Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 537: Cái tên này hơi quen.



Nhưng sự xuất hiện của “nó” không phải là vô ích.

Nhìn xem, không phải sẽ có người ngoan ngoãn nghe cô ta sai bảo sao?

Hơn nữa người đàn ông kia còn là người bị khuyết tật sinh sản, sống mấy chục năm cũng không làm cho phụ nữ mang thai, cô ta là người đầu tiên mang thai đứa nhỏ của anh ta.

Chỉ cần nắm lấy lòng anh ta muốn con trai, đoán chắc anh ta cũng không dám không nghe theo cô ta.

Advertisement

Vì vậy, cô ta cảm thấy rất tốt.

Lật lại hình ảnh và quỹ đạo hành động của Nam Khuê một tháng gần đây, cơ bản là bệnh viện và nhà, lộ trình có thể nói là rất đơn điệu.

Đột nhiên, ánh mắt của Phương Thanh Liên rơi vào một trong những bức ảnh.

Đúng vậy, chính là bức ảnh mẹ quý Dạ Bạch và Nam Khuê ở cùng một chỗ.

A…

Lúc này, Phương Thanh Liên lập tức bật cười.

Thật đúng là tốn bao công sức không tìm được, thế mà vô tình không tốn gì lại tìm được, mẹ của Quý Dạ Bạch, cái này thú vị nha.

Chụp lại bức hình, cô ta nhanh chóng gửi một bức ảnh đi.

“Điều tra chỗ người phụ nữ này thường xuyên lui tới.”

Ngay sau đó, cô ta nhận được phản hồi.

Người phụ nữ này đến một thẩm mỹ viện để chăm sóc da vào thứ Hai và thứ Năm hàng tuần.

Trang điểm một chút, Phương Thanh Liên đi thẳng về phía thẩm mỹ viện mà mẹ Quý Dạ Bạch thường xuyên đến.

Đợi hơn ba tiếng đồng hồ, mãi cho đến khi trời sắp tối, mẹ Quý Dạ Bạch mới từ bên trong đi ra.

Phương Thanh Liên cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp nghênh đón: “Dì ơi, muốn tìm dì nói chút chuyện được không?”

“Cô là ai?” Người phụ nữ vén mí mắt lên và hỏi một cách khó chịu.

Phương Thanh Liên vươn tay trắng nõn ra, cười: “Chào dì, xin tự giới thiệu một chút, tôi là Phương Thanh Liên.”

Phương Thanh Liên?

Cái tên này hơi quen.

Có vẻ như bà ta đã nghe nói về nó ở đâu đó.

Ngay khi người phụ nữ nghiêm túc suy nghĩ, Phương Thanh Liên giải thích thêm: “Dì có thể không biết tên tôi, nhưng dì nhất định sẽ rất quen thuộc với thân phận của tôi, tôi là đại tiểu thư nhà họ Phương, đồng thời cũng là bạn gái của Lục Kiến Thành.”

Quả nhiên, từng nghe qua, vẻ mặt trên mặt người phụ nữ thay đổi.

Tuy nhiên, bà ta cuống quýt đẩy Phương Thanh Liên ra: “Chuyện này có liên quan gì đến tôi, tránh ra, chó tốt không cản đường, tôi phải đi.”

Thấy bà ta rời đi, Phương Thanh Liên cũng không tức giận.

Cố ý nâng cao giọng điệu: “Dì ơi, tôi biết dì không có hứng thú với tôi, nhưng dì nhất định rất hứng thú với Nam Khuê, nghe nói dì muốn cô ta làm con dâu của dì, nếu tôi có cách thì sao? Dì có muốn nghe không?”

Quả nhiên, người phụ nữ ngay lập tức dừng bước.

“Lên xe.”

Bà ta gọi một tiếng, Phương Thanh Liên lập tức theo bà ta lên xe.

Trong xe, rất yên tĩnh.

Người phụ nữ nhìn người lái xe: “Cậu đi xuống trước đi, tôi có chút chuyện.”

“Vâng, phu nhân.”

Phương Thanh Liên lúc này mới cẩn thận nhìn kỹ người phụ nữ trước mắt này, bà ta đã năm mươi tuổi, không thể không nói, hơn nửa đời người, còn có thể bảo dưỡng khuôn mặt này, quả thật là làm cho người ta vừa hâm mộ vừa ghen tị.

Trách không được Lục Minh Bác quỳ gối dưới váy của bà ta, thật sự là anh hùng khó qua ải mỹ nhân mà.

Đúng vậy, người phụ nữ trước mắt chính là người Lục Minh Bác nuôi ở bên ngoài —— Hạ Nhu.

Nhìn Hạ Nhu, Phương Thanh Liên lại vươn tay: “Xin chào, chính thức quen biết một chút, tôi tên là Phương Thanh Liên, chuẩn xác mà nói, tôi là bạn gái cũ của Lục Kiến Thành chứ không phải bạn gái hiện tại.”

“Bạn gái cũ?” Hạ Nhu không vươn tay, chỉ nhìn chằm chằm cô ta.

Phương Thanh Liên lại giật giật tay mình, lần này, cuối cùng Hạ Nhu đưa tay bắt lấy tay cô ta.

“Dì Hạ, tôi nghe nói dì muốn Nam Khuê làm con dâu của dì, vậy dì phải cố lên, nếu không…”