Tại thời điểm Trần Minh Quân được Hồ Hải dẫn tới phòng đấu giá. Gần như tất cả mọi người đều đã ngồi ổn định ở vị trí của mình.
Cánh cửa phòng đấu giá mở ra, hắn bước vào bên trong. Bởi vì không khí đang yên tĩnh thì có người đi vào. Theo bản năng, gần như ai cũng nhìn qua. Nhất thời, Trần Minh Quân cảm thấy cả người không khỏi mất tự nhiên. Khi nhìn thấy bộ dáng quái dị của hắn thì tiếng bàn tán xì xào vang lên khắp nơi.
Cho dù là vậy, hắn vẫn cố tỏ vẻ bình thản như không. Từng bước, từng bước đi theo Hồ Hải đang cung kính dẫn đường ở phía trước.
Trên khu vực riêng của Tiêu gia, Tiêu Trường Thanh nhìn Trần Minh Quân vô cùng chăm chú. Lão cũng đã sắp bước vào cảnh giới đại tông sư chân võ rồi, ánh mắt sớm đã được tẩy lễ qua, vô cùng nhạy bén. Cho dù trong điều kiện bóng tối thì lão vẫn có thể nhìn rõ.
Thế nhưng khi nhìn vào nơi vốn là khuôn mặt của đối phương thì lại chỉ có một vùng đen tối. Cứ như nơi đó ánh sáng đều bị nuốt chửng vậy. Cũng bởi vì vậy mà trong lòng của lão cũng rất giật mình. Trong lòng tự nhủ đối phương chắc chắn là một cao nhân. Rất có thể chính là người đã đem Bảo Mệnh Dịch ra bán.
Hơn nữa, Tiêu Trường Thanh cũng biết Hồ Hải. Dù gì cũng là chân võ sư cùng cấp, tất nhiên là đã từng gặp qua khi lão đến đảo này. Nhưng nhìn thái độ cung kính của Hồ Hải thì trong lòng lão liên tục mấy động. Lão âm thầm quyết định, sau buổi đấu giá thì phải đi nói chuyện với Hồ Hải.
Ở một bên khác, Lạc Phượng Yên và Lạc Trường Bạch cũng không ngừng đánh giá Trần Minh Quân. Qua một lúc thì Lạc Phượng Yên nói
“Bạch sư huynh, tại sao ta nhìn vào bên trong mũ trùm đầu thì chẳng thấy gì ngoài bóng tối vậy? Anh có nhìn thấy gì không?”
Lạc Trường Bạch lắc đầu “Anh cũng như vậy, chẳng nhìn thấy gì? Đối phương không đơn giản đâu, em nên nhỏ giọng thôi, tránh tạo phiền phức”
“Xí, giả thần giả quỷ, có gì hay ho cơ chứ!”
Tại các khu vực dành cho thế gia chân võ khác cũng như vậy. Ai cũng tò mò đánh giá Trần Minh Quân
Hồ Hải dẫn Trần Minh Quân đến một vị trí khá đặc biệt. Không thuộc tầng trệt, cũng không phải tầng trên. Đó là một căn phòng nằm lưng lửng một mình ở rất gần đài đấu giá. Nếu không phải có sự hiện diện của Trần Minh Quân. Căn phòng này sẽ không được mở ra.
Thông qua một cái cầu thang bộ từ đài đấu giá để đi lên. Trần Minh Quân âm thầm cười khổ.
“Thế này đúng là hạc giữa bầy gà mà! Không muốn gây chú ý cũng không được!”
Khi đã đưa Trần Minh Quân vào trong thì Hồ Hải rời đi. Một lát sau, có 2 cô gái trẻ đẹp tiến lên căn phòng. Mục đích là để hầu hạ trà nước trái cây, đồng thời cũng để cho Trần Minh Quân sai vặt. Còn nếu hắn muốn cái gì thêm, chắc là cũng không thành vấn đề.
Giống như toàn bộ phòng đấu giá chỉ để chờ một mình hắn. Trần Minh Quân vừa đến thì buổi đấu giá cũng được bắt đầu. Ánh đèn phòng đấu giá chuyển sang màu tối. Toàn bộ ánh sáng đều tập trung về đài đấu giá.
Một cô gái tuổi khoảng 25-26 từ từ bước lên đài. Cô gái này tên Bạch Như Ý, là đấu giá sư chuyên phụ trách chủ trì đấu giá của hòn đảo này. Hôm nay Bạch Như Ý mặc trang phục áo dài truyền thống của người Việt. Vóc dáng của cô ta vốn đã đẹp, nay lại càng đẹp hơn. Thân thể cứ như một hình chữ S đầy quyến rũ. Chỗ cần nhô ra thì nhô ra, chỗ cần lõm vào thì lõm vào.
Sau khi đã đi tới giữa đài đấu giá. Bạch Như Ý liền làm động tác thục nữ, hơi hạ thấp người để chào mọi người.
“Như Ý xin gửi lời cảm ơn đến toàn thể quý khách vì đã đến tham dự buổi đấu giá ngày hôm nay!”
Toàn trường vỗ tay hoan nghênh, xem như hô ứng. Cũng là để ủng hộ người đẹp. Nói gì thì nói, thành phần tham gia đông nhất vẫn là nam nhân.
Bạch Như Ý giơ tay ra hiệu cho mọi người im lặng. Sau đó, cô lại nói tiếp
“Trước khi bắt đầu đấu giá. Như Ý xin phép được phổ biến lại quy tắc đấu giá. Tin chắc rằng ở đây có rất nhiều người mới tham gia lần đầu. Kính xin quý khách lắng nghe thật cẩn thận, tránh để mất tư cách đấu giá”
“Quy tắc thứ nhất, trong quá trình đấu giá, chỉ ra giá bằng thiết bị đã được trang bị tại chỗ ngồi, không được phép dùng lời nói. ”
“Quy tắc thứ hai, người đấu giá thành công phải xác nhận chuyển khoản trong vòng 10 phút. Trừ trường hợp bất khả kháng do yếu tố khách quan, còn lại sẽ đều bị tính là cố ý kéo dài thời gian”
“Quy tắc thứ ba, vật phẩm đấu giá sẽ được âm thầm chuyển đến phòng khách sạn của quý khách. Không nhận trực tiếp tại buổi đấu giá.”
“Quy tắc thứ tư, không được phép đe dọa, cầu xin, thương lượng hoặc để lộ thân phận với người khác trong lúc đấu giá. Ai vi phạm quy tắc này sẽ bị cấm đấu giá vĩnh viễn”
“Quy tắc cuối cùng, chỉ được đặt câu hỏi về vật phẩm khi chưa bắt đầu đấu giá”
“Đó là toàn bộ 5 quy tắc cần chú ý! Kính xin quý khách tuân thủ, để buổi đấu giá diễn ra suôn sẻ. Như Ý cũng xin tuyên bố, buổi đấu giá chính thức bắt đầu”
Bạch Như Ý vừa tuyên bố bắt đầu thì xuất hiện một cô gái xinh đẹp, mặc bikini nóng bỏng, một tay để sau lưng, một tay đỡ một cái đĩa tròn được đậy kín bằng khăn trắng. Thứ trên đĩa tròn chính là vật phẩm đấu giá đầu tiên của hôm nay.
“Quý khách ở đây đều có trên tay danh sách sản phẩm đấu giá cả rồi. Như Ý cũng không cần nói nhiều. Trên đĩa gỗ là 260 đồng tiền cổ dạng xu. Số đồng tiền cổ này được những người trộm mộ đào lên từ một ngôi mộ cổ tại Hoa Quốc. Người trong ngôi mộ bị nghi ngờ là một trong các truyền nhân của Lưu Bá Ôn. Sau khi qua tay nhiều lần thì được một người ủy thác bán đấu giá tại đây. Các chuyên gia của chúng tôi đã giám định niên đại. Những đồng tiền cổ này có từ thời nhà Minh bên Hoa Quốc. Dựa trên dấu tích lưu lại, có thể những đồng tiền này được dùng để làm kiếm phong thủy. Sau khi được các thầy pháp kiểm tra thì đã xác định đúng như vậy. Hơn nữa, còn là đủ trọn một bộ của kiếm phong thủy. Các vị yêu thích phong thủy có thể mua về làm nghiên cứu, tin chắc rằng sẽ được thu hoạch cực lớn. Những ai yêu thích sưu tầm đồ cổ, nhất là tiền cổ thì cũng không nên bỏ qua cơ hội này”
Nói đến đây thì Bạch Như Ý dừng lại. Cô bước lại gần cái đĩa, rồi từ từ kéo miếng khăn trắng ra. Trên đĩa tròn bằng gỗ là 260 đồng tiền dạng xu, chúng được xếp ngay ngắn và đồng đều trên đĩa. Hệ thống camera quay sát cận cảnh, truyền hình ảnh lên từng màn hình sắc nét ở khắp nơi trong phòng đấu giá. Người người đều có thể nhìn rõ ràng và chi tiết.
Trần Minh Quân cũng tò mò nhìn một chút. Nhưng cũng không có chú ý nhiều. Hắn không biết gì về phong thủy. Ở trong ký ức kia cũng không có một thứ đặc thù như phong thủy. Cho nên hắn chỉ cảm thấy tò mò mà thôi, hoàn toàn không có ý định mua.
“Giá khởi điểm để mua 260 đồng tiền cổ này là 500 triệu. Mỗi lần tăng giá không thể thấp hơn 10 triệu. Xin kính mời quý khách ra giá”
Dù chỉ là sản phẩm mở đầu, cũng không phải thứ gì đặc biệt trân quý. Nhưng cũng sẽ có rất nhiều người quan tâm và yêu thích. Nhất là những người nghiên cứu phong thủy. Hoặc là người thích sưu tầm đồ cổ, tiền cổ.
Khi Bạch Như Ý báo giá khởi điểm thì đã có người ra giá 550 triệu. Người ra giá cao hơn có thể chọn tăng theo bội số. Ví dụ bội 1 thì là tăng 10 triệu, bội 2 là tăng 20 triệu. Cứ như vậy thì có thể một lần chọn tăng tối đa lên bội 10, cũng tức là 100 triệu.
Khi có nhiều người ra cùng giá và gần cùng lúc thì chỉ có một người thành công báo giá. Người khác muốn thì chỉ có thể tiếp tục tăng thêm.
Vốn dĩ việc đấu giá này có thể diễn ra hoàn toàn trong im lặng. Nghĩ cũng rất buồn cười. Nhưng đúng là như vậy. Mọi người chỉ thao tác tăng giá. Trên đài đấu giá sẽ hiển thị giá trị mới nhất và mã số người đấu giá. Mã số này cũng không phải mã định danh của khách hàng. Đây là mã số đấu giá mà mỗi khách hàng khi đi vào phòng đấu giá đã được cấp.
Chỉ có bản thân họ mới biết mã số của mình. Cho nên hiển thị lên đài đấu giá cũng không để lộ thân phận.
Chỉ khi nhận thấy giá đấu đã dừng lại hơn 10 giây thì Bạch Như Ý mới lên tiếng
“Quý khách có mã đấu giá 548 đã ra giá 840 triệu. Xin hỏi còn ai ra giá cao hơn nữa không?”
“Xin nhắc lại, quý khách có mã đấu giá 548 đã ra giá 840 triệu. Xin hỏi còn quý khách nào muốn tăng giá không? Đặc biệt nhắc nhở quý khách, 260 đồng tiền này là trọn bộ của một thanh kiếm phong thủy. Như vậy thì có ý nghĩa khác rất nhiều so với từng đồng riêng lẻ. Nói không chừng có thể tái hiện lại được một kiện pháp khí phong thủy cổ.”
Những lời này của Bạch Như Ý quả nhiên có tác dụng. Một số tay nghiên cứu phong thủy không chịu được sự hấp dẫn này nên đã tăng giá.
Qua thêm vài lần tăng thêm thì giá đã lên tới 900 triệu chẵn. Đây cũng đã là con số cực hạn cho 260 đồng tiền cổ này. Rất khó có người chịu chi nhiều hơn.
Bạch Như Ý cũng hiểu điều đó, cô cũng hỏi lại 3 lần. Sau đó kích hoạt đếm ngược 30 giây. Đây là thủ tục kết thúc đấu giá một vật phẩm. Thời gian vừa hết, Bạch Như Ý tuyên bố
“Chúc mừng quý khách có mã đấu giá 198 đã thành công mua được 260 đồng tiền cổ này. Một giao dịch chuyển khoản đã được tạo, thiết bị nhập mã xác nhận sẽ sớm xuất hiện, quý khách vui lòng tiến hành nhập mã để hoàn thành giao dịch.”
Bạch Như Ý nói xong thì tại chỗ ngồi của từng người liền xảy ra thay đổi. Bốn bên của họ có xuất hiện bốn tấm vách ngăn, chúng như mọc lên từ dưới đất, che khuất họ hoàn toàn, không ai nhìn thấy ai. Làm như vậy sẽ không ai biết là ai đang xác nhận thanh toán.
Chỉ có tấm vách của người có mã đấu giá 198 là có thêm một thiết bị như máy POS. Trên màn hình đã hiển thị sẵn thông tin giao dịch và chờ nhập mã xác nhận. Khoảng 10 giây sau thì tất cả vách ngăn hạ xuống. Báo hiệu giao dịch đã hoàn thành.
Bạch Như Ý mỉm cười lên tiếng
“Xin cảm ơn quý khách có mã đấu giá 198. Giao dịch của quý khách đã hoàn thành. Hàng hóa sẽ được bí mật chuyển đến phòng khách sạn cho quý khách sau buổi đấu giá này”