Tiểu Tổ thật là lợi hại. Không chỉ phàm nhân, dù là tu sĩ cấp thấp cũng sẽ không nhìn thấy gì!"
Trần Minh Quân nghe vậy thì trong lòng liền động. Hơi suy nghĩ một chút thì hắn cũng rõ ràng vấn đề. Thứ hắn sử dụng không phải thần thức mà là thần niệm. Mà thần niệm có bản chất cao hơn linh hồn lực một phần, một loại áp chế bẩm sinh. Thần thức cũng chỉ do linh hồn lực có ý thức kết hợp với linh lực mà thành. Cho nên, hiệu quả của những thuật pháp sử dụng thần thức đương nhiên sẽ thua kém hơn sử dụng thần niệm.
Trần Minh Quân không có thời gian giảng dạy, hắn chỉ nói nhanh
"Đây là vì Thần Niệm có bản chất cao hơn thần thức. Nếu có thể, Tử Linh công chúa cũng nên xem xét phương pháp tu luyện của ta, trọng tu lại phần căn bản thì sẽ hiểu ngay thôi."
Nghe vậy thì ánh mắt Hư Tử Linh sáng lên, vội “vâng” một tiếng rồi không nói gì thêm.
Sau đó, hai đạo độn quang phóng lên trời cao rồi nhanh chóng biến mất ở phía chân trời. Tuy nhiên, lần này thì không có phàm nhân nào có thể nhìn thấy chúng.
...
Cần Giờ, một huyện thành giáp biển của Sài Gòn hoa lệ. Chỉ cách trung tâm thành phố hơn 50 km, nhưng lại không thông suốt mà bị tách biệt hoàn toàn bởi sông lớn. Phần lớn diện tích Cần Giờ đều là rừng ngập mặn.
Rừng ngập mặn của Cần Giờ đan xen với hệ thống kênh rạch dày đặc. Tạo ra một môi trường sống đa dạng sinh học cao, với rất nhiều động thực vật đặc hữu của miền duyên hải nước Việt.
Trục đường quan trọng bậc nhất của Cần Giờ là đường Rừng Sác. Đường Rừng Sác giúp kết nối Cần Giờ với trung tâm thành phố. Cũng có thể xem như là con đường độc đạo để vào ra của Cần Giờ.
Xung quanh đường Rừng Sác là rừng ngập mặn, khu dân cư, khu du lịch, khu nuôi trồng thủy sản, …
Đó là những thông tin mặt nổi, gần như người nào cũng có thể tìm ra. Nhưng ít ai biết, Cần Giờ được xem là đại bản doanh của một thế lực viễn siêu phàm nhân, Hồng Gia.
Hồng Gia, một thế gia chân võ, cũng là một trong ba siêu cấp thế gia chân võ của Việt Quốc. Ở trong giới chân võ Miền Nam thì Hồng Gia là bá chủ. Tất cả tỉnh thành từ Tây Ninh, Sài Gòn và Bà Rịa trở vào nam đều được ngầm hiểu là phạm vi thế lực của Hồng Gia.
Tuy nhiên, một nhà Hồng Gia không thể ăn trọn Miền Nam. Cho nên, ngoài Hồng Gia thì còn có 9 thế gia chân võ khác, chia nhau chiếm lĩnh những vị trí thích hợp tu luyện của Miền Nam.
Nhưng không ai không công nhận vị trí đầu tàu của Hồng Gia. Khi có sự v·a c·hạm, t·ranh c·hấp trong giới chân võ trong phạm vi Miền Nam thì ý kiến của Hồng Gia chính là kim chỉ nam.
Tổ trạch của Hồng Gia được xây dựng nằm tách biệt hoàn toàn với bên ngoài và ở sâu bên trong một khu rừng Sác. Từ tổ trạch Hồng Gia, nếu muốn đi ra bên ngoài, chỉ có thể dùng đường thủy, men theo một nhánh nhỏ của sông Đồng Tranh.
Xung quanh tổ trạch được bố trí trận pháp tạo ảo giác, che đậy ánh mắt người thường và các thiết bị quan trắc hiện đại.
Để dễ quản lý, Hồng Gia chia nhóm nhân lực thành đường khẩu. Đứng đầu là đường chủ, ví dụ như Hồng Thiên Đạo, em trai của tộc chủ Hồng Gia, nhận trọng trách đường chủ Đạo Đường. Ngoài Đạo Đường phụ trách chỉ đạo tu luyện, Hồng Gia còn có Kim Đường, Hình Đường và Chiến Đường.
Kim Đường sẽ tập hợp những người có tư chất tu luyện kém, tham gia quản lý kinh tế trong thế tục cho Hồng Gia.
Hình Đường phụ trách duy trì gia quy, là cơ quan thi hành các biện pháp trừng phạt khi có tộc nhân vi phạm gia quy.
Chiến Đường chuyên nuôi dưỡng chiến sĩ, chủ yếu là người tu luyện tự do được Hồng Gia chào mời. Bình thường thì họ được Hồng Gia cung cấp tài nguyên tu luyện và nhu cầu sống. Khi có chuyện, Hồng Gia sẽ dùng họ như tay đấm, thay Hồng Gia làm nhiều chuyện không tốt đẹp lắm trong bóng tối.
Chiến Đường còn phụ trách bảo vệ tổ trạch Hồng Gia. Xung quanh tổ trạch, cách vài trăm mét sẽ có một tổ chiến sĩ chiến đường canh gác.
Dẫn đầu các tổ này là một tộc nhân của Hồng Gia. Nhiệm vụ của họ là quan sát và ngăn chặn người vô tình đi lọt vào địa phận tổ trạch. Thậm chí, nếu cần thiết thì có thể g·iết người diệt khẩu.
Cũng không ít người đã bị g·iết chỉ vì vô tình phát hiện bí mật gần tổ trạch. Trên cơ bản đều bị hủy thi diệt tích. Trong đó, có tu sĩ tự do lẫn người thường. Đối với tu sĩ tự do, Hồng Gia còn trao cơ hội trở thành chiến sĩ của họ. Nhưng người thường thì cầm chắc c·ái c·hết.
Trận pháp do Hồng Gia bố trí cũng không phải loại cao minh gì. Có thể che đậy tầm mắt và gây ảo giác cho phần lớn mọi người khi tới gần.
Những trường hợp cá lọt lưới có thể xem là xui xẻo. Nhưng mà, sự xui xẻo này không phải không có nguyên nhân. Người phàm vượt qua ảnh hưởng của trận pháp đều người trời sinh có linh hồn mạnh hơn người thường nhiều hoặc ít.
Người sở hữu linh hồn mạnh thì khả năng tu luyện thành công nhập môn sẽ rất cao. Nếu Hồng Gia dùng trận pháp này để tuyển chọn chiến sĩ có tiềm lực, chắc chắn sẽ bội thu. Nhưng họ không biết chuyện đó. Cho nên, rất nhiều tài năng tu luyện đã thành oan hồn tại đây.
…
Lúc này đây, ánh sáng Mặt Trời đã biến mất từ lâu. Đang phi hành cách mặt đất khoảng 300 mét. Trần Minh Quân đưa mắt nhìn xuống chỉ toàn một màu đen kịt.
Một đường thẳng tiến ra Cần Giờ với tốc độ phi hành hơn 80 km mỗi giờ. Cách khoảng vài chục phút thì hắn phải mở điện thoại ra, xem lại định vị để đảm bảo bay đúng hướng.
Phi hành sát bên cạnh là Hư Tử Linh. Trong dáng vẻ thì dường như nàng ta khá nhàn nhã. Rõ ràng là vì tốc độ phi hành của Trần Minh Quân quá chậm so với nàng. Nhưng nàng cũng không nói gì, càng không vì thế mà khinh thị Trần Minh Quân tu vi thấp.
Bởi vì, nếu là một tên Linh Đồ khác, nàng chắc chắn người đó sẽ không làm được như Trần Minh Quân. Lấy bản thân nàng làm ví dụ, thời điểm mới đột phá thành linh đồ. Tốc độ thi triển phi thân thuật cũng chỉ đạt khoảng 20 km mỗi giờ.
Sở dĩ tốc độ phi hành của Trần Minh Quân cao hơn tu sĩ đồng giai là vì độ tinh thuần của linh lực. Linh lực tinh thuần hơn thì hiệu quả của thuật pháp cũng sẽ mạnh hơn. Giống như dầu hỏa so với xăng, đương nhiên xăng sẽ cháy mạnh mẽ hơn.