Bầu không khí lúc bấy giờ vô cùng ngột ngạt. Thần kinh của Trần Minh Quân bị dồn nén tột độ. Hắn rất là hối hận, hối hận vì đã thả lỏng cảnh giác khi ra ngoài tắm mà không để ý xóa bỏ dấu vết.
Dù sao hắn cũng chỉ là một chàng sinh viên non nớt. Cho dù sở hữu ký ức của một tôn giả không biết đã sống bao nhiêu năm. Nhưng đó vẫn không phải ký ức của hắn, không thể ảnh hưởng tới tâm tính bản tâm của hắn. Nhất thời sơ suất là chuyện bình thường.
Có người nào trưởng thành mà không trải qua vô số gian khổ và sai lầm. Thế nhưng, có những sai lầm có thể sửa chữa được. Cũng có sai lầm sẽ làm cuộc đời một người chấm hết.
Sự lơ là cảnh giác của Trần Minh Quân đã khiến hắn trả giá, đối mặt với nguy cơ sinh tử. Khác với những chiến sĩ bộ đội biên phòng, Tử Sát Điệp là một người luyện chân võ. Vì vậy, cô cũng có những kiến thức nhất định về trận pháp.