Thuận Thiên

Chương 89: Khống huyệt



Chương 89: Khống huyệt

Đã biết được nguyên nhân, Trần Minh Quân liền cảm thấy an tâm. Chỉ cần không phải do bản thân hắn có vấn đề là được. Con đường tu luyện đối với hắn chỉ mới là khởi đầu. Nếu bị đoạn tuyệt vì một lý do tiên thiên nào đó thì đúng là khó chấp nhận được.

Nếu trong động thiên đã không thể luyện tập chân pháp thì hắn chỉ đành chuyên tâm tu luyện mà thôi. Khi hắn định đứng lên trở lại chỗ tu luyện thì khựng người lại. Bởi vì hắn vừa nhớ ra một vấn đề khác.

“Trong động thiên này, chân khí giải phóng một cách bình thường thì chắc chắn sẽ không thể ngưng tụ. Nhưng nếu lợi dụng điều kiện hà khắc này để luyện tập [phóng chân khí áp suất cao] thì sẽ ra sao”

Hắn vừa tự suy nghĩ vừa tự nói một mình. Ánh mắt nhất thời không khỏi sáng lên.

Có thể khẳng định, trong môi trường thế này là vô cùng thích hợp để rèn luyện những kiểu t·ấn c·ông đó. Cũng giống như tự đeo gông cùm vào chân mà tập chạy vậy. Một khi đeo gông cùm mà chạy được như bình thường. Thì lúc tháo gông cùm ra sẽ có cảm giác từng bước chân nhẹ nhàng như bay.

Trần Minh Quân cảm thấy suy nghĩ của bản thân là vô cùng chính xác. Hắn liền không do dự mà tiến hành chuẩn bị ngay lập tức.

Mục tiêu hắn hướng tới chính là 6 tiểu huyệt trên các đầu ngón tay. Bao gồm thương dương ở ngón trỏ, thiếu dương ở ngón cái, trung xung ở ngón giữa, thiếu trạch và thiếu xung ở ngón út cùng với quan xung ở ngón danh.

Các huyệt này nằm ở vị trí đầu ngón tay hoặc gần đầu ngón tay, rất thích hợp làm điểm phóng. Ngoài ra, có thể xem đoạn kinh mạch ngắn ở ngón tay như một nòng súng. Chân khí có thể nén ở đoạn kinh mạch này, thông quan những huyệt ở đầu ngón tay mà phóng ra ở áp suất và tốc độ cao, gây sát thương cho địch thủ.

Nếu luyện tập đủ thành thục, thậm chí có thể cùng lúc phóng chân khí ở cả 6 huyệt. Lúc đó, chỉ cần xòe bàn tay ra là có thể tạo ra một đòn t·ấn c·ông rất đáng gờm.

Thời gian tiếp theo. Trần Minh Quân sử dụng cho tu luyện chân khí và kích hoạt các tiểu huyệt như trên. Mỗi bên bàn tay là 6 huyệt, tổng cộng hắn phải kích hoạt được 12 huyệt.

Khi tiến hành kích hoạt huyệt thương dương ở ngón tay trỏ của bàn tay phải. Trần Minh Quân liền phát hiện tốc độ kích hoạt có phần lâu hơn so với những tiểu huyệt mà trước đó hắn đã từng kích hoạt. Phải mất cả ngày thì mới có thể khiến huyệt thương dương sống lại.



Kế tiếp, hắn lại kích hoạt huyệt thiếu dương. Vẫn là cần đúng một ngày thì mới thành công.

Trần Minh Quân có chút suy đoán trong lòng, nhưng còn chưa quá chắc chắn. Hắn lại tiếp tục kích hoạt huyệt trung xung của ngón giữa. Lần này thì hắn đã phải tốn nhiều hơn một ngày thì mới có thể kích hoạt thành công.

“Các huyệt này điều là huyệt ở vị trí xa nhất của một đường kinh mạch. Có lẽ đó chính là nguyên nhân khiến chúng khó kích hoạt hơn một chút”

Trần Minh Quân âm thầm suy đoán như vậy. Và đây cũng gần như là khẳng định rồi. Bởi vì các huyệt tiếp theo cũng tiêu tốn của hắn trung bình từ một ngày đến một ngày rưỡi mới có thể thành công kích hoạt.

Cứ như vậy, 10 ngày nhanh chóng trôi qua

Trong thời gian này, Trần Minh Quân chỉ có thể kích hoạt 6 huyệt của bàn tay phải. Bởi vì hắn cũng phải tốn thời gian cho việc hồi phục chân khí.

Trần Minh Quân cũng không muốn dừng lại ở Hòn Khoai quá lâu. Cho nên hắn không tiếp tục kích hoạt 6 huyệt cho tay trái. Hắn muốn tranh thủ thời gian để tập luyện ra được một chiêu thức t·ấn c·ông tầm xa. Còn ở tầm gần thì hắn đã có cây chủy thủ siêu cứng kia.

Như thế là, hắn bắt tay vào việc luôn.

Phương pháp phóng chân khí để t·ấn c·ông đã được nói rất rõ trong chân pháp, thuộc chiến pháp cơ bản. Việc của Trần Minh Quân lúc này là dựa theo đó mà tập luyện theo.

Đầu tiên, muốn phóng chân khí ra ngoài với áp suất cao thì phải nén chân khí. Nhưng muốn nén chân khí thì phải học cách bế huyệt, tức là phải học được cách có thể tùy ý cho phép chân khí đi qua hay không đi qua huyệt đạo.

Trần Minh Quân bắt đầu với huyệt thương dương trên ngón tay trỏ. Bởi vì đây là huyệt đạo thuộc diện dễ khống chế nhất trong 6 huyệt.

Hắn nhắm mắt lại, dùng ý chí điều động chân khí dồn về ngón tay trỏ. Đồng thời, phân ra một tia ý chí khác chú ý giữ chặt huyệt thương dương.



Lúc khởi đầu thì rất khó khăn. Bao nhiêu chân khí dồn về ngón trỏ đều bị thoát đi thông qua huyệt thương dương. Lý do là vì ý chí của hắn chưa làm chủ được huyệt thương dương, nên chưa thể ngăn cản chân khí thoát đi.

Việc này là một quá trình học tập. Thông qua ý chí mà không ngừng cố gắng. Trong quá trình này, linh hồn của sẽ học được cách khống huyệt một cách từ từ, chẳng khác nào một người tập vật lý trị liệu vậy.

Cái gọi là vật lý trị liệu, tức là khi linh hồn mất đi khả năng kiểm soát bộ phận nào đó. Tập luyện sẽ giúp linh hồn học tập lại quá trình đó từ từ. Tiến trình này rất chậm, tùy thuộc vào độ mạnh của linh hồn. Người có linh hồn càng mạnh thì sẽ càng nhanh có hiệu quả.

Điều này cũng được nói trong chiến pháp cơ bản. Trần Minh Quân nắm rất rõ nên hắn không nôn nóng mà cứ không ngừng cố gắng.

Rất nhanh thì hắn đã tiêu hao sạch chân khí. Dù vậy, hắn vẫn chưa thể kiểm soát được huyệt thương dương. Chuyện này là vô cùng bình thường. Nếu chỉ mới thử mà đã được ngay thì mới là chuyện lạ.

Đã không còn chân khí, Trần Minh Quân cũng chỉ có thể đình chỉ tập luyện. Hắn tranh thủ tu luyện chân khí để nạp lại cho đầy bát mạch. Sau đó, hắn lại giành thêm thời gian một ngày để tu luyện tịnh thần thuật.

Mấu chốt của khả năng học tập chính là độ lớn mạnh của linh hồn. Chính vì vậy mà hắn sẽ xen kẽ tu luyện và luyện tập cả 3 thứ quan trọng.

Đầu tiên là luyện khả năng khống huyệt, sau đó thì tu chân khí. Sau khi tu đầy chân khí thì chuyển qua tu linh hồn. Khi tu linh hồn đến cực hạn của một lần thì quay lại tập luyện khống chế huyệt đạo.

Ngày qua ngày, Trần Minh Quân rất là chuyên tâm vào luyện tập và tu luyện. Gần như quên mất thời gian trôi qua. Hơn nữa, trong động thiên này rất đặc biệt. Dù là ngày hay đêm thì trời vẫn sáng gần bằng nhau. Chỉ khi lưu tâm để ý thì mới phân biệt được ban ngày sáng hơn ban đêm một chút.

Cho dù là vậy, cũng không ảnh hưởng nhiều tới nhịp sống thực vật ở trong động thiên. Bởi vì ánh sáng của dạ minh châu không chứa năng lượng cần thiết để cây xanh quang hợp. Cho nên, trời đêm sáng rõ thì cây xanh vẫn có thể nghỉ ngơi như ban đêm bình thường.



Rất may mắn là trong động thiên này không tìm thấy động vật sống nào khác ngoài cá. Không thì nhịp sinh học của bọn chúng chắc chắn sẽ bị đảo lộn cả lên. Chuyện này cũng rất là kỳ quái, nhưng hắn cũng không quá quan tâm tìm hiểu.



Thời gian này, Hồng Kim Tinh cũng rất là thành thật. Hoàn toàn không tìm đến chỗ của Trần Minh Quân. Hắn đã kiến tạo cho bản thân một chỗ sinh sống khá là thoải mái.

Những chuyện nhỏ nhặt như tạo lửa, chế tạo công cụ thô sơ để sinh hoạt đều được hắn tự thân làm lấy. Tất cả những chuyện này đã chứng minh được một sự việc. Hồng Kim Tinh cũng không phải một cậu ấm lớn lên trong nhà kính. Hắn khá am hiểu sinh tồn tự nhiên chứ không bó tay bó chân như một số người hiện đại.

Hơn nữa, ở trong động thiên này cũng chẳng có nguy hiểm gì. Tới côn trùng cũng không có một con. Thứ duy nhất cần phải bận tâm chính là chuyện ăn uống và ngủ nghỉ mà thôi.

Sau vài ngày thì Hồng Kim Tinh lại phát hiện ra một vấn đề. Hắn cảm thấy tu luyện ở chỗ này vô cùng thuận lợi. Nếu trước kia là hứng từng giọt nước, thì lúc bấy giờ chính là uống từng ngụm. Khác biệt có thể nói là trên trời và dưới đất.

Phát hiện này làm cho Hồng Kim Tinh vô cùng mừng rỡ. Hắn biết, đây là một cái địa phương vô cùng thần kỳ. Bản thân có thể có cơ duyên đi vào trong đây chính là một cái tạo hóa vô cùng lớn lao.

Hắn xuất thân từ một siêu cấp chân võ thế gia. Kiến thức cũng không đến mức nông cạn. Trong gia tộc cũng có những địa phương đặc biệt, khi tu luyện sẽ trợ giúp tăng lên hiệu quả rất nhiều. Nhưng nhiều lắm thì cũng là tăng tốc độ nhỏ giọt, nào có khái niệm uống từng ngụm lớn như thế này.

“Quả nhiên là thủ đoạn của Phi Thiên Sư, chẳng khác nào là thủ đoạn của thần tiên”

Hồng Kim Tinh tự nhủ trong lòng như vậy.

Càng về sau thì lòng của hắn lại càng quyết tâm hơn. Nhất định phải trung thành đi theo người kia. Nhất định phải ôm chặt cái bắp đùi to lớn này. Nói không chừng, một ngày nào đó sẽ tìm được cách cứu trị cho vợ của hắn.



Trở lại chỗ Trần Minh Quân, lúc này hắn vẫn đang cố gắng khống chế huyệt thương dương. Cũng không biết đã trải qua bao nhiêu lần luyện tập, và dường như vẫn chưa thành công.

Mặc dù chưa thành công, nhưng cũng không phải là không có thu hoạch được gì. Trần Minh Quân có thể cảm nhận được huyệt thương dương đang dần dần được khống chế. Mỗi ngày trôi qua thì cảm giác này lại tăng tiến thêm một chút. Hắn tin tưởng, khoảng cách tới lúc hoàn toàn làm chủ đã không còn xa.

Ngày hôm nay, khi hắn dồn nén chân khí về ngón tay trỏ. Thời gian mà hắn có thể duy trì đã kéo dài hơn gần gấp đôi so với lần đầu thử nghiệm. Chuyện này chứng minh số lượng chân khí thoát ra đã bị hạn chế rất nhiều.