Thuận Thiên

Chương 91: Lại gặp khó khăn



Chương 91: Lại gặp khó khăn

Hòn Khoai

Đã tròn 2 tháng kể từ khi Trần Minh Quân đặt chân lên đảo nhỏ này.

Đại đa số thời gian của hắn đều dành cho việc luyện tập khống huyệt. Sự kiên trì này cũng đã mang lại hiệu quả nhất định. Từ hơn một tuần trước, hắn đã thành công khống chế được huyệt thương dương. Tuy nhiên, hắn lại dùng thêm một tuần để làm cho khả năng này trở thành hoàn mỹ hơn.

Khống chế là một chuyện, còn làm sao điều khiển thật trơn chu lại là một chuyện khác. Mục tiêu của hắn là có thể tùy tâm điều khiển, hắn muốn đóng và mở huyệt thương dương trở nên dễ dàng như trở bàn tay vậy.

Không làm cho hắn thất vọng, sau một tuần không ngừng cố gắng. Hiện nay, hắn chỉ cần động ý nghĩ là có thể điều khiển huyệt thương dương theo ý muốn. Việc cho chân khí đi qua hay không đã trở nên dễ dàng như lật bàn tay.

Trần Minh Quân cũng không phải chỉ tập trung luyện khống huyệt. Thời gian này hắn đã tìm gặp Hồng Kim Tinh 2 lần. Chủ yếu là quan sát đối phương, thứ yếu là thăm dò một chút tình hình phệ tâm trùng. Làm cho hắn an tâm chính là, phệ tâm trùng hoàn toàn yên tĩnh. Dù vẫn luôn cắn nuốt máu huyết, nhưng số lượng cũng không nhiều. Trong thời gian ngắn sẽ không bị ảnh hưởng quá lớn.

Một ngày này, Trần Minh Quân đem một tảng đá về chỗ tu luyện. Hắn muốn dùng tảng đá này làm mục tiêu luyện tập. Khi đã đặt tảng đá vào vị trí ổn định trên mặt đất. Hắn bèn trở lại chỗ ngồi cách đó khoảng 5 mét.

Đây cũng là khoảng cách ban đầu dùng để luyện tập. Con số 5 mét này cũng không phải ngẫu hứng nghĩ ra. Hoàn toàn dựa trên kiến nghị của chiến pháp cơ bản.

Trần Minh Quân cũng không quên đặc thù của động thiên này. Chân khí rời khỏi thân thể thì sẽ bị phân giải với tốc độ rất nhanh. Do đó, khoảng cách 5 mét ở trong động thiên có thể sẽ tương đương với hơn 50 mét ở bên ngoài.

Nhưng hắn vẫn quyết định chọn 5 mét làm tiêu chuẩn khởi đầu. Hắn muốn dựa trên điều kiện khắc nghiệt trong động thiên để làm được những việc thông thường ở bên ngoài. Khi đó, lúc triển khai ở điều kiện thông thường, tất cả uy lực điều sẽ gia tăng trên phạm vi lớn.

Trần Minh Quân ngồi tại vị trí của mình. Yên lặng, tĩnh tâm, điều chỉnh trạng thái tinh thần sao cho thật ổn định nhất.



Kế tiếp, hắn duỗi thẳng ngón trỏ ra, làm thành tư thế như một cây súng. Đồng thời, chân khí cũng được điều động di chuyển về ngón trỏ. Huyệt thương dương trên đầu ngón trỏ được khép kín.

Chỉ vài giây sau, hắn liền cảm nhận được một luồng nhiệt lượng tăng lên rõ rệt ở ngón trỏ. Đó là bởi vì chân khí bắt đầu dồn nén về, số lượng tăng lên, dẫn tới nhiệt lượng tăng lên.

Nhưng quái lạ ở chỗ, nhiệt lượng của chân khí dù có thể cảm nhận được nó rất nóng nhưng lại hoàn toàn vô hại với thân thể. Đây cũng không phải chuyện gì mới mẻ, bản chất của chân khí xưa nay là vậy.

Tuy nhiên, dù cảm giác nóng bỏng không làm ngón tay hắn b·ị t·hương. Nhưng sẽ có thứ khác sẽ làm ngón tay hắn b·ị t·hương. Chính là áp suất của chân khí.

Chân khí tồn tại dưới dạng năng lượng. Một cách trừu tượng mà nói thì chân khí cứ như là phi vật chất. Nhưng một thứ phi vật chất như vậy cũng sẽ sinh ra một áp lực lớn nếu dồn ép lại cùng nhau quá nhiều.

Khi thời gian kéo dài tới giây thứ 30, ngón tay trỏ của Trần Minh Quân đã bắt đầu cảm thấy đau nhói. Một lực ép mạnh mẽ từ bên trong như muốn phá vở ngón tay của hắn mà thoát ra.

Trần Minh Quân không dám duy trì lâu thêm. Ý niệm vừa động, huyệt thương dương chuyển sang trạng thái mở. Chân khí bị nén lập tức tìm thấy lối thoát, chúng phóng ra bên ngoài với tốc độ cao và lực ép mạnh.

Phốc xì …

Trần Minh Quân có thể nghe rõ tiếng không khí bị thứ gì đó thổi mạnh vào. Rất giống với âm thanh khi bạn xì hơi một cái bánh xe.

Cách đó không xa, tại vị trí đặt tảng đá. Như có một trận gió nhẹ thổi tới, làm cho bụi đất và lá cây bị khuấy động. Nhưng cũng chỉ là như vậy, chẳng có cảnh tượng gì to lớn hơn.

Hơn nữa, Trần Minh Quân cảm thấy ngón tay trỏ đã hoàn toàn tê dại và mất cảm giác. Khi hắn nhìn lại, phát hiện đầu ngón tay gần như đã nở hoa, máu thịt be bét.

Đây là vì năng lượng bùng nổ gây ra. Đầu ngón tay trở thành điểm bùng phát năng lượng. Da thịt vì không chịu được áp lực nên đã bị xé rách, thê thảm không nở nhìn.



Một vài giây trôi qua, cơn đau mới bắt đầu kéo tới đại não. Vị trí tổn thương lại là nơi tập trung khá nhiều thần kinh n·hạy c·ảm. Đau đớn lại càng thêm phóng đại hơn.

Trần Minh Quân hít vào một hơi rồi thở ra thật dài. Thời gian gần đây, hắn thường xuyên gặp phải những chuyện đau đớn thể xác, cũng đã bắt đầu quen dần. Hắn tin tưởng, về sau sẽ còn gặp phải nhiều chuyện như thế này.

Hơn nữa, một chút đau đớn này đã tính là gì. Cũng chỉ là đau đớn xác thịt mà thôi. Hắn biết, những thứ đau đớn khủng kh·iếp hơn đang chờ hắn trong tương lai. Đó là những nỗi đau từ tận sâu trong linh hồn khi trải qua lột xác và thuế biến.

Trần Minh Quân lấy ra một giọt liệu thương dịch rồi uống vào. Vết thương trên ngón tay nhanh chóng khôi phục lại như lúc ban đầu.

Hắn cũng không tiếp tục luyện tập mà ngồi trầm ngâm. Ánh mắt của hắn cứ nhìn chăm chăm vào ngón tay trỏ của mình, trong đầu không ngừng suy nghĩ. Chỉ nghe hắn tự nói

“Áp lực nén của chân khí quá lớn thì kinh mạch và huyết nhục của mình sẽ không chịu được. có thể nói, chưa làm gì được đối thủ thì đã tự hại bản thân rồi. Còn nếu áp lực không lớn, sức t·ấn c·ông sẽ không đủ mạnh. Chuyện quan trọng thế này tại sao chiến pháp cơ bản không đề cập đến?”

Hắn nhắm mắt lại, đầu óc tập trung tìm kiếm trong những ký ức của người kia. Việc này cũng không phải dễ dàng gì. Bởi vì những ký ức này đã quá xa xưa, cho dù trí nhớ của người tu luyện rất tốt thì cũng sẽ bị phai nhòa theo năm tháng.

Dù cho cố gắng như thế bao nhiêu thì Trần Minh Quân vẫn không thể tìm đã được chút manh mối nào. Hắn chỉ có thể nhìn thấy vài ký ức mờ nhạt. Đại khái thì người kia cũng làm những việc giống hắn. Học tập khống huyệt, nén chân khí rồi giải phóng. Chẳng có vấn đề gì phát sinh ngoài ý muốn tương tự như hắn cả.

Nếu thực sự có vấn đề mà hắn không nhìn thấy được. Thì có lẽ bởi vì ký ức đã quá xa xưa cho nên đã bị tiêu biến. Chuyện này trở thành vấn đề vô cùng nan giải đối với hắn.

“Rốt cuộc thì vấn đề ở chỗ nào?”



Câu hỏi này cứ không ngừng quanh quẩn trong đầu Trần Minh Quân. Làm cho hắn không khỏi càng thêm trầm ngâm. Khó khăn nối tiếp khó khăn, rất dễ làm cho lòng nhiệt huyết của người ta bị hạ nhiệt. Tâm của Trần Minh Quân đúng là có một chút dâng lên cảm giác nản lòng thoái chí.

Trong trạng thái như vậy, hắn bắt đầu bị tiêu cực ảnh hưởng. Thứ cảm xúc này thường được khoa học gọi là stress. Thứ này mặc dù vô hình, nhưng rất tổn hại cho tinh thần ý chí. Nếu thường xuyên rơi vào trạng thái này thì tinh thần của một người sẽ trở nên rất n·hạy c·ảm và yếu ớt.

Còn trường kỳ phải ở trong trạng thái như vậy thì linh hồn cũng sẽ bị thuế biến. Nhẹ thì có thể dẫn tới suy nhược tinh thần, suy nhược thể chất. Nặng thì có thể làm cho ý thức bị tổn thương, trở thành kẻ điên, thậm chí là linh hồn tan vỡ dẫn tới t·ử v·ong đột ngột.

Trần Minh Quân hoàn toàn không nhận ra trạng thái của bản thân. Hắn bị vấn đề nan giải kia làm cho đầu óc rối bời. Càng suy nghĩ thì càng không tìm ra được lối thoát. Cảm giác bất lực dần dần chiếm lấy tâm trí của hắn. Đại não bắt đầu nóng lên và xuất hiện cảm giác đau đầu.

Sự cứng đầu của hắn làm cho hắn không phục. Hắn cảm thấy mình chắc chắn sẽ tìm ra nguyên nhân. Chính vì vậy mà không ngừng tập trung suy nghĩ. Thỉnh thoảng lại chìm đắm trong ký ức của người kia để tìm kiếm. Tinh thần lực của hắn đang bị tiêu hao với tốc độ cực nhanh.

Chẳng biết đã qua bao nhiêu tiếng đồng hồ. Trần Minh Quân cứ bị chìm đắm trong chính suy nghĩ của hắn. Có thể nhìn thấy đôi mắt hắn đã đỏ hoe. Đây là dấu hiệu vận động tinh thần lực quá mức. Nếu như không dừng lại, hắn có thể sẽ bị tổn thương tinh thần, dẫn tới ngất xỉu vì kiệt sức.

Kiểu ngất xỉu như vậy là do linh hồn bị tổn thương, rất là có hại. Những ai bị ngất đi vì kiệt sức thì khi tỉnh lại sẽ mất rất nhiều thời gian mới có thể thanh tỉnh đầu óc. Đó là di chứng của việc linh hồn nhận lấy tổn thương tới bản nguyên.

Đối với người tu luyện, bất cứ tổn thương nào liên quan tới linh hồn đều rất nguy hại. Bởi vì linh hồn là căn bản của mọi thứ, linh hồn mạnh yếu sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới tốc độ tu luyện. Chẳng những thế, nó còn ảnh hưởng tới chiến đấu và tư duy cấp độ cao.

Hơn nữa, tổn thương linh hồn rất khó khôi phục. Muốn chữa tổn thương linh hồn chỉ có 3 phương pháp.

Một chính là chờ tự nhiên khôi phục, đây cũng không thể xem là một cách, vì thời gian khôi phục tự nhiên vô cùng chậm chạp.

Cách thứ hai chính là sử dụng thuốc, vật phẩm bổ trợ hoặc thiên tài địa bảo. Ví dụ như thường xuyên ở trong môi trường có nhiều ánh sáng Dạ Minh Châu cũng được xem là sử dụng bổ trợ. Còn thuốc và thiên tài địa bảo có thể chữa tổn thương linh hồn thì rất đắt đỏ và quý hiếm, nhưng bù lại là tác dụng rất nhanh.

Cuối cùng chính là có một phương pháp tu luyện linh hồn. Đây cũng được xem là phương pháp hoàn hảo nhất. Bởi vì chẳng những có thể chữa thương, còn có thể lớn mạnh linh hồn.

Phía trên chỉ là nói về linh hồn. Còn như trạng thái hiện tại của Trần Minh Quân. Đáng lo ngại nhất chính là tinh thần ý chí của hắn. Đó là thứ bị tổn thương là rất khó khôi phục. Thứ này rất là trừu tượng, khó nắm bắt. Còn có thể gọi là tâm cảnh.

Thứ mà Trần Minh Quân đang trải qua, cũng tương tự như câu nói “một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng”. Loại tổn thương ý chí này sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới tâm cảnh của một người. Trở thành bóng ma suốt đời, rất khó để loại bỏ.

Cho nên, Trần Minh Quân không kịp thoát khỏi trạng thái nguy hại hiện tại thì sẽ là một ảnh hưởng to lớn cho con đường tu hành sau này của hắn.