Nếu phải cố thủ dài lâu, hắn cần một chỗ trú ẩn khác. Phải là nơi có thể tìm được thức ăn và nước uống. Dù ngưng khí thủy hắn mang theo cũng nhiều, nhưng không phải vô hạn. Con người có thể nhịn đói một thời gian, nhưng khả năng nhịn khát không được lâu như vậy.
Chờ cho đêm xuống, Trần Minh Quân cẩn thận rời khỏi chỗ trú ấn, xóa đi trận pháp. Sau đó, hắn men theo phương hướng l·ên đ·ỉnh mà đi. Trước đây không lâu, khi còn là sinh viên, hắn đã từng có ý định đi du lịch Hòn Khoai. Cho nên hắn cũng biết một chút thông tin, trên đỉnh Hòn Khoai sẽ có suối nước ngọt.
Gần hơn nữa đêm, Trần Minh Quân mới tìm được chỗ nghỉ chân gần một con suối lớn. Trong quá trình di chuyển, hắn cũng bắt được vài loài động vật nhỏ. Gồm có 2 con rắn ráo và 3 con sóc bụng xám. Đây sẽ là món lót dạ cho hắn đêm nay.
Trần Minh Quân cũng không định sẽ nhóm lửa nướng thịt. Hắn lợi dụng khả năng đặc biệt của cái chủy thủ mà hắn mang theo. Chỉ cần đâm vào huyết nhục thì sẽ bùng lên nhiệt lượng, nướng chín hết con mồi.
Sau khi đã ăn lót dạ, Trần Minh Quân bắt đầu chọn một vị trí tương đối khô thoáng. Chặt xuống một ít cành cây để dựng tạm một cái mái che đơn giản. Hắn lại đi hái một lượng lớn lá cây để lót sàn. Hắn không cần ngủ, nhưng vẫn cần chỗ để tu luyện. Chỉ cần có thể che mưa che nắng là được. Dù sao thì cũng chỉ là tạm thời.
Khi đã làm xong mái che và phần lót nền. Hắn liền khắc trận văn xung quanh chỗ này. Lần này thì tốc độ khắc trận văn đã nhanh hơn, sau 20 phút thì đã hoàn thành. Hơn nữa, cảm giác mệt mỏi cũng không nhiều như lần trước.
Làm xong những việc này, hắn đi đến bên bờ suối để tắm rửa và giặt bộ đồ đang mặc. Lúc quay trở lại, khi đến một vị trí đã được đánh dấu thì hắn nhắm mắt lại rồi mới bước tới. Đếm đúng 5 bước chân thì hắn mở mắt ra. Đây chính là cách quay lại bên trong trận pháp. Bởi vì ánh mắt sẽ b·ị đ·ánh lừa, không cách nào bước vào được.
Bây giờ đã là giữa đêm, hắn lấy ra vài thẻ bài tụ năng đặt xung quanh. Lại lấy viên Tinh Thần Quang Thạch ra đứng ở trước mặt. Sau đó liền vận chuyển Tịnh Thần Thuật để khôi phục lại tinh thần lực và lớn mạnh linh hồn.
Cho đến gần 3 giờ sáng thì hắn mới dừng tu luyện Tịnh Thần Thuật. Lúc này tinh thần của hắn đã ở đỉnh phong, còn có chút đề cao hơn so với trước kia.
Hắn đem cất viên Tinh Thần Quang Thạch. Rồi lấy ra một viên nguyên thủy thạch. Viên đá này bán trong suốt, có màu trắng ngà rất đẹp mắt. Bên trong lại có chứa một ít chất lỏng, ước lượng thể tích chất lỏng bên trong vào khoảng 30ml.
Chất lỏng bên trong nguyên thủy thạch chính là nguyên thủy dịch. Cũng chính là năng lượng thiên địa sau khi được cô đọng mà biến thành. Đây là năng lượng thuần khiết, chỉ cần lưu chuyển vào kinh mạch sẽ hóa thành chân khí, không cần vận chuyển đủ chu thiên. Hơn nữa, lượng chân khí sinh ra vô cùng lớn, lớn hơn rất nhiều so với khổ công ngồi tu hành.
Bởi vậy mà nguyên thủy thạch được xem là bảo vật của người nhập môn tu luyện. Nhất là đối với người khó khăn bước vào khí cảm. Chỉ cần có trong tay một viên nguyên khí thạch. Chẳng khác nào đã có chìa khóa để mở ra cánh cửa nhập môn.
Chỉ cần hắn có thể hấp thu hết 3 viên nguyên thủy thạch này. Hắn sẽ có thể lấp đầy chân khí trên toàn bộ kinh mạch của tiểu chu thiên. Đánh dấu việc hoàn thành giai đoạn thông mạch, tức là chân khí thông suốt toàn bộ kinh mạch. Dĩ nhiên là chỉ có kinh mạch của tiểu chu thiên thôi.
Làm cho hắn đau đầu là, phải lấy nguyên thủy dịch bằng cách nào đây? Nếu đập vỡ viên đá, nguyên thủy dịch cũng sẽ rơi vãi toàn bộ. Ở đây cũng không có thiết bị gì hiện đại, khiến hắn đau đầu vô cùng.
Từ chuyện lần này, hắn đã thề trong lòng. Sau này, bất kể có đi đâu hay làm gì, trong không gian hộp trữ vật phải có một lượng lớn trang thiết bị và công cụ, cùng với thức ăn, nước uống và thuốc men.
Nhưng mà, chuyện trước mắt là phải làm sao lấy được nguyên thủy dịch để uống? Suy đi tính lại, hắn vẫn là thành thật dùng thanh chủy thủy kia mài mòn viên đá từ từ. Mặc dù thanh chủy thủy làm bằng gỗ, nhưng đã được khắc vô cấu thiên văn. Trình độ cứng rắn không có bất cứ kim loại nào trên Trái Đất so sánh được. Kể cả kim cương cũng không bằng được.
Do đó, dùng chủy thủy mài mòn viên đá là khả thi. Chỉ là thời gian sẽ lâu một chút, cần có sự kiên nhẫn. Đây cũng xem như là một cách để rèn luyện tâm tính.
Và như vậy là, trong đêm vắng thanh tịnh. Ngoại trừ tiếng chim thú và côn trùng, còn có thể nghe thấy tiếng thì thầm của đá. À nhầm, là tiếng mài đá sột soạt. Nghĩ mà thấy thấm, xưa có cụ Phan đập đá ở Côn Lôn, nay có thanh niên họ Trần mài đá ở Hòn Khoai.
…
Sáng ngày hôm sau, tại quận Ô Môn, thành phố Cần Thơ
Bên trong một tòa nhà 10 tầng, là tòa nhà hành chính của công ty cổ phần Dược Thiên Hoa.
Tôn Thất Minh Tuyết có mặt tại phòng chờ của tòa nhà từ rất sớm. Hôm nay là ngày hợp hàng tháng của đội nghiên cứu thị trường. Cô dự định ngày hôm nay sẽ đem chuyện liệu thương dịch ra trình lên ban giám định. Không có gì ngoài ý muốn xảy ra, cô sẽ được cấp phép đàm phán với nhà thuốc đông y Minh Yến.
Quy định của công ty là vậy, ai trình lên và được duyệt thì người đó sẽ được quyền đàm phán với bên sở hữu dược phẩm. Nếu đàm phán thành công, cô sẽ được hưởng 1% lợi nhuận từ việc kinh doanh dược phẩm có liên quan. Đừng xem con số này vô cùng nhỏ bé. Nhưng so với doanh số của một công ty dược lớn như Dược Thiên Hoa thì không nhỏ chút nào.
Dĩ nhiên cũng không phải nói toàn bộ lợi nhuận của Dược Thiên Hoa. Chỉ tính riêng phần lợi nhuận của dược phẩm do bản thân đàm phán hợp đồng mang về mà thôi.
Ví dụ như lợi nhuận thu được là 100 tỷ, trừ đi phần chia lại cho bên sở hữu sản phẩm sẽ ra lợi nhuận của công ty. Cô sẽ được nhận 1% từ phần lợi nhuận đó của công ty.
Con số 100 tỷ là để nói nghe cho vui vậy thôi. Thông thường, rất ít dược phẩm hợp tác từ bên ngoài có lợi nhuận cao. Bởi vì sản phẩm nào quá tốt thì đều đã tự mình vận hành. Đâu cần hợp tác với công ty Dược Thiên Hoa.
Liệu Thương Dịch có lẽ là một ngoại lệ. Chính sự ngoại lệ này mang tới cho Tôn Thất Minh Tuyết một cơ hội rất lớn. Cũng có thể vì cơ hội lần này mà cuộc sống về sau của gia đình cô sẽ không khổ cực nữa. Cô cũng có thể giành nhiều thời gian hơn lo cho người chồng bệnh tật của mình.
Trong lúc cô đang ngồi suy tư thì có tiếng người vang lên
“Ý cha, hôm nay Minh Tuyết nhà chúng ta đến sớm vậy ta? Có phải là đã vớt được một mối ngon lành nào rồi không? Nói ra cho bạn bè nghe chút đi”
Một người phụ nữ đã ngoài 30 tuổi đang từng bước đi về phía bên này. Vừa đi cô ta vừa thân mật nói chuyện với Tôn Thất Minh Tuyết.
Tôn Thất Minh Tuyết nhìn thấy người đến thì mỉm cười chào lại
“Chào chị Lan, em có vớt được bao nhiêu mối thì cũng khó mà so được với đội của chị. Mà sao hôm nay chị cũng đến sớm quá vậy?”
Kiều Mỹ Lan đã đến gần, sau khi tự kéo ra một cái ghế thì ngồi xuống rồi than thở
“Chị cũng đâu có muốn đến sớm. Nhưng mà bé Thư cứ một hai yêu cầu chị đến sớm để trao đổi chuyện quan trọng. Vậy mà khi đến đây thì chẳng thấy mặt mũi con bé đâu. Em xem có tức c·hết chị không cơ chứ!”
Tôn Thất Minh Tuyết như hiểu rõ đối phương nghĩ gì, liền nói theo
“Xem chị kìa, miệng thì nói là tức giận. Kỳ thật là đang háo hức đúng không? Bé Thư là một người điều tra thị trường vô cùng có duyên với nghề. Chị yêu mến còn không kịp nữa là đằng khác”
Kiều Mỹ Lan nghe như vậy thì làm bộ thở dài mà nói
“Haiz …thì vậy cho nên chị phải cố gắng lấy cái thân già này ra hầu họ con bé đây. Ai bảo con bé giỏi quá làm gì. Nói không chừng tương lai còn phải trông chờ vào con bé chiếu cố”
Nói xong thì Kiều Mỹ Lan lại nhìn Tôn Thất Minh Tuyết mà hỏi
“Nhắc mới nhớ, nói về em đi. Lần này em có tìm được cái gì để báo cáo lên không? Thành tích của em đang ở mức nguy hiểm rồi đấy. Nếu không thì cứ nói với chị, chị sẽ tìm cách chuyển cho em vài mối. Chị cũng không muốn nhìn em bị đuổi việc.”
Kiều Mỹ Lan đang nói chuyện thì ánh mắt vô tình nhìn xuống bàn, liền nhìn thấy một bộ hồ sơ có đề bên ngoài 3 chữ Liệu Thương Dịch. Trên nét mặt của cô ta thể hiện một chút bất ngờ, sau đó là vui mừng. Rồi liền trêu chọc
“Ồ … hóa ra Minh Tuyết nhà ta hôm nay có thu hoạch rồi nha. Làm hại cho chị còn lo lắng cho em. Đáng phạt lắm đó nhé. Để chị đoán xem, gương mặt em tràn ngập tự tin, lại đến rất sớm. Lần này chắc là một mối siêu to khổng lồ rồi đúng không? Nhanh nào, kể chị nghe chút về thứ Liệu Thương Dịch này đi”